Chương 1
Cập nhật: 6 ngày trước
1
Lúc bạn thân tôi – Kiều Nhiễm – ngỏ lời mời tham gia show thực tế, tôi đang chăm chỉ chỉnh sửa ảnh cho cô ấy trên máy tính, miệng không nhịn được thốt lên lần thứ mười nghìn lẻ một:
“Đúng là nhan sắc chí mạng! Làm gì có cái mặt 3D nào được nặn hoàn hảo như thế này chứ!!”
“Thật là hời cho thằng nhóc Cố Ngôn Dã đó quá đi mất!!!”
Đúng vậy, Cố Ngôn Dã chính là con heo đã “gặm” mất bông bắp cải thơm ngon là bạn tôi!
Kiều Nhiễm khẽ cắn môi cười:
“Vậy cậu đi show du lịch đó với tớ được không? Tớ đã đề cử cậu với tổ chương trình rồi.”
“Show du lịch á?”
Tôi chớp mắt, hơi chùn bước.
Mặc dù Kiều Nhiễm là ngôi sao nổi đình nổi đám trong giới giải trí, nhưng tôi, bạn thân của cô ấy – lại là một người bị dân mạng mắng cho tơi tả, thuộc hàng loại sao “hạng bét”.
Lý do cũng đơn giản thôi.
Hồi Kiều Nhiễm và Cố Ngôn Dã công khai chuyện tình cảm, khi cả hai đều đang ở đỉnh cao sự nghiệp, suýt nữa làm bùng nổ bảng hot search của Weibo.
Tôi – người biết chuyện từ đầu – lập tức bị kéo vào tầm ngắm của công chúng.
Các cuộc phỏng vấn nối tiếp nhau, họ liên tục hỏi tôi:
“Trong mắt cô, Kiều Nhiễm và Cố Ngôn Dã ai xuất sắc hơn?”
Lúc đó tôi chỉ trả lời thành thật:
“Kiều Nhiễm giành giải Ảnh hậu Giải Thái Mã ba năm liền, tất cả sự cố gắng của cô ấy tôi đều nhìn thấy hết, rất xót xa cho cô ấy, nên trong mắt tôi, Kiều Nhiễm xuất sắc hơn.”
Kết quả, câu trả lời đó bị cắt ghép, giật tít đủ kiểu, cuối cùng thành ra…
Tôi cho rằng Cố Ngôn Dã không xứng với Kiều Nhiễm.
Fan Cố Ngôn Dã thì bảo tôi bôi nhọ thần tượng.
Fan couple thì nói tôi chia rẽ tình cảm.
Fan Kiều Nhiễm lại nghĩ tôi đang ké fame rồi giở chiêu “dìm bạn thân”.
Thế là tôi bị fan cả ba nhà vây đánh, thành con sao hạng bét.
May mà sản phẩm Kiều Nhiễm cho ra luôn hot, còn giới thiệu công việc cho tôi, nên tôi mới không chết đói.
Nhưng lần này là show truyền hình trực tiếp…
Cảm nhận được sự do dự của tôi, Kiều Nhiễm lại xích tới nũng nịu:
“Ninh Ninh, nể tình tớ cầu xin cậu đi với tớ đi mà. Đi xa thế, mình tớ sợ lắm.”
Tôi: “…”
Trước đây khi cô ấy một mình leo núi Ngũ Nhạc suốt năm ngày đâu có nói vậy, lúc đó còn hùng hồn tuyên bố mình là người phụ nữ mạnh mẽ như đại bàng cơ mà…
Không chịu nổi khi đại mỹ nhân làm nũng như vậy, tôi xoa trán:
“Được rồi… đi thì đi…”
2
“Lá thư từ gió biển” là một chương trình truyền hình thực tế du lịch do đài Trái Cây tổ chức, các khách mời sẽ cùng nhau đến Hải Thành du lịch bảy ngày, trải nghiệm vẻ đẹp lãng mạn của vùng đất nơi đây.
Khi tôi cùng Kiều Nhiễm đến điểm tập trung cạnh sáu chiếc SUV, các khách mời khác đã có mặt từ trước.
Ảnh đế nổi tiếng hiện nay – Cố Ngôn Dã.
Đại thần eSports – Quý Hoài Tự.
Người dẫn chương trình – Sở Du Du.
Ánh mắt tôi không kìm được khựng lại.
Sở Du Du cong môi cười, bước tới chào hỏi:
“Trì Ninh, lâu rồi không gặp ha!”
Bình luận trong phòng livestream bắt đầu sôi nổi:
“Oa oa! Lần đầu thấy Quý thần nhà tôi tham gia show thực tế đó! Đang liếm màn hình đây……”
“Cười chết mất! Trì Ninh gặp lại người quen cảm giác sao? Bị vả mặt chưa!?”
