Danh sách truyện đã hoàn thành
Nữ Streamer Mượn Mệnh Sau khi tôi trở thành một streamer nổi tiếng, nữ streamer sống cạnh nhà âm thầm muốn đổi vận với tôi. “Cô mà cũng nổi tiếng được thì tôi chắc chắn còn nổi hơn. Tôi đẹp hơn cô nhiều, chỉ thiếu chút vận may gặp được đại gia thôi!” Tôi nghiêm túc khuyên cô ấy: “Tôi toàn mang vận xui!” Nhưng cô ta tự tin nghĩ rằng đã nhìn thấu ý đồ của tôi, vui mừng cho rằng mình đã mượn được vận may. Nào ngờ, tôi vốn là một kẻ “người sống không số mạng”, còn là một streamer chuyên khám phá linh dị. Đám vận xui đầy trời này cuối cùng cũng tìm được người thừa kế!
Phần 2 - Nữ Streamer Mượn Mệnh
Cha Ta Được Mẹ Ta Chuộc Ra Từ Thanh Lâu Cha ta vốn được mẹ ta chuộc ra từ thanh lâu. Thế rồi cha ta lấy thân báo đáp, mẹ ta kinh hãi thất sắc, lập tức xách thùng bỏ trốn. Hắn đuổi, nàng trốn, nàng dù có cánh cũng khó thoát. Sau nhiều năm thành thân, một ngày nọ, cha ta hốt hoảng hỏi ta: “Nữ nhi bảo bối, nhìn xem đuôi mắt cha có nếp nhăn không! Cha không còn đẹp, mẹ con có không thích cha nữa không?” Ta hờ hững đáp: “Không sao! Chỉ một nếp nhăn thôi, mẹ còn có hai nếp nữa kia!” Cha cho ta một cái bợp tai: “Không được nói mẹ con như thế! Mẹ con là đẹp nhất!” Được thôi! Cha đúng là kẻ si tình.
Cha Ta Được Mẹ Ta Chuộc Ra Từ Thanh Lâu
Bạn Thân Trọn Đời Bạn học tung tin đồn nhảm nói tôi được tuyển thẳng vào Thanh Hoa vì đã ngủ với hiệu trưởng. Ngay lúc đó, trước mặt tôi xuất hiện rất nhiều dòng bình luận: [Các cô gái giúp nhau nào, cứu tinh sẽ đến trong 5 giây nữa.] [Chị Ninh đã ghi âm lại rồi, chờ đợi cú phản đòn mạnh nhất!] [Chị đại Ninh Khê, mạch tình bạn này ngọt quá, cứu tôi với.] Tôi tự hỏi, chị Ninh là ai? Học sinh nghèo Ninh Khê bất ngờ giật lấy điện thoại của tôi và báo cảnh sát: “Chú cảnh sát, Tống Lam Lan bị hiệu trưởng chuốc thuốc và ngủ với cô ấy. Dù cô ấy không nhớ gì, nhưng ở đây có nhân chứng!” Cô ấy nháy mắt ra hiệu cho tôi, và tôi lập tức khóc lóc cầu xin những người tung tin: “Khi hiệu trưởng bị cảnh sát gọi đến, các cậu nhất định phải làm chứng trước mặt hiệu trưởng để minh oan cho tôi.” Bọn họ sợ đến đờ người, hận không thể quỳ xuống xin lỗi tôi. “Không không, chúng tôi không thấy gì cả, chúng tôi không phải nhân chứng.” Nhưng khi cảnh sát đến, học sinh nghèo lấy ra đoạn ghi âm bọn họ tung tin tôi ngủ với hiệu trưởng và khăng khăng: “Bọn họ chắc chắn đã nhìn thấy, chỉ là sợ hiệu trưởng trả thù nên không dám làm nhân chứng trước mặt hiệu trưởng.” Hiệu trưởng tức điên, yêu cầu cảnh sát điều tra rõ ràng để trả lại danh dự cho ông ấy. Cuối cùng, nguồn gốc tin đồn được phát hiện chính là học bá Từ Trường Thịnh – người có thành tích chỉ xếp sau tôi. Hiệu trưởng quyết định đuổi học cậu ta. Còn tôi và học sinh nghèo Ninh Khê trở thành bạn thân trọn đời.
