Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Anh Có Bao Giờ Tin Em?

Anh Có Bao Giờ Tin Em? Người bạn thân nhất của cô yêu Tô Nghiên. Người đàn ông cô yêu nhất cũng yêu Tô Nghiên. Ngày Tô Nghiên qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng thủ phạm chính là cô, hai người đàn ông cùng xem cô ta quan trọng hơn sinh mạng lập tức liên thủ tống cô vào tù. Năm đầu tiên ở trong tù, cô bị hỏng mất một bàn tay. Năm thứ hai ở trong tù, cô bị tàn phế một chân. Năm thứ ba ở trong tù, cô nhận được tin cha mẹ mình bị ép đến tự sát. Hiện giờ cô chỉ còn lại người thân duy nhất là em gái, cô quỳ dưới đất đau khổ cầu xin Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho em gái mình. “Cậu Tần và cậu Giang hạ lệnh, nếu cô muốn đưa em gái đến bệnh viện chữa trị thì phải quỳ xuống đội tấm bảng này lên.” Trên tấm bìa cạc tông màu trắng là ba chữ “Kẻ giết người” cực kỳ chói mắt, tựa như một con dao nhọn đâm thẳng vào mắt cô. An Đồng chỉ run lên trong chớp mắt, giây tiếp theo đã không chút do dự đeo tấm bảng ra sau lưng mình. Chỉ cần em gái sống sót, bọn họ kêu cô làm gì cũng được. Tần Dạ Hoài nhìn cô gái trẻ lảo đảo quỳ lết trên đường, chân mày không khỏi nhíu chặt. Hắn không dám tin người trước mắt mình là An Đồng. An Đồng từng là một cô gái vui tươi xán lạn, xinh đẹp lóa mắt khuynh đảo toàn bộ nam giới ở Hoa Thành, thế nhưng hôm nay cô lại mặc bộ quần áo lao động nhàu nhĩ, tóc tai lộn xộn, mất hết tự tôn quỳ dưới đất đeo lên người tấm bảng sát nhân. Một cơn giận vô cớ dâng lên trong ngực Tần Dạ Hoài, hắn kéo cửa kính xe lên, không nhìn cô nữa mà ra lệnh cho tài xế lái xe đi. An Đồng đeo tấm bảng trên lưng quỳ bò từng bước đến trước cửa bệnh viện, thế nhưng bác sĩ cấp cứu lại nói với cô rằng đứa trẻ nằm trong lòng cô đã sớm tắt thở. “Ông nói sao?” “Cô bé đã qua đời rồi, nếu đến sớm hơn một chút có lẽ còn cứu chữa kịp…”

Anh Có Bao Giờ Tin Em?

15 chương
Báo Thù
Em Tựa Sao Trời

Em Tựa Sao Trời Sau kỳ thi đại học, tôi bị chính anh ruột đuổi ra khỏi nhà. Chỉ vì con gái của mẹ kế đã mách với anh rằng, trước khi vào phòng thi, tôi cố tình đổi túi bút của cô ta, khiến suýt chút nữa không được vào thi. Trước khi ba qua đời, anh tôi đã dần chẳng còn yêu thương tôi nữa. Thế nên tôi thậm chí không có cơ hội để giải thích, bị đuổi thẳng ra khỏi nhà. Anh đứng ở cửa, ánh mắt nhìn tôi đầy thất vọng. Anh nói: “Chu Vấn Ngọc, sao em lại trở thành loại người trơ trẽn thế này? Đừng để anh gặp lại em nữa.” Anh giống như một người hùng, đang bảo vệ mẹ kế yếu đuối và cô em gái ngây thơ. Còn tôi, chỉ là r/ác rưởi bị anh ghét bỏ đến tận cùng rồi vứt đi. Hôm đó, khi mất đi người thân cuối cùng, tôi ngồi bên cạnh thùng rác ở đầu hẻm. Tình cờ gặp một thanh niên cũng cô độc, chẳng ai cần. Tôi lấy ra ba trăm đồng còn sót lại trong túi, rụt rè ngồi xuống bên cạnh anh ta, run run hỏi: “Chào anh… nếu em đưa hết số tiền này, anh có thể làm người thân của em một ngày thôi được không?”

