Tu Tiên

Tình Yêu Với Đại Ma Vương

Tình Yêu Với Đại Ma Vương Ta mang thai con của nhân vật phản diện, nhưng nhân vật phản diện Ứng Hoài lúc này lại bị phong ấn dưới Huyền Uyên. Vì để cho hài tử có cha, ta quyết định nghĩ cách cứu hắn, không ngờ lại tự mình rơi vào Huyền Uyên.

Đại Sư Tỷ Người Đạm Như Cúc, Hóa Ra Chỉ Là Giả Vờ!

Đại Sư Tỷ Người Đạm Như Cúc, Hóa Ra Chỉ Là Giả Vờ! Đại sư tỷ người đạm như cúc, đối với tài nguyên tu tiên không tranh không đoạt. Ta tại bí cảnh thoát chết trong gang tấc, chịu đựng tủi nhục để bảo toàn Kết Anh thảo, giúp nàng ta thuận lợi kết Nguyên Anh trong thời khắc quan trọng. Nàng ta lại chỉ trích ta không nên vì Kết Anh thảo mà làm liên lụy mặt mũi của tông môn, dùng roi trừng phạt ta. Cơ thể nàng ta bị trúng hàn độc, sống không được bao lâu, ta liền bỏ ra tất cả linh thạch, đắc tội Thông Thiên tông, vì nàng ta lấy được thần dược ngàn năm hiếm gặp để giải độc. Nàng ta liền trách ta làm việc quá cấp tiến, đắc tội với Thông Thiên tông, hủy đi một thân tu vi của ta, đem ta nhốt vào vực sấm sét. Ta sống sờ sờ bị sét đánh chết. Mở mắt ra lần nữa, ta quay trở về trước ngày khởi hành tranh đoạt Kết Anh thảo. Lần này, tu vi ta muốn có. Mệnh của nàng ta, ta cũng muốn lấy!

Tuyệt Lộ Công Lược: Hồi Sinh Trong Hối Hận

Tuyệt Lộ Công Lược: Hồi Sinh Trong Hối Hận Công lược thất bại, ta rút kiếm tự vẫn. Tên nam nhân một giây trước còn kêu ta đi chết đi, bị máu nóng bắn đầy mặt. Hắn ta ngơ ngẩn nhìn ta, rồi cẩn thận bò đến gần, đôi tay run rẩy bế ta lên. Trong miệng còn lẩm bẩm: “Lại sao lại như vậy? Không thẻ nào…” Hắn ta cho rằng ta hận hắn ta như vậy thì sẽ không bao giờ tự sát. Nhưng, kỳ hạn của hệ thống đưa ra đã đến, công lược thất bại, kết cục cuối cùng của ta là phải chết.

Tâm Ma

Tâm Ma Sư tôn cho ta vào thức hải của người, để ta giúp người giết chết tâm ma. Nhưng tâm ma xảo quyệt, còn thích trêu ghẹo người. Ta sơ ý, trúng kế, ngủ với tâm ma. Ta không còn mặt mũi nào đối diện với sư tôn, đành phải xám xịt rời khỏi tông môn. Sau đó, ta nghe nói sư tôn đã nhập ma. Không những trở thành ma tôn, còn lấy thân nam nhi sinh hạ một đứa trẻ. Toàn bộ ma giới đều rầm rộ tìm kiếm ta, kẻ phụ tình vứt chồng bỏ con.

Tri Ngọc

Tri Ngọc Hoàng thượng ban hôn, ta bị ép gả vào Tiêu Bá phủ làm kế thất. Nghe nói bà mẫu tương lai cay nghiệt, đám chị em dâu khó đối phó, trượng phu lại có một tiểu thiếp sủng ái, kiêu ngạo đến cực điểm, thậm chí còn khiến chính thất tiền nhiệm tức chết. Các danh môn thế gia trong kinh thành đều tránh xa chốn này như tránh ôn dịch. Trước khi bước lên kiệu hoa, mẫu thân nắm lấy tay ta, nước mắt lưng tròng: “Con gái à, con nhất định phải nhẫn nhịn.” “Đừng ra tay quá mạnh với nhà chồng, kẻo phụ thân con khó bề ăn nói với bệ hạ.”

