Danh sách truyện đã hoàn thành
Hoán Đổi Thân Phận Cùng Tỷ Tỷ Ta và tỷ tỷ là song sinh. Nàng trời sinh tính tình mạnh mẽ, lại trở thành nha hoàn thiếp thân của Vương gia si ngốc. Ta tính tình lười biếng, lại được vị tướng quân mặt lạnh cứu, ngày ngày ép ta thao luyện. Đúng lúc gặp lại, hai ta trăm miệng một lời: “Đổi không?”
Hoán Đổi Thân Phận Cùng Tỷ Tỷ
Hoa Hải Đường Vẫn Như Xưa Phu quân của ta là Yến Đình Chi đã gây ra một vụ bê bối phong lưu bên ngoài. Đối phương là đích nữ của một quan tứ phẩm tên là Doãn Thanh Nguyệt, đã mang thai ba tháng. Nàng ta nói rằng không cầu xin gì khác, chỉ mong đứa con trong bụng có thể có một danh phận, được ghi vào gia phả Yến gia. Ta và Yến Đình Chi thành hôn đã ba năm, vẫn đắm chìm trong nghiên cứu kim thạch học, chưa từng có thai. Bà mẫu nghe tin đích nữ Doãn gia có thai, muốn nạp nàng ta vào phủ, sinh con trai thì có thể nâng lên làm bình thê. Mà trước đó không lâu, phụ thân ta vì phản đối tân chính mà bị bãi quan lưu đày, mất chức tể tướng. Chỉ trong một đêm, ta từ đệ nhất quý nữ kinh thành được mọi người ngưỡng mộ, trở thành trò cười sau lưng người khác. Bụng của đích nữ Doãn gia ngày một lớn, Yến Đình Chi không thể không đến cầu xin ta, đợi ta đồng ý mới có thể nghênh đón nàng ta vào cửa. “Thư Dư, trong lòng ta từ trước đến nay chỉ có mình nàng, Thanh Nguyệt dù có hài tử cũng không thể vượt qua nàng.” Ta rút ống tay áo dài khỏi tay Yến Đình Chi, không chút kiêng dè nhìn thẳng vào hắn. “Yến Đình Chi, chúng ta hòa li đi.”
Hoa Hải Đường Vẫn Như Xưa
Phấn Son Nhạt Nhoà Mẫu thân ta từng là hoa khôi nức tiếng một thời, dùng tiền tích góp cả nửa đời cho phụ thân ta mở đường tiến thân. Phụ thân ta đỗ đạt, quay lại liền đem mẫu thân ta tặng cho nhạc phụ là Hộ bộ thị lang… Làm nha hoàn rửa chân. Còn ta thì quỳ rạp trên đất, bị người ta cưỡi như ngựa… Sau đó, ta bị người ta thay phiên nhau lăng nhục, còn mẫu thân ta đang sống sờ sờ bị đánh đến chết thảm! Sau khi được tái sinh, mẫu thân ta lột xác, trở thành bạch nguyệt quang của hoàng đế, đứng trên đỉnh cao quyền lực. Lũ cặn bã, chịu chết đi!
Phấn Son Nhạt Nhoà
Thợ Khâu Xác Tôi là thợ khâu xác. Làm nghề của chúng tôi có một quy tắc: Nếu có chó hoang tru lên trong khi đang khâu xác, phải lập tức dừng tay. Nhưng lần này… Chủ thuê trả rất nhiều tiền…
Thợ Khâu Xác
Mai Hoa Hương Tự Khổ Hàn Lai Ngày ta ch3t bất đắc kỳ tử vì bệnh, ta mới biết thế giới này là một cuốn tiểu thuyết thế thân. Hệ thống: “Bạch nguyệt quang đã offline, nhiệm vụ: công lược nam chính Lục Yến.” Và thế là Tô Chi xuất hiện với gương mặt giống ta đến tám phần. Từng bước từng bước nỗ lực chiếm lĩnh trái tim Lục Yến. Nhưng nàng ta không biết rằng, hắn vốn là một bạo quân tàn nhẫn vô tình. Còn ta, cũng chẳng phải là một bạch nguyệt quang nhu nhược hiền lành chốn hậu cung.
