Chương 1
Cập nhật: 2 tuần trước
Chỉ vì tôi gửi cho anh trai một đường link nhờ trợ lực mà bị chị dâu chửi tới tấp.
“Không biết xấu hổ hả? Anh mày có vợ rồi mà còn định quyến rũ ảnh!”
“Tao nói cho mày biết, chừng nào tao còn sống trong nhà này thì mày đừng hòng bước chân vào.”
…
Chị ta còn đăng đoạn chat của tôi với anh lên mạng, cố tình dẫn dắt dân mạng vào hùa chửi tôi.
Tôi chụp màn hình lại rồi ném thẳng vào nhóm gia đình, gắn thẳng tên chị ta: “Anh tôi lấy vợ rồi thì tôi phải đi đập đầu chết luôn chắc?”
Tôi vô tình lướt thấy một loạt tin nhắn.
Nội dung trong đó trơ trẽn đến mức tôi chỉ lướt qua một cái đã thấy khó chịu.
Chủ bài viết gõ một tràng dài để kể tội nhân vật chính trong đoạn chat.
“Tôi với chồng cưới nhau bao nhiêu năm, vậy mà ảnh lại không dứt khoát với em ruột của mình!”
“Tôi nhịn đã lâu, nhưng hôm nay con nhỏ đó lại nhắn mấy câu lả lơi cho chồng tôi, tôi không chịu nổi nữa nên đăng đoạn chat lên.”
“Cầu xin mọi người cho tôi một lời công bằng với!”
Cạn lời.
Phản ứng đầu tiên của tôi là: trên đời này đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Anh em ruột mà còn làm ra chuyện như thế, đúng là tội cho chủ bài viết.
Phía dưới, bình luận toàn là bênh chủ bài.
Tôi tò mò vào xem trang cá nhân của chủ bài viết, vừa nhìn đã đứng hình, lật đi lật lại vài lần để chắc chắn.
Đó chẳng phải chị dâu tôi sao?
Khoan đã… nếu thật sự là chị dâu tôi, thì đoạn chat đó chẳng phải là giữa tôi với anh tôi?
Tôi cau mày, đọc lại đoạn chat từ đầu đến cuối một lần nữa.
Càng xem càng thấy không giống tin nhắn giữa tôi với anh chút nào.
Nhưng tài khoản đúng là của chị dâu.
Tôi bắt đầu thấy lạ, chụp lại màn hình định gửi cho chị ta hỏi thử.
Vừa mở WeChat, tin nhắn của chị ta đã tới tấp nổ tung như bom.
Tôi chưa hiểu chuyện gì, vừa mở khung chat với chị ta, liền bị một tràng mắng chửi đập thẳng vào mặt.
“Không biết xấu hổ hả? Anh mày lấy vợ rồi mà còn mơ tưởng!”
“Tao nói mày biết, chừng nào tao còn ở nhà này, mày đừng mơ bước vô cửa!”
…
Tất cả những tin nhắn đó đều được gửi từ tài khoản của anh tôi – rõ ràng là chị dâu mượn hoặc cướp máy ảnh để nhắn.
Nếu tôi nhớ không lầm, thì mình chỉ gửi một đường link nhờ anh bấm giúp một cái thôi mà?
Thế mà bị chị ta chửi như tôi là đứa bám dai đeo đuổi anh mình?
Dù có chậm hiểu mấy thì tới giờ phút này tôi cũng rõ ràng rồi.
Tôi chỉ nhờ anh giúp một chút, không biết đụng trúng dây thần kinh nào của chị ta mà khiến chị ta phát rồ.
Rồi bày đặt dựng chuyện, ghép ảnh, đăng lên mạng, tìm đồng minh, cố tình tạo ra hình tượng đáng thương để gây sự chú ý.
Tôi lập tức chụp lại đoạn chat, kèm theo ảnh video chị ta đăng, ném hết vào nhóm gia đình.
Gắn tên chị ta thẳng thừng: “Tôi nhờ anh mình giúp nhấn một cái trợ lực, sao lại thành quyến rũ ảnh?”
