Danh sách truyện đã hoàn thành

Mẹ Chồng Bá Đạo Cố Trạch đã nhường suất học trường điểm cho con gái của Bạch Nguyệt Quang. Trong khi đó, con trai chúng tôi sắp vào lớp một. Anh ấy thản nhiên nhìn vào điện thoại: “Con trai có IQ giống anh, học ở đâu cũng như nhau thôi.” Cố Trạch luôn đặt Bạch Nguyệt Quang lên hàng đầu, đối với con gái cô ta cũng yêu chiều hết mức. Còn tôi và con trai cộng lại, cũng không được xếp vào vị trí quan trọng nhất trong lòng anh ấy. Sau đó, tôi mang theo con trai rời đi. Thế nhưng, anh ta lại trách móc: “Vợ và con của anh, tại sao lại phải chung sổ hộ khẩu với người đàn ông khác chỉ để vào được trường tốt nhất thành phố?”
Mẹ Chồng Bá Đạo

Sau Khi Bỏ Trốn Cùng Hai Cô Con Dâu Hai cô con dâu ngoài mặt thì tỏ vẻ không yêu nổi hai đứa con trai của tôi, nhưng thật ra thì ngày nào cũng mua sắm không ngừng. Đến ngày hai đứa nó quyết định ” giả ch .t” để trốn khỏi cái nhà này, tôi túm lại không cho đi. “Trừ khi cho tôi đi theo luôn.” Con dâu nói, nữ chính người sắp về nước, không chỉ là bạch nguyệt quang của hai đứa con trai tôi, mà còn là con gái ruột của bạch nguyệt quang trong lòng lão chồng tôi, ông Hoắc. Ba cha con họ đang âm mưu dụ dỗ tôi nhận cô ta làm con nuôi. Tôi đáng lý phải đợi đến 70 tuổi mới phát hiện ra chân tướng. Nhưng tôi mới có 50 thôi! “Tởm, mắc gì tôi phải chịu đựng thêm hai chục năm nữa?” Tôi quyết định, nhân lúc ba cha con đi cứu nữ chính thì chếc luôn cho rồi. Cho họ cắn rứt suốt đời! Sau đó, lão Hoắc phát đ/iên. Hai đứa con trai thì hối hận tột cùng. Còn hai cô con dâu thì kéo tôi đi sống cuộc đời mất nết. Mười anh kỹ thuật viên trẻ vây quanh hầu hạ, nào mát-xa, nào đút trái cây tận miệng.
Sau Khi Bỏ Trốn Cùng Hai Cô Con Dâu

Tôi từ bỏ cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để cưới một chàng trai nghèo tên Chu Diệp. Ngày cưới, ba tôi u/ố/ng thuo’c đ/ộc 44. Tôi ôm x/á/c ba, tuyệt vọng gào khóc, m/á/u thấm đỏ cả váy cưới trắng tinh. Ngay lúc ấy, dòng chữ bình luận hiện lên trước mắt tôi: 【Cha của nữ phụ ch /t cũng đáng, đại phản diện đáng lẽ phải ch .t từ lâu rồi.】 【Nam chính giả nghèo tiếp cận nữ phụ chỉ để báo thù, giờ cuối cùng cũng quay về bên nữ chính rồi!】 【Nữ phụ còn chờ nam chính quay lại cưới à? Đúng là nằm mơ.】 Ngày làm tang lễ cho cha, tôi cầm kết quả giấy báo sảy thai, đứng sát mép tầng thượng của tòa nhà Chu thị. Chu Diệp chạy đến, bước chân loạng choạng, giọng run rẩy chưa từng có: “Ôn Ninh, anh xin em… đừng nh/ả/y.”
Bẫy Ngược

Ký Ức Mười Năm Bạn trai vũ phu bị tôi báo công an. Người tiếp nhận vụ án lại là bạn trai cũ. “Hơn ba mươi cú, cú nào cũng né chỗ hiểm, ra đòn cũng được đấy chứ?” “Cũng tạm, đều là bạn trai cũ dạy cả.” Vài tháng sau, khi tôi giơ tay đấm đá hắn. Hắn lập tức xoay người khóa chặt tôi lại. “Hay là để dành sức làm chuyện khác thì hơn?”
Ký Ức Mười Năm

