Danh sách truyện đã hoàn thành
Anh Ma Làm Tôi Tan Chảy Khi tôi xem phim ma, tôi đã gặp ma. Anh ta ngồi bên cạnh với vẻ mặt khinh bỉ: “Hừ, phim ảnh toàn là lừa đảo, ma thật không giống như vậy!” Tôi quay đầu lại và mỉm cười nhẹ: “Vậy ma thật thì trông như thế nào? Giống như anh à?”
Anh Ma Làm Tôi Tan Chảy
Nhật Ký Truy Thê Của Cún Con Tâm Cơ Sau khi cậu ấm của giới thượng lưu Bắc Kinh – Thẩm Tứ, gặp tai nạn xe hơi và mất trí nhớ… Nhà họ Thẩm đã chọn tôi – con gái của một gia đình phá sản để làm mợ chủ. Tôi nhìn người đàn ông trước mặt đang trong giai đoạn ngốc nghếch. Hàng ngày tôi sai bảo anh rót trà, dâng nước, hâm giường, đồng thời tẩy não anh: “Cún con không nghe lời sẽ bị bỏ rơi.” Anh sợ đến mức vành mắt đỏ hoe: “Chị ơi, em rất nghe lời.” Một ngày nọ, như thường lệ tôi cùng bạn thân đến quán bar vui chơi. Bất ngờ nhìn thấy biểu ngữ treo trên tầng hai: [Chúc mừng anh trai tôi sống lại, tối nay toàn bộ chi phí sẽ được miễn phí.] Tôi nhìn thấy một gương mặt quen thuộc được vây quanh bởi các công tử bột. Tôi run rẩy theo bản năng muốn trốn, nhưng lại bị chặn ở góc tường. Anh cười nham hiểm: “Coi tôi là chó? Nợ mới nợ cũ tính sổ hết.” “Chị ơi, cún con dù ngoan đến đâu cũng sẽ cắn người.”
Nhật Ký Truy Thê Của Cún Con Tâm Cơ
Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới Ở tuổi bảy mươi, tôi hóa thân thành một nhân vật nữ chính độc ác trong một truyện ngược. Hệ thống nói: “Cô phải theo cốt truyện.“ Tôi đeo kính lão: “Ý mày là theo cốt truyện như thế nào?“ Hệ thống: “Ừm… chính là cô phải ngược đãi cậu ta. Bây giờ, ném cái ghế vào mặt cậu ta! Để cậu ta lăn ra đấy!“ Tôi chuyển ánh mắt đi nơi khác. Nam chính lúc này vẫn còn là một thiếu niên, gầy như một cây tre, ăn mặc đơn bạc, hung hăng liếc nhìn tôi. Tôi quay người bước vào bếp. Nam chính cắn chặt răng: “Bà định dùng dao giết tôi sao!“ “Bà già chết tiệt, tôi sẽ cùng bà đồng quy vu tận!“ “Cậu quá gầy rồi.“ Tôi thở dài, thành thạo bật bếp, “Tôi sẽ nấu chút cơm cho cậu ăn.“ Làm ơn đi, tôi đây là bà của cậu mà! Có bà nào có thể kiềm lòng được mà không cho cháu mình ăn no nê?
Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới
Khi Cả Lớp Biến Thành Bộ Phận Trên Người Nữ Chính Cả lớp chúng tôi 30 người cùng xuyên không vào cơ thể nữ chính truyện ngược. Tôi là đôi mắt của cô ấy. Bạn thân là đôi môi. Còn thầy chủ nhiệm thì xuyên thành … cái mông.
