Đam Mỹ

Người Thay Thế *Pháo hôi: Đá lót đường, bia đỡ đạn cho nhân vật chính. Lúc phát hiện ra mình chỉ là người thay thế, tôi vừa mới bước xuống từ giường của Thẩm Thính Tứ. Trong không khí bỗng nhiên xuất hiện từng hàng từng hàng bình luận bay lơ lửng: “Tên pháo hôi* độc ác này cuối cùng cũng sắp bị ngược chết rồi, một chữ thôi: Sướng.” “Chỉ muốn xem cảnh bạch nguyệt quang và công gương vỡ lại lành, xin hãy tua nhanh, muốn xem cảnh lần nữa tái hợp của hai người họ!” “Nếu năm đó không phải cậu ta tự biên tự diễn cứu công, khiến công áy náy mà ở bên cậu ta, thì kiểu người con cưng của trời thế này sao có thể để mắt đến một đứa câm như vậy?” Phải rồi, một đứa câm không nơi nương tựa như tôi thế mà cũng có thể bị xem là pháo hôi độc ác. Tôi không để tâm. Nhưng hôm sau, Thẩm Thính Tứ – người lẽ ra phải đi công tác xa, lại đột nhiên xuất hiện ở sân bay.