Em Tựa Sao Trời

6 chương
Hiện đại
Kim Sai Thác

Kim Sai Thác Sau khi từ bỏ thân phận, sống như một đôi phu thê bình thường, ta và Họa Nghiễn đều hối hận. Vì thế kiếp này sống lại, chúng ta ăn ý tránh né mọi cơ duyên từng khiến hai người gặp gỡ ở kiếp trước. Gặp lại lần nữa, chàng đã là đại tướng quân bách chiến bách thắng, khải hoàn hồi kinh, phong quang vô hạn. Vừa khéo đi ngang một đoàn đón dâu, chàng hỏi: “Ngày hôm nay, ai thành thân vậy?” Người khác đáp: “Bùi gia.” “Nhị tiểu thư Bùi gia sao? Sao không thấy đại tỷ Bùi Uyển của nàng ra tiễn?” “Bùi Uyển chính là tân nương.”

Kim Sai Thác

9 chương
Cổ Đại
Vì Em Không Tha Thứ

Vì Em Không Tha Thứ Giới thượng lưu Thượng Hải có một bí mật ai ai cũng ngầm hiểu. Nếu thấy người đàn ông lái chiếc Maybach biển số 1001, tuyệt đối đừng dây vào. Bởi vì người lái xe đó chính là Giang Yến Thừa. Nghe đồn anh ta yêu vợ như mạng, nhưng ngoài mặt lại thường xuyên đi tìm cảm giác mới lạ. Chơi bời trác táng là vậy, nhưng có một điều tối kỵ: không ai được phép để lộ trước mặt cô vợ bé nhỏ của anh ta. Bởi tất cả đều biết, người vợ đó ở bên anh suốt bảy năm qua chính là điểm yếu duy nhất của Giang Yến Thừa. Cô ấy chỉ cần biến mất một giờ, anh ta có thể phát điên. Nhưng lần này, anh ta không thể che giấu nữa rồi. Bởi vì lần này, cô gái kia không chịu nghe lời. Ỷ vào sự nuông chiều của anh, cô ta hỗn hào đến mức đích thân xuất hiện trước mặt tôi. Thế nên, tôi cũng giấu anh ta một chuyện. Tôi không muốn tiếp tục cùng anh ta diễn nữa. Tôi muốn biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của anh ta.

Vì Em Không Tha Thứ

10 chương
Hiện đại
Trò Chơi Tình Ái Của Thái Tử

Trò Chơi Tình Ái Của Thái Tử Thái tử của giới thượng lưu Bắc Kinh để mắt đến tôi rồi. Thái tử cho tôi hai mươi triệu, bảo tôi giả làm bạn gái của anh ta để dỗ bà nội vui vẻ. Tôi cười đến méo cả miệng. Ba tháng sau, cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta trở về nước. Thái tử cảnh cáo tôi: “Cậu tránh xa cô ta ra.” Tôi cười khẩy: “Tôi biết chứ, tôi đâu có tranh dành cậu với cô ta.” “Tôi sợ cô ta tranh cậu với tôi!”