Viễn Đường Sau kỳ thi đại học, tôi và Lục Thời Dã chia tay. “Cũng chỉ vì tôi giúp cô ấy ước lượng điểm mà không giúp em?” – hắn cười. “Đúng vậy.” “Được thôi.” Hắn cười nhạt. “Đừng có hối hận đấy.” Tôi quen hắn từ khi mới năm tuổi, thanh mai trúc mã, cả tuổi thanh xuân, hắn tin chắc tôi không thể rời xa hắn. Nhưng hắn đâu biết, chuyện ước lượng điểm chỉ là cái cớ. Điểm số tôi tự tính rồi, nguyện vọng cũng tự mình nộp, là ngôi trường cách xa hắn nhất có thể. Lần này, tôi thực sự muốn rời xa hắn. Từ nay, kẻ Nam người Bắc, mạnh ai nấy đi.
Viễn Đường

Tuyết Đông Mẫu thân ta là tú bà, từng cứu Hiền phi khỏi ch .t đuối. Bà giấu Hiền phi trong Bách Hoa Lâu để tránh truy s/á/t. Sau khi thủ lĩnh tặc phỉ bị d/i/ệ/t, để xóa bỏ vết nhơ từng lưu lạc chốn thanh l/â/u, Hiền phi vu oan cho mẫu thân ta cấu kết phản tặc, ban lệnh x//ử t/ử bà. Mẫu thân ta ngã gục ngay tại chỗ, Hiền phi ngạo nghễ khinh bỉ cười lạnh: “Đồ tiện chủng, ngươi mà cũng xứng gọi ta là tỷ muội sao?” Bách Hoa Lâu thành tro bụi, ba mươi hai k/ỹ n/ữ bị quân lính làm nhục, xác nằm ngổn ngang ở bãi th/a m//a. Chỉ có ta, vì đang du học ngoài cung, nên thoát khỏi kiếp nạn ấy. Còn Hiền phi, lại giẫm lên x//á/c mẹ ta mà tấn phong làm Quý phi. Nửa năm sau, Quý phi phát bệnh đa/u đầu, Thái y trong cung đều bó tay. Ta quỳ trước giường nàng, cung kính thưa: “Bệnh đau đầu của nương nương, nô tỳ có thể trị.”
Tuyết Đông

Em gái kế để ý đến chồng tôi, nhưng chồng tôi lại là một kẻ não yêu đương. Ngày em gái kế mặc áo choàng tắm, lén từ sau ôm lấy anh ấy, chồng tôi lạnh mặt, trực tiếp bẻ gãy tay cô ta. “Cô có biết để theo đuổi được A Huyên, tôi đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức không? Lần sau còn dám tới gần tôi nữa, không chỉ là g/ãy tay đơn giản như vậy đâu.” Em gái tôi sợ đến mức vừa lăn vừa bò chạy mất.
Say Yêu Như Cuồng

Bà Nội Quyết Định Ly Hôn Vào ngày đại thọ 60 tuổi của bà nội, bà quyết định ly hôn. Lý do chỉ vì một chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt: Bà giúp người khác nấu ăn trong tiệc cưới và nhận 200 tệ tiền công, nhưng ông nội đã tát bà trước mặt bao nhiêu người. “Bà chỉ nấu ăn thôi, mà dám đòi 200 tệ! Sao lại lòng dạ hiểm độc như vậy? Bà làm tôi mất mặt với cả làng rồi!” Người trong làng đều bảo ông nội là người tốt bụng, còn bà nội thì keo kiệt, hay tính toán. Sau khi ly hôn, mọi người khuyên ông nên xin lỗi, nhưng ông kiêu ngạo nói: “Bà ấy chẳng là gì khi không có tôi, nhiều nhất là một tháng, bà ấy sẽ quay lại thôi.” Thế nhưng, bà nội rời xa ông và dựa vào tay nghề nấu ăn để gây dựng sự nghiệp thành công ở thành phố lớn, trở thành một người nổi tiếng với hàng triệu người theo dõi, một bài quảng cáo cũng kiếm được mười vạn tệ. Bấy giờ, ông nội bắt đầu chạy theo, trông mong gọi tên bà: “Thục Phân, anh sai rồi, em quay về với anh đi.”
Bà Nội Quyết Định Ly Hôn

