Đề Cử

Nữ Đế Trọng Sinh

Nữ Đế Trọng Sinh Kiếp trước, ta được Thái tử Yến quốc để mắt tới, theo hắn đến Yến quốc xa xôi, trở thành Hoàng hậu. Không chỉ hưởng hết phú quý, hắn còn vì ta mà không mở hậu cung, chỉ sủng ái một mình ta. Nhưng tỷ tỷ lại gả cho một vị tướng quân què chân, cả đời lận đận, hai người giày vò lẫn nhau. Trở về sau khi được tái sinh, tỷ ấy đã giành trước ta, cùng Thái tử làm chuyện mờ ám, khiến mọi người đều biết. Phụ hoàng vì giữ thể diện, bất đắc dĩ phải thành toàn. Tỷ tỷ cười cong cả mắt: “Muội muội, cuối cùng thì vận may trời cho này cũng đến lượt tỷ. Lần này, đổi lại là muội ở lại đây, từ từ tiêu hao cùng đám tôm tép nhãi nhép kia đi.” Ta cũng cười. Tỷ ấy không biết, đằng sau sự sủng ái dành cho Hoàng hậu, là vực sâu vạn trượng. Đây không phải là vận may trời cho, mà là… Địa ngục trần gian.

Cửu Gia

Cửu Gia Tôi, Lâm Thanh Nhi, vô tình phát hiện ra mình chính là vị hôn thê pháo hôi của nam chính trong một bộ truyện trọng sinh thời xưa. Ừm, đúng kiểu nữ chính kiếp trước bị mù mắt, tin nhầm tra nam, hại chết nam chính lẫn bản thân, rồi sau khi trọng sinh mới biết trân trọng anh ta, câu chuyện ngọt đến sâu răng. Nếu tôi không nhìn nhầm quảng cáo thì sau khi trọng sinh, chắc chắn sẽ có đoạn hội thoại kiểu: Nam chính: “Anh sẽ trả tự do cho em, để em rời khỏi anh.” Nữ chính: “Chồng ơi… ôm em đi.” Nam chính: “Em vừa gọi anh là gì? Em có biết anh đã chờ ngày này bao lâu không?” … Trời ạ, đúng là kịch bản cũ rích. Tiếc là tôi chỉ là nữ phụ, mà tôi cũng chẳng quan tâm kiểu nữ chính đầu óc có vấn đề như vậy. Nhưng bây giờ nói gì cũng vô ích. Tôi ngoan ngoãn ngồi trên đùi anh ta, nhẹ nhàng chạm môi vào mặt anh, từng chút một như chuồn chuồn lướt nước. Ánh mắt anh tràn đầy ham muốn, nhưng lại chẳng có bất kỳ phản ứng nào. Phó Cửu Hàn, người ta gọi là “Cửu gia”, dù thực tế anh ta sắp 30 rồi. Nhưng mà tại sao lại gọi là “gia” nhỉ? Thôi kệ, giờ tôi chỉ có thể mềm giọng nũng nịu: “Cửu gia~ hôn em đi.”

Tiệm Cầm Đồ Thu Thập Tà Vật

Tiệm Cầm Đồ Thu Thập Tà Vật Ban ngày, hắn chỉ là một nhân viên nhỏ bé trong tiệm cầm đồ, nhưng khi màn đêm buông xuống, hắn lại là một Tiểu Minh Vương nắm giữ Mười Hai Âm Hành. Vì báo thù cho cha mẹ, vì chứng minh bản thân, vì người hắn yêu, mà dốc hết tất cả để thăm dò, để chống lại, để chiến đấu… Bị một sợi tơ đỏ quỷ dị chi phối sinh tử, bị một bàn tay vô hình thao túng cả cuộc đời… Độ dài: 140 chương.

Tôi Thừa Hưởng Bộ Gene Ưu Tú Của Ba

Tôi Thừa Hưởng Bộ Gene Ưu Tú Của Ba Ngày tôi rút ống thở cho ba, mẹ kế quỳ xuống trước mặt tôi. Bởi vì bà ta đã hầu hạ ba tôi suốt 10 năm, cuối cùng lại chẳng được gì cả.

