Chương 1
Cập nhật: 3 ngày trước
1
Từ lúc bản thân có ý thức.
Tôi liền biết được bản thân đang sống tại một thế giới xoay quanh câu chuyện ngược luyến của nam nữ chính.
Nhưng thật bất hạnh.
Tôi không đầu thai tốt.
Sinh ra chưa được nửa năm.
Cha mẹ đều chết thảm.
Tôi được anh trai và chị gái nuôi lớn.
Vào năm mười tuổi.
Tôi mới biết được người chị gái vì mỗi ngày dạy tôi làm bài tập mà phát điên kia.
Chính là nữ phụ ác độc đứng mũi chịu sào trong thế giới này.
Mà người anh trai dung túng, cưng chiều tôi vô giới hạn kia.
Lại còn là nhân vật phản diện lớn nhất trong thế giới này.
2
Nam nữ chính là trung tâm của thế giới.
Tất cả những người đối nghịch với nam nữ chính nhất định sẽ không có kêt quả tốt.
Sinh nhật năm 10 tuổi ấy, anh trai và chị gái cùng tôi trải qua.
Vào lúc ước nguyện trước bánh kem.
Tôi nhìn chị gái xinh đẹp dịu dàng bên trái, lại nhìn anh trai trẻ tuổi anh tuấn phía bên phải.
Hai người đang cầm tay tôi cùng cắt bánh ga tô.
Trong mắt hai người bọn họ đều chỉ có tôi.
Mặc kệ ở bên ngoài anh trai chị gái có ác liệt hung hăng như thế nào.
Thế nhưng ở trước mặt tôi, hai người họ là những người yêu tôi nhất trên thế giới này.
—— tôi không muốn tương lai bọn họ phải ngênh đón kết cục bi thảm.
Tôi nghĩ chỉ có mình mới có khả năng.
Cứu được bọn họ.
3
Nhưng tôi thật sự rất vụng về.
Dường như tất cả sự thông minh của ba mẹ đều đã di truyền cho anh trai và chị gái.
Anh trai còn trẻ mà đã tự tạo ra một đế quốc thương nghiệp của riêng mình.
Giải quyết vấn đề kinh tế trong nhà.
Cũng cho chúng tôi một cuộc sống sung túc.
Chị gái giỏi nhất là lung lay lòng người.
Chị có một gương mặt vô cùng xinh đẹp.
Từ nhỏ đến lớn, người theo đuổi nối liền không dứt, bên cạnh chị luôn luôn có người theo đuổi, người trước ngã xuống người sau lại tiến lên, cả trai lẫn gái đều không ngoại lệ.
Thế nhưng đáng tiếc là.
Anh trai thích nữ chính không thuộc về mình.
Chị gái lại thích nam chính không thuộc về mình.
4
Tôi ngồi ở ghế phó lái bên cạnh chị tôi, chống cằm thở dài.
Chị gái tôi đang lái xe thế nhưng vẫn giơ tay lên lung tung xoa nhẹ tóc tôi.
“Sao thế? Học toán không hiểu sao?”
Tôi bất đắc dĩ quay đầu nhìn về phía chị gái: “Dáng Trần Tụng Nam còn chẳng đẹp được như anh trai, cũng không nhiều tiền bằng chị, rốt cuộc chị coi trọng điểm gì ở anh ta chứ?”
Trần Tụng Nam chính là nam chính thiên mệnh của thế giới này.
Chị gái tôi nghe tôi nhắc đến tên anh ta.
Lông mày nhướng nhẹ, nhéo mặt tôi một cái: “Thế mà còn quan tâm đến chuyện của chị sao?”
Chị nói: “Em cứ học cho giỏi trước đi.”
“Chị đi họp phụ huynh cho em bao nhiêu lần thì mất mặt bấy nhiêu lần, còn bị giáo viên của em phê bình bấy nhiêu lần rồi đó.”
5
Dứt lời, chị cũng không cho tôi cơ hội kháng nghị.
Trực tiếp quay đầu xe: “Buổi tối chị còn có việc bận, không thể làm bài tập cùng với em được.”
Chị nói: “Chị đưa em đến công ty của anh trai.”
Ta rũ mắt ôm chặt cặp sách.
—— tôi biết chuyện buổi tối chị muốn đi làm là gì.
Đám hồ bằng cẩu hữu của chị đông đảo, đơn giản ngay khi nữ chính về nước liền sẽ đứng về phía nữ chính.
Nữ chính bạch nguyệt quang trở về nước.
Việc chị tôi muốn làm tối hôm nay chính là muốn đi đánh phủ đầu cô ấy.
Tôi chống cằm, lại nặng nề thở dài một hơi.
Xe chạy rất nhanh, đã dừng ở dưới lầu công ty anh tôi rồi.
6
Chị gái tôi xuống xe mở cửa ghế phó lái ra, nhìn dáng vẻ tôi ngồi bất động trên ghế, khom lưng nhìn tôi cười cười.