“Thật sự thương cho Kiều cục cưng nhà tôi, sao vẫn còn chơi với loại người như Trì Ninh!? Tham gia cái show cũng phải ké fame, không biết xấu hổ à!?”
…
Tôi mím môi.
Hồi trước, khi Sở Du Du còn là một tài khoản marketing nhỏ với chỉ mười mấy nghìn người theo dõi, cô ta liên hệ với tôi bằng mọi cách, nói muốn làm một buổi phỏng vấn.
Nhưng sau buổi phỏng vấn đó, cô ta bắt đầu tạo drama, định hướng dư luận, một bước trở thành ngôi sao truyền thông tự do.
Còn tôi thì trở thành cái bao cát để cư dân mạng mắng chửi.
“Đệch! Sao cô ta lại tới đây!?” Kiều Nhiễm bực bội lẩm bẩm bên cạnh tôi.
“Chương trình marketing bẩn quá rồi đấy? Tớ yêu cầu chỉ bốn người đi du lịch thôi mà! Sao lại thêm cô ta vào? Chương trình coi bọn mình là người Nhật à??”
Tôi bất lực chọc chọc cô ấy, khẽ nhắc nhở:
“Đang livestream đó! Giữ hình tượng! Nhịn chút đi!”
Loại tình huống đầy drama thế này, dĩ nhiên là tổ chương trình khoái lắm.
Còn với tôi thì, đã lụi thế này rồi, cũng chẳng sợ lụi thêm nữa.
Chỉ sợ Sở Du Du chơi chiêu, làm ảnh hưởng đến Kiều Nhiễm thôi…
“Nhiễm Nhiễm ~ lâu quá không gặp, nhớ cậu ghê.” Sở Du Du bước tới, tỏ ra thân mật muốn ôm Kiều Nhiễm.
Kiều Nhiễm nhanh nhẹn né người, nở nụ cười xã giao: “Ừ ừ, lâu rồi không gặp thật.”
Sau khi mọi người cất hành lý vào cốp xe, Cố Ngôn Dã chủ động nhận trách nhiệm lái xe.
Kiều Nhiễm định lên ngồi hàng ghế thứ hai cùng tôi, thì bị Sở Du Du kéo lại.
Sở Du Du nháy mắt với cô ấy:
“Nhiễm Nhiễm ngồi ghế phụ đi, tớ ngồi hàng sau.”
“Trên đường có thể nghe cậu kể chuyện tình yêu lãng mạn nữa nè~”
“Cậu không biết đâu, fan của tớ nghe tin tớ tham gia show này cùng các cậu nên háo hức lắm luôn, cứ nhắn tin bảo tớ tranh thủ phỏng vấn thiệt nhiều đó!”
“Nhiễm Nhiễm nè, cậu sẽ không nỡ tước đi cơ hội ăn cẩu lương của tớ ngay tại hiện trường đâu ha~?”
3
Không còn cách nào khác, Kiều Nhiễm đành phải ngồi lên ghế phụ lái.
Sở Du Du ngồi ngay phía sau cô ấy, còn tôi thì ở hàng ghế thứ ba.
Quý Hoài Tự, vẫn đội mũ lưỡi trai, hơi ngẩng đầu để lộ đôi mắt trong một giây rồi lại cúi đầu, lặng lẽ leo lên hàng ghế cuối và ngồi xuống cạnh tôi, không nói một lời.
Tôi không kìm được liếc nhìn cậu ta hai lần, vừa định mở miệng bắt chuyện.
Sở Du Du đã nhanh chóng xoay đầu lại, cướp lời trước:
“Quý thần à, hay là cậu ngồi ghế thứ hai đi?”
“Tuần trước cậu vừa giành chức vô địch giải đấu eSports toàn quốc, tôi còn định phỏng vấn cậu một chút mà.”
Quý Hoài Tự uể oải dựa lưng vào ghế, cằm rút sâu vào cổ áo khoác chống gió, ngón tay thon dài kéo vành mũ lưỡi trai thấp hơn, toàn thân tỏa ra khí chất “đừng lại gần tôi”.
“Không cần đâu, tôi buồn ngủ.”
Lần đầu bị phũ, sắc mặt Sở Du Du cứng lại.
Tôi không nhịn được cười thầm, khóe môi vừa nhếch lên thì đã bị ánh mắt đầy khiêu khích của Sở Du Du bắn tới:
“Trì Ninh, chuyến du lịch lần này yêu cầu mang đồ gọn nhẹ, ai cũng chỉ mang một vali nhỏ, sao cô lại vác lắm túi lớn thế? Suýt nữa không nhét nổi vào cốp xe rồi.”
Tôi ôm lấy cái túi trước ngực: “Tôi mang máy ảnh, nên có nhiều thiết bị.”
Sở Du Du cau mày tỏ rõ sự không hài lòng: “Chương trình có sẵn máy quay chuyên dụng mà, cô mang máy ảnh làm gì? Vừa nặng vừa chiếm chỗ.”
