Danh sách truyện đã hoàn thành

Anh trai tôi là thái tử gia của giới giải trí Hồng Kông.Bạn gái cũ của anh lại là vị hôn thê của thái tử gia giới Thượng Hải – Hạ Lâm Châu.Để giúp hai người họ sớm ngày gương vỡ lại lành, tôi vừa dỗ vừa lừa, khiến Hạ Lâm Châu chủ động lui hôn với tôi.Hôm anh trai tôi ôm mỹ nhân về dinh cũng đúng ngày sinh nhật của Hạ Lâm Châu.Tôi không còn giữ dáng vẻ đóa bạch liên vô hại nữa, một cước đá đổ bánh sinh nhật của hắn.“Đàn ông tôi từng chơi nhiều không đếm xuể, anh tưởng tôi còn coi trọng anh chắc?”Nói dứt câu, tôi lập tức mua vé máy bay đêm, bay thẳng về Hồng Kông.Hai tuần sau, Hạ Lâm Châu ánh mắt âm trầm, đè tôi xuống giường vừa hôn vừa cắn:“Hử? Không coi trọng? Vậy trước đó là ai cầu xin tôi yêu cô đến phát điên hả?”
ANH TRAI TÔI LÀ THÁI TỬ GIỚI GIẢI TRÍ

TÔI NHÌN THẤY SUY NGHĨ CỦA CHỒNG MÌNH

Trước khi xuất ngoại, Lâm Mặc chuyển cho tôi một khoản tiền khổng lồ.Tin nhắn chỉ vỏn vẹn bốn chữ: [Tự lo lấy thân].Tôi hiểu rồi, đây chính là cách anh ấy nói lời tạm biệt.Cầm tiền trong tay, tôi bắt đầu cuộc sống độc thân tiêu xài thả ga – mua sắm, du lịch khắp nơi.Hai tuần sau, anh ấy lôi tôi từ trong lòng huấn luyện viên ở khu nghỉ dưỡng ra:“Biết hưởng thụ quá nhỉ.”Tôi ngượng ngùng cười:“Chẳng phải anh cho tôi tiền chia tay sao? Không tiêu thì uổng.”Anh im lặng vài giây, rồi đột nhiên nổi giận:“Phí chia tay cái gì! Đó là học phí tôi cho em! Em chẳng phải bảo muốn sang Paris học nấu ăn à!”
TỪ TỰ LO LẤY THÂN ĐẾN ĐỒNG Ý LẤY ANH

Tôi là bạn gái bí mật của “Thái tử gia” trong giới giải trí thành phố Giang, chưa từng xuất hiện trước giới truyền thông.Lúc hot search xuất hiện với tiêu đề “Thiên kim nhà họ Tần là vị hôn thê của cậu hai nhà họ Phó”, tôi đang đi khám sức khỏe tổng quát ở bệnh viện.“Chúc mừng cô, đã mang thai được hai tháng rồi.”Bước ra khỏi bệnh viện, thiên kim nhà họ Tần đứng chắn trước mặt tôi.“Đây là tấm chi phiếu mười triệu, cô hãy rời khỏi thành phố Giang, mãi mãi.”Tôi lên chuyến bay đến Hải thị, không mang theo bất kỳ hành lý nào.Ba năm sau, tại sân bay Hải thị.“Ôn Tri Miên, em đứng lại cho anh!”Tôi đối diện với ánh mắt lạnh lẽo đầy phẫn nộ của anh.“Xin lỗi, anh nhận nhầm người rồi.”Không ngờ anh ôm chầm lấy tôi, nói khẽ: “Đừng biến mất nữa, được không?”
BIẾN MẤT BA NĂM,THÁI TỬ GIỚI GIẢI TRÍ PHÁT ĐIÊN TÌM NGƯỜI

Tôi đã chăm sóc tổng tài hôn mê hai năm. Ngày đầu tiên anh ấy tỉnh lại, “bạch nguyệt quang” của anh ta liền cầu hôn ngay trước mặt tôi.“Cố Minh Húc, em đã chăm sóc anh suốt hai năm rồi, cuối cùng anh cũng tỉnh lại. Bây giờ… anh có thể lấy em được không?”Anh thản nhiên nhận lấy bó hoa.Tôi đứng trong góc, cả người cứng đờ. Hai năm tận tâm tận lực cuối cùng lại làm nền cho người khác. Nhưng rồi…Cố Minh Húc đột nhiên bật dậy, một cước đá bay cô ta:“Không thể! Cút! Ông đây là hôn mê chứ không phải chết!”“Muốn ông cưới cô á? Đừng mơ! Mà không, đến cả trong mơ cũng đừng mơ như thế!”
TỔNG TÀI THỰC VẬT SAU KHI TỈNH DẬY LIỀN ĐÁ BAY BẠCH NGUYỆT QUANG

Tôi tát tên côn đồ học đường một cái giữa đám đông, âm thanh vang dội.Hắn ngớ người, “Em gái à, đây là lần đầu tiên anh bị ăn tát đấy, nghĩ cách cho anh gỡ gạc tí mặt mũi đi chứ?”Nhưng tôi sợ muốn chết, chỉ biết quay đầu bỏ chạy.Phía sau vang lên tiếng hắn cười gượng: “Haha, bạn gái mình ấy mà, hơi ngại chút thôi.”
TÔI TÁT ANH MỘT CÁI, ANH ĐÒI CƯỚI TÔI BẰNG ĐƯỢC