Kinh Hoa

Kinh Hoa Ngày ta và tỷ tỷ sinh ra, quốc sư nói song sinh công chúa là điềm xấu. Vì thế tỷ tỷ bị đưa đến biên cương cho cữu cữu nuôi nấng. Biên cương lạnh giá, nàng ta chịu không nổi cảnh phải ngày ngày đêm đêm luyện võ, lúc trốn đi thì bị quân địch bắt được, trở thành nô tỳ đê tiện. Còn ta lại sống trong nhung lụa được phụ hoàng sủng ái, còn kết thân với Khương quốc, khi gả đi chính là Hoàng Hậu cao quý. Tỷ tỷ ôm hận lẻn vào đội ngũ đưa thân, âm thầm hạ độc ta. Nhưng không ngờ chúng ta lại trọng sinh. Lần này nàng ta giành phần rút xiên tre dài tượng trưng cho việc được ở lại trước. “Ngươi cũng phải chịu thử cảnh khổ sở nơi biên cương!” Tuy nhiên nàng ta nào biết rằng thâm cung nhìn hào nhoáng ấy mới chính là địa ngục.

Giấc Mộng Ngày Xuân

Giấc Mộng Ngày Xuân Ta trời sinh đã có vòng một đầy đặn. Tiểu thư sợ cô gia không cầm lòng được, bèn gả ta cho Tiêu tướng quân đang trọng thương nơi chiến trường. Nàng vừa tiễn ta ra cửa, vừa chột dạ rót lời vào tai: “Tiêu Miễn tuy không thể hành phòng, nhưng ngươi cũng nhờ vậy mà bớt khổ sở chuyện sinh hài tử.” “Ngươi đừng lo, nam nhân không được ở phương diện kia, có khi lại đặc biệt được ở những chỗ khác.” Về sau, ta đêm nào cũng cầu xin tha mạng. Thật muốn hỏi tiểu thư một câu: Tiêu Tướng quân vì sao cái nào chỗ nào cũng được?

Bố Mẹ Nuôi Của Tôi

Bố Mẹ Nuôi Của Tôi Tôi là thiên kim thật. Nhìn ánh mắt đề phòng của bố mẹ ruột với đứa thiên kim giả được họ che chở sau lưng, tôi lập tức quyết định đổi bố mẹ cho mình. Tôi ngoan ngoãn đi đến trước mặt vợ chồng bác cả không có con gái: “Con muốn tự tiến cử làm con của hai bác, không biết hai bác có đồng ý không ạ.” Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bác cả ôm chầm lấy tôi: “Con ngoan, con gái ngoan, bảo bối của mẹ.” Sau đó, mẹ ruột cố gắng giành lại tôi. Bà ta nhìn chằm chằm vào bụng của mẹ mới của tôi rồi chế giễu: “Chị dâu cả, chị không thể sinh con, đương nhiên làkhông thể hiểu tấm lòng người mẹ rồi.” “Nhưng chị cũng không thể cướp con của người khác.” Tôi đứng chắn trước mặt mẹ mới, lạnh lùng nói: “Bác hai, con chính là con của mẹ con.” Sau đó chỉ vào cô gái đang lau nước mắt ở góc tường: “Con gái của bác ở đằng kia kìa. “Cô ta đang chờ tấm lòng của người mẹ của bác đấy.”

Cẩn Tú Yên Hoa

Cẩn Tú Yên Hoa Phu nhân muốn chọn vợ cho Đại công tử, các tiểu thư trong kinh thành đều háo hức. Ta đang nướng cá vừa bắt được, mùi thơm tỏa khắp nơi. Đoạn ma ma nhìn ta thở dài: “Một khi phủ có nữ chủ nhân, ngươi sẽ không còn ngày nào yên ổn nữa, vậy mà còn có tâm trí ăn cá.” Ta ngậm đuôi cá, hào hứng nhìn Đoạn ma ma: “Đã chọn tiểu thư nhà nào rồi? Ta có thể xin nàng ấy tha cho ta rời đi không?” Đoạn ma ma chỉ vào cái bụng phình to của ta, nói ta mơ mộng hão huyền. Ta nghĩ, ước thì cứ ước thôi, vạn nhất trở thành sự thật thì sao?

