Sinh Tồn

Ngôn Linh Sư 2: Học Đường Đẫm Máu

Ngôn Linh Sư 2: Học Đường Đẫm Máu Khi Hoa khôi của trường dẫn người vào nhà vệ sinh để đánh tôi, cô giáo tình cờ bắt gặp. Cô ta liền vờ ngây thơ, thậm chí còn thề thốt: “Nếu tôi bắt nạt bạn học, ngày mai ra đường tôi sẽ bị xe đâm chết!” Nhưng cô ta không biết rằng, tôi là một Ngôn Linh Sư. Những lời nói trước mặt tôi đều sẽ trở thành sự thật.

Phần 1 - Người Dọn Dẹp Trong Trò Chơi Kinh Dị

Người Dọn Dẹp Trong Trò Chơi Kinh Dị Tôi là nhân viên dọn dẹp duy nhất trong trò chơi kinh dị. Sau mỗi vòng chơi kết thúc, tôi sẽ ra ngoài dọn dẹp, thu gom những mảnh cơ thể còn sót lại. Những NPC chặt chém khắp nơi trong các phó bản, sau khi tan ca đều rất cung kính với tôi. Nếu thiếu tôi, nơi sống của bọn họ chẳng khác gì hố phân. Một ngày nọ, tôi nghỉ phép, bọn họ phát điên lên và đi khắp nơi tìm tôi, gặp ai cũng hỏi: “Có phải mày đã bắt cóc má Ngô không? Trả má Ngô lại cho tao!” Cuối cùng, tất cả người chơi đều phát điên và cùng nhau lên đường tìm má Ngô.

Vòng Lặp Nguy Hiểm

Vòng Lặp Nguy Hiểm Đêm trước kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi bị c//ưỡng h//iếp. Hai tên s//át nh//ân đột nhập vào nhà và c//ưỡng h//iếp tôi trước mặt bà ngoại. Sau đó hắn b//óp cổ bà tôi đến chet ngay trước mặt tôi. Sau khi được cứu sống, tôi từ một học sinh dự bị nổi tiếng ở Đại học Thanh Bắc trở thành một kẻ vô dụng bị liệt hoàn toàn, thậm chí còn không thể đi vệ sinh. May mắn thay, tôi đã được tái sinh. Tái sinh vào lúc kẻ sát nhân gõ cửa.

Bước Đi Trong Bóng Tối

Bước Đi Trong Bóng Tối Ta sinh ra trong gia đình quan lại, nhưng khi mới ba tuổi đã bị lạc mất. Phụ mẫu nhận nuôi một nữ nhi để thay thế ta. Lớn lên, ta gả cho một phu quân, nhưng hắn chẳng những yếu đuối không thể tự lo liệu cho mình, mà còn cuỗm hết bạc của ta rồi bỏ trốn. Ông trời của ta ơi, ông định buộc ta không được làm người tốt sao! Ta vượt ngàn dặm truy phu đến tận kinh thành, nhưng lại phát hiện ra phu quân của ta chính là nhi tử ruột của Hoàng đế—Tiêu Dao Vương tiếng tăm lừng lẫy. Được rồi, ta vẫn nên quay về thôn trồng trọt đi!

Ký Sinh Trùng

Ký Sinh Trùng Bạn bè của Thái tử gia Bắc Kinh luôn cười nhạo chê tôi quê mùa, hoàn toàn không xứng làm người thay thế cho bạch nguyệt quang của hắn. Họ còn đoán rằng tôi sẽ phải dọn đồ ra đi trong vòng một tháng. Tôi cảm thấy lo lắng, vội vàng gọi bảy chị gái của tôi tới, tiến hành huấn luyện khẩn cấp để trở thành thế thân của bạch nguyệt quang. Dù có bị sa thải, tôi cũng không thể để công việc béo bở này rơi vào tay người khác! Cho đến một năm sau, bạch nguyệt quang về nước, Thái tử gia nhìn thấy khuôn mặt của cô ta — đã nôn ra. Hắn run rẩy nói: “Ngấy, ngấy lắm rồi, cả đời này, tôi không muốn nhìn thấy gương mặt này lần nào nữa!”

