Đi Xa Là Mất Nhau
Giới thiệu:
Đi Xa Là Mất Nhau
Ngày chồng tôi nhận được visa, tôi mới biết anh ấy sắp bị điều ra nước ngoài công tác suốt 5 năm trời.
Tôi tức đến toàn thân run rẩy, cố gắng kìm nén cảm xúc trước mặt hai đứa con và các bậc trưởng bối trong nhà.
Mãi đến ngày trước khi anh rời đi, tôi mới có cơ hội nói chuyện riêng với anh.
Câu đầu tiên anh nói là: “Anh sợ em ngăn cản. Anh không muốn bỏ lỡ cơ hội này.”
“Thế anh bảo em phải làm sao? Một mình trông hai đứa con, còn phải chăm sóc cả ba mẹ anh nữa à?”
“Em cố gắng một chút đi, Miểu Miểu, xem như vì anh, vì các con. Sau lần này trở về, mọi thứ sẽ khác. Anh có cơ hội lên làm phó tổng. Năm năm công tác ở nước ngoài, mỗi năm anh có mười lăm ngày nghỉ, nhất định sẽ về thăm em và bọn trẻ. Mức lương thì trong nước có một phần, công ty bên nước ngoài còn trả thêm một phần nữa.”
Bất kể tôi mềm mỏng khuyên nhủ hay lý lẽ phân tích, anh vẫn sáng hôm sau bảy giờ đúng rời khỏi nhà, lên đường đi công tác nước ngoài.
Tin nhắn đầu tiên anh nhận được sau khi đặt chân tới nơi là, đơn ly hôn tôi gửi.
Và tin nhắn đầu tiên khi anh về nước sau 5 năm là, thiệp cưới của tôi.