Đam Mỹ
Tiêu Thanh Nguyệt Ta là đích tử của Hầu phủ, từ nhỏ đã thể nhược đa bệnh, đi một bước cũng thở dốc. Trưởng tỷ của ta một tay vung trường thương, chiêu thức nhanh đến mức chỉ thấy tàn ảnh, còn ta… đến cả cây cung nhẹ nhất cũng không kéo nổi. Thế nên, phụ thân xem ta như con gái mà nuôi, để trưởng tỷ giả trai ra trận giết địch. Đúng lúc Hoàng thượng mở rộng hậu cung, một đạo thánh chỉ ban xuống, ta bị đưa vào sâu trong hoàng cung. Vốn tưởng đầu không giữ nổi, ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý chịu chết. Nào ngờ, đêm đó, tại tẩm cung của quân vương, hắn lại hung hăng “sủng ái” ta một phen.
Cơn Mơ Lúc Đau Tôi thích cảm giác đau. Chạy đi xin làm người mẫu xỏ khuyên, lại bị một gã đàn ông trông dữ tợn nắm cổ áo kéo lên. “Biến đi, con nít.” Vậy mà về sau cũng chính anh ta, yết hầu khẽ động, tay siết chặt eo tôi, giọng khàn nhẹ dỗ dành: “Ngoan, ăn nhiều một chút. Không đau đâu.”
Giang Nguyệt Cố Nhân Cha ta cùng Lục Hoàng tử đang bí mật bàn kế tạo phản trong thư phòng. Đúng lúc ấy, sính lễ của Thái tử đột ngột được đưa đến phủ. Ta và cha lập tức trở mặt. Tạo phản nguy hiểm lắm. Chi bằng sinh cho Thái tử một đứa con, tương lai thiên hạ chẳng phải là của nhà ta rồi sao? Cha ta nói: “Nhưng mà con ơi … con là nam nhân cơ mà!!”
Beta Muốn Đình Công!! Khi dự án đang căng thẳng nhất. Bên trái là đồng nghiệp Omega nghỉ ngang vì đến kỳ phát tình, bên phải là đồng nghiệp Alpha đến kỳ nhạy cảm thì biến mất không dấu vết. Văn phòng trống huơ trống hoác, tài liệu cần xử lý chất cao như núi. Tôi hoàn toàn buông xuôi. Kệ mọe cái gọi là kỳ phát tình hay kỳ nhạy cảm, ông đây muốn bật chế độ nghỉ dài hạn của Beta! Sếp – người cũng tăng ca liên tục nhiều ngày – ngậm điếu thuốc, thuốc ức chế vương vãi đầy sàn, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn tôi chằm chằm: “Đúng lúc lắm, tôi cũng muốn nghỉ, cùng nhau đi.” Nửa tháng sau. Tôi vừa sụt sịt vừa bò khỏi giường: “Hu hu hu tôi nhớ công ty rồi, nhớ đồng nghiệp, nhớ đi làm…” Mới nhích ra được nửa bước thì đã bị hắn túm mắt cá chân kéo ngược trở lại. Thân thể nóng rực đè lên từ phía sau: “Không, em không nhớ.”
Bông Hồng Có Gai Bị Alpha tù binh đánh dấu, tôi liền bỏ rơi hắn ta. Tôi nhếch môi, giẫm nát lòng tự trọng của hắn dưới chân. “Anh cũng nói rồi đấy, Omega sau khi bị đánh dấu sẽ không thể rời xa Alpha của mình. Nhưng cũng có một khả năng khác… “Ví dụ như, kỹ thuật của anh quá kém.” Bốn tháng sau, tại buổi tiệc ngoại giao, tên tù binh kia lại lột xác, trở thành vị Hoàng thái tử cao quý của địch quốc. Hắn giữ chặt eo tôi trong một góc khuất, liếm láp tuyến thể của tôi hết lần này đến lần khác. “Kỹ thuật kém thì để tôi luyện tập nhiều hơn. Chấp hành quan đại nhân, em thật sự khiến tôi thèm khát đến phát điên rồi.”
Khi Đàn Ông Mang Bầu Người tôi thầm mến là một tên mọt sách ngây ngô, không hiểu chuyện đời. Để trêu chọc cậu ấy, vào một đêm hè cúp điện năm lớp 12, tôi đã thua trò chơi đại mạo hiểm và phải hôn cậu ấy. Ngày hôm sau, cậu ấy đỏ mắt chặn tôi trên đường tan học: “Bạn học Hứa, tớ, tớ bị cậu hôn đến mang thai rồi.” Tôi muốn nói hôn môi sẽ không mang thai, đàn ông không thể mang thai. Nhưng Thời Diên lại nắm tay tôi rồi đặt lên bụng cậu ấy, nơi đó đang động đậy. “Cậu sờ xem… Em bé đang đá chúng ta.”