Hướng Ra Thế Giới, Tôi Livestream Khai Quật Mộ

Hướng Ra Thế Giới, Tôi Livestream Khai Quật Mộ Tôi nhận lời tham gia một chương trình livestream khảo cổ, nhưng lại bị cộng đồng mạng chế nhạo: “Một bình hoa mong manh, đừng sợ đến mức tè ra quần nhé!” Nhưng tổ tiên tôi ba đời làm nghề trộm mộ mà phát tài. Người sợ đến tè ra quần… phải là đám xác bên dưới chân họ!

Phần 1 - Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị

Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị 1 Bạn trai tôi bảo anh ấy là boss của một trò chơi kinh dị. Tôi không tin. Boss nào mà hết làm cơm rồi giặt quần áo, thấy tôi không nhõng nhẽo thì cũng phải thơm thơm? Sau đó… Tôi lọt vào một trò chơi kinh dị. Tên boss biến thái kia đè tôi cứng ngắc lên tường. Mấy cái xúc tu đen không ngừng khiêu khích trên cơ thể tôi. Hắn ta cười cười hôn tôi: “Giờ đã tin chưa?”  

Phần 2 - Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị

Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị 2: Phòng Phẫu Thuật Đêm Khuya – Trình Nhất Bạn trai tôi nói anh ấy là quái vật trong một trò chơi kinh dị. Tôi không tin. Boss nào mà hết làm cơm đến giặt quần áo, còn nhõng nhẽo đòi thơm thơm? Sau đó. Tôi bị ép vào một trò chơi kinh dị. Phòng phẫu thuật đêm khuya. Tôi trần như nhộng nằm trên bàn giải phẫu. Bị xúc tu màu đen trêu đùa đến run rẩy hai chân. Boss cuối đang khoác trên mình áo blouse trắng thiên thần, nghiêm túc cắn lấy vành tai tôi. Nhỏ nhẹ dỗ dành. “Ngoan, thả lỏng đi em.” Series Kinh Dị  5 Phần Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5

Phần 5 - Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị

Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị 5 Bị đưa vào một trò chơi kinh dị. Tôi lênh đênh trên tàu, băng qua một vùng biển khủng bố. Trên đường đi, tôi dùng đủ mọi cách tránh được vô số quái vật biến dị. Nhưng vẫn bị nhân ngư nguy hiểm nhất nơi đáy biển sâu theo dõi. Trong bồn tắm chật chội tối tăm, đuôi cá của anh ta quấn chặt lấy tôi. Nước trong bồn lao xao sóng sánh. Mỹ nhân ngư cắn môi tôi, sướng đến run rẩy: “Nhốt em ở đáy biển sâu bên tôi cả đời, được không?” Series Kinh Dị  5 Phần Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5

Nhật Ký Quan Sát Lục Tiên Sinh

Nhật Ký Quan Sát Lục Tiên Sinh Tôi là người ngoài hành tinh. Nhiệm vụ của tôi là đến Trái Đất và viết báo cáo về quan sát loài người. Tôi đang làm nhiệm vụ trong nhà Lục tiên sinh, và tôi phát hiện thói quen của người này thật kỳ lạ. Con người là sinh vật vừa mềm yếu vừa dựa dẫm.

