Danh sách truyện đã hoàn thành

Sau khi bị anh hàng xóm từ chối, tôi đã hẹn hò với thanh mai trúc mã của mình.Sau lần thứ hai tỏ tình với Phỉ Chấp mà bị từ chối, tôi hoàn toàn thu hồi tình cảm.Tôi đăng ký vào một trường đại học cách nhà rất xa, mỗi năm chỉ trở về nhà một lần.Năm tốt nghiệp, chú Phỉ nói sẽ giúp tôi sắp xếp một vị trí trong công ty.Nghĩ rằng Phỉ Chấp có lẽ không muốn hàng ngày nhìn thấy tôi, tôi đã từ chối.Năm tôi hai mươi tư tuổi, mẹ tôi nửa đùa nửa thật bảo tôi dẫn bạn trai về nhà, tôi liền vui vẻ đồng ý.Hôm ăn bữa cơm đoàn viên đón năm mới, Phỉ Chấp đến nhà tôi.Anh ta trừng trừng nhìn bạn trai tôi, giọng điệu chua chát, “Chẳng đẹp trai gì cả.”“Tạm được thôi,” tôi mỉm cười ngọt ngào, “chỉ hơn Phỉ ca ca một chút thôi.”Nghe xong câu nói của tôi, Phỉ Chấp tức thì mất bình tĩnh.Đêm đó, ngoài cửa sổ pháo hoa nổ vang rền.Nhưng trong khoảng lặng giữa những tiếng nổ, tôi lại nghe thấy từ phòng khách truyền ra tiếng khóc nén.
SAU KHI BỊ ANH HÀNG XÓM TỪ CHỐI, TÔI LIỀN HẸN HÒ VỚI TRÚC MÃ

Tôi ước chừng mình được 699 điểm, còn học bá mà tôi thầm thích Cố Dịch Thần chắc tầm 698.Cậu ấy ngẩng cằm lên, nói:“Cược không?”“Tất nhiên!”“Nếu tôi hơn cậu 1 điểm, thì nắm tay.” Tai cậu ấy hơi đỏ.“Hơn 2 điểm thì ôm.” Ánh mắt bắt đầu lảng tránh.“Hơn 3 điểm…” Giọng cậu ấy khàn khàn, “thì hôn.”Tim tôi đập loạn xạ.Cậu ấy không biết, tôi quên chưa cộng một câu hỏi lớn tận sáu điểm!Chắc thắng rồi!Nhưng tôi cũng không biết… trong hồ sơ của cậu ấy, còn có tờ giấy chứng nhận ưu tiên cộng điểm cho người dân tộc thiểu số…
BẪY TÌNH CỦA HỌC THẦN

Nhật Ký Của Em Năm đó, cha mẹ qua đời, công ty sắp phá sản. Tôi lựa chọn cắt đứt quan hệ với anh trai đúng vào thời điểm anh khó khăn nhất. Năm năm sau, công ty anh niêm yết trên sàn chứng khoán. Anh trở thành “Hoắc tổng” được người người kính nể. Phóng viên hỏi: “Những năm qua, anh cảm ơn ai nhất?” Anh chỉ nhếch môi, ánh mắt lạnh tanh, giọng nói mang đầy châm biếm: “Cô em gái vì tiền mà bỏ rơi tôi.” “À mà, giờ cũng không tính là em gái nữa rồi. Cô ta sống thế nào?” Câu nói đó như hắt một xô nước đá vào lòng người nghe. Ngay sau đó, cư dân mạng đồng loạt phát động chiến dịch tìm kiếm “em gái Hoắc tổng”. Mức thưởng lên tới hàng chục triệu. Nhưng họ không tìm thấy tôi. Chỉ tìm được… một cuốn nhật ký viết trước khi tôi ch .t.
Nhật Ký Của Em

Mùa Hạ Rực Rỡ Của Tiểu Bướm Mẹ tôi bảo tôi mang đồ đến cho bạn gái của anh trai. Tôi đẩy cửa bước vào. Vừa hay bắt gặp một mỹ nam đang c/ởi trầ/n, cơ bụng săn chắc khiến người ta hoa mắt chóng mặt. Tôi chẳng hiểu gì, nhưng vẫn gật đầu chúc phúc. Giọng run run, nghẹn ngào thốt ra: “Ch…chị dâu… chào chị!” Sau lưng vang lên tiếng anh trai, giọng lạnh tanh: “Lịch sự lắm, nhưng chị dâu em ở phía sau.” ???
Mùa Hạ Rực Rỡ Của Tiểu Bướm

Sau khi thiên kim thật là tôi quay về, thiên kim giả cô ta không chịu nổi nữa.Cô ta châm chọc tôi chiếm lấy vị trí của mình, ép tôi phải trả lại.Tôi làm theo ý cô ta, đề nghị ly hôn với Phó Trì Yến.Cái vai thế thân này ai thích thì nhận, chứ tôi thì chịu hết nổi rồi.Phó Trì Yến không đồng ý ly hôn? Làm sao đây?Chạy thôi!Dù sao tôi cũng nhiều tiền, tiêu cả đời cũng chẳng hết.Đã hẹn với người khác để cao chạy xa bay, còn chưa kịp chơi đủ thì đã bị bắt lại rồi.Phó Trì Yến cầm cà vạt trong tay, trói tôi lại.Trong đôi mắt đen sâu thẳm của anh ta là cơn giận cuồn cuộn, giọng trầm thấp: “Tô Vãn Hạ, gan em càng lúc càng lớn, tự chạy đã đành, còn dám dắt theo cả chị dâu.”
BỎ TRỐN CÙNG CHỊ DÂU