Mai Hoa Hương Tự Khổ Hàn Lai
Tự Do Tự Tại Năm thứ tư sau khi xuyên không, ta đã sinh cho Ngụy Minh một trai một gái. Đến sinh nhật năm sáu tuổi của bọn trẻ, ta đan tặng cho chúng những chiếc khăn quàng cổ. Hai đứa trẻ ngoan ngoãn cảm ơn nhưng quay lưng lại đã tháo khăn quàng ra vứt đi. Một đứa nói tay nghề của ta không tốt bằng ma ma, một đứa nói quà ta tặng không đáng giá bằng quà của Ngụy Minh. Còn đêm hôm đó, Ngụy Minh không về nhà. Nghe nói thanh mai bị bệnh, hắn vội vã đi thăm. Ta chống chọi với cơn bệnh, đứng chờ trong gió tuyết cả đêm, mới đưa được tờ giấy hòa li đến tay hắn. Ngụy Minh hơi sững sờ: “A Âm, đừng náo loạn nữa, về chuẩn bị bữa sáng cho bọn trẻ đi.” Ta lắc đầu, mặt tái nhợt: “Không náo loạn, lần này ta rất nghiêm túc.”
Tự Do Tự Tại
Miêu Nữ Phản Công Mẹ tôi là một thiên kim tiểu thư thật, sau khi được ông ngoại – người giàu nhất tìm lại, bà trở về gia đình. Chưa đầy nửa năm, bà qua đời. Tôi đến dự đám tang, chỉ với mục đích lấy trộm một ít tr//o c//ốt của bà để giữ lại làm kỉ niệm. Trong đám tang, “tiểu thư giả” chỉ vào chiếc tay áo rách của tôi, nói rằng tôi thật đáng thương, rồi khóc lóc cầu xin ông ngoại cho tôi nhận tổ quy tông. Ông ngoại mắt đỏ hoe, đồng ý, và đưa tôi trở về nhà. Tối hôm đó, trên đầu giường của tôi có một con chuột bị m//ổ bụng. Bên trong bụng chuột là một tờ giấy. Trên đó có ghi mấy chữ to đẫm m//áu: [Chào mừng đến địa ngục, công chúa bé nhỏ của ta.] Tôi run rẩy khắp người. Không phải vì sợ hãi, mà là vì phấn khích. Tôi bẩm sinh đã là kẻ xấu xa, là cổ nữ duy nhất của Miêu Cương luyện thuật dưỡng cổ bằng chính cơ thể mình.
Miêu Nữ Phản Công
Hạc bay về phương Nam Tôi là nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết. Vì để lấy lại chú nhỏ bị nữ chính cướp mất, tôi đã làm nhiều điều ác, không tiếc làm hại bản thân. Ban đầu, vì nghĩ đến tình cảm xưa cũ, chú nhỏ đã thỏa hiệp với tôi hết lần này đến lần khác. Cho đến khi chút tình cảm cuối cùng cũng bị tiêu hao hết. Lúc đuổi tôi ra khỏi Trâu gia, hắn thất vọng nhìn tôi: “Ninh Nam, trước đây là do chú quá nuông chiều cháu rồi.” Nhưng lúc dẫn tôi vào Trâu gia, cũng chính hắn đã nói với tôi: “Từ nay về sau, bất kể cháu làm gì, đều có chú ở phía sau bảo vệ.” Sau khi ý thức thức tỉnh. Tôi không còn tranh đấu với số phận, ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn làm tiểu thư của tôi. Nhưng khi nữ chính xuất hiện, tôi đề nghị muốn dọn ra ngoài ở một mình. Chú nhỏ lần đầu uống đến say mèm, chắn trước cửa phòng tôi. Cẩn thận vuốt ve mặt mày của tôi. “Cô bé trưởng thành rồi, chú nhỏ hình như cũng không giữ được nữa rồi.”