Quán Trọ Nhân Sinh

Quán Trọ Nhân Sinh Mưa bão như muốn nuốt chửng cả thế gian. Giữa con đường ven biển mịt mù, chiếc xe tải cũ kỹ của Lưu Vĩ bất lực sa lầy trong vũng bùn đen đặc. Cơn bão đến dữ dội, cuốn phăng mọi thứ, giống như cách số phận đã từng quét qua đời anh, để lại những vết sẹo khó phai mờ. Không còn đường lui, cũng chẳng có lối đi, anh thấy mình đứng trước một quán trọ nhỏ. Ánh đèn le lói qua màn mưa như lời mời gọi đầy ngờ vực. Trong đêm bão tố ấy, anh bước qua cánh cửa gỗ xập xệ, không hề biết rằng, phía sau những bức tường cũ kỹ ấy, định mệnh đang chờ đợi.

Lớp Học Thú Cưng

Lớp Học Thú Cưng Tôi mở một trường mẫu giáo, chỉ nhận học sinh là động vật. Đến gần mùa đông, một con mèo tam thể đến gõ cửa. “Xin hỏi, tôi không có phụ huynh, liệu có thể nhập học không?” “Nếu không được, tôi có thể làm bảo vệ, lương chỉ cần một con cá khô nhỏ.” “Còn nếu vẫn không được, cũng không sao. Tôi ngủ một giấc, đông qua là xong.” Về sau, bên cạnh tôi luôn có một tiểu hoa mai. Tôi đi đến đâu, hoa mai nở đến đó.

Thảm Họa Nắng Nóng Toàn Cầu

Thảm Họa Nắng Nóng Toàn Cầu Ban đầu, không ai để ý đến thảm họa này. Trước tiên là đợt nắng nóng kéo dài hàng chục ngày, nhiệt độ cao nhất thậm chí vượt quá 45 độ. Ngay sau đó, ruộng đồng khô hạn, hồ nước cạn dòng. Khi con người thực sự nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, ngày tận thế đã đến.

Phần 4 - Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị

Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị 4: Bảy Quàng khăn đỏ Sau khi bị buộc tham gia một trò chơi kinh dị. Tôi thành chị kế của bảy Cậu bé quàng khăn đỏ. Trong đó có đến sáu Quàng khăn đỏ là quái vật đáng sợ. Còn Cậu bé quàng khăn đỏ nhỏ nhất lại là một bé trai xinh đẹp. Cậu nhóc lúc nào cũng dịu dàng đáng yêu, cái miệng nhỏ ngọt ngào cứ thích gọi tôi chị ơi chị à. Chỉ có điều, lúc nửa đêm. Tôi cứ có cảm giác có gì đó rất nặng đè lên người mình. Tham lam ôm tôi, hôn tôi. Thậm chí còn… Series Kinh Dị  5 Phần Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5

Ngày Tận Thế

Ngày Tận Thế Còn sáu tiếng trước tận thế, con gái tôi vẫn đang ở trường mẫu giáo. Tôi gọi điện cho cô giáo: “Cô giúp tôi thu dọn một chút nhé, tôi sẽ đến đón con bé ngay.” Sau đó, tôi mở app bắt đầu điên cuồng mua sắm. Điều đáng sợ nhất trong tận thế không phải là zombie, mà là lòng người. Tôi không biết đời này có thể sống bao lâu. Nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức vì những người tôi yêu thương.  

Phần 8 - Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị: Cuộc Gọi Ma Quái

Bạn Trai Tôi Là Boss Lớn Trong Trò Chơi Kinh Dị: Cuộc Gọi Ma Bước vào phó bản kinh dị, nửa đêm, tiếng chuông điện thoại vang lên. Thần chết cất lên giọng nói mang đầy ác ý: “Đây là cuộc gọi tử vong, người bắt máy sẽ bị nguyền rủa, không ai có thể sống sót thoát khỏi nơi này.” Người chơi run cầm cập. Trong lúc tất cả mọi người đang thận trọng tìm manh mối thoát khỏi phó bản. Nửa đêm, tôi gọi điện thoại cho thần chết: “Có đó không? Ra gặp em chút được không, em muốn ngồi lên cặp chân dài còn hơn mạng của em.” Thần chết: “Tìm chết.” Sau đó, hô hấp tôi rối loạn nói đừng mà đừng mà. Còn thần chết thì nhốt tôi vào lòng, khàn khàn dụ dỗ: “Ngoan, xúc tu của tôi đáng yêu lắm, tôi dạy em chơi.”

