Chương 1

Cập nhật: 1 tháng trước

1.

Trên vỏ hộp ghi rõ rành rành: “Mỗi hộp gồm hai viên. Sau khi quan hệ không dùng biện pháp bảo hộ, uống viên đầu tiên trong vòng 24 tiếng, viên thứ hai uống sau đó 12 tiếng.”

Mà giờ… trong hộp đã thiếu mất một viên.

Đầu tôi “ong” một tiếng, hoàn toàn trống rỗng.

Đúng lúc đó, tiếng nước trong nhà tắm ngừng lại. Bạn gái tôi tắm xong.

Tôi luống cuống nhét hộp thuốc vào túi, cố gắng giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nhưng đầu óc thì bắt đầu không ngừng tưởng tượng.

Hôm qua cô ấy nói sẽ đi ăn với bạn thân rồi xem phim. Về đến nhà cũng đã gần nửa đêm.

Chẳng lẽ… càng nghĩ càng thấy sai sai.

Cô mặc đồ ngủ bước ra, tôi tỏ ra tự nhiên hỏi:

“Em với bạn thân hôm qua xem phim gì thế? Có hay không?”

Tay đang lau tóc của cô khựng lại.

“Chọn đại một bộ thôi, mải tám chuyện với nhỏ bạn nên cũng quên mất luôn rồi.”

Thấy tôi có vẻ muốn hỏi tiếp, cô vội đánh trống lảng:

“Thôi, không nói nữa. Mai em có tiết sớm, phải ngủ sớm một chút.”

Cô vừa quay người, không thấy sắc mặt tôi đã lạnh đi.

Tối hôm đó, tôi trằn trọc cả đêm không ngủ.

2.

Bạn gái tôi dạy múa ở một trung tâm đào tạo trẻ em. Nếu tôi không bận, hầu như đều là tôi đưa đón cô ấy đi làm.

Bạn bè xung quanh cô, tôi gần như đều biết.

Cả đêm nghĩ tới nghĩ lui, nếu thật sự cô phản bội tôi… thì là với ai?

Sáng hôm sau, tôi vẫn như thường đưa cô tới trung tâm.

Trên đường đi, đột nhiên cô quay sang bảo:

“Tối nay anh không cần tới đón em đâu.”

“Tối nay em có việc gì à?”

“Dạo này anh hay tăng ca, em không muốn anh quá vất vả.”

Tôi im lặng.

Không đúng lắm nhỉ?

Trước đây cô ấy đâu có ‘biết điều’ như vậy. Hễ tôi bận không đến đón là giận dỗi ầm ĩ.

Giờ tự dưng dịu dàng thấu hiểu thế này… có gì đó sai sai.

Tôi ngoài mặt đồng ý, nhưng trong lòng đã có tính toán.

Cả ngày như ngồi trên đống lửa, đến tối tôi lái xe thẳng đến trung tâm, chọn chỗ kín đáo đậu xe, rồi âm thầm quan sát.

Khoảng 9 giờ tối, phụ huynh bắt đầu dắt con ra về.

Mấy đồng nghiệp của bạn gái tôi cũng lục tục ra theo.

Duy chỉ có cô ấy… vẫn chưa thấy mặt mũi đâu.

Chết tiệt?

Quả nhiên có Vấn đề ?

3.

Khi tôi sắp hết kiên nhẫn, cuối cùng cô ấy cũng xuất hiện.

Cô nắm tay một bé gái mặc đồ múa. Bên kia bé gái là một người đàn ông tầm ngoài ba mươi, dáng cao ráo, chắc là phụ huynh.

Người đàn ông mở cửa xe Mercedes bên lề đường, ra hiệu cho bé lên xe. Cô bé còn vẫy tay thân thiết chào tạm biệt bạn gái tôi.

Ra là đang trò chuyện với phụ huynh học sinh à…

Xem ra mình đa nghi quá rồi.

Cái hộp thuốc hôm đó… chắc cũng chỉ là hiểu lầm thôi.

Tất cả những người quen biết bạn gái tôi đều nói cô ấy ngoan ngoãn, ngây thơ. Tôi còn biết rõ hơn, chỉ cần nghe mấy chuyện tục tĩu là cô đỏ mặt ngay, làm sao mà dám phản bội tôi được?