Tôi Là Một Tang Thi Tôi là một tang thi. Sau ba lần cắn Thẩm tổng, tôi bị hắn túm lấy tóc, mỉm cười dạy dỗ: “Như thế không giết được tôi đâu. Ngoan, cởi đồ tôi ra, rồi cắn xuống dưới.” Hắn nắm tay tôi, đặt móng vuốt tôi lên ngực hắn: “Tim ở đây.” Tiếp tục kéo xuống: “Mạng, ở đây.” “Nhớ kỹ chưa?” Hắn cười khẽ: “Đến đây nào, bảo bối. Giết tôi đi.”
Người Thay Thế *Pháo hôi: Đá lót đường, bia đỡ đạn cho nhân vật chính. Lúc phát hiện ra mình chỉ là người thay thế, tôi vừa mới bước xuống từ giường của Thẩm Thính Tứ. Trong không khí bỗng nhiên xuất hiện từng hàng từng hàng bình luận bay lơ lửng: “Tên pháo hôi* độc ác này cuối cùng cũng sắp bị ngược chết rồi, một chữ thôi: Sướng.” “Chỉ muốn xem cảnh bạch nguyệt quang và công gương vỡ lại lành, xin hãy tua nhanh, muốn xem cảnh lần nữa tái hợp của hai người họ!” “Nếu năm đó không phải cậu ta tự biên tự diễn cứu công, khiến công áy náy mà ở bên cậu ta, thì kiểu người con cưng của trời thế này sao có thể để mắt đến một đứa câm như vậy?” Phải rồi, một đứa câm không nơi nương tựa như tôi thế mà cũng có thể bị xem là pháo hôi độc ác. Tôi không để tâm. Nhưng hôm sau, Thẩm Thính Tứ – người lẽ ra phải đi công tác xa, lại đột nhiên xuất hiện ở sân bay.
Yêu Nhầm Học Thần Tôi giả vờ làm g//a//y, l/ừ//a học thần viết luận văn cho mình. Sau khi chặn cậu ta, cậu ta lạnh lùng gửi thẳng địa chỉ IP máy tính tôi qua tin nhắn. “Cậu cũng học ở Đại học Lan Thông à?” “Tốt nhất cậu nên cầu nguyện đừng để tôi tóm được.” “Không thì, tôi sẽ đ//á/nh cậu sống dở ch.t dở.”
Nhiệm Vụ Quan Trọng Của Pháo Hôi Tôi là vai pháo hôi trong bộ truyện nam tần. Nhiệm vụ của tôi là cản dao thay nam chính vào thời khắc quan trọng, vì cậu ta mà hy sinh. Nhưng sau khi trùng sinh, tôi không muốn chết sớm như vậy nữa. Thế nên trước khi nam chính xuất hiện, tôi điên cuồng luyện Thái quyền, chiếm địa bàn, thu nhận đàn em. Khi nam chính chuyển đến trường, tôi đã trở thành lão đại của trường trung học Triều Dương… Nhưng một núi không thể có hai hổ. Xong đời rồi, chơi lớn quá rồi.
Mang Thai Với Thằng Bạn Thân Hai tháng trước, tôi nổi hứng bất ngờ, lỡ ngủ với thằng bạn thân. Sau đó thì… bỏ chạy như bị ma đuổi. Gần đây cơ thể có gì đó sai sai, tôi tới bệnh viện kiểm tra. Kết quả: có thai. Tôi nổi điên nhắn cho Giang Dĩ Hành: “Anh không có thói quen dùng b/ao à?” Hắn trả lời: “Hả???”
Người Rỗng Tim Và Con Trai Ngọc Tôi lấy hết dũng khí, hỏi xin cách liên lạc của mỹ nhân cao ráo trong quán cà phê hầu gái. Đối phương cất giọng trầm khàn: “Tôi lớn hơn cậu.” “Tôi đã trưởng thành rồi mà.” Tôi lẩm bẩm. “Không phải nói về tuổi tác.” “Cô nàng” vén váy lên, khẽ cong môi, chậm rãi nhấn từng chữ một: “Hiểu, rõ, chưa?”
Cố Tướng Và Tiểu Hoàng Thượng Hoàng thượng ban cho ta một bát canh tránh thai. Ta lạnh lùng cười một tiếng, hất đổ xuống đất.