Trò Chơi Tình Ái Của Thái Tử

4 chương
Hiện đại
Em Rể Bất Đắc Dĩ

Em Rể Bất Đắc Dĩ Ngày Chu Tự ngoại tình lần thứ sáu, anh ta tặng tôi một chiếc du thuyền trị giá 400 triệu tệ, còn khắc tên tôi lên mạn thuyền. Bạn bè trong giới nhao nhao ăn đường: “Anh Tự chiều chị dâu đỉnh thật đó!” Chỉ có tôi đứng trước phần đuôi tàu, chăm chăm nhìn cái tên vừa được sơn mới. Dưới lớp sơn đó là cái tên của cô chim hoàng yến anh ta từng yêu chiều – chữ “Vũ” ánh vàng vẫn còn in lấp ló. Bạn thân anh ta đùa: “Một con tàu mà khắc hai cái tên, chị dâu biết chắc nổ tung cái nhà mất!” Chu Tự chỉ cười khinh: “Cô ta biết rồi cũng giả điếc thôi.” Chỉ tiếc, anh ta không biết – tôi đã sớm rút khỏi cuộc chơi. Giờ phút này, tôi đang nằm trên giường của anh trai song sinh của anh ta. “Này… anh nói xem, phải báo cho em trai anh thế nào đây… rằng tôi đang mang thai… con của anh trai anh ta?” Người nắm quyền trong nhà họ Chu, xưa nay luôn điềm đạm lý trí, lúc này ánh mắt đã đầy giông tố, giọng khàn trầm: “Câu đó phải là anh hỏi em mới đúng.” “Bao giờ em mới chịu đá cái du thuyền rách kia, để cho anh và con có một danh phận đàng hoàng?”

Em Rể Bất Đắc Dĩ

4 chương
Hiện đại
Đừng Quên Anh Đã Từng Yêu Em

Đừng Quên Anh Đã Từng Yêu Em Nhà bị cháy, anh trai liều mạng cứu tôi ra ngoài, kết quả bị t/à/n phế hai chân. Để chữa chân cho anh, tôi làm liền năm công việc mỗi ngày, nửa năm gầy đi ba mươi cân. Cho đến một ngày, khi kiệt sức đến mức sắp ngất đi, trước mắt tôi bỗng hiện lên một hàng chữ như bình luận nổi: “Con ngốc vật hi sinh, cô ta có biết nam chính liều mạng dẫn cô ta rời đi, là sợ cô ta phát hiện bí mật trong thư phòng không?” “Có người ngốc như vậy, bảo sao nam chính nghiện giả tật ở chân.” “Giờ này người ta đang ở trường đua, cùng cô em gái nhà bên đua xe đấy!” Tôi vội vàng đến trường đua, đúng lúc thấy anh trai cán đích chiến thắng. Cô gái hàng xóm quen thân từ nhỏ, đỏ mặt e dè, đưa bó hoa tươi đến trước mặt anh. Tôi không nói một lời, rời đi không dấu vết. Về sau nghe nói, anh trai tôi phóng xe lao xuống vực lúc nửa đêm. Chỉ vì nhìn thấy một bóng lưng giống tôi đến bảy phần…

Mệnh Cách Cô Hoa

Mệnh Cách Cô Hoa Sau khi quốc sư phán rằng thứ muội có mệnh cách mẫu đơn, vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta lập tức tới cửa từ hôn, chuyển sang cầu cưới nàng ta. Thứ muội cũng vì thế mà thay đổi hẳn, từ một người dịu dàng kín đáo nay lại ngang ngược đòi ta nhường của hồi môn, phụ thân và tổ mẫu đều đứng về phía nàng. Thế nhưng bọn họ không hề biết rằng, lời kế tiếp của quốc sư là: “Quả là một mệnh cách mẫu đơn… ác độc.” “Mẫu thai đơn thân, ai cưới người ấy tất ch.t.”

Mệnh Cách Cô Hoa

4 chương
Cổ Đại
HỌC TRƯỞNG LẠNH LÙNG VÀ CÔ NÀNG DỐT TOÁN

Cô chủ nhiệm cấp ba sắp xếp để con trai mình – một nam thần học bá, lạnh lùng kiệm lời – kèm toán cho tôi.Cậu ta ghét tôi ngốc, chưa từng tỏ thái độ tử tế bao giờ.Nhưng rồi, tôi thi đại học vượt kỳ vọng, đậu vào đúng trường của cậu ta.Đêm hôm đó mừng thi đậu, tôi mượn rượu làm càn, bất ngờ hôn cậu ta một cái.Sau khi nhập học, cậu ta bỗng bám riết lấy tôi:Tô Tiêu Tiêu, cậu đã cướp nụ hôn đầu của tôi, giờ phải chịu trách nhiệm đi chứ.

