Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối

Vả Mặt Con Gái Bảo Mẫu Thích Nói Dối Bị vu oan là tiểu tam mang theo con riêng trèo cao đổi đời. Còn cô ta lại là thiên kim tiểu thư bị đuổi khỏi nhà, sống uất ức đáng thương. Kiếp trước, tôi bị những lời đồn bịa đặt của cô ta khiến bạn học xa lánh, bắt nạt. Cuối cùng bị fan của cô ta t//ạt axit vào mặt rồi ép uống hóa chất đến chết. Còn cô ta lại giả vờ quỳ trước mặt cha mẹ tôi, nói muốn thay tôi báo hiếu. Rồi hiên ngang dọn vào căn nhà của tôi, tiêu xài tiền của tôi, mặc quần áo của tôi đi khoe khoang khắp nơi. Cuối cùng còn nhận danh hiệu “hoa khôi dịu dàng nhân hậu” của trường. Lúc mở mắt ra, tôi thấy cô ta đang quẹt thẻ của tôi, mặc lễ phục của tôi đi chiêu đãi tặng quà. Tôi lập tức gọi báo cảnh sát, tố cáo cô ta trộm tài sản.

Người Ra Đi Không Quay Lại

Người Ra Đi Không Quay Lại Tôi quyết định ly hôn với Kỷ Tùng vào đúng ngày sinh nhật mình.Trên bàn ăn, tôi giả vờ đùa hỏi anh ta:“Anh có yêu em không?”Kỷ Tùng nhếch môi cười lạnh:“Hơn 30 tuổi rồi, còn làm màu gì nữa?”Tôi cúi đầu, không đáp, liếc nhìn màn hình điện thoại.Trong ảnh chụp màn hình, Kỷ Tùng đang ôm hôn một người phụ nữ.Khung hội thoại phía dưới là lời tỏ tình sâu đậm anh ta gửi cho cô ta:“Cả đời này, Kỷ Tùng tôi chỉ từng yêu một mình em, Chu Tình.”Tôi ngẩng đầu, nhìn anh ta bình tĩnh:“Cho em một món quà sinh nhật đi.”Kỷ Tùng gật đầu cái rụp:“Em muốn gì, cứ nói.”Tôi tháo nhẫn cưới trên tay, đặt lên bàn.“Cho em một khởi đầu mới. Kỷ Tùng, chúng ta ly hôn đi.”

Người Ra Đi Không Quay Lại

4 chương
Hiện đại
Thiên Kim Thật Về Nhà Rồi Phá Nát Mọi Thứ

Thiên Kim Thật Về Nhà Rồi Phá Nát Mọi Thứ Sinh ra là thiên kim thật nhưng lại lớn lên trong cô nhi viện, ngày được tìm thấy, mẹ ôm chặt lấy tôi khóc nức nở. Trong khi đó, “thiên kim giả” – Tống Tình – lại khóc to hơn, trốn sau lưng anh trai, như thể người chịu khổ bao năm là cô ta chứ không phải tôi. Khi không ai để ý, anh trai lại mỉm cười dịu dàng với tôi, khẽ mấp máy môi: “Cuối cùng em cũng đến rồi.”

Phản Ứng Cai Nghiện

Phản Ứng Cai Nghiện Năm tôi 18 tuổi, bắt gặp cảnh tượng khiến cả đời không quên: Bên trong nhà vệ sinh nữ, cậu bạn học cùng lớp là Phó Dịch Xuyên, đang lúng túng cài khuy áo ngực cho một bạn nữ sinh nghèo. Gương mặt nghiêm túc, tay chân vụng về, nhưng lại đầy cẩn trọng. Năm tôi 26 tuổi, nghe theo sắp xếp của gia đình, lấy Phó Dịch Xuyên làm chồng. Nhưng cả giới thượng lưu ở thủ đô đều biết, trong thư phòng của anh ta, có một bức tranh chân dung được khoá kỹ, là hình của cô nữ sinh nghèo năm ấy. Năm thứ ba sau khi cưới, tôi đề nghị ly hôn. Anh ta im lặng rất lâu rồi mới ký vào đơn. “Về sau nếu cần giúp gì, cứ nói với anh.” Sau đó, tôi khoác tay đối tác của văn phòng luật đến tham dự tiệc rượu. Một người bạn thân đùa: “Hai người lúc tranh biện thì như muốn ăn tươi nuốt sống nhau, ai mà ngờ giờ lại tay trong tay.” Đêm đó, số điện thoại của Phó Dịch Xuyên sau mấy tháng không liên lạc, lại sáng lên: “Hồi đó em nhất quyết đòi căn hộ ven sông… là vì có thể nhìn thấy văn phòng luật của anh ta phải không?”