Sư Muội Độc Ác Của Ta

Sư Muội Độc Ác Của Ta Sư muội ba tuổi bị diệt tộc, năm tuổi chịu thiên lôi, tuy có thiên phú dị bẩm nhưng lại yếu đuối nhiều bệnh, tất cả mọi người đều rất thương nàng. Nhưng không ai biết do nàng không kiềm chế được bản thân mình, dùng một cây chủy thủ san bằng thôn trang, giết sạch trăm người trong gia tộc kẻ địch mới dẫn đến việc đất trời trừng phạt. Là ta giấu nàng đi, đưa nàng đi khám bệnh, dạy nàng cách khống chế cảm xúc, chăm sóc nàng thành một thiếu nữ không khác người thường. Vì để tìm cách chữa khỏi bệnh cho nàng, ta nhập tiên tu hành, nàng cũng đi cùng với ta. Trước mặt người khác, nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời sư tôn sư huynh, giả vờ như không biết ta, sẽ ngọt ngào gọi ta là sư tỷ. Sau lưng nàng sẽ nhảy qua cửa sổ vào phòng ta, lấy hết bảo bối mà các sư huynh đưa cho nàng nhét vào trong lòng ta, nói một ngày nào đó sẽ đến phiên nàng bảo vệ ta. Nhưng ta còn chưa chờ được đến ngày đó đã bị sư tôn và sư huynh ném vào lô chế tạo đan dược: ‘’Tư chất của ngươi bình thường, ngươi cũng chỉ xứng làm thuốc bổ cho sư muội mà thôi!’’ Nghe nói ngày ta hóa thành kim đan, sư muội đã tẩu hỏa nhập ma. Về sau người trong tiên giới đều biến sắc khi nhắc đến thiếu nữ xinh đẹp nhưng lòng dạ độc ác kia, họ nói nàng đã biến tiên sơn thành địa ngục.

Kiếp Này Tôi Chỉ Sống Vì Chính Mình

Kiếp Này Tôi Chỉ Sống Vì Chính Mình Lúc kẻ bắt cóc cầm d ao lao tới, Thẩm Yến Tây nghĩ rằng tôi sẽ giống như kiếp trước, bất chấp tất cả mà lao ra đỡ d ao thay anh ta.Anh ta ôm chặt người con gái trong lòng Kiều Tô Mạn, nhẹ giọng dỗ dành cô ta.Cho đến khi mũi d ao sắc bén đ â.m xuyên qua lồng ngực, cơn đau dữ dội ập đến.Chỉ lúc này, Thẩm Yến Tây mới hoảng hốt ngẩng đầu, nhìn về phía tôi.Tôi vẫn đứng yên, không nhúc nhích.Ánh mắt lạnh lùng đối diện với anh ta.Bốn mắt nhìn nhau—Tôi mỉm cười với anh ta.Đau không?Chắc là đau chứ.Nhưng so với nỗi đau của tôi kiếp trước, thế này đã là gì?Thẩm Yến Tây, chúng ta còn rất nhiều thời gian để tính sổ.

Đọa Tiên

Đọa Tiên  Ta theo A nương lên núi cắt cỏ heo, lúc trở về liền thấy trước cửa nhà nằm một thiếu niên tuấn tú, phong thái ung dung. Người ấy rõ ràng đang hôn mê bất tỉnh, nhưng ta lại nghe thấy giọng nói đầy kích động vang lên trong đầu. “Tiểu nha đầu này chính là người sở hữu thiên linh căn, tương lai sẽ phi thăng trở thành Phù Ngọc Nữ Đế!” “Chờ khi ngôi làng này bị hủy diệt, ngày mai ta sẽ đưa nàng bôn ba khắp chân trời góc bể.” “Thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt, ta muốn nàng tự nguyện vì ta mà gác kiếm nấu canh.” Ta kinh nghi bất định, nhưng nào ngờ nửa đêm, trong làng quả thực bùng lên một trận hỏa hoạn kinh thiên động địa. Thiếu niên ôm lấy ta đang mê man vào lòng, cẩn thận khẽ đặt một nụ hôn nơi mi tâm. Khi ta hoàn hồn, thanh đoản đao nhỏ bằng bàn tay đã đâm sâu xuyên qua tim hắn. Nhìn cơ thể ấy tan biến trong lưỡi lửa cuồng bạo, ta khẽ nhếch môi, nở một nụ cười nhàn nhạt. “Không bao giờ gặp lại, kẻ công lược.”