“Ngây người cái gì thế hả?” Chị gãi gãi cằm tôi.
kéo tay tôi muốn lôi tôi xuống xe, sau đó lại đeo cặp lên lưng cho tôi.
“Đi, chị tiễn em lên lầu.” Chị gái đỡ bả vai của ta.
Tôi dừng một chút, nói mình có thể tự tìm được đường.
“Chị đi đi.” Tôi ngửa mặt lên nhìn chiếc thắt lưng màu đỏ chị gái đang đeo.
Một người xinh đẹp như chị thế mà lại đi coi trọng Trần Tụng Nam.
Chị gái tôi thật sự rất sốt ruột, đón tôi tan học rồi lại đưa tôi đến chỗ anh trai, trời cũng sắp tối luôn rồi.
Chị bẻ lại cổ áo cho tôi một chút.
Không yên tâm dặn: “Chị đi đây nha, nhanh đi tìm anh trai đi, kêu anh gọi cơm cho em ăn.”
Tôi ừ một tiếng, đứng tại chỗ nhìn chị đi ba bước lại quay đầu nhìn một cái rồi cuối cùng cũng lái xe rời đi.
Xe của chị vừa mới lái ra đến cuối đường.
Tôi bật người chặn một chiếc taxi, nói với bác tài xế kêu ông ấy chạy theo chiếc xe phía trước.
7
Xe taxi vừa chở tôi đi khỏi dưới lầu công ty.
Tôi nhìn qua cửa sổ xe, thế mà lại thấy anh tôi lười nhác cầm theo áo khoác tây trang, đi từ cửa ra.
Vài người trợ lý âu phục giày da chạy chậm theo phía sau anh.
Mấy người trợ lý kia đi theo phía sau anh cúi đầu khom lưng.
Mà anh tôi thì gương mặt lạnh lùng, đuôi mắt lông mày đầy vẻ sắc bén.
Khiến cho anh có cảm giác người ngoài chớ đụng vào.
Anh thật sự rất nhạy cảm, có lẽ là cảm nhận được ánh mắt quan sát của tôi.
Thế mà lại ngẩng đầu nhìn về phía này.
Tôi lập tức đè thấp nửa thân trên, giấu mình xuống dưới cửa sổ xe.
Cùng lúc đó, điện thoại di động trong ngực rôi rung lên
Là tin nhắn của anh trai: Bảo bối, em đến đâu rồi?
Theo sát phía sau còn có một tin nhắn: Buổi tối muốn ăn món gì.
Xem ra chị tôi đã sớm nói với anh chuyện sẽ đưa tôi đến.
Tôi tắt điện thoại di động, giả vờ như không thấy tin nhắn.
Hiện tại, tôi phải đi tìm chị gái trước đã.
8
Tay nghề lái xe của chị gái là do một tay anh dạy nên.
Năm 17, 18 tuổi anh trai tôi đã là khách quen của những trận đua xe.
Lúc hai người họ lái xe mà không chở tôi thì đều lái ra chút cảm giác liều mạng.
Nguyên nhân tôi giục tài xế nhanh chóng chạy theo.
Cũng là vì rất dễ bị chị gái chạy bỏ mất.
Đợi đến khi tôi tới nhà hàng cao cấp ở trung tâm thành phố kia thì bên trong đèn đuốc sáng trưng, đã bắt đầu rồi.
Bảo vệ ở ngoài cửa ngăn không cho tôi vào.
Nói tôi không có thư mời nên không thể vào được.
Tôi rất sợ chị gái đã bắt đầu ức hiếp nữ chính rồi.
Thật sự là hết cách mà.
Tôi chỉ có thể lôi anh trai ra.
Cũng may là anh tôi thường nói với tôi bản thân có thể hoành hành ngang ngược trong thành phố.
Cũng may quán rượu này có cổ phẩn của anh trai tôi.
Sau khi lôi anh trai ra, quản lí đặc biệt di ra.
Người đó lau mồ hôi trên thái dương, cung kính nghênh đón tôi.
Nhưng hiện tại tôi không có lòng dạ nào đáp lại anh ta.
Lập tức đeo cặp sách đi vào phòng khách bắt đầu tìm kiếm ghị gái tôi.
Không còn cách nào khác, cho dù là tôi có cao thì cũng không thể được di truyền hết gen của ba mẹ.
Anh trai cao đến tân 1 mét 9, chị gái vừa thành niên cũng đã cao 1 mét 75.
Mà tôi, đến bây giờ còn không được 1 mét 65.
9
Nơi chị gái tôi đứng vẫn luôn là tâm điểm của đám người.
Cho nên tôi đảo qua ở đại sảnh.
Liền thấy một đám người trên lan can lầu hai.
Chị gái tôi mặc chiếc váy đỏ diễm lẹ, chân đi giày cao gót, cầm ly rượu đỏ trên tay, ngón tay lúc này còn kẹp một điếu thuốc.
Đang lười nhác dựa lên lan can.
Mà xung quanh chị chen chúc một đám người cả nam lẫn nữ.