Sau Khi Tổng Tài Bước Vào Dòng Vô Tận Đáng Sợ

Sau Khi Tổng Tài Bước Vào Dòng Vô Tận Đáng Sợ Tên phạm tội sát nhân biến thái gây án kề dao vào cổ tôi. Tôi: “Tốt lắm, anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi!” Nữ quỷ váy đỏ trên xe buýt nghiêng đầu mỉm cười quái dị với tôi. Tôi: “Cái đồ yêu tinh phiền phức này, bắt đầu từ hôm nay, tôi không cho phép em mỉm cười với người đàn ông khác!” Bá tước ma cà rồng trong lâu đài ma quái chuẩn bị hút cạn máu của tôi. Tôi: “Chết tiệt, gọi một tiếng vợ, mạng này trao cho anh!” … Tổng tài đến, tất cả đều tránh đường.

Sợi Dây Sinh Tử

Sợi Dây Sinh Tử Khi đang làm việc trên cao, từ cửa sổ tầng 23 bỗng nhiên thò ra một đứa trẻ nghịch ngợm, hai tay nắm lấy dây an toàn của tôi mà lắc đ.iên cuồng: “Đến xem trò đu quay khổng lồ nè, mọi người mau đến xem!” Tôi sốt ruột hét lớn: “Đừng lắc nữa, nguy hiểm ch.et người đấy!” Vài cái đầu nhỏ nhô ra từ cửa sổ, lũ trẻ vỗ tay cười vui vẻ. Tôi bị lắc qua lắc lại, không thể giữ thăng bằng, dàn nóng điều hòa còn chưa cố định, rơi xuống thì to chuyện. May mà bố mẹ đứa trẻ cũng xuất hiện, tôi vội nhờ họ can thiệp, bảo con họ dừng lại. Nhưng bố mẹ nó lại vỗ tay cổ vũ: “Con trai tôi khỏe thật, cố lên nào, thử lắc mạnh hơn chút nữa!”

Phần 2 - Người Dọn Dẹp Kích Hoạt Nhầm Phó Bản

Người Dọn Dẹp Kích Hoạt Nhầm Phó Bản Tôi là nhân viên dọn dẹp duy nhất trong trò chơi kinh dị, những NPC mà người chơi đều sợ hãi là bạn thân của tôi. Chúng sinh ra trong đau khổ, nhưng không để điều đó lộ ra. Ngoài việc phải thể hiện tính cách khi người chơi vào game thì bình thường chúng chỉ là những con quái vật đơn thuần. Tôi cảm nhận được sự ấm áp từ những con quái vật này và đáp lại chúng bằng sự ấm áp đó. Chúng thân thiện gọi tôi là má Ngô. Khi tôi rơi vào phó bản “Huyết Nguyệt”, BOSS mọc ra một ngàn con mắt: “Ai dám làm hại má Ngô đều phải chết!”

Bóng Hồng Sau Hầu Phủ

Bóng Hồng Sau Hầu Phủ Sau khi phụ mẫu qua đời, ta tích góp được một khoản lộ phí nhờ vào bán đậu hũ, đi tìm tỷ tỷ năm xưa bị bán đến Hầu phủ làm thiếp. Đợi ta đến nơi, mới biết được cái gọi là Hầu phủ căn bản không tồn tại. Nhưng trên đầu ta vẫn còn buộc dây tóc đỏ tỷ tỷ gửi theo cùng với thư nhà. Mà trong những lá thư nhà được gửi về hàng năm, tỷ ấy luôn viết mình sống ở Hầu phủ rất phú quý an lạc, bảo ta không nên tới tìm nàng.