Danh sách truyện đã hoàn thành
Giọt Nắng Trong Tim Tôi là một con ma chuyên đè người ngủ. Khác với những đồng nghiệp ma khác của mình. Bọn họ đè bất kỳ ai. Còn tôi kén chọn, chỉ đè những người đẹp thôi. Khi chúng tôi đè người ngủ, có thể hút sinh khí của người sống. Mỗi lần đè lên người nào, chúng tôi sẽ tạo ra một cơn ác mộng dựa theo tiềm thức của họ. Thông thường, người ta sẽ hoảng sợ khi rơi vào ác mộng. Người bị ma đè càng chống cự mạnh, chúng tôi càng hút được nhiều sinh khí. Cô gái tôi gặp hôm qua khá ổn đấy. Da trắng, mắt to, trông có vẻ hiền lành. Không ngờ cô ấy lại máu lửa đến thế.
Giọt Nắng Trong Tim
Cuộc Chiến Với Cặp Vợ Chồng 1501 Trong nhóm chat cư dân, một người hàng xóm đang mang thaikhông biết xấu hổ, yêu cầu mỗi hộ gia đình đưa cho côta 50.000 tệ. “Chỉ cần 50.000, chồng tôi có thể giúp các cô mang thai đấy.” “Chồng tôi siêu đỉnh, chắc chắn giúp các cô sinh con trai. Một đêm bảy lần, thời gian có hạn, nhanh tay lên nào!” “Đến lúc đó, con cái cả tòa nhà đều là anh em ruột, chuyện tốt biết bao.” Các cư dân khác bị quấy rầy đến mức oán hận đầy mình. Tôi vừa mới mua nhà ở đây, liền gửi một bức ảnh chàng trai cơ bắp đầy e thẹn. “Anh trai mạnh mẽ quá, em thích lắm, anh thấy em có được không? Không cần sinh con trai đâu, người đến là được rồi, thời buổi này muốn tìm một ‘top’ không dễ đâu.”
Cuộc Chiến Với Cặp Vợ Chồng 1501
Mười Năm Và Một Đời Tôi và Phó Thanh Hứa là kết quả của một cuộc hôn nhân gia tộc. Anh ta có một “bạch nguyệt quang” trong lòng, sau khi kết hôn, chúng tôi nhìn nhau mà cảm thấy chán ghét. Mười năm sau ngày cưới, anh ta qua đời vì ung thư dạ dày. Tôi, ở tuổi trung niên mất chồng và kế thừa khối tài sản khổng lồ của anh ta, thật là sướng chết đi được! Sau khi “sướng” chết rồi, tôi lại trọng sinh…
Mười Năm Và Một Đời
Dù Là Nữ Phụ Cũng Toả Sáng Xuyên thành nữ phụ đá kê chân nặng chín mươi cân trong tiểu thuyết, ngay từ đầu tôi đã rơi vào cái bẫy tự chứng minh. “Ví tiền của tôi ban đầu có một nghìn tệ, bây giờ chỉ còn sáu trăm, bốn trăm bị mất đi chắc chắn là do cô lấy!” Đối phương thề thốt chắc nịch, vẻ mặt đầy ác ý. Nữ chính chạy đến bên tôi, giả vờ lo lắng nhưng vừa mở miệng đã bảo tôi trả lại bốn trăm tệ không có thật đó cho người khác. Nam chính mà tôi thầm thương trộm nhớ đứng một bên, cau mày, không nói một lời. Ánh mắt nhìn tôi đầy trách móc. Tôi cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt chỉ trích và hóng hớt của mọi người, tôi hất tay nữ chính ra, xin lỗi người trước mặt: “Ồ, xin lỗi, có lẽ chiếc ví này không phải của cậu.”