Gả Vào Thâm Sơn, Được Sủng Cả Một Đời

Gả Vào Thâm Sơn, Được Sủng Cả Một Đời Sau khi Tướng phủ bị tịch biên, ta một thiên kim tiểu thư xuất thân cao quý lại rơi vào chốn lầu xanh. Lúc liều mạng giãy giụa, ta túm lấy ống quần của một gã thợ săn: “Cầu xin ngươi… mua ta đi!” Nam nhân kia cúi đầu, chăm chú nhìn vào mắt ta: “Nhà ta bần hàn, ba huynh đệ không ai đủ sức cưới thê tử. Nếu mua ngươi về, ngươi phải gả cho cả ba huynh đệ chúng ta, ngươi có nguyện ý không?” Ta kinh hãi mở to hai mắt. Thế nhưng trước khi hôn mê, vẫn nhẹ nhàng gật đầu. Ta vốn nghĩ điều chờ đợi mình chính là sinh sản không dứt và lao động vất vả. Không ngờ… bọn họ chẳng hề chê ta bị hủy dung, lại còn đối đãi chân tình. Chỉ tiếc một điều, ba người ấy đều đang ở tuổi huyết khí phương cương. Mỗi lần lên giường, ai nấy đều như lang như hổ. Khiến về sau ta càng sợ trời tối. Bởi vì chỉ cần trời vừa tối, ắt sẽ có một người trong ba huynh đệ bọn họ tới “ăn thịt” ta, dày vò đến mức ta không xuống nổi giường.

Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Livestream Bói Toán Nổi Đình Đám

Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Livestream Bói Toán Nổi Đình Đám Sư phụ đã qua đời, Tần Nhan Kim kế thừa đạo quán. Đạo quán cổ kính trang nghiêm, nhưng nghèo đến nỗi không thể thu được tiền công đức. Nghe nói sư phụ đã để lại bí pháp của môn phái, Tần Nhan Kim lật ra xem, ôi… lại là một phòng livestream. Gần đây, trên một nền tảng xuất hiện một phòng livestream bói toán. Lúc đầu, các cư dân mạng không mấy để ý, sau đó, họ thật sự bị thu hút. [Đại sư, hãy xem giúp vận mệnh của tôi!] [Người có duyên, vận mệnh không quan trọng, mà là hôn nhân của bạn… bạn trai của bạn sắp kết hôn, cô dâu không phải là bạn!] [Tiểu đạo cô, xem khi nào tôi sẽ phát tài!] [Hừ, phát tài? Tôi thấy bạn sắp phát nấm, một tội phạm đáng ghét như bạn còn dám vào phòng livestream của tôi?] Một cuộc gọi báo cáo đã được thực hiện, có kẻ lập tức bị bắt giữ. [Đại sư, chồng tôi ngoại tình, muốn tôi ra đi tay trắng, cầu xin ngài giúp đỡ tôi!] [Người có duyên, nói thật, chồng bạn đã có bạn trai rồi…] Cư dân mạng: Đây là thứ tôi có thể nghe miễn phí sao? Phòng livestream bói toán bỗng chốc nổi đình đám, cư dân mạng hàng ngày canh chừng phòng livestream để hóng hớt. [Đại sư, đại sư, nói thêm chút nữa đi!] Tần Nhan Kim: Tiền công đức thì sao? Cư dân mạng: Góp ngay! Ngoài ra, xem có thể thêm chút bùa bình an, bùa trừ tà không?

Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình

Bóc ADN, Rụng Cả Gia Đình Chồng tôi gặp tai nạn giao thông trên đường cao tốc khi đi dã ngoại cùng cô bạn thanh mai trúc mã và đứa con của cô ta. Anh ấy tử vong tại chỗ, cô bạn thanh mai bị hôn mê, còn đứa trẻ thì được cô ta bảo vệ rất kỹ, chỉ bị thương nhẹ. Nhận được tin, tôi lập tức đưa chồng đi hỏa táng. Ba mẹ chồng từ nơi khác vội vã trở về, việc đầu tiên làm là đưa đứa trẻ về nhà. Một tuần sau, cô bạn thanh mai tỉnh lại, biết tin chồng tôi đã mất, điều đầu tiên cô ta nói là: “Đứa bé là con của Phó Diêu, nó có quyền thừa kế.” Ba mẹ chồng cũng ngay lập tức đứng ra làm chứng, nói rằng đứa bé chính là máu mủ của hai người họ. Tôi nói rõ, chỉ cần chứng minh được đó là con ruột của chồng tôi, tôi không có ý kiến. Bởi vì Phó Diêu đã được hỏa táng, ba chồng tôi nói ông ấy có thể cùng đứa bé đi xét nghiệm ADN để làm bằng chứng. Tôi hoàn toàn không hoảng hốt, thậm chí còn có chút muốn bật cười, vì tôi biết kết quả chắc chắn sẽ là: không có quan hệ huyết thống.

Đếm Ngược 5 Giây Sinh Mệnh

Đếm Ngược 5 Giây Sinh Mệnh Tôi có thể nhìn thấy đồng hồ đếm ngược thời gian sống trên đầu mọi người. Vì vậy, chủ đề buổi phát sóng trực tiếp của tôi là: “Bạn có muốn biết mình còn sống được bao lâu không?” Một người dẫn chương trình chống hàng giả đã xông vào cùng một nhóm người hâm mộ và bắt đầu chửi mắng tôi. Tôi nhìn đồng hồ đếm ngược trên đầu hắn, khẽ mỉm cười: “Bây giờ anh còn năm giây.” Năm giây sau, dưới sự chứng kiến của cư dân mạng, hắn bị một người đàn ông áo đen cắt cổ.

Người Khắc Bia

Người Khắc Bia Độ dài: 164 chương Ông ngoại tôi là một thợ đá, nói chính xác hơn, là một người khắc bia. Nghề này vốn chỉ truyền cho con trai, không truyền cho con gái, nhưng nhiều năm trước, ông ngoại đã phạm vào điều cấm kỵ của nghề, khiến cả nhà không còn ai là con trai, và ông còn mắc một trận bệnh nặng. Kể từ đó, ông ngoại không còn làm nghề này nữa, ngày ngày ở nhà nuôi vịt, nuôi gà. Mãi đến khi có người mời ông trở lại khắc một tấm bia trấn mộ, ông ngoại bất đắc dĩ mới chọn tôi, đứa cháu gái ngoại, làm người kế thừa. Ngay ngày đầu học khắc bia, tôi đã gặp phải chuyện kỳ lạ…

Nhật Ký Của Em

Nhật Ký Của Em Năm đó, cha mẹ qua đời, công ty sắp phá sản. Tôi lựa chọn cắt đứt quan hệ với anh trai đúng vào thời điểm anh khó khăn nhất. Năm năm sau, công ty anh niêm yết trên sàn chứng khoán. Anh trở thành “Hoắc tổng” được người người kính nể. Phóng viên hỏi: “Những năm qua, anh cảm ơn ai nhất?” Anh chỉ nhếch môi, ánh mắt lạnh tanh, giọng nói mang đầy châm biếm: “Cô em gái vì tiền mà bỏ rơi tôi.” “À mà, giờ cũng không tính là em gái nữa rồi. Cô ta sống thế nào?” Câu nói đó như hắt một xô nước đá vào lòng người nghe. Ngay sau đó, cư dân mạng đồng loạt phát động chiến dịch tìm kiếm “em gái Hoắc tổng”. Mức thưởng lên tới hàng chục triệu. Nhưng họ không tìm thấy tôi. Chỉ tìm được… một cuốn nhật ký viết trước khi tôi ch .t.