Danh sách truyện đã hoàn thành
Hướng Ra Thế Giới, Tôi Livestream Khai Quật Mộ Tôi nhận lời tham gia một chương trình livestream khảo cổ, nhưng lại bị cộng đồng mạng chế nhạo: “Một bình hoa mong manh, đừng sợ đến mức tè ra quần nhé!” Nhưng tổ tiên tôi ba đời làm nghề trộm mộ mà phát tài. Người sợ đến tè ra quần… phải là đám xác bên dưới chân họ!
Hướng Ra Thế Giới, Tôi Livestream Khai Quật Mộ
Cô Ấy Có Thể Nghe Thấy Ca sĩ thiên tài Bách Xuyên phát hành album mới, trong đó, ca khúc [Cô Ấy Có Thể Nghe Thấy] nhanh chóng nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ, càn quét các giải thưởng lớn. Anh đã viết bài hát này từ hồi cấp ba, khi đó, anh là bạn cùng bàn của tôi. Khi anh ta hát đến câu cuối cùng, anh ta đưa tay ra giật lấy máy trợ thính của tôi nên tôi đã không thể nghe thấy. Nhiều năm trôi qua, cuối cùng tôi cũng nghe được lời kết của bài hát – “Anh thích em.”
Cô Ấy Có Thể Nghe Thấy
Mười Một Năm, Không Gặp Lại Người chồng mà tôi đã yêu 11 năm đột nhiên nói: “Chúng ta ly hôn đi. Anh muốn cho cô ấy một danh phận.” Ngày hôm sau, chúng tôi đến cục dân chính. Kể từ ngày đó, anh ấy không quay về nhà nữa, chỉ có những tin tức của họ xuất hiện liên tục trên mạng xã hội. Còn tôi, cũng từ bỏ việc hỗ trợ công ty của anh, chỉ đứng nhìn xem anh có thể tự mình đi bao xa.
Mười Một Năm, Không Gặp Lại
Lâm Vãn Nhan Tô Tiếng quát của Tiêu Minh Chi vang lên: “Lâm Vãn Nhan, nàng dám nhảy xuống, ta sẽ nạp thiếp!” Ta không nói lời nào, liền nhảy xuống ngay. Loại chuyện tốt này, gãy chân cũng đáng! Hắn nói sẽ nạp thiếp, ta thật sự giúp hắn nạp, một lần nạp luôn ba người. Bởi vì ba người có thể chia thành ba ca, như vậy không ai mệt cả.
Lâm Vãn Nhan Tô
Phần 4 – Hứa Nhất Và Bảy Tội Lỗi Tôi có khả năng hồi sinh vô hạn, nhưng lại là một kẻ nhát gan và yếu đuối. Để rèn luyện tinh thần tôi, sếp đã ném tôi vào top 10 bộ phim kinh dị để trải nghiệm và học hỏi. Nhưng khi đối diện với bạn học rủ tôi đi khám phá nhà ma, tôi sợ đến nỗi lập tức bỏ học và cắt đứt quan hệ với cậu ta. Khi đối mặt với tên sát nhân định giam cầm tôi, tôi sợ đến mức tự cắt cổ trước. “Tôi sẽ chết ngay, xin đừng giết tôi!” Tên sát nhân sợ hãi đến mức hét lên “Có ma” và chạy ra ngoài. Tôi cũng hoảng loạn, đuổi theo và ôm chặt lấy hắn. “Ma ở đâu? Đừng chạy, tôi sợ lắm!”
Phần 4 - Hứa Nhất Và Bảy Tội Lỗi
Bạch Nguyệt Quang Khi tôi du học về nước, thanh mai trúc mã của tôi đã trở thành một tổng tài bá đạo, đang say đắm với thế thân của tôi. Mẹ anh ta tìm đến tôi: “10 triệu, hãy quay lại bên con trai tôi.” Tôi từ chối khéo: “Dì ơi, dì hiểu mà, làm một bạch nguyệt quang đúng nghĩa thì phải như đã chet rồi.” “1 tỷ, làm hay không?” “Không vấn đề gì, con đảm bảo dì sẽ hài lòng!”
Bạch Nguyệt Quang
Bệnh Không Muốn Rời Xa Tôi là một succubus mắc chứng sợ xã hội. *Succubus: là một nữ quỷ xuất hiện trong truyền thuyết phương Tây, được cho là quyến rũ đàn ông và chiếm đoạt tinh khí hoặc sinh lực của họ thông qua QHTD. Ngày nào tôi cũng nhìn chàng trai đẹp trai thơm phức ở đối diện mà chảy nước miếng. Tôi lén lút theo dõi anh ấy, thu thập những thứ anh ấy đã dùng. [Thơm quá, ngọt quá, thật muốn làm chuyện ấy với anh ấy.] Tôi nghĩ mình đã ngụy trang hoàn hảo. Cho đến một ngày, anh ấy say rượu, khoanh tay dựa vào khung cửa và thản nhiên nói: “Nhóc biến thái, qua mở cửa cho tôi, tôi quên mật khẩu rồi.” Tôi đang nấp sau mắt mèo nhà mình thì giật mình kinh hãi. Anh ấy đang gọi ai vậy? Gọi tôi sao?