Phản Ứng Cai Nghiện

4 chương
Hào Môn
Cứu Vớt Cô Con Gái Mù Quáng Vì Yêu

Cứu Vớt Cô Con Gái Mù Quáng Vì Yêu Con gái tôi muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi để lấy một chàng trai nghèo, tôi đồng ý rồi, tiện thể đưa ra một tờ kết quả kiểm tra thai kỳ. “Mẹ với bố con vẫn còn khỏe mạnh, không ngờ tuổi già lại có con, sau này em trai con sẽ thừa kế toàn bộ gia sản.” “Vừa lúc con muốn đoạn tuyệt quan hệ, sau này con cũng sẽ không tranh giành gia sản với em trai nữa phải không.” Con gái tôi với bạn trai nó trực tiếp ngớ người.

Chán Rồi, Bị Chồng Bệnh Kiều Ép Buộc Yêu

Chán Rồi, Bị Chồng Bệnh Kiều Ép Buộc Yêu Năm tôi si tình mù quáng nhất. Học bá lạnh lùng bóp cằm tôi, ánh mắt lạnh lùng: “Giang Lê, bộ dạng vẫy đuôi cầu xin này của em thật rẻ mạt.” Tôi dè dặt hôn lên môi anh. “Cầu xin anh, tôi thật sự thích anh mà…” Bị anh đè trong phòng thiết bị, hôn đến mức rơi lệ. Sau khi kết hôn, ai cũng nói tôi có phúc, cưới được Thái tử gia của Giang Thành. Nhưng tôi đã chán ngấy rồi. Lâng lâng trong men say, tôi ôm lấy chàng trai nhỏ, nói: “Người đàn ông già cỗi đó, vừa rẻ tiền vừa gây buồn nôn, sao so được với trai trẻ được chứ?” Anh ta đỏ hoe mắt. Vừa run rẩy cởi từng món đồ, vừa tuyệt vọng nhìn tôi. “Tôi đã dưỡng da, còn đeo dây lưng và chuông nhỏ mà em thích… nhìn tôi đi, có thể nhìn tôi một cái được không?”

Tôi Và Ba Con Gái Bỏ Trốn Khỏi Mẹ Chồng

Tôi Và Ba Con Gái Bỏ Trốn Khỏi Mẹ Chồng Mẹ chồng chê tôi không đẻ được con trai, đòi đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi không nói gì, chỉ dắt theo ba cô con gái bỏ đi. Ban ngày, tôi dọn dẹp nhà cửa, còn mẹ chồng thì vừa bóc hạt dưa vừa mỉa mai: “Đến một đứa con trai cũng không đẻ nổi, làm bà đây cũng mất mặt với hàng xóm.” “Nếu mày vô dụng thế thì cút đi cho rồi, bên ngoài thiếu gì đứa giỏi sinh con trai cho A Minh.” Tôi im lặng mười phút, cuối cùng hỏi bà có thật sự nghĩ như vậy không. Bà gật đầu lia lịa. Chồng tôi ngồi bên cũng quát lên: “Lão tử cũng muốn đổi vợ lâu rồi. Năm sau không đẻ được con trai thì dọn đồ cút cho tôi!” Tôi không nói thêm gì, chỉ lập tức dẫn theo 3 đứa con gái rời khỏi căn nhà đó.

Chồng Tôi Lấy Tiền Của Tiểu Tam Để Nuôi Tôi

Chồng Tôi Lấy Tiền Của Tiểu Tam Để Nuôi Tôi Chồng tôi dạo này thất nghiệp, nhưng vận may lại cực kỳ tốt. Trúng xổ số được tám vạn tám, đi siêu thị bốc thăm cũng trúng ngay máy làm đẹp đắt tiền. Xuống lầu đổ rác còn nhặt được về cho tôi một hộp đầy trang sức vàng. Nhưng tôi càng nghĩ càng thấy có gì đó không ổn. Tôi lên mạng đăng bài cầu cứu, cư dân mạng đồng loạt khuyên tôi: của bất chính, tốt nhất nên tìm người điều tra thử hắn. Cho đến khi tôi lướt thấy một bình luận được nhiều lượt thích:【Biết đâu hắn có người bên ngoài rồi, mấy hôm trước chẳng có một chị ba đăng bài nghi ngờ tình nhân ăn trộm sao?】 Tôi giật bắn người, lập tức lần theo chỉ dẫn đi xem bài viết. Kết quả, mỗi món đồ mà chị ba kia báo mất đều khớp hoàn hảo với những thứ chồng tôi đem về. Đang cân nhắc có nên báo cảnh sát không thì hắn chuyển khoản cho tôi hai trăm ngàn tệ. Má nó, còn cân nhắc cái gì nữa! Hắn đã trộm của chị ba để nuôi tôi rồi, chẳng phải tôi nên mắt nhắm mắt mở hay sao?

