Danh sách truyện đã hoàn thành

Bạn cùng phòng hỏi tôi có biết đến nam thần của trường Châu Thực không.Tôi vội vàng liền phủ nhận ngay ba lần:“Không thân, không quen, không quan tâm.”Nhưng tối đó, ai đó đã ác ý trả thù tôi bằng cách cưỡng hôn.“Không quen?Vậy sao em nhiều lần luôn miệng gọi anh là chồng thế?”
YÊU ĐƯƠNG LÉN LÚT VỚI NAM THẦN

Bất ngờ bị bỏ thuốc, tôi lăn lộn với kẻ thù không đội trời chung suốt 3 tiếng.Sau chuyện đó, bạn thân hỏi tôi cảm giác như thế nào, nhưng vì muốn giữ thể diện, tôi cứng miệng bảo:“Nhìn thì ngon đấy, nhưng thật ra chẳng có gì đặc biệt cả, chẳng cảm nhận được gì đã kết thúc rôi.”“Cậu không biết đâu, Giang Dã chỉ được cái mã ngoài thôi, chứ bên trong…”Ai ngờ câu nói đó lại vô tình lọt vào tai kẻ thù của tôi. Anh nhếch mép cười, rồi kéo tôi về đúng khách sạn lần trước.Anh đè tôi xuống, chậm rãi tháo chiếc máy trợ thính trên tai ra, dùng khẩu hình báo hiệu:“Bỏ ra rồi, thì sẽ không dừng lại được đâu.”“Đừng có khóc lóc xin tha như lần trước nữa.”“Dù sao… anh cũng không nghe thấy gì.”
TÌNH YÊU KHIẾN MỌI THỨ TRỞ NÊN HOÀN HẢO

Thiên tài đầu tư về nước, lần đầu tiên trong một buổi gặp gỡ công khai, anh ấy chính thức nói về mối tình thầm kín chưa từng tiết lộ của mình.Anh ấy đã thầm yêu một cô gái suốt mười năm.Sự tương phản đầy bất ngờ của một người thuộc giới tinh hoa ngay lập tức gây ra một cơn chấn động trên mạng.Cư dân mạng tìm ra mười năm trước, anh ấy từng theo học tại một trường trung học nổi tiếng trong nước, trùng hợp thay, ngôi sao nữ đình đám Giang Yên cũng tốt nghiệp từ ngôi trường này.Chưa đầy nửa giờ, Giang Yên đăng một dòng trạng thái trên Weibo: “Bạn cũ, đã lâu không gặp~”Chỉ trong chốc lát, toàn mạng đều đẩy thuyền cặp đôi giữa nhà đầu tư hàng đầu và nữ diễn viên xinh đẹp.Họ là nhân vật chính, còn tôi chỉ là một nhân vật phụ trong câu chuyện.Phải rất lâu sau tôi mới biết, năm mười bảy tuổi, Cố Tư Nguyên từng viết cho tôi một lá thư tình, và từng đợi tôi cả đêm dưới cơn mưa lớn.Nhưng tôi năm mười bảy tuổi ấy, lại hoàn toàn không hay biết về chuyện này.
KHI HOA NỞ GIÓ LÀNH SẼ ĐẾN

Hệ thống cuối cùng cũng đã kích hoạt.Tôi nôn nóng muốn khoe với hệ thống thành quả của việc khiến phản diện sa ngã.Tay tôi bóp cổ phản diện, ép hắn quỳ xuống.Một chân dẫm lên bụng hắn.Hào hứng hỏi: “Hệ thống, chỉ số sa ngã của phản diện có phải đã bùng nổ rồi không?”Hệ thống trả lời: “Ừm… chỉ số sa ngã bằng không, chỉ số phấn khích thì đã bùng nổ!”Ngay giây tiếp theo, bàn tay nóng bỏng của hắn giữ chặt lấy mắt cá chân tôi.Thiếu niên tóc đen, giọng nói khàn khàn, như khao khát tôi.“Tiểu thư, xuống thêm chút nữa.”“Nơi này, cũng muốn được tiểu thư cưng chiều.”
BẮT NẠT PHẢN DIỆN

Buổi tối hôm tụ họp sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi đã lấy dũng khí vì rượu để thổ lộ với chàng trai nổi tiếng nhất trường – Chu Mạc, người đang say khướt.Tôi còn lén hôn anh ấy.Tôi tưởng rằng anh ấy sẽ không nhớ vì say.Hơn một năm sau tụ họp, trong một trò chơi thật lòng thật dạ trên bàn rượu, có người hỏi anh ấy mất nụ hôn đầu tiên khi nào.Anh ấy buồn bã nhìn tôi một cái: “Buổi tối tụ họp sau khi tốt nghiệp cấp ba.”Tôi đứng chết lặng, hóa ra anh ấy biết hết mọi chuyện…
HÔN TRỘM NAM THẦN

Tôi là bác sĩ khoa nam, đã chứng kiến quá nhiều nên cảm xúc cũng dần chai lì. Cho đến một ngày, người bạn thanh mai trúc mã lớn lên trong một khu viện cùng tôi, người mà mọi người vẫn gọi là “Phật tử lạnh lùng” đăng ký khám với tôi.Anh ấy bảo gần đây thời gian “hành sự” có vẻ ngắn đi, rồi thản nhiên tụt quần xuống: “Anh bị gì thế này?”Tôi nhíu mày, nhận ra tình hình không hề đơn giản. “À… chắc là do anh dùng tay nhiều quá rồi, như vậy không tốt đâu. Sau này có thể sẽ thành ‘chớp nhoáng’ đấy.”Văn Sinh lập tức ngồi bật dậy, nghiến răng nghiến lợi, ghé sát tai tôi, giọng bực bội, mắt đỏ hoe, ngấn nước:“Em cũng biết dùng tay nhiều không tốt cơ mà!”“Anh à… em biết, em sẵn sàng giúp anh chữa, nhưng trước tiên, kéo quần lên rồi nói tiếp đã.”
KHÁM BỆNH CHO PHẬT TỬ LẠNH LÙNG