Cư dân mạng cũng bắt đầu xôn xao:
“Chỉ có Trì Ninh mang nhiều đồ nhất! Danh tiếng thì chẳng là bao, mà bày vẽ thì đầy mình… hê hê…”
“Vẫn là câu hỏi cũ, bao giờ Nhiễm Nhiễm mới chịu dứt khoát cắt đứt tình bạn với cái con ôn thần Trì Ninh này hả!!!”
“Lạc đề chút, không ai chú ý đến Quý Hoài Tự ở góc xe sao? Tuy che kín mặt, nhưng ngón tay lộ ra vừa trắng vừa thon, nhìn đẹp thật đó…”
…
Nhận ra tình hình hơi căng, Kiều Nhiễm quay đầu lại giải thích:
“Tất nhiên là để chụp ảnh cho tôi rồi. Rất nhiều tấm hình của tôi đều do Ninh Ninh chụp, tay nghề của cô ấy siêu đỉnh!”
Người đang lái xe – Cố Ngôn Dã cũng thuận thế chen vào:
“Cái này thì tôi xác nhận đúng!”
Tôi vỗ ngực cam đoan: “Nhiễm Nhiễm yên tâm, lần này chắc chắn vẫn sẽ có ảnh siêu đẹp!”
Sở Du Du mỉm cười quay lại nhìn tôi:
“Vậy lần này cũng phiền Trì Ninh chụp cho tôi vài tấm đẹp nhé~”
Tôi: “……”
4
Sau khi xe chạy được vài tiếng, đúng lúc mọi người đều ngái ngủ mơ màng, cuối cùng cũng đến nơi nghỉ dưỡng.
Hải Thành nằm sát biển, vị trí của homestay cũng rất đắc địa, ngay sát bờ cát.
Quý Hoài Tự chào chúng tôi một câu qua loa rồi xách hành lý lên lầu trước.
Tôi không nhịn được liếc nhìn cậu ta hai cái, thì Kiều Nhiễm ghé tai tôi thì thầm tám chuyện:
“Cậu ấy là đội trưởng đội K.O, nghe nói lần này là do nhà tài trợ sắp xếp để cậu ấy xuất hiện, giúp quảng bá cho đội eSports của họ.”
“Tớ đã bảo mà, trông cậu ta đâu có muốn bắt chuyện với ai.” Tôi gật đầu, mở vali ra.
“Lần này tớ mang theo nhiều quần áo hợp với cảnh biển lắm, giờ đang ngoài biển đang hoàng hôn, khung cảnh siêu đẹp, tớ chụp cho cậu mấy tấm nhé!”
“Cậu thật sự mang nhiều đến vậy á!?” Mắt Kiều Nhiễm sáng rực.
“Tất nhiên rồi!” Tôi lần lượt bày quần áo ra ghế sofa.
“Mấy bộ này có cái là nhãn hàng tặng, có cái là cậu mua rồi vứt xó chưa xỏ bao giờ, tớ thấy hợp nên mang hết đến đây. Tớ còn chuẩn bị sẵn nhiều phụ kiện phối đồ nữa.”
Kiều Nhiễm hoa cả mắt, phân vân một lúc mới chọn được một chiếc váy dài phong cách dân tộc, màu xanh lam nhạt nhuộm loang, khoác thêm áo choàng len màu be, gấu áo đính tua rua dài mềm mại, phối với mái tóc uốn sóng lơi mượt mà, trông đẹp đến mức không giống người thật.
Tôi không nhịn được cảm thán, Kiều Nhiễm đúng là kiệt tác của Nữ Oa!
Bao nhiêu năm quen biết cô ấy, sở thích lớn nhất của tôi là biến cô ấy thành búp bê Barbie, chụp cho cô ấy vô số bức ảnh đẹp long lanh.
Mấy tấm “ảnh phong thần” nổi tiếng của cô ấy phần lớn đều là tôi chụp.
Vừa ngắm nghía tác phẩm của mình với vẻ hài lòng, tôi vừa bước đến chỉnh lại chi tiết bộ đồ cho Kiều Nhiễm thì sau lưng bỗng vang lên tiếng “xoẹt” rất nhỏ.
Kèm theo đó là tiếng càu nhàu của Sở Du Du:
“Bộ đồ này chật quá rồi đấy? Mặc mãi không vừa!?”
Tim tôi nhảy dựng, vội quay đầu lại.
Chỉ thấy Sở Du Du bước ra từ nhà vệ sinh, trên người đang mặc một chiếc váy trắng tinh, chính là bộ tôi để trong vali, còn chưa kịp lấy ra!
Tôi lập tức lao đến, tức giận chất vấn:
“Ai cho cô lấy đồ!?”
“Chẳng phải cô định chụp ảnh cho chúng tôi à? Lấy ra nhiều quần áo như vậy không phải để bọn tôi chọn mặc sao?”