Tiên Cốt

Tiên Cốt Kiếp trước, sư muội mới vào tông môn dường như là khắc tinh của ta. Nàng ta khóc lóc nói rằng trứng linh thú mà ta liều mạng lấy được là nàng ta nhìn thấy trước. Thế là ta bị chỉ trích là cướp cơ duyên của người khác. Nàng ta khóc lóc nói rằng nàng ta và vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta tình đầu ý hợp. Vì vậy ta bị mắng là kẻ cướp chồng người khác. Cuối cùng, nàng ta khóc lóc cầu xin ta dùng toàn bộ tiên cốt để cứu nàng ta, nhưng ta từ chối. Thế là ta bị chế giễu là không có tầm nhìn xa trông rộng. Ta bị cả giới tu tiên cùng nhau công kích, mang tiếng là yêu nữ, thà bị muôn vàn linh pháp chém thành tro bụi, cũng không để nàng ta cướp đi tiên cốt của ta. Mở mắt ra lần nữa, ta đã quay về ngày tiểu sư muội nhập môn. Ta cười tươi với nhị sư huynh, cũng là vị hôn phu của ta là Thanh Dã. Ta làm nũng với hắn ta, đổi quà tặng tiểu sư muội với hắn ta. Sau đó, ta nhìn tiểu sư muội nghi hoặc hỏi với không khí: “Sao lại là nam nhân?”

Đại Sư Tỷ Phản Kích

Đại Sư Tỷ Phản Kích Ta và đại sư huynh đang tu luyện thì tẩu hỏa nhập ma. Chỉ vì ta và đại sư huynh đang tu luyện hăng say thì tiểu sư muội vô tri vô giác xông vào, làm gián đoạn thi pháp. Nàng ta thấy ta và đại sư huynh thì vô cùng kinh ngạc, sau đó vô tội nói: “Đại sư tỷ, Thanh Thanh không nhìn thấy gì hết, Thanh Thanh không biết… Thanh Thanh thật sự không cố ý.” Trong mắt nàng ta đã óng ánh nước mắt: “Đại sư tỷ, ta đã quấy rầy chuyện tốt của tỷ và đại sư huynh. Tỷ… tỷ sẽ không trách ta chứ?” Mẹ kiếp, xuyên sách thì xuyên sách, lại còn làm thế thân cho loại trà xanh này, thật là xui xẻo. Đại sư huynh vội vàng che chở tiểu sư muội sau lưng: “A Lăng, ngươi đừng trách Thanh Thanh, nàng ấy chỉ là một tiểu nữ hài đơn thuần, lương thiện, yếu đuối, không thể tự lo cho bản thân mà thôi~ “Nếu thật sự muốn trách, thì cứ trách ta là được.” Ta đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, trực tiếp tung ra một chiêu Bình sa lạc nhạn, tiếp theo là một chiêu Hắc hổ đào tâm, rồi bổ sung thêm một chiêu Hầu tử Trộm đào. Đại sư huynh lập tức ngã xuống đất, co ro che lấy hạ thân, vô cùng đau đớn. Ta nhìn tiểu sư muội đang vô cùng kinh hãi, cười lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay tát nàng ta hai mươi cái bạt tai. Ta móc kính sát tròng đỏ chót ra khỏi mắt, nhìn bọn hắn đang run lẩy bẩy nói: “Thật có lỗi, vừa mới tẩu hỏa nhập ma.”

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Thời điểm ta cùng phu quân động phòng, hắn đột nhiên phi thăng. Lúc phi thăng, hắn thậm chí chưa kịp dừng lại, cứ thế nhẹ nhàng phiêu diêu mà thành tiên. Mà ta, những cảm xúc sắp trào dâng bỗng chốc nghẹn lại trong cổ họng, một cái nghẹn này, đè nén đến mức khiến ta trở nên lãnh đạm trong mọi phương diện. Từ đó, ta chuyên tâm tu luyện Vô Tình Đạo, ba ngàn năm sau trở thành thần, rút kiếm đi tìm tên phu quân kia. Không ngờ, khi vừa dò hỏi tung tích, chúng thần đều cười ầm lên: “Ồ? Ngươi nói là chính là chiến thần trần truồng phi thăng kia sao~” “Hiện giờ, nhân gian đâu đâu cũng có miếu thờ hắn, ngươi chưa thấy kim thân của hắn sao? Hai cái mông sáng loáng được dát vàng, chói mắt vô cùng.” “Thế nào? Ngươi quen hắn sao?” Ta: … “Không quen, chưa từng gặp.”

Vong Tình Chú

Vong Tình Chú Khi thành hôn, ta đã tự hạ vong tình chú cho chính mình. Nếu phu quân thay lòng đổi dạ, ta sẽ dần quên hết mọi chuyện về chàng. Khi chàng chọn đi tìm pháp khí cho sư muội, ta quên mất chúng ta đã cùng nhau chống lại hung thú, trấn giữ một phương. Khi chàng chọn xuất quan, chăm sóc sư muội đang bệnh, ta quên mất chúng ta từng thức trắng đêm uống rượu tâm tình. Khi chàng chọn bênh vực sư muội, trách móc ta, chàng đã trở thành người hoàn toàn xa lạ trong mắt ta.