Ai Nói Beta Không Thể Bị Đánh Dấu? Là một Beta, tôi đột nhiên ngửi thấy pheromone của người bạn cùng phòng lạnh lùng – A. Điều tồi tệ hơn là, tôi bắt đầu phụ thuộc vào pheromone của cậu ấy. Khi cậu ấy không có trong ký túc xá, tôi thấy ngứa ngáy trong lòng, đành phải lén ngửi quần áo của cậu ấy. Cảm giác phụ thuộc ngày càng mạnh mẽ, tôi bèn khéo léo nhắc nhở: “Ở trong phòng cậu có thể thu lại pheromone không?” Ánh mắt cậu ấy chợt tối lại, “Cậu ngửi thấy à?” Tôi gật đầu. Cậu ấy chậm rãi tiến lại gần, “Vậy là… cậu có thể bị đánh dấu, đúng không?”
Nhật Ký Chăn Dắt Nhân Vật Phản Diện Trở thành chú của phản diện, tôi cảnh cáo cậu ta đừng tiếp cận nhân vật chính, nếu không sẽ đánh vào mông, còn bắt cậu ta đếm số. Kết quả là quản không nổi, lại bị phản công. “Chú đếm số đi, chú nhỏ.” Dung Trú kéo lấy cánh tay tôi, mỗi cái một mạnh hơn. “Đếm sai thì phải làm lại từ đầu đấy.”
Thích Là Thích, Không Cần Lý Do Tôi mắc phải hội chứng “Đ/ói kh/át da thịt”. Mỗi lần phát bệ/n/h, tôi không kìm được mà đi tìm người bạn thanh mai trúc mã là Thẩm Giai, để xin một cái ôm. Lúc đầu, một hai lần anh ấy còn miễn cưỡng chịu đựng. Nhưng sau nhiều lần, anh bắt đầu khó chịu ra mặt. “Hai thằng đàn ông ôm nhau, không thấy ghê à?” “Cái bệnh vớ vẩn gì chứ? Cậu chỉ đang giả vờ thôi.” Ngay lúc ấy, cậu bạn cùng phòng lạnh lùng là Chu Du, tình cờ bắt gặp. Nhưng cậu ấy không mỉa mai, ngược lại còn mở rộng vòng tay: “Nếu khó chịu thì lại đây.” Từ đó, mỗi khi tôi phát bệnh, tôi đều tìm đến cậu ấy. Cho đến một đêm, khi tôi bắt đầu thấy áy náy và nghĩ đến việc tìm người khác để dựa vào… Chu Du lại bất ngờ trèo lên giường tôi, vạ/ch á/o ngủ của tôi ra, bàn tay đặt lên bụng dưới, chầm chậm xoa nhẹ. “Gạ tôi lâu như vậy rồi, cũng nên trả nợ bằng thân x/á/c chứ?”
Bạn Cùng Phòng Của Tui Là Người Rắn Phát hiện bạn cùng phòng là người rắn, nửa đêm tôi chui vào chăn của cậu ấy. “Cậu làm gì vậy?” “Nghe nói rắn các cậu đều có hai cái đó đó … Tôi tò mò.” Cuối cùng, cậu ấy vỗ vỗ mặt tôi. “Không phải thích nhìn sao? Gần thế này, nhìn rõ chưa?”
Phá Đảo Thế Giới Ảo Tôi xuyên vào truyện ABO, trở thành giới tính thứ tư đầy bi kịch và mạnh mẽ: Enigma. Mùi hương của người khác, hoặc ngọt ngào, hoặc lạnh lùng, hoặc gợi cảm. Còn mùi hương của tôi – sát khí ngút trời!!! Người ta phát tình, còn tôi thì phát đin! Tôi gào rú, méo mó, bò trườn trong bóng tối. Gặp Alpha nào, tôi cũng đánh dấu thành Omega độc quyền của tôi hết! “Chủ nhân, xin… xin người rủ lòng thương xót…” Tôi: “Thương xót cái gì mà thương xót! Đại ca đây muốn chiến đấu! Đại ca đây muốn chiến đấu!!!”
Giữ Người Trong Tim Sau hai năm vắng bóng, cuối cùng chủ nhà cũng tìm được một tên khách thuê mới khốn khổ. Thế là tôi không còn buồn chán nữa. Không ngờ khi thấy vòi nước chảy ra nước đỏ như máu, hắn lại gọi điện cho ban quản lý đến kiểm tra đường ống. Tôi lắc cánh cửa kêu “cót két cót két”, hắn liền lấy dầu tra trơn bản lề. Tóm lại là, luôn luôn tin vào khoa học, nhất định không chịu dọn đi. Cuối cùng tôi không nhịn được nữa, định hiện hồn đè hắn ngủ cho hắn chết khiếp. Kết quả là hắn mơ màng trở mình, rồi ôm tôi vào lòng. “Tiểu quỷ, đừng quậy nữa.”