Danh sách truyện đã hoàn thành

Chỉ Có Thể Là Em Mười năm trước, Trần Hành Giản cầm d ao kề vào cổ mình. Nói với cha mẹ anh ta rằng đời này không cưới ai ngoài tôi. Mười năm sau, anh ta lại cầm lấy con d ao ấy lần nữa. Nhưng lần này… là để bắt tôi xin lỗi cô gái nhỏ của anh ta. Người từng thề sẽ không phản bội tôi khi còn trẻ. Giờ đây lại ôm lấy cô gái đang run rẩy trong lòng, xem tôi như ác quỷ, trong mắt không còn chút yêu thương nào của năm xưa. Trong thoáng chốc, tôi như thấy lại thiếu niên năm đó, người từng hứa sẽ yêu tôi trọn đời trọn kiếp. Tôi chợt nhận ra— Mười năm hôn nhân, cuối cùng cũng đã đi đến đoạn kết. Vì vậy, lần đầu tiên tôi mở lời ly hôn: “Trần Hành Giản, chúng ta hãy buông tha cho nhau đi.”
Chỉ Có Thể Là Em

Dẫn Con Gái Về Gặp Bạn Trai Cũ Bạn trai chăm sóc tình cũ đang mang thai, tôi lập tức rời đi. Sáu năm trước, hắn biết tình cũ mang thai ngoài ý muốn, liền bỏ mặc tôi để đến bệnh viện ngày đêm chăm sóc cô ta. Sau đó, sợ tôi ghen tuông làm ầm lên, ảnh hưởng đến tình cũ, hắn thẳng tay gửi tôi ra nước ngoài du học. Sáu năm sau, hắn mời tôi đến dự đám cưới của hắn và tình cũ. Không ngờ lại phát hiện tôi còn dẫn theo một đứa trẻ có vài nét giống tôi. Chưa đợi hắn mở miệng hỏi, tôi đã chủ động giới thiệu: “Đây là Man Man, con gái tôi.” Kỷ Dực như phát điên, hét lên với tôi: “Chu Dĩnh, sao em dám tự ý kết hôn rồi sinh con mà không hỏi ý tôi!” “Không phải chính anh từng nói sao? Chỉ cần tôi không làm phiền anh với Lâm Nguyệt Nguyệt, tôi muốn thế nào cũng được mà.”
Dẫn Con Gái Về Gặp Bạn Trai Cũ

Cưới Chú Của Bạn Trai Tết năm nay, tôi theo bạn trai Phó Hằng về quê ra mắt nhóm bạn thân từ nhỏ của hắn. Tửu lượng kém, tôi gục xuống bàn, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Phó Hằng và đám bạn thân. “Ê, Tống Dao, bạn gái cũ mà mày mãi không quên đã về nước ăn Tết rồi. Nghe nói lần này không đi nữa đâu.” “Thế còn bạn gái thay thế mà mày dùng để chữa lành vết thương lòng thì tính sao?” Phó Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tết nhất mà chia tay thì xui xẻo lắm. Đợi qua mùng bảy rồi chia, đúng sinh nhật của Tống Dao, tao có thể nhân dịp đó cầu hôn luôn.” Lời của Phó Hằng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng mà tôi còn đang níu kéo. Tôi viện cớ đi vệ sinh, gọi điện cho Phó Huyền Dạ: “Hôn ước vẫn giữ, tôi sẽ kết hôn. Nhưng đội phù rể đón dâu, tôi muốn tự chọn một người.” Phó Huyền Dạ sảng khoái đồng ý: “Được, cô nói đi.” “Cháu trai anh — Phó Hằng.”
Cưới Chú Của Bạn Trai

Bà Nội Trọng Nam Khinh Nữ Đã Đến Sau khi cậu mợ tôi qua đời vì tai nạn, mẹ tôi đón Hứa Tầm về nhà sống cùng. Trong lòng bà, Hứa Tầm ngoan ngoãn hiểu chuyện, là hình mẫu con gái mà bà luôn mong muốn. Còn tôi, vụng về ngốc nghếch, chỉ là của nợ. Mẹ đưa Hứa Tầm đi ăn món Tây mà trước đây cô ấy chưa từng thử, vậy mà lại tiếc tiền mua cho tôi một bộ đồng phục mới. Bà không hề biết, chỉ vì không mặc đồng phục, tôi đã bị phạt đứng suốt cả tuần rồi. Khi tôi đang bất lực và tuyệt vọng, chuông điện thoại bàn trong nhà vang lên, tôi nhấc máy — là bà nội tôi, người luôn trọng nam khinh nữ. “A lô? Là Nhiễm Nhiễm à? Đừng khóc con ơi.”
Bà Nội Trọng Nam Khinh Nữ Đã Đến