Khi Cả Lớp Biến Thành Bộ Phận Trên Người Nữ Chính
Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Thời điểm ta cùng phu quân động phòng, hắn đột nhiên phi thăng. Lúc phi thăng, hắn thậm chí chưa kịp dừng lại, cứ thế nhẹ nhàng phiêu diêu mà thành tiên. Mà ta, những cảm xúc sắp trào dâng bỗng chốc nghẹn lại trong cổ họng, một cái nghẹn này, đè nén đến mức khiến ta trở nên lãnh đạm trong mọi phương diện. Từ đó, ta chuyên tâm tu luyện Vô Tình Đạo, ba ngàn năm sau trở thành thần, rút kiếm đi tìm tên phu quân kia. Không ngờ, khi vừa dò hỏi tung tích, chúng thần đều cười ầm lên: “Ồ? Ý ngươi là chiến thần trần truồng phi thăng kia sao~” “Hiện giờ, nhân gian đâu đâu cũng có miếu thờ hắn, ngươi chưa thấy kim thân của hắn sao? Hai cái mông sáng loáng được dát vàng, chói mắt vô cùng.” “Thế nào? Ngươi quen hắn sao?” Ta: … “Không quen, chưa từng gặp.”
Tiểu Sư Muội Phản Nghịch
Hắc Liên Hoa Phản Sát Ta là quý phi được muôn vàn sủng ái. Hôm nay, khi vừa ân ái cùng Hoàng đế xong, ta bỗng nhìn thấy giữa không trung hiện lên những dòng đạn mạc kỳ quái: 【Cười chết mất, lại phải xem nàng ta vui vẻ uống thuốc tránh thai rồi. Không thể không nói, Tiêu Cảnh Hoài đúng là tàn nhẫn! 】 【Thật đáng thương, bề ngoài nhìn thì vinh quang vô hạn, nhưng thực chất chẳng mấy chốc sẽ bị tru di cửu tộc. 】 【Các ngươi chẳng lẽ lại bắt đầu thương hại nàng ta sao? Đừng quên, nàng chính là nữ phụ độc ác đó! 】 Ta ngây người nhìn những lời lẽ quái dị đó. Tiêu Cảnh Hoài ở bên cạnh thì cầm bát thuốc do cung nhân dâng lên, dịu dàng đưa đến môi ta. “Mi Nhi, mau uống đi, thuốc nguội thì hiệu quả sẽ kém đi.”
Hắc Liên Hoa Phản Sát
Bạn Cùng Bàn Thích Khoe Khoang Hồi học cấp hai, bạn cùng bàn của tôi là một cô gái rất thích khoe khoang. Cậu ta nói nhà cậu ta có một căn hộ lớn, có phòng riêng để tập đàn, mẹ cậu rất yêu thương cậu, nghe theo lời cậu mà chọn xe, lên kế hoạch du lịch, và đến tận mười ba tuổi vẫn chưa phải tự giặt đồ lót của mình. Khi còn nhỏ, mỗi sáng mẹ cậu đều dậy từ năm giờ để bóc ngô và nấu ăn cho cậu. Nhưng điều kỳ lạ là tóc cậu ta lại giống như bị chó c//ắn, trông như thể cậu ta tự c//ắt lấy; ở nội trú không có tiền mua băng vệ sinh, người lúc nào cũng có mùi; bữa sáng và bữa trưa chỉ ăn một lần, gấu quần đã cao đến tận đầu gối. Thực sự nghèo đến mức chẳng còn gì để che giấu. Mọi người đều ghét cậu ta. Có lần tôi đang nghe nhạc, cậu ta lại bắt đầu khoe khoang, khiến tôi khó chịu đến mức không chịu nổi liền nói: “Ồ, vậy giờ cậu thế này là vì mẹ cậu chet rồi à?” Cậu ta lao đến đ//ánh tôi chảy cả m//áu mũi. “Mẹ tôi là người mẹ tốt nhất trên đời, không cho cậu nói xấu mẹ tôi! Tôi thế này… là vì mẹ tôi không thấy được! Nếu mẹ tôi thấy được – thì đã khác rồi.” Tôi ôm mũi, nhảy lên bàn và nói: “Được rồi, được rồi! Thế thì giờ gọi người mẹ tốt nhất của cậu đến để trả tiền thuốc cho tôi đi! Gọi đi!”
Bạn Cùng Bàn Thích Khoe Khoang
Biển và Anh Người tôi thầm yêu suốt mười năm đã qua đời vào mùa hè năm 18 tuổi. Vào ngày mùng 7 tháng 7 năm tôi 25 tuổi, anh xuất hiện trước mặt tôi với chiếc ô trên tay. Gương mặt vẫn còn nét thiếu niên, tôi nhìn anh, không kìm được nước mắt. Tôi biết, đây chỉ là một giấc mơ tôi đã mua.
