Danh sách truyện đã hoàn thành
Tiếng Sét Định Mệnh Đêm trước ngày xuất giá, ta tận mắt chứng kiến vị hôn phu giết người. Hoảng loạn bỏ trốn suốt đêm, lại bị trói vào sào huyệt của bọn cướp. Một vị đại hiệp đi ngang qua anh hùng cứu mỹ nhân, cũng bị trói theo. Lúc này, một tiếng sét đánh trúng khiến linh hồn của chúng ta hoán đổi cho nhau. Mở mắt ra lần nữa, ta thấy vị phu quân bệnh tật ôm lấy “Ta”, ánh mắt sâu thẳm: “Nương tử, vì sao lại bỏ trốn…” Ta trong thân xác của đại hiệp và đại hiệp trong thân xác “Ta.” kinh hoàng nhìn nhau. Cùng lúc phát ra tiếng thét chói tai…
Tiếng Sét Định Mệnh
Mong Em Một Đời Hạnh Phúc Trước khi kết hôn, Thẩm Duật Phong và tôi có một thỏa thuận hôn nhân, điều khoản quan trọng nhất trong đó chính là không được phép công khai cuộc hôn nhân của chúng tôi. Sau khi cưới, anh được mời tham gia phỏng vấn. Phóng viên: “Chào tổng giám đốc Thẩm.” Thẩm Duật Phong: “Đúng vậy, tôi đã kết hôn.” Phóng viên: “…Sáng nay ngài đã ăn gì vậy?” Thẩm Duật Phong: “Vợ tôi họ Khương.” Phóng viên: “Chuyện đó…” Thẩm Duật Phong: “Tôi rất yêu cô ấy.” Phóng viên: …Anh trai à, ai cũng nhìn ra được anh vừa mới kết hôn luôn đấy.
Mong Em Một Đời Hạnh Phúc
Đừng Nói Lời Tạm Biệt Với Em Sau khi trở thành vợ của cậu chủ hắc đạo, tôi giả vờ làm một người câm điếc để tự bảo vệ mình. Kết quả là hắn thật sự tin rằng tôi không nghe thấy gì, suốt ngày ngồi bên cạnh phàn nàn: “Sao em cứ làm mặt như thể đã ăn phải thứ gì đó kinh khủng khi anh hôn em thế? Ghét đến vậy sao? Lần sau anh sẽ hôn nữa, cứ hôn đấy!” “Hôm qua em lại nói chuyện với Tiểu Triệu ngoài cửa, ngày mai anh sẽ điều cậu ta đi.” “Còn nữa, em có thể cười với anh nhiều hơn không? Ngay cả con chó ở nhà thấy anh cũng vui hơn em. Cứ tiếp tục thế này anh sẽ xử lý em thật đấy.” … Vậy là tôi dựa vào việc hắn không hiểu ngôn ngữ ký hiệu, liên tục phản công hắn bằng ánh mắt khinh thường. Cho đến khi hắn thuê một giáo viên và lén học ngôn ngữ ký hiệu, việc tôi giả vờ điếc đã hoàn toàn bại lộ. Sau bữa ăn, người đàn ông ngậm một điếu thuốc, khuôn mặt tối sầm chặn tôi trước, tháo chiếc máy trợ thính của tôi ra, cúi gần cười nhạt: “Dám đùa với anh hả? Em tiêu rồi, lần này anh thực sự sẽ xử lý em.”