Dù Là Nữ Phụ Cũng Toả Sáng
Phần 1 – Khương Phù Và Hà Thần Váy của bạn cùng phòng phơi trên ban công chưa được lấy vào. Tôi nói với cô ấy: “Hôm nay là Tết Trung Nguyên, tối không được phơi quần áo.” Cô bạn cùng phòng không quan tâm, còn mắng tôi là có bệnh. Hôm sau, cô ấy mặc chiếc váy đó đi hẹn hò với bạn trai. Khi trở về, trên người cô ấy có thêm một bóng dáng.
Phần 1 - Khương Phù Và Hà Thần
Nam Phụ Bệnh Không Hề Nhẹ Gia đình tôi phá sản, Lục Từ nói sẽ giúp tôi. Tôi vội chạy đi tìm anh ta. Nhưng tôi lại nghe thấy anh ta đang cười nhạo cùng bạn bè bên ngoài phòng bao: “Giúp cô ấy á? Làm sao có thể, gọi cô ấy đến chỉ để trêu chọc thôi.” “Cô ấy theo đuổi tôi bao nhiêu năm nay, chán chết đi được. Có cơ hội này, sao có thể bỏ qua chứ?” “Hình ảnh một cô gái ngoan ngoãn bị bắt nạt đến phát khóc, chỉ nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi.” Tôi hoàn toàn tuyệt vọng về Lục Từ, quay đầu gọi điện cho kẻ thù của anh ta. Sau đó, Lục Từ bất chấp nguy hiểm, lái xe vượt tốc độ để chặn chiếc xe của Tề Hàn, nhưng lại thấy tôi ngồi trên đùi và hôn Tề Hàn say sưa. Tề Hàn cười vui vẻ: “Cảnh còn lại có lẽ không thích hợp để Tổng giám đốc Lục xem.”
Nam Phụ Bệnh Không Hề Nhẹ
Chàng Thư Sinh Của Ta Thế tử gia Bùi gia người đã đính hôn với ta, lại bỏ ta trong sào huyệt thổ phỉ, quay lưng đi cứu nha hoàn xinh đẹp đang khóc lóc thảm thiết của ta. Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Thiếu Vũ vào lòng, dùng áo choàng che lại, những ngón tay thon dài giữ chặt một mảnh ngọc bội vỡ từ trên người nàng rơi xuống. Thiếu Vũ rên khẽ một tiếng, thân hình mềm mại run rẩy dán sát vào người Bùi Cảnh. Bùi Cảnh khóe môi khẽ nhếch, ôm lấy Thiếu Vũ, chỉ trong vài hơi thở đã biến mất trong màn đêm, không thèm liếc mắt nhìn ta thêm một lần. Ta đẩy vai một thư sinh da trắng bên cạnh, người đang đứng xem náo nhiệt. “Thấy không, vừa rồi đó. Thân pháp lợi hại chứ! Ha ha, mẹ kiếp, hắn là vị hôn phu của ta đấy!”
Chàng Thư Sinh Của Ta
Phần 2 – Khương Phù Và Phá Đài Hí Tôi cùng bạn bè đi cắm trại, gặp một đoàn kịch đang diễn ngoài trời. Bạn tôi tò mò muốn qua xem, nhưng tôi kéo lại. “Đừng đi, đó là vở phá đài*, không phải diễn cho người sống xem.” (Phá đài hí: là nghệ thuật sân khấu truyền thống của Trung Quốc, thường được biểu diễn vào những dịp đặc biệt hoặc lễ hội, cúng tế)
Phần 2 – Khương Phù Và Phá Đài Hí
Tham Thì Thâm Nhà tôi mở một siêu thị thực phẩm tươi sống, khẩu hiệu là “Không bán rau qua đêm”. Mỗi tối đều có chương trình giảm giá, cứ nửa giờ lại giảm thêm, đến 11 giờ tối thì còn 10%. Đến sớm thì thực phẩm tươi ngon, đến muộn thì được hưởng ưu đãi. Nhưng lại bị vài ông bà già tham tiện nghi để mắt tới, ngày nào cũng đến lúc 7 giờ rưỡi tối, chọn xong đồ cũng không chịu thanh toán, cứ ngồi lì đó đến tận 11 giờ. Ba cân thịt bò nạm chỉ còn mười đồng, xương sườn chất lượng cũng chỉ còn năm đồng. Cả tôm hùm hải sản cũng không thoát khỏi tay họ. “Cậu trai kia! Cửa hàng của các người quy định là 11 giờ giảm còn 10%, bọn tôi vừa chọn xong. Đến trước thì hưởng trước, nếu cậu tính tiền sai, cẩn thận tôi tố cáo để cửa hàng này phải đóng cửa!” Tôi: ??
