Danh sách truyện đã hoàn thành

Vật Trong Ao Tôi và Bùi Yến bắt đầu từ bạn học cho đến kết hôn. Nhưng ngay trước đêm tân hôn, anh ta bất ngờ qua đời. Tôi khóc đến mức gần như ngất lịm, sau đó trước mắt lại hiện lên hàng loạt bình luận trôi nổi: [Ai đó nói cho nữ chính truyện ngược biết đi, anh ta chỉ giả chết thôi!] [Chim hoàng yến Bùi Yến nuôi biết tin anh ta kết hôn nên bỏ trốn, thế là anh ta lập tức giả chết chạy sang nước ngoài đuổi theo. Nữ chính thì khóc bên mộ, còn chim hoàng yến thì khóc trên giường, tức chết mất thôi!] [Tiếc là khi anh ta giả chết quay về, nữ chính chẳng biết gì cả, vẫn vui vẻ kết hôn với anh ta…] Nửa tháng sau. Tin tôi đính hôn với thái tử gia giới quyền quý thủ đô lan khắp thành phố A. Người anh em thân thiết đã thông đồng cùng Bùi Yến sốt ruột chạy đến chất vấn tôi: “Anh Yến mới mất chưa bao lâu, cô đã vội tìm người mới rồi sao?” “Người chết rồi, chẳng lẽ tôi phải ở vậy cả đời vì anh ta chắc?”
Vật Trong Ao

Người Mẹ Bị Phản Bội Sau khi trọng sinh, tôi lập tức gọi mẹ chồng trọng nam khinh nữ đến thành phố chăm sóc con gái giúp mình. Kiếp trước, con gái tôi muốn ăn bánh kem xoài, nhưng vừa cắn một miếng, khắp người con bé nổi đầy phát ban đỏ, thở dốc không ngừng. Chồng tôi chỉ vào mặt tôi, mắng chửi thậm tệ: “Không ngờ cô lại độc ác đến thế, ngay cả con gái ruột của mình cũng ra tay được!” Sau đó, khi tôi dẫn con đi dạo trung tâm thương mại, con bé đột nhiên ôm chân tôi khóc lóc: “Mẹ đừng bán con, con còn chút tiền lì xì, mẹ lấy đi mua ma túy đi.” Tôi bị người qua đường xúc động đẩy xuống thang cuốn, ngã chết tại chỗ. Nhưng đến chết tôi vẫn không hiểu, tại sao con gái tôi lại đối xử với tôi như vậy. Lần nữa mở mắt, tôi quay trở về đúng ngày mua bánh kem xoài.
Người Mẹ Bị Phản Bội

Tôi Giả Vờ Thất Nghiệp Sau Khi Nhận 5 Triệu Tiền Thưởng Cuối năm, tôi chốt được một hợp đồng lớn, được chia hoa hồng năm triệu. Công ty thưởng cho tôi – người đang mang thai tám tháng – được nghỉ thai sản sớm. Mẹ chồng hỏi sao tôi không đi làm, tôi nằm trên ghế sofa cười đùa nói: “Công ty làm ăn kém quá nên đuổi việc con rồi.” “Chắc từ giờ chỉ có thể ở nhà chăm chồng dạy con thôi.” Không ngờ mẹ chồng lập tức vung tay đánh mạnh vào hông tôi: “Vậy còn không lăn dậy mà giặt giũ nấu cơm hả?” “Mới mang cái thai con gái mà đã định nằm ở nhà ăn bám rồi sao?!” Đúng lúc đó, chồng tôi về đến, kéo mẹ chồng vào phòng em bé nói chuyện. Tôi – đầy ấm ức – mở camera giám sát mà họ chưa biết có, định xem chồng rốt cuộc đứng về phía ai. Nào ngờ, tôi lại phát hiện ra hết bí mật lạnh người này đến bí mật lạnh người khác…
Tôi Giả Vờ Thất Nghiệp Sau Khi Nhận 5 Triệu Tiền Thưởng

