Phiên ngoại

Cập nhật: 3 tháng trước

Vụ án của Hạ Tung rất lớn, gây chấn động mạnh.

Cục cảnh sát trao thưởng cho những cá nhân có thành tích xuất sắc trong quá trình điều tra—trong danh sách đó có tên của Giang Thiền và Hứa Thâm.

Rất nhiều truyền thông đưa tin rầm rộ, thậm chí còn đồn thổi rằng Giang Thiền thực chất là cảnh sát chìm được cài vào để phá án.

Trong bữa tiệc mừng công, Trần An cũng trêu chọc cô: “Chị à, có khi nào chị thực sự là cảnh sát chìm của chúng ta không đó?”

Mọi người cười vang.

Chỉ có Giang Thiền nghiêm túc đáp lại: “Chẳng lẽ chỉ có cảnh sát mới có thể thực thi công lý sao?”

Căn phòng lập tức chìm vào im lặng.

Bữa tiệc hôm nay là tiệc chia tay.

Vì lập công lớn, Hứa Thâm được điều động lên cục cảnh sát thành phố trung ương.

Giang Thiền đi cùng anh.

Họ đăng ký kết hôn vào tháng Hai năm nay—tháng Hai, cũng là tháng cô đến với thế giới này.

Tháng Hai vẫn còn tuyết rơi, nhưng mùa xuân đã sắp đến.

Tối hôm đó, khi về nhà, Hứa Thâm nhìn thấy Giang Thiền ngủ gục trên bàn, dưới cánh tay cô là một cuốn sách.

Cô từng nói với anh, cô muốn thi lại chứng chỉ, theo đuổi lại giấc mơ trở thành luật sư.

Anh lặng lẽ nhìn cô, rồi bế cô đặt lên giường.

Anh đã trải qua hai đêm trực liên tiếp, nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc trên sofa, sau đó vào bếp nấu ăn.

Cơ thể cô rất yếu, cần ăn uống đầy đủ để hồi phục.

Anh luôn tự tay nấu cho cô.

Khi mùi thơm từ trong nồi lan tỏa, Hứa Thâm tắt bếp, quay vào phòng gọi cô dậy.

Anh giúp cô buộc lại tóc, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.

Trong cơn mơ màng, cô hôn nhẹ lên khóe môi anh.

Cả người Hứa Thâm chấn động, tim đập điên cuồng.

Hồi còn trẻ, anh từng nghĩ—cả đời này sẽ bên cô mãi mãi, dù trời có sập cũng không thể chia cắt hai người.

Nhưng sau này, trái tim anh dần trở nên nguội lạnh.

Giống như dòng dung nham từng sôi trào, cuối cùng cũng chỉ còn lại tro tàn.

Anh không dám mong đợi điều gì quá xa vời nữa.

Giờ đây, anh chỉ cần những khoảnh khắc như thế này.

Những khoảnh khắc cô còn yêu anh.

Những khoảnh khắc họ vẫn còn bên nhau.

Chỉ thế thôi, đã là đủ rồi.

Anh yêu cô, và đã mãn nguyện.

Hứa Thâm cúi xuống, thành kính đáp lại nụ hôn của cô.

(Hoàn.)