Trang chủ Nuôi Heo Mà Hóa Ra Tôi Là Thiên Kim Hào Môn

Nuôi Heo Mà Hóa Ra Tôi Là Thiên Kim Hào Môn

Chữa Lành
Hiện đại
Ngọt Sủng
Tình Cảm
Tác giả: Sưu tầm
Trạng thái: Đã hoàn thành
44
5 / 5 chương
5.0

Giới thiệu:

Nuôi Heo Mà Hóa Ra Tôi Là Thiên Kim Hào Môn

Lúc mẹ ruột tìm đến tận cửa, tôi đang cầm xẻng, hùng hục xúc cám cho heo ăn. Cũng hết cách, con heo nái Đa Hoa nhà tôi sắp đẻ, phải tăng cường dinh dưỡng kẻo lỡ giờ vàng.

“Láo nháo láo nháo, láo nháo láo nháo, đừng tranh cướp! Đã bảo đừng tranh cướp mà!”

“Nhị Hoa, Tam Hoa, tụi mày tranh cái gì mà tranh? Không biết nhường nhịn cho heo bầu hả?”

“Đúng là một đám đầu heo, đến lúc tụi mày mang thai thì sao!”

Đúng lúc đó, cánh cổng lớn “ầm” một tiếng bị người ta đẩy ra.

Ngay sau đó, một đám người ăn mặc sáng sủa, hào nhoáng xông vào.

Tôi ngơ ngác đứng dậy, tay trái xách thùng, tay phải cầm xẻng, cứ thế nhiều mắt nhìn nhau với đám người đó.

“Cái này… mấy vị đây là đến mua heo hay mua gà?”

Theo phản xạ, tôi bật ra câu mở bài kinh điển của mẹ tôi.

Ai ngờ, lời tôi vừa dứt, một người phụ nữ ăn mặc giản dị đối diện bỗng nhiên nước mắt “ào” một cái tuôn rơi.

Tôi lập tức bị làm cho ngẩn ngơ.

Cái này cái này, mức độ kích động này có phải hơi quá không?

Thật ra tôi gặp khách mua cũng nhiều rồi, thỉnh thoảng cũng có vài người đầu óc kỳ quái, không phải chưa từng thấy.

Như lần trước có anh chàng chọn heo, chọn cả buổi sáng mà chẳng chọn được con nào, cuối cùng bị tôi sốt ruột quát một câu “Cậu muốn cưỡi heo à” làm bừng tỉnh, cảm xúc lập tức dâng trào, số heo chọn từ một biến thành hai, chọn luôn hai anh em mập nhất, còn nhảy nhót hò hét muốn khởi nghiệp gì đó trên mạng xã hội, đặt tên là “Hiệp sĩ lợn đất”, bảo nhất định sẽ nổi đình nổi đám trên mạng, còn rủ tôi nhập hội nữa cơ. Chẳng lẽ vị này cũng muốn đi đường vòng kỳ lạ sao?

“Cái này, cái này… thỏ nhà tôi vừa mới đẻ con…”

Tôi nghĩ thầm trong nhà ngoài gà với lợn thì chỉ còn thỏ, nhưng chưa kịp nghĩ xong, người phụ nữ kia đã lao lên một bước, ôm chầm lấy tôi, gào khóc thảm thiết.

“Con gái! Con gái của mẹ! Con chịu khổ rồi!”

Lúc này tôi mới chậm nửa nhịp nhận ra, hóa ra “con đường vòng” mà bà ấy nhắm tới lại chính là tôi?

Bình luận