Danh sách truyện đã hoàn thành
Phu Quân Diệt Lộ Khi nắm lấy bàn tay phải lạnh ngắt của trượng phu trong q/uan t/ài, ta kinh hoảng phát hiện, kẻ nằm trong đó lại là đệ đệ song sinh của chàng. Mà người mặc trường sam nho sinh, đang ôm lấy đệ muội để an ủi, lại chính là phu quân của ta, thế tử Hầu phủ, Phó Cẩn! Ta sững người, không ngờ vì ái tình mà chàng cam lòng từ bỏ thân phận tôn quý. Nào hay mọi chuyện vốn đã nằm trong tính toán của chàng, chỉ đợi giây phút này để danh chính ngôn thuận kiêm thừa hai phòng, vừa giữ được người, vừa giữ được quyền. Chỉ tiếc, người tính không bằng trời tính. Phó Cẩn không hề biết, ta đã mang thai được hai tháng… Nếu chàng không cần thân phận thế tử, vậy thì cứ an phận sống như kẻ bên chi đi.
Phu Quân Diệt Lộ
Khi mang thai được sáu tháng, Kỷ Ngôn Kỳ bỗng nói, không còn thích tôi nhiều như trước nữa. Tôi khẽ cười: “Vậy anh muốn nói gì? Ly hôn à?” Kỷ Ngôn Kỳ sững người một chút, ánh mắt lướt qua cái bụng đã sáu tháng của tôi. “Anh chỉ đùa thôi, đừng giận mà, em còn đang mang thai.” Nhưng tôi biết, đó không phải lời nói đùa. Anh ta đã phải lòng cô thực tập sinh mới. Anh cùng cô ta xem phim, cùng cô ta trượt tuyết. Khi cô ta bị bắt nạt, anh đứng ra bênh vực. Cô ấy nép trong vòng tay anh khóc: “Nếu em là người đầu tiên gặp anh, liệu anh có cưới em không?” Kỷ Ngôn Kỳ im lặng, chỉ ôm cô ấy càng chặt hơn.
Tình Yêu Của Tôi Chết Trong Hồi Ức
Xuân Cũ Lặng Lẽ, Năm Mới Rạng Ngời Ngồi tò ba năm. Ngày tôi ra tò, người đến đón không phải là vị hôn phu đã tự tay đưa tôi vào ng//ục gi//am. Mà là người anh cùng mẹ khác cha, từ nhỏ đã ghét bỏ tôi. Anh ta cau mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi: “Không có anh, em sống th//ảm h//ại đến vậy à?” Tôi cười với anh ta, giọng bất cần: “Vậy thì đừng lo cho em nữa, cứ để em ch.t đi cho rồi.” Anh ta nổ/i gi//ận, đ//ập mạ//nh một cái lên vô lăng: “Vậy thì ch.t cmn luôn đi!” Kẻ từng quát tôi đi ch.t đi, sáng hôm sau đã đá//nh gã//y t/ay ch/ân vị hôn phu của tôi, lôi hắn đến trước mặt tôi, ép hắn qu//ỳ xuống dập đầu.
Xuân Cũ Lặng Lẽ, Năm Mới Rạng Ngời
Mười Năm – Hồi Kết Vào đúng ngày kỷ niệm mười năm yêu nhau, vị hôn phu của tôi đang đi công tác nước ngoài cùng cô trợ lý nhỏ. Tôi gọi điện cả chục cuộc, không một ai bắt máy. Gần như cùng lúc đó, tài khoản mạng xã hội của cô ta cập nhật trạng thái mới. Trong đoạn video, người đàn ông phía sau cô ta đang cởi áo sơ mi. Cơ ngực rắn chắc hiện rõ dưới ánh đèn mờ, khiến người xem không thể rời mắt. Cô ta chú thích: “Đi nước ngoài mở mang tầm mắt cùng đại luật sư. Ban ngày dạy em làm việc, ban đêm dạy em làm người, hihi~” Tôi chẳng tức giận, cũng chẳng đau lòng. Chỉ lặng lẽ ấn “thích” và để lại bình luận: “Cố lên nhé! Mong em sớm thành… người tử tế!”