Đừng Nói Lời Tạm Biệt Với Em
Mong Trùng Phùng Cha vì một xâu tiền mà bán rẻ ta và a tỷ. A tỷ bị bán cho tên thọt chân họ Chu ở đầu làng, còn ta bị bán cho tên gù lưng họ Trương ở cuối làng. Tên thọt chân họ Chu một năm cưới đến năm bà vợ, người nào người nấy cũng yểu mệnh. Gã gù lưng họ Trương thì nhỏ hơn ta ba tuổi, mắc bệnh lao, cũng chẳng biết có sống nổi dăm bữa nửa tháng nữa không. Cả hai đều chả phải là mối nhân duyên tốt đẹp gì. Ta thấy kiếp này của ta coi như xong rồi. Nhưng đến ngày thành thân, đợi mãi đợi mãi, người vén khăn che mặt ta lại không phải là tên gù lưng họ Trương, mà là a tỷ. Tỷ ấy tay trái cầm dao, trên người đầy máu, mồ hôi cùng bùn đất hòa vào nhau, cười với ta: “Tiểu muội, a tỷ đưa muội đi, muội có muốn đi không?”
Mong Trùng Phùng
Niên Tuế Hữu Cảnh Chồng ta vì trả nợ cờ bạc, muốn bán ta và con gái để lấy tiền. Mẹ con ta như súc vật bị trói lại mang đi rao bán ngoài phố. “Một lớn một nhỏ, có thể làm nô làm tì. Ai ra giá cao thì về tay người nấy!” Người trả giá cao nhất, là một tên ngỗ tác hèn hạ. Hắn không những không muốn mẹ con ta làm nô làm tì, mà còn muốn cưới ta làm nương tử. Nhưng hắn bị quỷ dữ ám, đã hại chết hai người vợ trước. Mọi người đều nói, ta gả cho hắn chẳng khác nào đi tìm cái chết. Nhưng sau này, không ai ngờ rằng, người chết lại là tên chồng bạc tình lúc trước của ta.
Niên Tuế Hữu Cảnh
Kha Tố Đêm đầu tiên gả vào Vương phủ thay cho tỷ tỷ, Vương gia say rượu bỏ bê ta suốt một đêm. Ngày hôm sau thiếp thất có dung mạo tương tự năm phần với tỷ tỷ ta đến kính trà, lời nói đầy vẻ khiêu khích. Ta nhìn thiếp thất tự xưng đã mang thai đích trưởng tử, chỉ cười tiếp nhận trà. Bởi vì ta biết, Vương gia vẫn luôn vì bạch nguyệt quang của hắn, cũng chính là tỷ tỷ của ta thủ thân như ngọc. Cha của đứa bé trong bụng ngươi chỉ là một ám vệ, làm sao Vương gia có thể để con của một ám vệ làm đích trưởng tử của hắn chứ? Còn cười ngây ngô nữa, muội muội. Thật đáng thương.
Kha Tố
Vòng Xoay Định Mệnh Khi Tuyên Vương gặp nạn đã từng ở nhà ta. Ta dốc lòng chăm sóc hắn, ca ca giả làm hắn dẫn dụ quân địch. Nhưng hắn lại tin lời nữ nhi của thôn trưởng, cho rằng ca ca thông đồng với địch phản quốc, đem huynh ấy lăng trì xử tử. Ta cũng bị vạn người chửi rủa, cuối cùng chết thảm ở đầu đường. Mở mắt lần nữa, ta đã trọng sinh về ngày nhặt được Tuyên Vương. Đối mặt với ca ca kiên trì muốn cứu Tuyên Vương, ta cẩn thận hỏi: “Ca ca, huynh có tin vào kiếp trước không?” Ca ca im lặng hồi lâu: “Muội muội, muội cũng trọng sinh rồi?”
Vòng Xoay Định Mệnh
Hoạ Quỷ Sư Tôi là một thầy vẽ quỷ. Trong buổi phát sóng trực tiếp, Thái tử Bắc Kinh đã yêu cầu tôi vẽ một bức chân dung cho hắn ta. “Nếu bức tranh của em làm tôi hài lòng, tôi sẽ làm bất cứ điều gì em muốn.” Hắn ta mập mờ trêu đùa tôi, nhưng khi nhìn thấy tranh chân dung tôi vẽ thì sắc mặt đã thay đổi một trăm tám mươi độ. Hắn không biết rằng cây bút Tụ Linh trong tay tôi chưa bao giờ vẽ được con người, mà chỉ vẽ ra linh hồn ma quỷ.