Nghĩ vậy, tôi thấy hơi xấu hổ vì đã nghi ngờ cô ấy.

Tôi quyết định, ngay lúc này, phải đi tìm cô ấy để nói rõ mọi chuyện, gỡ bỏ khúc mắc.

Không ngờ, cửa xe còn chưa mở hết, thì cảnh tượng trước mắt như một cú sét đánh vào đầu tôi.

Cô bé đã lên xe, người đàn ông dùng thân mình che kín cửa sổ, tay thì luồn vào cổ áo bạn gái tôi, bóp mạnh vài cái.

Cô ấy đỏ mặt, nũng nịu đánh nhẹ vào ngực hắn.

Động tác vừa tự nhiên, vừa thành thục.

Không thể nào… đây tuyệt đối… không phải là lần đầu!

4

Tôi không biết mình đã về nhà bằng cách nào.

Vừa đặt chân tới cửa.

Bạn gái tôi cũng về ngay sau đó.

Trông cô ấy có vẻ tâm trạng rất tốt, vừa về tới nhà đã nghêu ngao hát rồi bước vào phòng tắm.

Hộp thuốc tránh thai trong túi đã không còn nữa.

Tôi mở điện thoại của cô ấy ra xem.

Trước giờ tôi chưa từng làm vậy.

Có lẽ cũng chính vì thế mà cô ta không buồn xóa lịch sử tin nhắn.

Người đứng đầu danh sách trò chuyện được lưu với tên “Trần tiên sinh”.

Giữa hai người có đến hàng trăm tin nhắn, đọc càng nhiều tim tôi càng lạnh.

“Không được để lại dấu hôn trên cổ em nữa! Em không thể cứ nói với bạn trai là bị muỗi đốt mãi được đâu.”

“Trước mặt con gái anh thì kiềm chế một chút đi.”

“Cái người ở nhà anh, giờ còn khiến anh có hứng thú được à?”

“Nói thật chứ, giờ chạm vào cô ta cứ như chạm vào chính mình vậy. Thân hình phẳng lì như cái bàn giặt, so với em thì đúng là kém xa.”

“Hôm nay mặc lại cái váy ren lần trước được không?”

“Không cho anh xem? Có tin anh làm em khóc đến mức không khép chân lại được không hả?”

Tiếp tục kéo lên, bọn họ còn từng bàn luận về tôi.

“Anh ta cũng được, chịu chi cho em.”

“Bạn trai em không được à? Sao có thể nhịn hay vậy?”

“Không nhịn cũng phải nhịn. Anh ta không nỡ chia tay em đâu.”

“Em định cưới cái thằng nghèo rớt đó thật à?”

“Chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cưới xin. Dù sao bên cạnh có một thằng cún ngoan ngoãn như vậy cũng tốt, đến lúc chán thì đá thôi.”

Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng tận mắt thấy những dòng này, tôi vẫn cảm thấy toàn thân lạnh toát, như rơi xuống hố băng không đáy.

5

Yêu nhau một năm, tôi – bạn trai chính thức, muốn nắm tay hay hôn bạn gái cũng phải xin phép, còn phải tùy vào tâm trạng cô ấy.

Còn mấy chuyện thân mật hơn nữa thì khỏi nghĩ tới.

Bởi vì cô ấy luôn nhấn mạnh rằng con gái phải biết giữ gìn, nói mình được dạy dỗ nghiêm khắc từ nhỏ, thứ quý giá nhất phải để dành đến đêm tân hôn, như thế mới là biết tôn trọng tình yêu, tôn trọng hôn nhân.

Tôi tôn trọng quyết định của cô ấy.

Thậm chí còn nghĩ mình may mắn gặp được một cô gái hiếm có khó tìm.

Nhưng kết quả thì sao?

Trước mặt tôi thì giả vờ đoan trang như liệt nữ, sau lưng lại lên giường với đàn ông đã có vợ!

Trên đời này còn ai đáng thương như thằng hề là tôi không chứ?

Cơn giận bốc lên tận đầu, tôi gần như phát điên.