“Vậy theo lý của chị, anh tôi lấy vợ rồi thì tôi nên tự tìm chỗ chết đi hả?”
Lời tôi vừa gửi ra, nhóm gia đình đang yên lặng lập tức bùng nổ.
Bác gái tag chị dâu: “Tĩnh Tĩnh à, con nghĩ nhiều quá rồi đó. Hai đứa nó là anh em ruột, mà A Nam chỉ nhờ Tiểu Cảnh trợ giúp một cái link thôi, có cần nói nặng vậy không?”
Chị họ gửi một cái icon trợn mắt: “Nếu theo lời em dâu thì giờ chị cũng phải treo cổ chết cho rồi, kẻo em dâu lại nói chị ve vãn Tiểu Cảnh thì mệt.”
Bác trai cũng tag chị dâu: “Người một nhà, có gì thì nói thẳng với nhau, việc gì phải đưa lên mạng? Chưa kể cái cô đăng kia rõ ràng là dựng chuyện. Xóa ngay đi, có chuyện gì không giải quyết được?”
Cả nhóm nhốn nháo, cứ ba câu thì hai câu tag thẳng tên chị dâu.
Còn chị ta thì giả chết, im lặng hoàn toàn không thèm lên tiếng.
Tôi còn đang nghĩ chắc chị ta sẽ tiếp tục im lặng, thì lại nhận được tin nhắn riêng, vẫn là một tràng chửi rủa:
“Triệu Nam! Chỉ chút chuyện như vậy mà mày cũng dám đưa lên nhóm gia đình hả?”
“Với lại tao nói sai chỗ nào? Chẳng phải mày đang muốn quyến rũ anh trai mày à?”
“Đã lớn đầu rồi mà còn bám lấy ở nhà, sống nhờ anh trai nuôi. Mày không có tay có chân chắc?”
“Giờ nhìn thấy tao bị người ta chửi rủa, mày hả hê lắm phải không? Đồ tiện nhân!”
Mặc kệ chị ta chửi thế nào, tôi cũng chẳng buồn đáp, cứ tiếp tục chụp màn hình rồi gửi hết vào nhóm gia đình.
Khóc nức nở.jpg “Không biết em đã làm sai gì, sao chị dâu lại ghét em đến thế?”
“Sau này em sẽ không làm phiền anh nữa, bây giờ em cắt đứt quan hệ với anh luôn, hu hu hu, chị dâu đừng mắng em nữa.”
Ngay lập tức, chị dâu không nhịn nổi nữa, bắt đầu chửi rủa tôi loạn xạ trong nhóm.
Từng đoạn ghi âm 60 giây dồn dập, tôi chẳng buồn nghe, chỉ im lặng nhìn chị ta mất bình tĩnh.
Anh trai tôi mãi mới vào nhóm, thấy chị dâu giống như điên lên mắng chửi khắp nơi, chỉ nhẹ nhàng nhắn một dấu hỏi.
Vừa thấy anh, chị dâu lập tức im miệng, quay ra khóc lóc kể tội tôi.
Mọi người trong nhóm thấy vậy, chị họ tôi liền quăng lại đoạn tin nhắn tôi gửi lúc đầu, gắn thẳng tên anh tôi: “Đây là người vợ anh chọn đấy à? Tôi cũng đi kiếm sợi dây thừng treo cổ đây, đừng mắng tôi nha, tôi yếu đuối lắm.”
Phụt cười.
Lời của chị họ đúng kiểu châm biếm cay độc, tôi không nhịn được bật cười thành tiếng.
“Anh à, em không biết mình sai chỗ nào khiến chị dâu giận đến mức vậy. Nếu chị ấy thực sự để tâm, em nghĩ chúng ta nên cắt đứt quan hệ, tránh để chị ấy hiểu lầm.”
Tôi gõ một tràng dài rồi gửi vào nhóm, còn kèm theo sticker mèo khóc.
Chưa đến ba phút, chị dâu lại nhảy vào: “Còn bày đặt diễn cái gì?”