Tham Thì Thâm
Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện Xuyên thành mẹ kế độc ác của phản diện, hệ thống yêu cầu tôi không được phá vỡ thiết lập nhân vật. Tôi nhìn đứa trẻ năm tuổi bên chân mình, hung dữ đổi cốc sữa trong tay thằng bé thành nước ép khổ qua. Cũng từ đó, không cho phép nó được kén ăn. Nuôi thú cưng cũng phải tự xúc phân. Sau này khi điền nguyện vọng đại học, tôi còn lén sửa nguyện vọng của nó. Nhiều năm sau, phản diện thành công vang dội. Tôi tưởng mình sắp gặp họa lớn. Không ngờ nó lại đứng trước mặt giới truyền thông nói: “Người tôi biết ơn nhất chính là mẹ tôi, tình yêu của bà ấy đã đồng hành cùng tôi lớn lên, là bà ấy đã chỉ cho tôi phương hướng cuộc đời.” Khoan đã, có phải có chỗ nào không đúng không?
Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện
Kẻ Cắp Điểm Số Người đứng đầu lớp là crush của tôi. Tôi đã theo đuổi cậu ta suốt hai năm, mới biết rằng cậu ta trói buộc với hệ thống “vạn người mê”. Tôi càng theo đuổi cậu ta, điểm thi đại học của cậu ta càng cao. Cậu ta vừa mập mờ với các học bá lớp khác, vừa mập mờ với tôi. Khi tôi muốn từ bỏ, cậu ta lại cho tôi một chút dịu dàng. “Thực ra cậu rất đáng yêu, con trai đều thích kiểu con gái hiền lành như cậu.” “Nếu tôi không lạnh lùng với cậu một chút, tôi sẽ bị rối loạn ‘tâm đạo’ mất.” Tôi giống như một con cá lớn đã cắn câu, bị cậu ta kéo qua kéo lại, hết lần này đến lần khác. Cho đến một lần trước kỳ thi thử, tôi nghe thấy âm thanh phát ra từ người cậu ta: [Chúc mừng ký chủ đã khiến Hạ Lan Hương bỏ lỡ bài thi của mình để mua đồ dùng học tập cho cậu, giá trị quyến rũ tăng 13. Trong kỳ thi thử lần này, ký chủ sẽ đạt điểm cao hơn lần trước 13 điểm!] Kết quả thi công bố, cậu ta quả thật đạt 698 điểm, cao hơn 13 điểm so với lần trước là 685 điểm. Mọi người đều tôn thờ cậu ta, chỉ có tôi là cảm thấy rùng mình.
Kẻ Cắp Điểm Số
Vũ Liên Thiên Tôn Tôi là đạo trưởng chuẩn bị kế nhiệm Bạch Vân Quán đời thứ 333, vừa bị bắt! Cảnh sát nói tôi không đeo khẩu trang trong thời gian nhạy cảm, lại còn làm mấy chuyện mê tín dị đoan. Nhưng tôi chỉ đang xem tướng số thôi mà! Anh cảnh sát nói: “Lần này sẽ chủ yếu là giáo dục, không xử phạt. Cô gọi ai đến ký tên rồi đưa cô về nhé.” Tôi bấm một số điện thoại, đúng lúc ấy, điện thoại của phó đội trưởng bỗng đổ chuông.