Quý Phi Ta có một bí mật. Từ khoảnh khắc chào đời, ta đã mang theo ký ức của kiếp trước. Bí mật ấy, ta vẫn luôn chôn giấu nơi đáy lòng, không dám hé lộ nửa phần. Cho đến năm ấy, ta tiến cung làm cung nữ. Bạn đồng phòng dặn ta ngàn vạn lần chớ trêu vào Thẩm Như Vân – Thẩm quý phi. Đó là một nữ nhân tàn nhẫn độc ác, người ch.t dưới tay nàng ta nhiều không đếm xuể. Nhưng ta không tin. Bởi vì ta đã từng nhìn thấy bức họa của Thẩm Như Vân, và nhận ra nàng – chính là nữ nhi kiếp trước của ta. Khi ta ch.t, con bé mới chỉ mười tuổi. Ta muốn biết, rốt cuộc là vì sao— một đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại biến thành bộ dạng ma quỷ như ngày hôm nay…
Quý Phi

Thứ Tôi Muốn Là Duy Nhất Ba năm dịch bệnh cuối cùng cũng kết thúc. Mối tình đầu của Tạ Diễn vội vã quay về nước. Nhưng thật không may, cô ta lại là một trong những ca nhiễm đầu tiên. Tạ Diễn muốn lấy thuốc của tôi để đưa cho cô ta. Tôi không đồng ý. Anh ta thất vọng nhìn tôi: “Đây là chuyện liên quan đến mạng người, em còn gây chuyện gì nữa?” Tôi lặng lẽ nhìn anh ta, sau đó đập lọ thuốc lên bàn. “Muốn thuốc? Được thôi, 470 vạn!”
Thứ Tôi Muốn Là Duy Nhất

Tôi Nuôi Con Giữa Tận Thế Tôi là một nhân vật quần chúng (NPC) trong truyện mạt thế. Không có dị năng, chỉ biết dựa vào tích trữ vật tư để cố sống sót. Một ngày nọ, có một đứa trẻ bất ngờ xuất hiện, cầu xin tôi thu nhận nó. Trong đầu tôi lập tức vang lên lời cảnh tỉnh: Mạt thế thì người đầu tiên ch.t chính là “thánh mẫu”. Tôi vốn định từ chối, nhưng đột nhiên trước mắt xuất hiện một loạt bình luận: 【Ai mà ngờ sau này cậu nhóc có thể thức tỉnh dị năng cấp đỉnh, một chiêu quét sạch hàng trăm con tang thi lại từng sống khổ sở thế này chứ!】 Thế là tôi lập tức dắt cậu về nhà. Sau đó, tôi lại nhặt được nữ chính, nữ phụ độc ác và nam phản diện, tất cả đều nhờ… bình luận. Mạt thế hỗn loạn, tôi thì nằm dài trên ghế sofa, nghe bốn đứa trẻ đồng thanh gọi mình: “Mẹ ơi, tang thi bên ngoài bọn con nghiền nát hết rồi, tối nay mẹ có thể yên tâm ngủ ngon.” “Mẹ ơi, bữa tối nay có bò Angus, thịt dê núi Alps, cua hoàng đế và tôm hùm xanh, còn có cherry Scala và sầu riêng Black Thorn tráng miệng cho mẹ nữa nha~” “Mẹ à, mấy hôm trước mẹ coi căn biệt thự kiểu Pháp và hòn đảo Ý, con dọn hết về rồi đó!” Bình luận nổ tung: 【Trời má ơi, đây là mạt thế đó hả? Sao thấy giống kỳ nghỉ dưỡng vậy?】 【Còn có thể chơi kiểu này nữa sao? Người ta tích trữ vật tư, cô này tích trữ… con nít! Vô địch rồi!】
Tôi Nuôi Con Giữa Tận Thế