Mười Năm – Hồi Kết
Bài Học Từ Con Thằn Lằn Tôi và vợ có một mối quan hệ rất vi diệu. Mỗi tháng tôi chuyển cho cô ấy 80 triệu tệ tiền sinh hoạt, nhà cửa xe cộ đều đứng tên con, là hình mẫu “ông chồng lý tưởng” trong mắt người ngoài. Nhưng tôi có một bí mật. Tôi biết là cô ấy biết, cô ấy cũng biết là tôi biết cô ấy biết, nhưng cả hai… đều giả vờ như không biết. Tôi tưởng rằng có thể cứ thế mà sống yên ổn, phối hợp ăn ý như vậy mãi. Cho đến một ngày, cô ấy đột nhiên nói với tôi: “Những năm qua vất vả rồi. Mình l/y h//ôn đi.”
Bài Học Từ Con Thằn Lằn
Ta đã làm một việc trái với tổ huấn. Từ hôn thái tử, gả cho một kẻ n/ô lệ chăn ngựa. Thiên hạ đều nói ta đi/ên rồi. Chỉ riêng thái tử là nhẹ nhõm thở phào. Kiếp trước, ta và hắn là đế hậu ân ái, tình thâm ý trọng. Sau khi hắn băng hà, ta vì đau thương khôn xiết mà đi theo. Cứ ngỡ đời này đã viên mãn, Nào ngờ dưới cầu Nại Hà, lại nghe được tiếng lòng thật sự của hắn: “Chỉ vì nàng ta mang họ Thôi, xuất thân thế gia danh môn, ta mới buộc lòng cưới nàng.” “Nếu không vì đoạn nghiệt duyên ấy, ta sao nỡ phụ bạc mối tình sâu đậm này? Nếu có kiếp sau, ta quyết sẽ không đi vào vết xe đổ.” Thế nên sau khi cùng nhau sống lại, Ta liền thuận theo tâm ý hắn, tự tay chặt đứt đoạn ngh/iệt duyên này.
Ánh Trăng Không Trở Lại
Vì kiếm tiền, tôi đi làm tư vấn tình cảm online.Không ngờ lại nhận được đơn từ ông sếp mặt liệt của mình.Mà người anh ta muốn theo đuổi… lại là tôi?!Tôi khuyên anh ta: “Hai người không có duyên đâu, chồng cô ấy là người khác rồi!”Vậy mà sau đó, anh ta chặn tôi vào tường: “Vợ à, ‘người khác’ là ý gì?”
Đại Gia C hó và Cô Tư Vấn Rắc Rối
Tàn Nhẫn Cũng Là Một Loại Tỉnh Táo Sau 8 năm mất tích, Lâm Sùng Viễn đột ngột xuất hiện, còn dắt theo một người phụ nữ đang mang thai. Hắn nhìn tôi bằng ánh mắt thờ ơ, nói: “Tần Nhã Ca, chúng ta ly hôn đi.” Hắn không hề biết, 3 năm trước, tòa án đã ra thông báo tuyên bố hắn đã chết. Cha hắn cũng đã qua đời, để lại toàn bộ tài sản cho con gái tôi, còn tập đoàn nhà họ Lâm thì do tôi, người giám hộ hợp pháp, tiếp quản. Còn tôi, đã tái hôn rồi.
Tàn Nhẫn Cũng Là Một Loại Tỉnh Táo
Giấc Mộng Bốn Mươi Năm Xuyên không đã 40 năm, phu quân từng hứa hẹn cùng ta một đời một kiếp một đôi người nay lại đưa về một nữ tử xuyên không 16 tuổi, muốn nạp nàng ta làm quý thiếp. Ta nói đối phương quá trẻ, tuổi còn có thể làm nữ nhi hắn. Hắn lại đáp: “Thấy nàng, ta như thấy lại dáng vẻ tiêu dao tự tại năm xưa của nàng.” “Vì một lời hứa, 40 năm qua ta chỉ giữ lấy mình nàng, như thế còn chưa đủ sao?” Ta không đồng ý. Con trai do chính thê sinh ra liền mắng ta nhỏ nhen ghen tuông. Nàng dâu vốn là kẻ hưởng lợi cũng khuyên ta nên độ lượng bao dung. Ngay cả cháu nội, cháu dâu cũng ầm ĩ chê ta tuổi già mà vẫn ương ngạnh tùy hứng. Ta giận quá mà ngã ngửa ra sau, vậy mà không một ai đỡ lấy ta. May thay, hệ thống đã lâu không xuất hiện lại hiện lên hỏi ta có muốn trở về hiện đại hay không. Ta không chút do dự mà gật đầu. Một đạo bạch quang lóe lên, khi ta mở mắt, trong phòng vẫn là đám người ấy. Bên tai vang lên tiếng giận dữ: “Hôm nay nạp thiếp, bất kể nàng có đồng ý hay không, ta cũng nhất định phải làm!” …Khốn thật. Lại mang bọn họ theo về luôn rồi!