Bạn Thân Trọn Đời
Xuyên Thành Đàn Em Của Phản Diện Điên Loạn Xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, tôi quyết định trở thành đàn em của nam chính.? Hệ thống yêu cầu tôi tìm ra người có khí chất nam chính nhất trong một đám trai cơ bắp, và tôi ngay lập tức chọn một anh chàng có cơ ngực lớn. Từ đó, tôi làm đủ mọi việc, từ cổ vũ đến mang nước cho anh, cho đến hai tháng sau, hệ thống đột ngột xuất hiện và phát ra tiếng kêu chói tai: “Tổ tông ơi! Anh ta không phải nam chính mà là phản diện điên loạn!” Để bảo vệ tính mạng, tôi không bao giờ đến sân bóng rổ nữa, nhưng chiều hôm đó, phản diện lại nhắn tin: “Sao hôm nay không đến, bị ốm à?” “Em ở đâu? Nói cho anh biết, anh sẽ đến ngay.” “Nếu em cố tình giả bệnh để trốn anh, vậy thì những đứa trẻ hư sẽ bị phạt.”
Xuyên Thành Đàn Em Của Phản Diện Điên Loạn
Vi Dã Khi bọn bắt cóc buộc Thẩm Hành Xuyên phải chọn một trong hai, anh ta đã từ bỏ thanh mai trúc mã của mình và chọn tôi. Nhưng tôi không đi cùng anh ta. Bởi vì tôi biết, anh ta sẽ hối hận. Kiếp trước cũng như vậy, sau khi tôi được cứu, thanh mai trúc mã của Thẩm Hành Xuyên bị bọn bắt cóc chụp lại ảnh nhạy cảm. Tối hôm về nhà, cô ấy đã cắt cổ tay t//ự t//ử. Thẩm Hành Xuyên giả vờ như không để tâm, vẫn tổ chức hôn lễ với tôi như kế hoạch, nhưng sau khi kết hôn, anh ta đã khiến tôi phải chịu đủ mọi đau khổ. Bảy năm sau, cuối cùng tôi cũng buộc anh ta đồng ý ly hôn. Thế nhưng, trên đường đi làm thủ tục ly hôn, anh ta mất kiểm soát cảm xúc và lái xe lao xuống vách núi. Ngay cả trước lúc chet, anh ta vẫn trách móc tôi: “Vốn dĩ chúng ta đã nợ Tiểu Tiểu. Kiếp này phải chuộc tội vì cô ấy, em dựa vào đâu mà được an ổn một góc như vậy…” Vì vậy, khi được làm lại từ đầu, tôi không muốn sống như thế nữa.
Vi Dã
Tình Yêu Sụp Đổ Bạn trai cũ trở thành người nổi tiếng hàng đầu rồi hợp tác với công ty để đóng băng tôi, tôi lại quay lại nằm trên giường của thái tử gia để xin tài nguyên. Thái tử gia mặt lạnh lùng: “Cởi bỏ móng tay đi, tối qua cào tôi bao nhiêu lần rồi? Còn dám yêu cầu gì nữa?” Tôi tức giận, nhuộm xanh con chó yêu quý của anh, rồi cùng bạn trai cũ Hình Triều ghi hình chương trình giải trí. Tối đó, thái tử gia đột ngột đến phim trường, đá ngã máy quay: “Ngực không lớn, tính khí lại không nhỏ, lại còn dám bảo tôi hôn một cái.”
Tình Yêu Sụp Đổ
Hoàng Hậu Thay Đầu Đầu của Hoàng hậu rơi xuống. Nàng đang để đầu mình trong tay ta, miệng mở ra đóng vào: “Lần này, hãy thay bằng đầu của Phương Tài nhân kia đi.” “Vâng, thưa nương nương.”