Trong buổi ghi hình chương trình tạp kỹ, vì hiệu ứng chương trình, tôi phải gọi điện cho người yêu cũ.Tôi cứ tưởng anh ta đã chặn tôi từ lâu rồi, nhưng đầu dây bên kia lại vang lên giọng ngái ngủ: “Muốn quay lại à?”Fan nổ tung, còn tôi cũng choáng váng theo.Không còn cách nào khác, tôi đành dồn hết can đảm hỏi: “Anh có thể cho em mượn 100 vạn tệ được không?”Sau đó, anh ép tôi vào tường.Anh nói: “Quay lại nhé? Anh có nhiều 100 vạn tệ lắm, tất cả đều là của em.”
GỌI ĐIỆN CHO NYC

TÌNH YÊU ĐẦU ĐỜI

Trước khi gặp Giang Lộ, tôi không biết có một từ gọi là “nữ hán trà xanh”.Giang Lộ, giới tính nữ, là bạn thân của bạn trai tôi, Trần Vi.Tôi đã nghe Trần Vi nhắc rằng, họ đã quen nhau hơn mười năm rồi.Lúc đó, tôi ngây thơ nghĩ rằng, bạn thân con gái của bạn trai tôi hẳn là người phóng khoáng, và có thể trở thành bạn của tôi. Cho đến khi lần đầu gặp mặt, Giang Lộ không ngần ngại đặt chân lên người Trần Vi.“Đi bộ tới đây mỏi chân quá, mau bóp chân cho đại ca.”Nói xong, cô ấy mới nhìn tôi từ đầu đến chân rồi cười nhẹ:“Cậu là bạn gái của Trần Vi à? Chị đây với cậu ấy quen lâu rồi, cậu không phiền chứ?”Tôi chưa kịp nói gì thì Trần Vi đã nhanh chóng đáp: “Cô ấy không phiền đâu.”Giọng anh ta nhẹ nhàng như thể đã chắc chắn rằng tôi sẽ không phản ứng gì.
TRÀ XANH TRƠ TRÁO

Vào kỷ niệm mười năm ngày cưới của chúng tôi, Thiệu Văn Thanh ngoại tình.Anh ta dẫn theo hai đứa con của người phụ nữ đó đến trước mặt tôi, nói rằng bọn trẻ đáng thương, cần một người cha.Con gái tôi van xin tha thiết, nhưng anh ta vẫn không thay đổi.Tôi không dây dưa, dẫn con gái rời đi. Vì sợ con gái bị ức hiếp, tôi đã không tái hôn.Nhiều năm sau, con gái gặp được người tốt.Cháu gái của tôi cũng rất đáng yêu, tôi ngày ngày chăm sóc cho cháu, cuộc sống trôi qua hạnh phúc và yên bình.Đến khi tôi tròn 60 tuổi, con gái và con rể nói bận việc công ty, cháu gái cũng phải học thêm, hẹn hôm sau sẽ tổ chức tiệc mừng thọ cho tôi.Nhưng vào đêm đó, tôi lướt qua một video trong thành phố.Trong phòng bao sang trọng của khách sạn, tôi thấy con gái, con rể và Thiệu Văn Thanh, cùng hai đứa con của người phụ nữ kia. Sáu người họ quây quần bên nhau, hát bài chúc mừng sinh nhật cho người phụ nữ đó.Con gái tôi còn gọi bà ta là: Mẹ Tống.1Con gái tôi từng nói, sinh nhật 60 tuổi của tôi nhất định phải tổ chức lớn.Tôi bảo con đừng lãng phí tiền bạc.
NHỮNG THỨ NÊN BỎ ĐI TỪ ĐẦU THÌ TỐT HƠN

Hôm đó, câu đầu tiên anh ấy nói với tôi khi gặp lại là: “Kéo áo lên đến nách, nằm xuống.”Mà thật ra anh ấy chính là người tôi đã theo đuổi suốt hai năm thời cấp ba, cuối cùng ép anh ấy đến mức khiến anh phải chuyển trường – mối tình đầu hoàn hảo trong lòng tôi.Tình huống khó xử thế này thật sự không nằm trong dự liệu của tôi.Nhìn biểu cảm của anh, chắc chắn là anh không nhận ra tôi rồi. Còn tôi thì không dại gì nhắc anh về chuyện đó.Thế nên tôi quyết định giả ngây để giữ yên ổn.“U xơ, đường kính khoảng 3cm, hiện tại chưa cần phẫu thuật, đề nghị theo dõi một tháng rồi tái khám.”Tôi từ từ mặc áo vào, cảm giác lạnh lẽo khi kiểm tra vẫn còn vương vấn trên ngực.“Đây là số điện thoại của tôi, nếu có gì thắc mắc thì liên hệ.”Lời vừa dứt, như một cảnh quay chậm trong phim, tôi thấy Lục Cố Chi từ từ ngước mắt lên,“Hai năm cấp ba em viết cho tôi 136 lá thư tình, sao giờ lại mất trí nhớ rồi?”
BẠN TRAI TÔI LÀ BÁC SĨ