Nhưng anh tôi không chiều chị ta nữa: “Im đi, xin lỗi A Nam đi.”
“Anh dám vì nó mà quát tôi à, Triệu Cảnh Hoà, anh không muốn sống nữa hả? Ly hôn! Phải ly hôn!”
Ngay khi câu đó được nói ra, cả nhóm gia đình lập tức im phăng phắc.
Ba mẹ tôi ở nước ngoài cũng bị dọa đến nhắn hỏi liên tục chuyện gì đang xảy ra, sao lại ầm ĩ đến mức đòi ly hôn?
Chị họ tôi lại lần nữa tóm tắt mọi chuyện.
Ba tôi gắn tên chị dâu:
“Tĩnh Tĩnh à, chuyện này con sai rồi. Hai đứa nó là anh em ruột, với lại sau khi con cưới Cảnh Hoà thì hai đứa chuyển ra ở riêng, ba ngày nửa tháng Tiểu Cảnh mới gặp được A Nam một lần.”
Mẹ tôi cũng phụ họa theo, cố gắng xoa dịu tình hình.
Trong suy nghĩ của họ, nhà yên thì mới yên ổn, chuyện nhỏ nhặt thế này không đến mức ly hôn.
Chị dâu gửi luôn icon trợn mắt vào nhóm.
“Ba mẹ là ba mẹ ruột của tụi nó, tất nhiên sẽ bênh tụi nó, sao mà đứng về phía con được?”
“Nói hay lắm, coi con như con ruột, chứ thật ra lúc nào cũng đề phòng con.”
“Ba à, con khuyên ba nên xem lại đi, coi thử hai đứa tụi nó có đứa nào không phải con ruột ba không?”
Câu đó vừa gửi ra, nhóm gia đình lại nổ tung.
Tôi nhíu mày, định nói gì đó.
Ba mẹ tôi, lúc đầu còn cố giảng hoà, thấy chị dâu nói vậy xong thì lập tức yêu cầu anh tôi ly hôn.
Chị dâu vẫn không biết hối lỗi, còn hung hăng gào lên: “Ai không ly hôn người đó là đồ chó!”
Sau một lúc im lặng, anh tôi chỉ nhắn một chữ “Được”.
Kệ chị ta gào thét chửi bới, anh cũng không phản hồi gì thêm.
Cuối cùng ba tôi thấy chị ta quá lố, thẳng tay đá chị ra khỏi nhóm.
“Con gái à, con yên tâm, ba sẽ không để con bị ấm ức. Đây, cầm tiền đi mua cái gì con thích.”
Ba tôi chuyển cho tôi hai mươi ngàn, tôi nhận ngay, kèm theo sticker “Cảm ơn ba iu”.
Tôi đến nhà anh, rón rén thò đầu vào phòng.
Anh nằm đó, tay vắt lên trán, trông cực kỳ mệt mỏi.
“Anh à, anh ổn không?” Tôi nhẹ bước đến gần, “Chuyện hôm nay…”
Vừa mở miệng, anh đã ngắt lời: “Xin lỗi A Nam, anh không ngờ cô ấy lại làm vậy. Em yên tâm, đoạn clip đó anh sẽ bắt cô ta xóa.”
“Cô ấy muốn ly hôn, anh tôn trọng. Đừng lo.”
Những gì chị dâu nói hôm nay quả thực quá đáng.
Tôi còn chưa kịp nói tiếp thì cửa phòng bị đá mạnh bật ra.
Chị dâu cầm điện thoại xông vào, dí thẳng vào mặt tôi với anh tôi: “Mọi người nhìn đi! Một trai một gái ở trong phòng, ai biết hai người này đang làm chuyện gì mờ ám hả?!”
“Rõ ràng là anh em ruột, vậy mà còn làm chuyện trái luân thường đạo lý. Mọi người nhớ kỹ mặt bọn chúng cho tôi!”
“Chỉ vì tôi nói em chồng hai câu mà giờ anh ta đòi ly hôn với tôi, trên đời này còn công lý không?”