Hoạ Quỷ Sư
Chồng Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Để thay đổi số phận của người chồng phản diện, trước khi hắn tự tìm đường chết, tôi đã đến tìm hắn trước. “Tôi có thai rồi, đứa bé là của anh.” Đôi mắt hắn rung động. Tôi tự nói một mình: “Đúng vậy, không sai, chính là lần anh nghĩ đến đó.” Vì thế, hắn vừa nộp tiền tiêu vặt, vùa nghiêm túc học hành để làm gương cho đứa bé, căn bản không còn thời gian để tìm nam chính gây rắc rối. Cho đến một đêm nọ, hắn đột nhiên mở mắt ra. “Không đúng. “Nắm tay căn bản không thể có thai!”
Chồng Tôi Là Nhân Vật Phản Diện
Phu Quân Ta Là Thái Giám Năm mười sáu tuổi, ta vui mừng hớn hở gả cho một thái giám. Đêm động phòng, hai gò má ta ửng hồng: “Có phải thành thân rồi, chàng sẽ đối xử tốt với ta cả đời không?” Hắn cười điên cuồng, cười đến rơi cả nước mắt, khăn trải giường cũng bị hắn vò nát. “Thật không ngờ lại đưa đến một đứa ngốc.” Hắn không thèm để ý đến ta nữa, lười biếng ngủ thiếp đi trên giường. “Yên tâm, ta sẽ không bắt nạt ngươi.” Yên tâm, đó là câu trả lời của hắn. Nhưng hắn không biết, thật ra ta không ngốc. Những năm bị giam cầm, ta đã nhặt được một cuốn sổ tay. Trong sách là một thiếu niên khí phách hăm hở viết xuống đầy hoài bão. Chỉ vì muốn xem chí hướng của thiếu niên đó, ta đã gian nan sống tiếp được. Giờ đây thân thể hắn đã không còn trọn vẹn, ta cũng không thể cải biến được gì. Nhưng ta cũng muốn vì hắn nấu một bát cháo, báo một trận ân.
Phu Quân Ta Là Thái Giám
Tầm Oản Hoắc Tầm là bạn trai tôi lừa được. Hắn ta không nghe được. Tôi thích nhất là tháo máy trợ thính của hắn ra và thì thầm những lời lẳng lơ bên tai hắn. Cho đến khi tôi phát hiện ra hắn thực sự là thái tử gia của Hoắc gia. Vào đêm chia tay, chúng tôi cãi nhau rất kịch liệt. Hoắc Tầm đỏ mắt yêu cầu tôi rời đi, và tôi đã đi thật. Ba năm sau, khi nghe tin hắn sắp kết hôn, tôi mới dám quay trở lại Bắc Kinh. Hoắc Tầm lạnh lùng, quay lại và dùng dây thắt lưng trói tôi lại: “Lần này còn muốn trốn đi đâu hả?” “Vợ chưa cưới của anh.”
Tầm Oản
Không Có Thuốc Hối Hận Lục Tư Hoài thích bạn cùng phòng của tôi. Cậu ta mang theo bạn cùng phòng của tôi, chống đối trước mặt bố mẹ, tuyên bố muốn giải trừ hôn ước từ bé với tôi. Cậu ta chỉ vào tôi, nói với phụ huynh hai bên rằng: “Con trước giờ chưa từng thích cậu ấy, kết hôn cùng cậu ấy chỉ khiến con cảm thấy ghê tởm!”. Đó cũng chính là ngày cuối cùng tôi thích Lục Tư Hoài. Sau đó tôi được nam sinh khác tỏ tình. Cậu ta vậy mà lại liều mạng ngăn cản tôi cùng người khác ở bên nhau. Trong tay cầm lá thư kết hôn chính tay cậu ta viết cho tôi khi còn nhỏ: “Cậu rõ ràng đã nói…khi nào lớn lên sẽ gả cho tôi mà.”