Tôi Đã Từng Là Thế Giới Của Em

Tôi Đã Từng Là Thế Giới Của Em Năm Thẩm Gia Thụ lâm vào bước đường cùng nhất, tôi cắt toàn bộ viện trợ, đuổi anh ra khỏi ngôi nhà tổ. Anh vứt bỏ hết tự tôn, cúi đầu cầu xin tôi cho một con đường sống. Sau đó, cha mẹ ruột tìm lại được anh, chỉ trong một bước, anh trở thành tay đầu tư trẻ nhất trong giới tài chính. Năm năm sau gặp lại, anh mặc vest cao cấp, đứng trước cửa tiệm hoa của tôi. “Cô chủ, cho tôi một bó hoa hồng.” Tôi lê chân, khập khiễng vén rèm đi ra. Khoảnh khắc ánh mắt chúng tôi giao nhau, ánh nhìn anh dừng lại trên gương mặt đã biến dạng của tôi, sững sờ.

Xuyên Không Thành Thái Giám

Xuyên Không Thành Thái Giám Chỉ vì một sự cố ngoài ý muốn, danh tướng uy chấn phương Bắc – Bắc Vương – bị… thiến! Tây Bắc đại loạn, triều đình nhận được quốc thư khẩn tám trăm dặm: Lập tức đưa công chúa tới hòa thân, cứu lấy hương hỏa dòng dõi! Công chúa giận đến nỗi đập bàn: “Muốn ta gả cho thái giám sinh con, coi ta là lợn nái chắc?” Nàng tiện tay chỉ vào ta – một cung nữ đang lặng lẽ thu dọn trong góc: “Ngươi thay ta đi gả!” Ta chết lặng: Ta cũng đâu muốn gả cho thái giám chứ! Cung nhân ghé tai rỉ rả: “Hồi môn ba ngàn lượng vàng, một tứ hợp viện ở kinh thành, thêm cả thảo nguyên rộng lớn ở Mạc Bắc.” …Thôi được! Có tiền, có đất, lòng chân thành, chuyện gì cũng thành phép màu! Nửa năm sau, ta ôm cái bụng song thai đã lùm lùm, khó hiểu nhìn người trước mặt: “Chẳng phải ngài… không thể sao?” Bắc Vương tuấn tú rắn rỏi, dịu dàng cười nói: “Lỗi đâu tại ta, là nàng quá lợi hại, đã thông thì phải thông đến cùng.”

Xuyên Không Thành Thái Giám

5 chương
Cổ Đại
Em Là Cô Gái Đáng Yêu Nhất Trần Gian

Em Là Cô Gái Đáng Yêu Nhất Trần Gian Tổng tài lạnh lùng mang một con vẹt tới công ty. Tôi nhanh nhảu nịnh nọt: “Ông chủ, chim của anh nhỏ nhỏ mà đáng yêu ghê! Em sờ một cái được không ạ?” Anh ấy im lặng mất mấy giây, rồi khẽ gật đầu. Tôi vừa định đưa tay ra thì… thực tập sinh mới liền nhanh tay hơn, sờ lấy sờ để vào con vẹt. Ngay lúc ấy, trước mắt tôi hiện ra một loạt bình luận lơ lửng như màn hình trực tiếp: 【Phó bản mới mở rồi nha! Đoán xem lần này nữ chính tốn bao lâu để tóm được nam chính?】 【Hy vọng là tối nay! Tôi sắp không chịu nổi, cho tôi ăn thịt lẹ đi!】 【Sếp tổng lạnh lùng và thực tập sinh mặt trời nhỏ, couple này đáng yêu ghê! Còn nữ phụ á, tránh ra cho người ta yêu nhau đi!】 … Tôi khựng lại vài giây, ngượng ngùng rút tay về. Ai ngờ con vẹt lại vỗ cánh bay thẳng đến đậu lên vai tôi, rúc đầu vào cổ tôi dụi dụi, còn líu lo gọi: “Ma ma~!”