Nước bọt của chị dâu suýt bắn thẳng vào mặt tôi, tôi theo phản xạ đưa tay lên chắn.
Nhưng chị ta càng quá quắt, gạt tay tôi ra rồi giật mạnh, “Làm thì làm, đừng có chối! Để mọi người xem rõ cái mặt đê tiện của mày!”
“Nó sắp ba mươi tuổi rồi còn bám lấy nhà anh nó nuôi.”
“Mọi người nhìn kỹ cái mặt nó đi, sau này gặp nó nhớ tránh xa, coi chừng lây bệnh hư hỏng!”
Lúc đang giằng co, không cẩn thận làm vỡ bình hoa cạnh đó, mảnh vỡ bắn vào chân tôi, máu chảy ra.
Anh tôi thấy thế liền lo lắng bước tới.
Chị dâu thấy anh vừa nghiêng người về phía tôi, lập tức như bị châm ngòi thuốc nổ.
“Mọi người nhìn đi! Còn bảo không có gì, bọn nó dính nhau thế kia kìa! Mau bấm like, hôm nay tôi sẽ cùng mọi người vạch trần cặp đôi cặn bã này!”
Chị ta càng nói càng loạn, rõ ràng đã mất kiểm soát.
Anh tôi giật lấy cổ tay chị ta, cầm điện thoại đập mạnh xuống đất: “Cô đủ rồi đấy!”
“A Nam là em gái ruột cùng cha cùng mẹ với tôi, làm ơn đừng dùng cái đầu bẩn thỉu của cô để suy đoán người khác!”
Tôi chưa từng thấy anh tôi tức giận đến vậy, cả cổ nổi gân xanh.
Chị dâu thấy điện thoại bị ném đi, mặt đỏ bừng, giận dữ trừng anh tôi.
Chỉ thẳng tay vào ngực anh, chọc từng cái một, nước bọt văng đầy mặt: “Tôi làm loạn? Triệu Cảnh Hoà, anh còn lương tâm không? Từ đại học tôi đã theo anh đến giờ cũng bảy tám năm, vậy mà chỉ vì tôi nói em gái anh vài câu mà anh đòi ly hôn? Anh bảo giữa hai người không có gì, ai tin được?”
Anh tôi thở dốc, rõ ràng là đang cố kiềm chế.
Tôi không chịu nổi nữa, nhìn chị ta chất vấn: “Chị dâu, bao năm nay anh tôi đối xử với chị thế nào, cả nhà đều rõ. Chị cần gì phải làm ầm ĩ đến mức này?”
“Với lại, tôi chưa từng tiêu xài tiền của anh tôi.”
Tôi thật sự không hiểu, tại sao chị ta lại tin chắc rằng tôi với anh mình có chuyện mờ ám.
Lúc trước anh tôi vì muốn cưới chị, từng cãi nhau với ba mẹ tôi.
Sau khi cưới, hai người sống rất tình cảm, chỉ là vẫn chưa có con.
Ba mẹ tôi vì sốt ruột muốn có cháu nên từng nhắc vài lần, nhưng chỉ cần chị dâu không vui, anh tôi sẽ luôn đứng về phía chị ta.
Tôi với anh cũng hòa thuận, chưa từng có mâu thuẫn gì lớn.
Vậy mà gần đây không hiểu sao chị ta như biến thành người khác.
Chỉ cần tôi và anh tôi nói chuyện là chị ta nhảy ra chỉ trích.
Ban đầu tôi chỉ nghĩ chị ấy áp lực quá lớn nên dễ nhạy cảm.
Ai ngờ cuối cùng lại bị chửi là tiểu tam, chỉ vì tôi gửi cho anh mình một cái link nhờ nhấn hộ.
Chị ta còn nói tôi là loại không ai thèm lấy, sống bám tiền anh trai.
Chị ta không hề biết tôi kiếm còn nhiều hơn cả anh tôi, thậm chí thỉnh thoảng còn giúp đỡ tài chính trong nhà.
Chị dâu hất mạnh tôi ra, trừng mắt nhìn tôi đầy hằn học.