Biển và Anh
Hàng Xóm Quái Đản Ngay ngày đầu tiên chuyển đến khu nhà mới, tôi đã bị bà hàng xóm trong nhóm cư dân quấy rầy điên cuồng: [Toàn thể thành viên, áo len đan tay thủ công quý mới giá ba nghìn tám một chiếc, khăn quàng cổ đan tay thủ công một nghìn sáu một chiếc, tất cả mọi người phải mua một bộ trở lên, không giới hạn số lượng.] [Hộ 1701, hộ mới chuyển đến phải đặt tối thiểu ba bộ, tổng cộng mười sáu nghìn hai trăm đồng, xin tự giác chuyển khoản thanh toán đầy đủ cho tôi, nếu không sẽ phải tự chịu hậu quả!] Nhìn tin nhắn trong nhóm, tôi cố gắng nhớ lại kỹ thuật giao tiếp ứng xử mà y tá đã dạy tôi khi còn ở bệnh viện tâm thần. Lúc này tôi nên nói [Được rồi, xin bà tránh xa tôi một chút, cảm ơn.]
Hàng Xóm Quái Đản
Phu Quân Mang Về Con Riêng Của Ta Năm thứ ba sau khi thành thân, phu quân mang về một đôi mẹ con, ngay lập tức lời đồn lan tràn khắp nơi. Phu quân chỉ tay thề thốt: “Phu nhân, ta cam đoan với nàng, ta và đứa trẻ này không hề có bất kỳ quan hệ nào! Ta chỉ thấy hai mẹ con họ đáng thương nên mới mang về.” Mọi người bất bình thay ta, nói rằng ta không nên tin lời này, để ngoại thất mang theo đứa con riêng đường đường chính chính bước vào cửa. Ta đương nhiên không tin rồi, bởi vì đứa trẻ này rõ ràng chính là con riêng của ta trước khi thành thân mà!
Phu Quân Mang Về Con Riêng Của Ta
Anh Ấy Bị Bệnh Rồi Nhớ thương Thái tử Hồng Kông đã lâu, tôi không nhịn được mà lôi kéo anh – người vừa mù vừa mất trí nhớ về nhà. Mỗi ngày tôi đều lừa anh hôn mình một cái thì mới được ăn cơm. Thái tử bị trêu đến nỗi đỏ mặt, tim đập rộn ràng, thế nhưng chỉ có thể mở miệng mắng tôi là kẻ lưu manh. Sau đó, gia tộc Thái tử đến đòi người. Tôi vội vàng chạy trốn cả đêm. Nhưng khi đến cảng biển, lại bị đánh ngất. Khi tỉnh dậy, hai tay đã bị còng chặt vào đầu giường, mắt cũng bị bịt kín. Anh khẽ hôn lên môi tôi: “Bảo bối à, tối nay anh muốn nằm trên có được không?”
Anh Ấy Bị Bệnh Rồi
Cổ Nữ Vương Phi Ta là đích nữ của Thừa tướng, một kẻ bị vứt bỏ. Ngày hôm sau khi cứu Thụy Thân Vương, ta bị đón về tướng phủ. Phu phụ Thừa tướng cùng dưỡng nữ quỳ xuống cầu xin ta hãy nhường Thụy Thân Vương cho nàng ta. “Diệu Diệu từ nhỏ đã thích Thụy Thân Vương, không có hắn, nàng sẽ không sống nổi.” Ta tiện tay ném một con cổ trùng, biến Thụy Thân Vương thành một kẻ ngốc. Đến ngày xuất giá, bọn họ lại sai người trói ta nhét lên kiệu hoa, còn Giang Diệu thì khoác tay đích tử của Thượng thư, mỉm cười duyên dáng nhìn ta. “Tỷ tỷ đã cứu Thụy Thân Vương, người nên lấy thân báo đáp chính là tỷ. Đây là một mối lương duyên tốt đẹp, tỷ nhất định phải trân trọng đấy.” Ta nhìn nàng ta một cách đầy hàm ý, khẽ cong khóe môi, hy vọng nàng ta sẽ không hối hận lần thứ hai.