Hạc bay về phương Nam
Vị Ương Vào ngày bị tịch thu gia sản, các thân tộc vì chỗ ở của ta mà đánh nhau kịch liệt. Lúc trước khi bọn họ đến phủ Tướng Quân, rõ ràng nói thích ta nhất, Nhưng lúc này, tất cả lại đổi giọng, nói ta là một củ khoai nóng bỏng tay. Cuối cùng, một người biểu ca làm nghề mổ heo đứng ra nhận nuôi ta. Thê tử nhà huynh ấy là người rất đanh đá, ngày hôm sau đã làm loạn đòi ném ta xuống sông. Sau này, biểu ca chết. Tẩu tử càng trở nên tàn nhẫn, không chỉ bắt ta làm trồng trọt và giặt giũ, mà còn dùng roi mây để đuổi đánh ta. Nhưng không ai ngờ kẻ bại trận cũng có ngày Đông Sơn tái khởi.
Vị Ương
Phù Quang Năm tám tuổi, mẹ tôi là Ngô Tiểu Mai đã bỏ tôi ở bến xe đường dài. Quý Vi Vi tình cờ đi ngang qua, cô ấy đã năn nỉ bố mình đưa tôi về nhà. Hai người lớn vì thế mà nhìn trúng nhau, kết hôn, từ đấy cô ấy trở thành chị gái tôi. Đêm trước kỳ thi đại học, mẹ tôi nhiều lần gọi chị ấy dậy. “Vi Vi, con ngủ rồi à?” “Vi Vi, con có muốn ăn khuya không?” “Vi Vi, con có bị mất ngủ không?” Bị đánh thức nhiều lần, chị gái tôi có chút không kiên nhẫn, mẹ tôi liền nói mình tốt bụng mà không được báo đáp, khóc lóc om sòm. Chị ấy thi đại học trượt, công việc cũng không thuận lợi, hai mươi ba tuổi đã đi xem mắt rồi kết hôn. Nhà chồng bạo hành, đánh chết chị ấy, tôi không chịu hòa giải, Ngô Tiểu Mai mắng: “Đồ ngốc, tiền bồi thường không phải vừa hay để chúng ta dưỡng già sao?” Bà ta xúi giục cha dượng ký tên, hai nhà lại vui vẻ ngồi ăn cơm với nhau. Tôi đau lòng quá độ, hoàn toàn phát điên. Cuối cùng chém chết anh rể, phóng hoả đốt nhà anh ta rồi kéo mẹ tôi cùng chết. Mở mắt ra lần nữa, tôi đã được tái sinh.
Phù Quang
Mượn Tiền Đổi Thọ Dạo này, tôi cứ hay mơ thấy bạn cùng phòng đến tìm tôi để mượn tiền, nhưng mỗi lần chỉ mượn một hai tệ. Tôi kể chuyện này cho một người bạn khác nghe, vẻ mặt cậu ta biến sắc: “Thứ mà bạn cùng phòng của cậu muốn mượn không phải là tiền, mà là tuổi thọ của cậu!” “Khi tiền của cậu bị mượn hết, tuổi thọ cũng trao hết cho người ta, tới lúc đó cậu sẽ chết trong mơ.” Sau đó, ở trong mơ tôi không cho hắn ta mượn tiền nữa, nhưng đâu ngờ hắn ta thẳng tay cướp luôn!
Mượn Tiền Đổi Thọ
Tranh Giành Suất Học Vị Tôi đã bỏ ra 500 vạn để mua căn nhà gần trường, đến lúc đăng ký cho con gái thì mới phát hiện ra suất học đã bị chiếm mất. Mà trong hộ khẩu của tôi lại vô duyên vô cớ xuất hiện thêm một cậu bé bảy tuổi. Tôi vội vã tìm đến nhà phụ huynh của cậu bé để chất vấn, nhưng họ lại ngang nhiên nói: “Dù sao con trai tôi cũng đã học một năm rồi, anh không muốn cũng không còn cách nào, cùng lắm thì tôi đền cho anh hai vạn thôi.” Tôi tức điên lên. Một bên chuẩn bị khởi kiện, một bên dùng tư cách người giám hộ chuyển học bạ của con trai họ đến một vùng núi cách xa cả nghìn cây số. Lần này đến lượt họ phát điên. Tôi càng ngang nhiên hơn: “Ở chung một hộ khẩu thì đó chính là con trai tôi, chuyện của con trai tôi liên quan gì đến các người!”