Bị vây ở trong giữa là mọt cô gái trẻ tuổi gương mặt thanh tú mặc đồ màu trắng thuần.
Nhìn khí chất đó.
Tôi gần như chỉ một cái liếc mắt là có thể xác định được đây chắc chắn là nữ chính.
Tôi không dám ngừng nghỉ, ba bước dồn thành hai bước chạy lên lầu.
Càng đi tới gần, càng có thể nghe rõ bọn họ đùa cợt pha trò.
Mà chị gái tôi mặc dù không nói chuyện, nhưng khóe miệng lại treo nụ cười ác ý.
Đúng thật là dáng vẻ hống hách rành rành của ác nữ mà.
Tôi tiến lên, không đợi đứng vững, liền lấy một bài thi toán không đạt điểm chuẩn từ trong cặp sách ra vỗ lên ngực chị gái.
“—— chi, ” Tôi thở hồng hộc gọi chị một tiếng.
Chị gái bị tôi dạo đến mức sửng sốt.
Ly rượu trong tay chị cầm không chắc rơi xuống đất.
Nhưng phản ứng cửa chị cũng rất nhanh.
Dường như trong nháy mắt ly rượu rơi xuống đất chị liền ôm dưới nách nhấc tôi lên.
Tránh được mảnh thủy tinh vỡ trên mặt đất.
Tôi thuận thế ôm lấy cổ chị, chân vắt trên hông chị, tựa lên người chị.
Ngay trước mặt những nam nữ trẻ tuổi ở đây, lớn tiếng nói: “Chị, giáo viên bảo em kêu chị đến trường.”
10
Có lẽ là bởi vì tôi cách chị gái quá gần.
Cho nên lúc bản thân dứt lời.
Tôi tinh mắt nhìn thấy khóe miệng chị khẽ giật một cái.
Nụ cười ác ý vẫn treo trên mặt.
Điếu thuộc chị ngập trong miệng cũng run lên hai cái.
Bầu không khí đè nén xung quanh thay đổi trong chớp mắt.
Đến cả nữ chính bị đám người vây ở giữa ức hiếp cũng đều ngẩng đầu lên nhìn về phía tôi.
Tôi ghé vào trong lòng chị gái.
Nhìn nữ chính cười cười lấy lòng trong vô thức.
—— mong nữ chính ngàn vạn lần đừng ghi hận chị gái tôi.
11
Tôi vừa xuất hiện.
Tất cả sự chú ý của chị gái đều đổ dồn lên người tôi.
Cho nên chị đương nhiên thấy được tôi cười với nữ chính.
Chị gái híp đôi mắt hồ ly xinh đẹp lại, thấp giọng kêu tên tôi: “Hứa Hữa Bảo.”
Tôi đưa lay lấy điếu thuốc trong miệng chị ra.
Lại ngay trước khi bị chị trừng mắt nhìn giả vờ che miệng ho khan một tiếng.
“Có hơi hắc.” Tôi nháy mắt mấy cái, vô tội nói.
Những người đi theo xung quanh chị tôi đặc biệt có mắt nhìn.
Đã có người đang cầm gật tàn và nước ấm đưa đến.
Chị gái tôi dập tắt điếu thuốc trong tay, sau đó lại đưa cốc nước ấm vào tay tôi.
Tôi cầm cốc nước ầm ngồi trong lòng chị gái, rũ mắt nghe chị tính sổ với tôi.
12
“Không phải chị đã kêu em lên lầu tìm anh trai rồi sao?”
Chị lạnh mặt hỏi tôi: “Sao em tự đi đến đây được?”
Tôi mím môi, nói: “Xe taxi.”
Chị gái cười lạnh một tiếng: “Đã sớm nói với em không được tự mình thuê xe rồi cơ mà, em còn nhỏ như vậy, ngốc như vậy, bị người ta bắt đi cũng không biết.”
Chị bóp bóp thái dương: “Lời chị và anh trai nói em đều quên hết rồi có phải không?”
Tôi nâng cốc nước lên, mong chờ đưa đến bên môi chị gái.
“Chị, chị cũng uống đi.”
Chị trừng mắt liếc nhìn tôi: “Tức no luôn rồi, không uống nổi nữa.”
Buổi tiệc vốn bày ra để ức hiếp nữ chính đột nhiên biến thành buổi giáo dục gia đình của chị gái với tôi.
Mấy người nam nữ trẻ tuổi xung quanh chúng tôi đều là người thành tinh hết.
Thấy thế đều tới khuyên nhủ chị gái tôi.
Còn dỗ tôi như dỗ một đứa trẻ con.
Nói tôi rất ngoan.
Nhưng không nghĩ tới hiệu quả hoàn toàn ngược lại.
Chị gái tôi lấy bài thi toán ra, chỉ vào hai chữ số đỏ chót trên đó.
Nói với mọi người xung quanh: “Tháng này còn không được trung bình nữa, đây đã là lần thứ chín con bé bị gọi phụ huynh rồi!”
Chị nói: “Số lần tôi đến trường con bé còn thường xuyên hơn đến văn phòng.”