Chỉ Một Chữ An Năm thứ 3 thành thân, ta phát hiện trong thư phòng của Thẩm Thiệu chín bức thư nhà giữa thời loạn lạc. Nội dung chỉ vỏn vẹn một chữ “An”. Hồi âm lại mang dấu ấn tư gia của biểu muội hắn. Ta chợt nhớ về năm ấy khói lửa dồn dập, chiến sự thất bại liên miên, từng thi thể binh sĩ ngã xuống được người dân tốt bụng đưa về an táng… Mà ta, vợ chính thất lại chưa từng nhận được một phong thư nào từ chàng. Vì lo lắng, ta đã lê đôi chân thương tích vượt hơn mấy chục dặm núi để dò hỏi tin tức. Cuối cùng bị quân lính lừa gạt, suýt bị hãm hại, chân còn chưa lành đã cố gắng trốn thoát về nhà. Lúc này đây, khi nhìn thấy chữ “An” mà từng đêm mong nhớ, đôi mắt ta mờ nhòe lệ. Nhưng bỗng nhiên… ta lại bật cười. Hôm hoà ly, Thẩm Thiệu nắm chặt tay áo ta, giận dữ quát: “Ta thề với trời, giữa ta và A Uyển chưa từng có tư tình. Nàng cớ gì phải vì một chữ đó mà tính toán?” Nhưng đối với ta, một chữ là đã quá đủ rồi.
Chỉ Một Chữ An

Từ Thanh Lâu Đến Quan Thái Thái Sau khi ta bị ca ca và tẩu tẩu bán vào thanh lâu, một gã thư sinh nghèo kiết xác cầm theo ngọc bội và hôn ước tới, muốn thành thân với ta. Ta không nguyện ý, ta ở thanh lâu ăn ngon mặc đẹp, đâu có muốn sống cuộc đời nghèo túng với hắn. Khi thanh lâu bị bắt đóng cửa, ca ca, tẩu tẩu định bán ta lần thứ hai, thư sinh cụp mắt hỏi ta: “Nàng có nguyện ý chịu khổ với ta không?”. Ta rưng rưng nước mắt gật đầu. Sau đó, thư sinh đỗ đạt, một tiểu thư thế gia dùng tiền để ép ta rời xa thư sinh. Ta tức giận nói: “Mơ đi! Tình cảm của chúng ta còn vững bền hơn vàng!”
Từ Thanh Lâu Đến Quan Thái Thái

Hồi Ức Của Người Vợ Sau khi ly hôn với vợ, tôi lập tức cắt đứt mọi liên hệ với cô ấy. Tôi cưới một cô bạn gái trẻ trung xinh đẹp, sắm chiếc xe off-road mà mình ao ước bấy lâu. Những ngày tháng tồi tệ cuối cùng cũng trôi vào dĩ vãng. Tôi cảm thấy mình như được sống lại.
Hồi Ức Của Người Vợ

Trở Lại Ngày Thi Đại Học, Tôi Mặc Kệ Con Trai Bỏ Thi Vào ngày thi đại học, con trai tôi là Lâm Dư, đưa ra một bản chuyển nhượng cổ phần, uy hiếp tôi: Nếu không ký, nó sẽ không đi thi. Chồng tôi Lâm Dương, còn hùa theo dỗ dành: “Vợ à, còn 2 tiếng nữa là đến giờ thi rồi, dù gì tài sản của mình sau này cũng để lại cho nó, em cứ ký cho nó yên tâm thi cử đi.” Tôi nhìn bản chuyển nhượng cổ phần trong tay, rồi dưới ánh mắt chờ mong của hai cha con, xé nát nó không chút do dự. “Không muốn thi thì khỏi thi!” Kiếp trước, tôi thương con học hành vất vả, sợ ảnh hưởng tâm lý trước kỳ thi nên chẳng nói một lời, liền ký tên. Kết quả thì sao? Sau khi Lâm Dư đỗ vào trường danh tiếng, hai cha con dắt theo một người đàn bà xinh đẹp, ép tôi vào viện tâm thần. Lâm Dư còn giả vờ rơi vài giọt nước mắt: “Cảm ơn mẹ đã hy sinh nhiều năm qua. Bây giờ mẹ ruột con quay lại rồi, mẹ cũng nên vào viện an dưỡng đi thôi.” Lúc ấy tôi mới biết: Lâm Dư là con riêng của chồng tôi và người phụ nữ khác. Con ruột của tôi… ngay từ khi lọt lòng đã bị họ đẩy ra vùng quê xa xôi. Giờ được sống lại đúng ngày thi đại học, tôi chẳng buồn quan tâm nó có thi hay không. Loại người bội bạc ấy, càng không có tương lai càng tốt.