Tôi là người thay thế cho Bạch Nguyệt Quang* trong lòng Chu Tri Đình. Một ngày nọ, Bạch Nguyệt Quang thật sự của anh ấy trở về nước.Tôi hiểu rõ, vai trò “thế thân” của mình nên đến lúc kết thúc rồi.Một tháng sau, hợp đồng mãn hạn.Tôi chủ động dọn khỏi biệt thự, mua một con mèo, chuyển đến căn hộ tầng trệt ở ngoại ô đã mua trước đó, chuẩn bị tận hưởng cuộc sống an dưỡng tuổi già.Không ngờ, sáng sớm hôm sau, lại “thu hoạch” được một con gà ướt mưa
BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ VỀ NHƯNG TÔI VẪN Ở ĐÂY

TÔI THẦM THÍCH ANH BẠN THÂN CỦA ANH TRAI

Tại buổi họp lớp, người mà tôi thầm yêu đã lâu bất ngờ tỏ tình với tôi. Trước khi gật đầu, đầu óc tôi bỗng hiện lên những dòng bình luận như trong một bộ phim livestream:【Trời ơi! Bé ơi chạy mau! Tên cặn bã này chỉ là lợi dụng em lúc “bạch nguyệt quang” của hắn ra nước ngoài, cô đơn nên lấy em ra giải sầu thôi! Nửa năm nữa cô ta sẽ quay về, em thì đang bụng to vượt mặt, bị đôi cẩu nam nữ này ép phải ôm bụng bỏ chạy, rồi gặp tai nạn, mẹ tròn con đều mất!】【Chạy ngay đi! Bây giờ xông ra khỏi quán bar ấy! Ngoài cửa có một người đàn ông đang ôm hoa hồng chờ em hai tiếng rồi! Chính người đàn ông từng bị em tát vẫn sợ tay em đau ấy mới là định mệnh của em đó!】【Bé nữ phụ đáng thương của chúng ta ơi, đi thôi! Ngoài kia có một người đàn ông, chỉ cần nhìn tấm ảnh hồi em để tóc úp nồi thời cấp 2 thôi mà cũng đỏ mặt tim đập! Anh ấy đang đứng dưới cột đèn đợi em đấy!】Thế là thay vì gật đầu, tôi quay người bỏ chạy. Tôi run run lao xuống cầu thang: “Tình yêu đích thực của em đây, mẹ đến rồi đây con ơi!”
BÌNH LUẬN HỆ THỐNG CẢNH BÁO TÔI ĐANG YÊU NHẦM NGƯỜI

Trước ngày kỷ niệm ba năm ly hôn, như thường lệ, Lương Hữu Dự ôm ấp cô bạn gái xinh đẹp mới lười biếng xuất hiện dưới nhà tôi.Bạn gái mới của anh ta là người mẫu mới nổi trong giới giải trí Hồng Kông. Nhan sắc và vóc dáng đều quyến rũ đến ngạt thở.Tôi lặng lẽ đứng ngắm nhìn một lúc lâu, mãi đến khi sực nhớ ra phải nhắc anh ta một câu.“Ngày mai anh đừng đến nữa.”Khuôn mặt bình thản của anh ta cuối cùng cũng có chút biểu cảm, “Em đang cầu hòa à? Nhưng anh vẫn chưa định tha thứ cho em đâu.”Tôi nhàn nhạt cười: “Ngày mai trời sẽ mưa.” “Cũng bởi vì… tôi sắp lấy chồng rồi.”
LY HÔN BA NĂM , ANH ẤY VẪN KHÔNG BUÔNG THA TÔI

Chồng tôi là kiểu người lạnh lùng cấm dục, dạo gần đây có gì đó hơi kỳ lạ.Ra ngoài cùng tôi thì phải che kín mít, nghe tiếng chuông cửa vang lên là lập tức chui vào tủ quần áo, ngày nào cũng nghiến răng nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay tôi.Mãi đến một ngày, tôi vô tình phát hiện trong điện thoại anh ấy có một bản ghi chú được mã hóa:“Ngủ một giấc dậy, tôi từ mười tám tuổi xuyên đến hai mươi tám tuổi.”“Tin tốt là, tôi thật sự đã ở bên cô gái mình thầm thích bao năm.”“Tin xấu là, trong nhà không có ảnh cưới, tôi cũng không đeo nhẫn cưới, mà mấy bộ vest trong tủ thì chẳng cái nào vừa.”“… Xong rồi, tôi là tiểu tam.”Tôi: Hả?
NGỦ DẬY THÀNH TIỂU TAM CỦA VỢ MÌNH

Sau một trận cãi nhau kịch liệt với kẻ thù truyền kiếp, tôi bị một vật từ trên cao rơi trúng đầu làm bất tỉnh.Tỉnh lại, tôi nảy ra ý định “giả heo ăn thịt hổ” – giả mất trí nhớ để lừa tiền hắn.“Tôi là ai vậy?”Hắn kinh ngạc tột độ, nhưng miệng phản ứng cực nhanh: “Anh là bạn trai em, hai ta yêu nhau tám năm rồi!”Tôi: Hả????Hắn còn không biết xấu hổ nói tiếp: “Hay là hôn cái, để em nhớ lại mùi vị?”Đàn ông đúng là… chó săn!Tôi thèm tiền của hắn, hắn thì thèm… môi tôi!