Không thể nhịn được nữa, tôi xông thẳng tới mở cửa phòng tắm.

Bạn gái tôi đang tắm, bị tôi làm cho giật mình hét to:

“Anh làm gì vậy?! Ai cho anh vào!”

Cô ta vội che phần dưới, không kịp che phần trên, vài vết hằn đỏ lờ mờ dưới xương quai xanh đập vào mắt tôi, đau đến nhức nhối.

Tôi gắng hết sức kiềm chế, không để bật ra lời chất vấn.

Không được, chưa phải lúc để lật bài.

Tôi hít sâu một hơi, chỉ vào dao cạo râu:

“Tôi vào lấy cái này.”

Bạn gái tôi vung cục xà phòng thẳng vào mặt tôi:

“Cút!”

Vẻ mặt hung hăng, khinh ghét ấy, hoàn toàn trái ngược với bộ dạng nũng nịu lẳng lơ khi nhắn tin với gã đàn ông kia trên WeChat.

Mẹ kiếp.

Phải chia tay, nhất định phải chia tay!

6

Tối qua tôi đã ghi lại biển số xe của gã đàn ông đó.

Thêm nữa, con gái hắn học nhảy với bạn gái tôi, nên việc tìm ra hắn là ai cũng không khó.

Thằng gian phu đó tên là Trần Tuấn Bằng, làm phó tổng ở một công ty con thuộc tập đoàn, đi xe sang, sống biệt thự.

Ra dáng tinh anh xã hội, người thành đạt các kiểu.

Từ khi vợ hắn mang thai đứa thứ hai, rảnh rỗi là hắn đưa con gái đến lớp năng khiếu.

Vì vậy mà qua lại vài lần, rồi quen biết với bạn gái tôi.

Tôi bỏ tiền thuê người theo dõi hắn mới vài ngày, mà đã phát hiện ra không chỉ dây dưa không dứt với người yêu cũ, mà còn đi mát-xa kiểu kia ít nhất hai lần.

Chó má thật, đúng là thứ cặn bã.

Vợ đang mang thai mà vẫn không yên phận.

Tôi thu thập hết toàn bộ đoạn chat giữa Trần Tuấn Bằng và bạn gái tôi, ảnh hắn đi ăn với bạn gái cũ, cùng bằng chứng hắn đi mát-xa.

Sau đó tôi lại tìm cách lấy được số điện thoại vợ hắn.

Ban đầu tôi định gửi hết đống bằng chứng đó cho vợ hắn luôn.

Nhưng nghĩ lại, làm vậy chưa chắc đã đạt được hiệu quả cao nhất.

Giờ trong tay tôi nắm toàn bộ nhược điểm của thằng khốn đó, đã ra tay là phải khiến nó thân bại danh liệt.

Về phía bạn gái thì cứ như đang yêu đương cuồng nhiệt lần đầu.

Ngày nào cũng ở chung với tôi, vậy mà suốt ngày cắm mặt vào điện thoại cười tủm tỉm.

Coi tôi như người mù vậy.

Không chỉ vậy, mỗi ngày ra ngoài cô ta ăn mặc càng lúc càng hở hang, tan làm thì về nhà càng lúc càng trễ.

Tôi nhắc nhở cô ta phải chú ý hình tượng trước mặt học sinh, cô ta lại bảo tôi cổ hủ, không có phong cách.

Được rồi, tôi không có phong cách, còn thằng khốn kia thì có.

Mãi sau tôi mới biết, mấy món như túi xách, nước hoa mà bạn gái đột nhiên có thêm, căn bản không phải là đồ đặt qua người trung gian như cô ta nói, mà toàn bộ đều là quà của thằng cặn bã đó.

Hai người thậm chí còn hẹn nhau đi tắm suối nước nóng riêng.

Bạn gái tôi lại giở chiêu cũ, lấy danh nghĩa bạn thân ra làm lá chắn.

Tôi cố gắng tiếp tục đóng vai người bạn trai hiền lành, không những dặn cô ta cứ chơi cho vui, mà còn nói nếu chơi xong muốn tôi đến đón thì cứ gọi.

Bạn gái vừa ra khỏi nhà, tôi liền lén bám theo.