Bị Mắng Là Tiểu Tam Vì Xe Em Trai Tặng

Bị Mắng Là Tiểu Tam Vì Xe Em Trai Tặng Em trai tôi mua cho tôi một chiếc xe hơi, trả thẳng toàn bộ. Thế mà bạn gái của nó lại xông vào nhà hàng lúc tôi đang ăn cơm. Cô ta điên cuồng tát tôi, tạt rượu vang đỏ lên người tôi, rồi mắng tôi là “tiểu tam”, không biết xấu hổ ngay trước mặt bao người. “Con tiện nhân này, dám quyến rũ bạn trai tôi để hắn mua xe cho mày? Tôi đánh chết mày!” Tôi bình tĩnh lau sạch vết rượu trên mặt, sau đó giơ tay tát mạnh cô ta một cái. Tôi quay sang hỏi em trai: “Đây là cô bạn gái dịu dàng đáng yêu, nhu mì tao nhã của em đấy à?”

Ván Cờ Hôn Nhân

Ván Cờ Hôn Nhân Khi con vừa tròn 1 tuổi, tôi đề nghị ly hôn. Tôi chán ghét vợ mình đầu tóc rối bù, người lúc nào cũng nhếch nhác, vóc dáng thì xuống cấp nghiêm trọng. Vậy mà cô ấy lại lập tức đồng ý. “Có thể ra đi tay trắng, nhưng điều kiện là anh phải tự mình chăm sóc bé Sóc trong nửa năm. Anh thấy sao?” Buồn cười thật, yêu cầu đó thì có gì khó? Tôi không nhịn được mà chế giễu cô ấy: “Chỉ là trông con thôi mà. Ai mà chịu nổi cái bộ dạng hiện tại của cô chứ?”

Ván Cờ Hôn Nhân

5 chương
Hiện đại
Khi Nhà Không Còn Là Nơi Để Về

Khi Nhà Không Còn Là Nơi Để Về Mẹ tôi nhặt được hai chiếc vali to đùng, bên trong nhét đầy năm trăm vạn tiền mặt. Sợ số tiền này là bất hợp pháp, tôi gọi điện báo cảnh sát từ bốt điện thoại đầu làng. Tiền bẩn bị thu giữ, chúng tôi được thưởng năm vạn. Còn chưa kịp kể công, tôi đã bị cả nhà treo lên đánh cho một trận. “Biến năm trăm vạn thành năm vạn, đồ sao chổi!” Bố bắt tôi đền nhà mới, xe mới. Anh thì bắt tôi đền tiền cưới vợ. Càng mắng càng hăng, cuối cùng bọn họ lỡ tay đ*nh tôi ch.t tươi. Đến lúc ch.t, tôi vẫn không hiểu—rõ ràng là tôi giúp cả nhà tránh bị truy  s á t  bởi tội phạm, sao lại đáng bị đánh ch.t chứ? Lúc mở mắt ra, trước mặt là một đám đàn ông mặt mày dữ tợn, đầy sẹo. Tôi chủ động bước tới, dẫn đường: “Các chú đang tìm hai cái vali to phải không?”

Khi Nhà Không Còn Là Nơi Để Về

3 chương
Hiện đại
Nhật Ký Truy Thê Của Cún Con Tâm Cơ

Nhật Ký Truy Thê Của Cún Con Tâm Cơ Sau khi cậu ấm của giới thượng lưu Bắc Kinh – Thẩm Tứ, gặp tai nạn xe hơi và mất trí nhớ… Nhà họ Thẩm đã chọn tôi – con gái của một gia đình phá sản để làm mợ chủ. Tôi nhìn người đàn ông trước mặt đang trong giai đoạn ngốc nghếch. Hàng ngày tôi sai bảo anh rót trà, dâng nước, hâm giường, đồng thời tẩy não anh: “Cún con không nghe lời sẽ bị bỏ rơi.” Anh sợ đến mức vành mắt đỏ hoe: “Chị ơi, em rất nghe lời.” Một ngày nọ, như thường lệ tôi cùng bạn thân đến quán bar vui chơi. Bất ngờ nhìn thấy biểu ngữ treo trên tầng hai: [Chúc mừng anh trai tôi sống lại, tối nay toàn bộ chi phí sẽ được miễn phí.] Tôi nhìn thấy một gương mặt quen thuộc được vây quanh bởi các công tử bột. Tôi run rẩy theo bản năng muốn trốn, nhưng lại bị chặn ở góc tường. Anh cười nham hiểm: “Coi tôi là chó? Nợ mới nợ cũ tính sổ hết.” “Chị ơi, cún con dù ngoan đến đâu cũng sẽ cắn người.”