Bệnh Không Muốn Rời Xa
Sau Khi Công Công Ở Rể Hoàng Gia Tướng công Triệu Minh Uyên sau khi đỗ Thám Hoa, liền bị Công chúa đã góa chồng nhiều năm để mắt tới. Trong kinh đồn đại, ta – nữ nhi nhà đồ tể, sớm muộn cũng sẽ trở thành thê tử bị ruồng bỏ. Công công tay cầm gia pháp đứng canh trước cửa, bảo: “Con dâu chớ lo, nghịch tử nếu dám vứt bỏ vợ tào khang, ta sẽ đánh gãy chân chó của hắn!” Ta nói: “Kỳ thực, ta cũng không có đến nỗi tào khang!” Tướng công men theo vách tường mà về, dáng vẻ vô cùng bất đắc dĩ: “Cha, Công chúa để mắt tới người. Còn nói, nếu cha chịu nhập giá hoàng gia, tiền đồ của nhi tử liền khỏi lo rồi.” Công công đỏ bừng mặt, đang muốn nói chuyện, bà mẫu đã vội giành trước, ôm ngực thốt lên: “Vì con ta, ta… hu hu, ta nguyện hy sinh.” Công công: “Bà có hỏi qua ý của ta chưa?”
Sau Khi Công Công Ở Rể Hoàng Gia
Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm” “Công chúa câm” tuyển thư đồng, gia đình cử ta đi. Để dỗ dành, phụ thân còn cố ý nhét đầy thức ăn vào hành lý cho ta. Đến ngày kiểm tra, cung nữ hầu cận bên cạnh công chúa tên Hỉ Tước hỏi: “Trong sách như có Hoàng Kim Ốc.” Ta đáp: “Nào có da giòn heo sữa quay?” Ai ngờ bất ngờ thật, công chúa lại chọn ta. Ta bèn hỏi vì sao. Hỉ Tước đáp: “Công chúa nói cô thiếu đầu óc.” Ta: “???” Sau đó ta với công chúa ngủ chung một giường. Ta thắc mắc: “Cái gì cộm dưới lưng ta thế?” Công chúa cất giọng khàn khàn: “Im miệng.” Công chúa không phải câm sao?! Công chúa là nam nhân ư?!
Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm”
Hạnh Phúc Giữa Hoa Xuân Ca ca của ta bỏ trốn khỏi hôn lễ. Ta bất đắc dĩ phải thế chỗ huynh ấy, cùng vị nghĩa muội giao hảo bái đường thành thân. Nhưng đến lúc vén tấm khăn voan đỏ, lại lộ ra gương mặt của ca ca nàng. Người ấy chính là Bùi tiểu tướng quân danh tiếng lẫy lừng, một mình đóng giữ Lương Châu! Lúc này, trên dung nhan thanh tú của Bùi Văn Quý đầy vẻ tự nhiên, hắn bóp giọng nói: “Phu quân, nên uống rượu giao bôi rồi.” Ta: ???
Hạnh Phúc Giữa Hoa Xuân
Tia Sáng Nơi Góc Tối Trong kỳ thi đại học, tôi trở thành thủ khoa tỉnh. Sao bao chuyện tôi được sống lại vào lúc bị gian lận năm đó. Máy quay siêu nhỏ, giấu trong kính đen, màn hình kết nối với kính của bạn thân. Không cần giao lưu, cô ta cũng có thể thấy rõ mỗi mồn một câu trả lời của tôi. Có thành tích rồi thì cô ta sẽ được như nguyện vào Bắc Đại, trở thành ngôi sao sáng. Còn tôi thì quỳ trên mặt đất, giúp cô ta mang giày. Cô ta né tránh ống kính rồi cười cười: “Con gái của giúp việc, tự nhiên cũng là mệnh giúp việc.”
Tia Sáng Nơi Góc Tối
Tựa Ánh Sao Trời Thiếu gia Alpha kỳ phát tình yếu ớt lại bám dính người. Cậu chăm chú nhìn chằm chằm vào gáy tôi, đôi mắt đỏ lên, giọng run rẩy: “Chị ơi, em muốn đánh dấu chị.” Nhưng tôi chỉ là một Beta. Không có tuyến thể, cũng chẳng thể ngửi được lượng pheromone khổng lồ đang không ngừng tỏa ra lúc này. Tôi giả vờ đồng ý: “Vậy thì nhẹ thôi nhé, không được làm loạn đâu.” Sau khi giúp thiếu gia chữa xong chứng rối loạn pheromone, tôi cầm số tiền hàng chục triệu mẹ cậu ấy đưa, rời khỏi thế giới của cậu mãi mãi. Nhưng nhiều năm sau, tôi lại bị cậu ấy bắt được. Trong căn phòng chật hẹp và tối tăm, cậu tháo bỏ miếng ngăn cắn, hôn lên từng tấc da thịt trên người tôi: “Bảo bối, giờ trên người chị toàn mùi của tôi rồi, còn muốn chạy nữa sao?”