Thư Nhã Từ nhỏ, tôi đã được chọn làm con dâu tương lai của nhà họ Bùi. Năm 20 tuổi, tôi gả cho Bùi Túc, một người mắc chứng tự kỷ. Năm năm hôn nhân, Bùi Túc vẫn luôn chán ghét tôi. Không chấp nhận bị tôi chạm vào, càng đừng nói đến chuyện chung giường. Sau đó, anh ấy gặp một cô gái. Trước mặt cô ta, anh thu lại hết thảy sự cáu kỉnh, vụng về mà ngoan ngoãn. Anh viết nhạc tặng cô, cũng chuẩn bị quà cho cô. Ngay cả thư phòng, nơi anh cấm tôi bước vào cũng mở cửa đón cô ấy một cách không giữ lại gì. Tôi biết… Bùi Túc đã có người mình thích. Mà tôi cũng chẳng muốn tiếp tục chăm sóc anh nữa. Vì vậy, tôi tìm đến lão gia nhà họ Bùi, nói rõ: Tôi muốn ly hôn.
Thư Nhã

Nữ Phụ Truyện Ngược Tỉnh Ngộ Rồi Sau khi nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, Phó Thu Dương cầu hôn tôi. Tôi còn chưa kịp gật đầu thì trước mắt bỗng hiện ra một hàng loạt dòng bình luận bay lơ lửng: 【Cốt truyện bắt đầu rồi, nam chính cưới nữ phụ chỉ để làm công cụ chăm sóc mẹ bị liệt của anh ta, còn anh ta thì cùng nữ chính lên thành phố học đại học.】 【Mười năm sau, mẹ chồng mất, nữ phụ mới bắt đầu được sống cho bản thân thì nam chính mắc bệnh quay lại tìm cô.】 【Nữ phụ ngu ngốc đồng ý hiến thận cho anh ta. Sau ca phẫu thuật, nam chính mới nhận ra người thật sự yêu anh ta là nữ phụ, bắt đầu màn “truy thê hỏa táng tràng”. Nhưng nữ phụ lúc ấy đã bệnh nặng qua đời, kết thúc một đời bi thảm.】 【Cô ấy chỉ là công cụ do hệ thống sắp đặt để kết nối nam – nữ chính.】 Tôi lập tức từ chối lời cầu hôn. Dòng bình luận thay đổi cảnh báo: 【Chiến lược nam chính thất bại, kịch bản thay đổi, hệ thống chuẩn bị khởi động lại!】 【Truyện ngược “nữ phụ” thăng cấp thành nữ chính văn sảng – truyền cảm hứng.】 Tốt quá rồi, lần này đến lượt tôi làm nữ chính!
Nữ Phụ Truyện Ngược Tỉnh Ngộ Rồi

Ngày Nghỉ Ác Mộng Ngày nghỉ tôi dẫn cả nhà đi chơi, ai ngờ “nàng thơ” trong lòng chồng cũng nhất quyết đòi đi theo. Không chỉ vậy, cô ta còn tự ý đổi chuyến đi suối nước nóng tôi đã đặt thành chuyến cắm trại. Vừa mới đặt chân đến khu cắm trại, Thẩm Giai Di đã bị rắn cắn. Tề Phi Dục cuống cuồng muốn lái xe đưa cô ta đến thị trấn gần đó để chữa trị. Tôi thì không chút do dự đứng chắn trước đầu xe, không cho họ đi. Kiếp trước, sau khi Tề Phi Dục rời đi thì có người phát hiện trong núi có gấu xuất hiện. Chúng tôi còn chưa kịp rút lui thì đã bị gấu đen tấn công. Tôi vì bảo vệ mẹ chồng mà bị gấu đánh trọng thương. Vậy mà sau khi biết chuyện, Tề Phi Dục chẳng những không biết ơn, còn vì viện phí của tôi quá cao mà rút máy thở của tôi. Thậm chí chưa đầy một tuần sau khi tôi chết, hắn đã vui vẻ rước “nàng thơ” vào cửa làm vợ. Làm lại một lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không để bọn họ dễ dàng rời đi như vậy. …
Ngày Nghỉ Ác Mộng

Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng Năm thứ 6 sau khi kết hôn, người chồng vốn luôn điềm đạm, ít nói của tôi – Ứng Lâm – bỗng trở nên vô cùng kỳ lạ. Anh bắt đầu dành một tiếng mỗi ngày để chăm chút ngoại hình, hai tiếng để tập gym, ba tiếng chỉ để mang cơm cho tôi, và… quan sát kỹ lưỡng từng chàng trai trẻ lướt ngang qua tôi với ánh mắt cảnh giác. Tôi chẳng hiểu rốt cuộc đã có chuyện gì. Cho đến một ngày, tôi vô tình nhìn thấy nhật ký của anh. 「Hôm nay cô ấy ra ngoài mà không đeo nhẫn cưới. Là vô tình hay cố ý? Không nghĩ ra. Không dám hỏi. Tôi sắp phát điên rồi…」 「Cô ấy lại thả tim cho tên thực tập sinh đó. Cô ấy định gi .t tôi sao? Tất cả là do thằng đàn ông không biết xấu hổ kia…」 「Tôi trong gương đang già đi, mục rữa, xấu xí dần. Không được. Tôi phải hoàn hảo hơn nữa, mới không bị cô ấy bỏ rơi…」 「Thật bất lực… thật tuyệt vọng… tôi lớn hơn cô ấy 5 tuổi. Tôi đã không còn trẻ. Sắc suy tình cạn. Đây chính là kết cục của tôi sao…」
Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng

Đại Nghiệp Báo Thù Tỷ tỷ là đệ nhất mỹ nhân kinh thành, nhưng nàng chỉ là nữ nhi của một thương hộ. Nữ nhi thương gia mệnh tiện, tỷ tỷ vừa bị cướp đi hôm sau đã chết trong phủ Tiểu Hầu Gia. Vì minh oan cho tỷ tỷ, phụ thân ta bị đánh đến mức ho ra máu, ngọn lửa thiêu rụi Thẩm gia ta suốt một ngày một đêm. Mẫu thân nơi khóe mắt rỉ máu, huyết lệ tuôn trào: “Chước chước, con nhất định phải thoát ra ngoài, báo thù cho phụ thân cùng tỷ tỷ!”
Đại Nghiệp Báo Thù

Hoa Nở Bên Đường Ngày tôi nhận ra mình không còn yêu anh nữa, diễn ra một cách rất đỗi bình thường. Chúng tôi cùng ăn tối. Anh rõ biết tôi không ăn hành lá, vậy mà theo thói quen vẫn cho cả đống vào bát của tôi. Tôi nhìn lớp hành xanh rì nổi lềnh bềnh trong bát canh, nghĩ thầm: Lần này, là vì ai thích ăn nữa đây? Nghĩ đến đây, tôi ngẩng đầu nhìn anh. Còn anh thì sao? Chẳng hề nhận ra gì cả, đang chăm chú nhìn điện thoại, khóe môi còn vương một nụ cười dịu dàng. Thế là tôi đặt đũa xuống, buông lời chia tay. Còn anh chỉ khẽ gật đầu: “Ừ.” Tôi biết rõ, anh hoàn toàn không nghe thấy tôi nói gì.
Hoa Nở Bên Đường

Song Sinh Báo Thù Hoàng đế gặp ác mộng. Sau khi hắn thức dậy đã hạ lệnh giết chết tất cả các bé gái sinh vào ngày Tết Nguyên Tiêu năm Thìn. Cha nương vì bảo vệ tỷ tỷ mà bị loạn côn đánh chết, phơi thây nơi hoang dã. Hoàng đế cho rằng mầm tai họa đã được diệt trừ sạch sẽ. Nhưng hắn không biết ta và tỷ tỷ là tỷ muội sinh đôi.
Song Sinh Báo Thù

Kinh Thành Đệ Nhất Ác Bà Bà Con trai bất tài của ta xuất chinh trở về, lại mang theo một cô nương đang mang thai. Còn muốn cùng thê tử nguyên phối Thượng Quan Ninh Tư hòa ly. Ta nhìn Nam Cung Dạ quỳ trên mặt đất cùng với đóa tiểu bạch hoa bên cạnh hắn, lạnh lùng nói: “Đánh cho ta!”