Đọa Tiên Ta theo A nương lên núi cắt cỏ heo, lúc trở về liền thấy trước cửa nhà nằm một thiếu niên tuấn tú, phong thái ung dung. Người ấy rõ ràng đang hôn mê bất tỉnh, nhưng ta lại nghe thấy giọng nói đầy kích động vang lên trong đầu. “Tiểu nha đầu này chính là người sở hữu thiên linh căn, tương lai sẽ phi thăng trở thành Phù Ngọc Nữ Đế!” “Chờ khi ngôi làng này bị hủy diệt, ngày mai ta sẽ đưa nàng bôn ba khắp chân trời góc bể.” “Thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt, ta muốn nàng tự nguyện vì ta mà gác kiếm nấu canh.” Ta kinh nghi bất định, nhưng nào ngờ nửa đêm, trong làng quả thực bùng lên một trận hỏa hoạn kinh thiên động địa. Thiếu niên ôm lấy ta đang mê man vào lòng, cẩn thận khẽ đặt một nụ hôn nơi mi tâm. Khi ta hoàn hồn, thanh đoản đao nhỏ bằng bàn tay đã đâm sâu xuyên qua tim hắn. Nhìn cơ thể ấy tan biến trong lưỡi lửa cuồng bạo, ta khẽ nhếch môi, nở một nụ cười nhàn nhạt. “Không bao giờ gặp lại, kẻ công lược.”
Đọa Tiên

Chồng Cũ Ăn Bám, Cô Giáo Giả Tạo Dạo này con gái tôi cứ ôm tôi thủ thỉ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ, con không muốn xa mẹ đâu.” Tôi cứ tưởng do dạo này bận rộn quá, con bé thiếu cảm giác an toàn. Cho đến khi thấy bài đăng trong vòng bạn bè của cô giáo con. Tôi mới phát hiện người chồng “hiền như Bồ Tát” của mình lái chiếc xe sang của tôi, đi giả làm bạn trai của cô giáo mẫu giáo của con bé. Cô giáo này còn ngày ngày vênh váo khoe với con tôi: “Mẹ con sắp bị đá khỏi nhà rồi, sau này cô sẽ là mẹ mới của con!”
Chồng Cũ Ăn Bám, Cô Giáo Giả Tạo

Trâm Phượng Và Chén Độc Muội muội song sinh trở thành Hoàng hậu nương nương vô cùng tôn kính. Nhưng trong ngày lại mặt, nàng bị tên hầu say rượu chạm tay, chuyện đó lại bị người khác bắt gặp. Muội muội lo lắng hoảng sợ, khóc lóc cầu xin ta gánh tội thay. Ta nhất thời mềm lòng, đứng ra giúp nàng. Không ngờ Thánh thượng nổi giận, chẳng màng đến tình cảm hay thể diện của phụ thân và muội muội, quyết định phế bỏ một cánh tay của ta! Phụ thân đội mưa gió quỳ ngoài cung suốt ba ngày ba đêm, lúc trở về đã là một cái xác không hồn, chết mà mắt còn mở. Mẫu thân trong một đêm đã bạc trắng tóc, chẳng bao lâu sau cũng lìa đời. Muội muội khi đã trở thành Hoàng hậu, sợ ta sẽ phơi bày sự thật, bèn mời ta vào cung, nhẫn tâm vạch miệng ta ra và đổ một chén rượu độc vào. Ta dùng chút sức tàn, rút trâm phượng trên đầu nàng, cùng nàng chết chung. Khi mở mắt ra lần nữa, cả ta và muội muội đều sống lại. Muội muội ích kỷ từ xưa nay, nhưng lần này lại bất ngờ hỏi ta: “Trưởng tỷ, tỷ có muốn vào cung làm Hoàng hậu không?”
Trâm Phượng Và Chén Độc