Hoàng Hậu Thay Đầu
Dưới Ánh Đèn Mờ Tôi xuyên vào một cuốn truyện ngôn tình thô kệch, trở thành hàng xóm câm của nữ chính. Nữ chính dẫn theo một người đàn ông lạ mặt bị thương tới gõ cửa, cầu xin tôi chữa trị cho anh. Người đàn ông nhìn tôi đầy ẩn ý: “Không nói được? Tốt, đỡ phiền phức.” Sau đó, anh đè tôi xuống, từng nụ hôn rơi xuống cổ tôi: “Ngoan nào, thử xem lần này em có kêu thành tiếng không.”
Dưới Ánh Đèn Mờ
Sau Khi Người Cá Bị Khinh Thường Đã Vứt Chồng Bỏ Con Tôi mang thai đứa con của phản diện, nhưng tôi là một người cá. Tôi sinh cho anh ta ba đứa con, không ai thừa hưởng đuôi cá của tôi. Phản diện coi tôi như đồ chơi, còn bọn trẻ thì nói tôi là dị loại. Nhưng khi tôi trở lại biển cả mai danh ẩn tích, bọn họ lại phát điên.
Sau Khi Người Cá Bị Khinh Thường Đã Vứt Chồng Bỏ Con
Không Là Vai Phụ Tôi và cô bạn thân đều là những người được trọng sinh. Cô ấy là thanh mai trúc mã của một “trùm trường” không học vấn, không nghề nghiệp, còn tôi là bạn cùng bàn của một ” học bá” học giỏi, hạnh kiểm tốt. Chúng tôi là cặp đôi thanh mai trúc mã, ngang tài ngang sức, được cả trường ngầm ngưỡng mộ và yêu thích. Cho đến khi một nữ sinh chuyển trường xinh đẹp và đáng yêu xuất hiện. “Trùm trường” vì cô ấy mà đánh nhau và bị đuổi học, “học bá” vì cô ấy mà bỏ trống bài thi. Mọi người chợt nhận ra, tôi và cô bạn thân chỉ là những nữ phụ yêu mà không được đáp lại.
Không Là Vai Phụ
Con Gái Tôi Là Thủ Khoa Đại Học Khi đài truyền hình đến phỏng vấn người đứng đầu kì thi tuyển sinh đại học, tôi đang nằm tắm nắng trên bãi biển. “Cái gì? Phỏng vấn ư! Nhưng tôi đang ở nhà máy, nghỉ làm sẽ bị trừ tiền. “Nhà tôi nói anh họ mới là giống nòi thủ khoa, không giống tôi da dày thịt chắc hợp đi làm công nhân.” “Tôi không thể về, nhà tôi để hết tiền cho anh họ đi học đại học rồi, tôi còn phải kiếm tiền nuôi gia đình.“ Bản tin vừa phát sóng, bố mẹ tôi đã bị mắng lên hot search. Tôi mặt ngây thơ vô tội và đưa ra bộ ba câu hỏi chất vấn ngây thơ: “Không phải các người dạy con làm người phải trung thực sao? “Bố mẹ nói, con chỉ là con gái, già rồi phải nhờ anh họ nuôi, như vậy không đúng sao?” “Bố mẹ đưa hết tiền cho bác cả, cả làng không phải đều khen nhà chúng ta “Anh em hòa thuận” sao?” Vậy thì, sai ở đâu? Bố mẹ tôi mặt nhăn như khổ qua: “Sai hết cả rồi.“
Con Gái Tôi Là Thủ Khoa Đại Học
Tư Biến Chú Hai nói với tôi rằng, nhà chúng tôi đời đời làm nghề vớt xác, chỉ biết làm mỗi việc đó. Cha tôi cũng đã chết vì nghề này. Ông còn nói, Tây Hải nhất định phải có người chết đuối, nếu không chúng tôi sống bằng gì? Ngày hôm sau khi chú Hai nói xong câu đó, Tây Hải – nơi đã lâu không có ai chết – cuối cùng cũng xảy ra một vụ chết đuối. Và đó chỉ mới là người đầu tiên…