Chỉ Là Ly Hôn Thôi Mà Tôi đi dự đám cưới, chỗ ngồi sát bên lại chính là chồng cũ. Đang ăn tiệc thì tôi nôn nghén mất kiểm soát. Giây tiếp theo, đũa trong tay anh ta rơi xuống. Trông anh ta có vẻ… không giữ được bình tĩnh nữa rồi.
Chỉ Là Ly Hôn Thôi Mà

Muốn Hiến Gan Của Tôi Thì Mơ Đi
Muốn Hiến Gan Của Tôi Thì Mơ Đi

Sau khi cưỡng hôn nam thần lạnh lùng của trường, tôi… nghe được tiếng lòng của cậu ta.【Vợ ơi đáng yêu quá đi mất, muốn hôn thêm lần nữa quá trời luôn~】【Tôi biết mà, cô ấy cũng thích mình!】【He he he, từ nay tôi cũng là người có vợ rồi nhé.】【Ấy khoan, sao vợ lại nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ vậy… Có phải đang ghét mình không?】【Vợ ơi đừng rời xa tôi mà QAQ】Ủa? Cái gì mà “cao lãnh học bá” nghiêm túc, lạnh lùng?Sao trong đầu lại lắm lời như cái loa phát thanh vậy nè?!
TÔI LÀ VỢ CỦA HAI CÁI LOA PHÁT THANH

Acc Chính Hư Thì Tạo Acc Phụ Con gái tôi muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi để cưới một thằng nghèo kiết xác, tôi gật đầu đồng ý, tiện tay quăng ra một tờ phiếu khám thai: “Bác sĩ nói tôi với ba cô sức khỏe vẫn tốt, ai ngờ về già lại có thêm con. Sau này, em trai cô sẽ là người thừa kế toàn bộ tài sản.” “Đúng lúc cô muốn đoạn tuyệt, vậy thì sau này cũng sẽ không tranh giành gia sản với em trai mình chứ?” Con gái tôi và bạn trai nó đứng đờ người như hai khúc gỗ mục.
Acc Chính Hư Thì Tạo Acc Phụ

Học Bá Gọi Tôi Là Mẹ Kế Sau kỳ thi đại học, nam sinh giỏi nhất lớp trở thành thủ khoa toàn tỉnh. Trong buổi phỏng vấn, cậu ta bất ngờ quỳ rạp xuống trước mặt tôi. “Cô giáo, cảm ơn cô đã tận tình dạy dỗ em suốt thời gian qua. Nhưng… cô có thể trả lại ba cho em được không? Mẹ em đã 3 năm không gặp ông ấy rồi, xin cô đừng chia rẽ họ nữa…” Tôi lập tức trở thành mục tiêu công kích của dư luận. Bị đào bới đời tư, bị chửi rủa, bị điều tra, bị đuổi việc. Tôi muốn tìm chồng để hỏi rõ đầu đuôi sự việc, nhưng chưa kịp nói gì đã bị một đám người quá khích vây quanh. Một quả trứng thối bay thẳng vào trán tôi. Đến khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay ngược thời gian. Lúc này, cậu học sinh ấy vẫn chưa chuyển vào lớp tôi.
Học Bá Gọi Tôi Là Mẹ Kế

Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư Lúc đi đón anh trai say rượu, tôi vô tình nghe thấy anh hỏi người bạn chí cốt Thời Dục Niên: “Cô bạn gái nhỏ cậu giấu kỹ kia sao đến giờ vẫn chưa dắt ra mắt bọn này?” Tim tôi khẽ run lên. Tôi và anh ấy đã yêu nhau trong bí mật suốt hai năm, vẫn chưa dám nói với anh tôi. Một giây sau, giọng Thời Dục Niên phảng phất men say vang lên: “Cần thiết sao? Chỉ là chơi chơi thôi, có nghiêm túc gì đâu.” Cả người tôi như chìm vào giá lạnh. Tôi đưa tay lên, gõ cửa phòng.
Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư

Ánh Sáng Cuối Con Đường Sau khi trọng sinh, câu đầu tiên ta nói chính là: “Phụ thân, nữ nhi không gả cho lang quân họ Thẩm nữa.” Thật ra, kiếp trước Thẩm Mặc Hành đối với ta rất tốt, phu thê hòa thuận, lễ nghĩa chu toàn. Chỉ là… có một điều khiến lòng ta nguội lạnh. Hắn từng nói, nếu có một ngày hắn chết đi, muốn được chôn cùng nha hoàn mất sớm tên A Sở: “A Sở sợ bóng tối, ta sợ nàng ấy sẽ hoảng loạn.” Trùng hợp thay, ta cũng sợ bóng tối. Nhưng Thẩm Mặc Hành chỉ có một. Vậy nên, đời này, ta không giành nữa. Ta tìm một người, nguyện ý khi về già sẽ nằm cùng ta trong chiếc quan tài tối om kia. Hắn nói hắn không sợ. Hắn ôm ta, nên ta cũng không sợ nữa. Chúng ta sắp thành thân. Thế nhưng Thẩm Mặc Hành… lại không đồng ý.