Trọng Sinh Năm 1985: Không Còn Là Cái Bóng Của Ai Sau khi đột tử giữa đêm khi đang trông cháu, tôi phát hiện mình đã trọng sinh. Trước mắt, Lâm Tiêu An đang lớn tiếng chỉ trích tôi ghen tuông mù quáng, còn tôi thì khóc lóc đòi ly hôn. Chỉ vì mức lương eo hẹp mỗi tháng của anh ta, vậy mà còn phải chia một nửa để chu cấp cho mối tình thanh mai trúc mã của anh ta Liễu Diệu Diệu. Liễu Diệu Diệu sống trong căn nhà ba gian, quần áo và trang sức thay đổi liên tục, lúc nào cũng kiêu kỳ như thiên nga trắng. Còn tôi, bàn tay chai sạn vì may vá thuê quanh năm, làn da vàng vọt vì gánh hàng rong kiếm sống ai không biết lại tưởng tôi là dân chạy nạn đói. Tôi không thể chịu đựng cuộc sống vừa cực khổ vừa nghèo túng này nữa. Lâm Tiêu An nổi giận đùng đùng đập cửa bỏ đi. Tôi quay đầu thu dọn hành lý, quyết định lên phương Bắc.
Trọng Sinh Năm 1985: Không Còn Là Cái Bóng Của Ai

Ông Chồng Nghiện Vợ Nhưng Hay Mặc Cảm Thay chị gái gả cho đại lão giới quyền quý Bắc Kinh đã nửa năm, anh ấy vẫn luôn cự tuyệt thân mật với tôi. Dần dần, tôi cũng thấy nản lòng, bắt đầu nghĩ đến chuyện ly hôn. Thế nhưng một lần tình cờ, tôi nghe được cuộc nói chuyện giữa anh và đám bạn: “Có người ấy à, rõ ràng ham muốn cao đến mức phát rồ, nhưng lại sợ dọa vợ nên cứ cố nhịn mãi, ai thì tôi không nói.” “Phụ nữ mà, khó cưỡng lại được cám dỗ lắm đấy. Cứ như vậy, đến lúc vợ chạy theo người khác thì có khóc cũng muộn rồi.” Người bị châm chọc chỉ bình thản nhấp một ngụm rượu: “Những gì tôi không thể cho cô ấy, nếu người khác có thể cho, thì tôi cũng chấp nhận. Chỉ cần sau khi cô ấy chơi chán rồi, vẫn chịu quay về là được.” Lũ bạn cười rộ lên: “Đừng bày ra vẻ độ lượng thế, có bản lĩnh thì đừng dùng tài khoản phụ đi đăng mấy bài sướt mướt nữa.” Tôi như có linh cảm, vội vàng mở tài khoản phụ của Tần Tư Duệ. Ngay đầu trang là một bài đăng được ghim: 【Cuối cùng cũng kết hôn với người mình thầm yêu, nhưng tôi bị ‘nghiện’, phải làm sao để mang lại trải nghiệm tốt cho cô ấy mà không khiến cô ấy hoảng sợ?】
Ông Chồng Nghiện Vợ Nhưng Hay Mặc Cảm

Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống Vào ngày thứ bảy khi tôi nghèo đến mức không đủ tiền trả tiền thuê nhà, một cậu bé lem luốc bỗng kéo góc áo tôi. Ngay lập tức, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng bình luận như mưa sa: 【Aaaa là tiểu phúc tinh của chúng ta đây rồi! Ai nhặt được em ấy thì vận may sẽ rơi trúng đầu!】 【Rõ ràng mang mệnh phúc tinh mà lại bị chuyển tay tới bảy lần, những người đó sau khi phát tài đều bỏ rơi em ấy, hu hu thật tội nghiệp.】 Tỉnh táo lại, tôi ôm chầm lấy nhóc con ấy, hôn cho mấy cái rõ to. Trời ơi, tôi thật sự nhặt được bảo vật rồi!