Hối hận rồi sao? Muộn rồi, nam chính!
Giới thiệu:
Hối hận rồi sao? Muộn rồi, nam chính!
Tôi và Thẩm Úc Niên yêu nhau năm năm, còn Lâm Tự thì theo đuổi anh suốt năm năm.
Hôm anh cầu hôn tôi, Lâm Tự vừa khóc vừa làm ầm ĩ, thậm chí dọa 44, nhưng anh không hề đoái hoài.
Anh cùng tôi đi thử váy cưới, cẩn thận chọn địa điểm tổ chức hôn lễ.
Đến ngày cưới, một cuộc điện thoại từ bệnh viện khiến anh hoàn toàn mất kiểm soát.
Lâm Tự cắt cổ tay 44, đang được cấp cứu. Anh như phát điên, vứt bỏ tôi ngay tại lễ đường, lao thẳng đến bệnh viện.
Ngày Lâm Tự tỉnh lại, anh mất khống chế ôm chặt lấy cô ta, thổ lộ tình cảm, cùng cô ta dây dưa sống ch.t.
Tôi chỉ biết tự cười giễu, rồi nói với hệ thống:
“Gọi người xuyên thư đến đi.”
Lúc Thẩm Úc Niên biết được tin tức về tôi, tôi đã không còn trong thân xác nữa.
Tôi phiêu lơ giữa không trung, nhìn người xuyên thư mắng anh ta là đồ thần kinh, bảo cút đi càng xa càng tốt.
Anh ta sửng sốt, bối rối nói: “Hạ Quân, em không cần anh nữa sao?”
Tôi khẽ nhắm mắt, nhẹ nhàng thở dài: “Thẩm Úc Niên, lẽ ra tôi nên buông tay anh từ lâu rồi.”