School Life

vô tình đạp trúng đại ca trường. Anh ta lập tức túm cổ áo nhấc bổng tôi lên, ánh mắt đầy hung dữ nhìn chằm chằm.“Cậu mù à?”Tôi nhanh trí nói: “Xin lỗi, mẹ tôi định từ bỏ việc chữa trị mắt cho tôi rồi. Tôi buồn quá mới ra ngoài uống rượu.”Tôi cố ép ra hai giọt nước mắt, trông thật đáng thương..,..“Anh… đạp lại tôi đi.”Anh ta giơ tay quơ quơ trước mặt tôi, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, hối hận và tự trách.Về sau, đại ca trường tìm đến tôi, nhét vào tay tôi một tấm thẻ.“Ở đây có 500.000 tệ, đủ không?”Cậu ta thật sự rất thành thật!Rồi sau đó nữa, khi phát hiện tôi giả mù, anh ta lại túm tôi nhấc lên một lần nữa, giọng nói lạnh lẽo rợn người.“Dám lừa tôi à?”“Để… để tôi giải thích!”

Ở chợ đồ cũ, tôi tình cờ mua được cuốn nhật ký của học bá cấp ba Thịnh Tư Niên – người từng thầm thích tôi.Nhìn thấy tên anh ấy đứng đầu bảng xếp hạng đại gia, tôi cảm thán mình đã bỏ lỡ cơ hội lớn.Không ngờ, em trai của Thịnh Tư Niên lại gọi điện cho tôi.“Cô Giang, nghe nói cô mua được cuốn nhật ký của anh tôi, có thể trả lại được không?“Anh tôi đang nổi trận lôi đình vì tôi làm mất cuốn nhật ký, còn định gửi tôi đến sa mạc Sahara.“Biệt thự số 109 đường Yến Tây, cô mau mang nó đến đây, gấp lắm rồi, cứu mạng tôi với.”

Tôi và kẻ thù không đội trời chung của mình cùng bị dính một loại bùa yêu.Đó là…không thể ngăn cản bản thân muốn hôn đối phương.Cả hai mặc dù luôn miệng mắng đối phương, nhưng cơ thể lại rất thành thật.Tôi vừa hôn vừa mắng hắn:“Thật là xui xẻo tám kiếp, bùa này không biết có giải được không nữa?”Hắn bóp nhẹ cằm tôi: “Cậu hôn cho nghiêm túc chút được không, hôn nghiêm túc một chút thì không chừng bùa này có thể giải được đấy!!”Đến sau này, chúng tôi mới biết.Thật ra bùa là giả.