Giấc Mộng Bốn Mươi Năm
Gió Từng Thổi Qua Lá Tôi và Chu Trạm kết hôn trong âm thầm suốt sáu năm, rồi cũng lặng lẽ ly hôn như cách chúng tôi từng bắt đầu. Tất cả chỉ để bạn gái nhỏ của anh ta không bị thiên hạ gán cho cái danh “tiểu tam leo lên chính thất”. Anh ta nói: “Anh không muốn ai biết chúng ta từng là vợ chồng.” Tôi gật đầu, không cãi lời, chỉ lặng lẽ thêm một con số 0 vào điều khoản chia tài sản. Chu Trạm biến sắc: “Trong lòng em, chẳng lẽ ngoài tiền ra không còn gì khác?” Tôi khẽ bật cười, giọng nhẹ mà sắc như dao: “Sống với nhau bao năm, anh vẫn là người hiểu tôi nhất.”
Gió Từng Thổi Qua Lá
Đối Tượng Khiến Tim Tôi Rung Động Là Anh Em Của Anh Tôi Tôi thích Giang Thừa – anh em thân thiết của anh tôi, ngày nào cũng trêu chọc anh ấy kiểu trừu tượng. “Bảo bối, nể tình tôi quan tâm anh như vậy, Tết này có thể ngủ chung không?” “Vừa rồi ăn mì bị bỏng lưỡi, cho tôi mượn cơ bụng anh liếm thử nhé?” “Rảnh thì đến nhà tôi chơi, không cảm giác thì làm tí.” Nhưng anh ấy chẳng mấy khi để ý đến tôi, còn nói bản thân không đụng đến em gái của anh em. Được thôi, cũng chẳng phải nhất định phải là anh ấy, tôi quay người đi xem mắt ăn cơm. Đêm đó tôi bị trói ngược trên đầu giường, cuối cùng mặt cũng áp lên cơ bụng mơ ước bấy lâu. “Không phải thích ăn sao? Không được nhổ ra, nuốt hết…”
Đối Tượng Khiến Tim Tôi Rung Động Là Anh Em Của Anh Tôi
Cầu Vồng Sau Mưa Vào ngày tổ chức tiệc đầy tháng của cháu trai, chồng tôi cố tình tìm cớ đuổi tôi đi, rồi đưa người yêu cũ ngồi vào ghế chính giữa bàn tiệc. Khi tôi đến nơi, thứ đập vào mắt là cảnh cô ta với dáng vẻ đài các, y như bà chủ nhà, đang cười tươi rói, đích thân đeo cho cháu tôi chiếc vòng khóa vàng 30g mà tôi mua, miệng còn xưng là “bà nội”. “Chỉ là để cho Nhã Cầm được trải nghiệm cảm giác làm bà nội một lần, em đến vậy mà cũng không chịu được à? Hôm nay là đại sự, đừng làm mất mặt!” Tôi quay sang nhìn con trai, nó chẳng nói một lời, bế cháu nhỏ đang quấy khóc, dúi vào tay tôi rồi đẩy tôi ra ngoài. “Cô Linh, cô đến muộn rồi đấy, thằng bé đói với buồn ngủ lắm rồi, cô đưa nó xuống nghỉ đi.” Rồi nó quay sang giải thích với nhà thông gia bên vợ từ nước ngoài mới về: “Người giúp việc dưới quê ấy mà, tuổi cũng lớn rồi, làm việc hơi chậm, mong bác thông cảm.”