TƯỞNG LÀ ANH TRAI AI NGỜ LẠI LÀ SẾP
Giới thiệu:
Gần đây anh tôi trả lời tin nhắn rất nghiêm túc, trong khi trước kia anh ấy toàn gọi tôi là “em cầu” cơ mà.
Tôi: 【Anh ơi, hết tiền rồi, cứu em với.】
Tôi còn gửi kèm một sticker mèo tội nghiệp ôm cái bát vỡ, ánh mắt van xin.
Anh tôi: 【?】
Tôi lập tức gửi hết hồ sơ y tế và hóa đơn viện phí vì sơ ý bị gãy chân, còn chụp thêm cận cảnh cái chân đang bó bột.
Anh tôi: 【……】
【Tiền viện phí lát nữa anh chuyển cho em.】
Tôi: 【Yeah! Em tuyên bố anh chính là người đàn ông đẹp trai và tốt bụng nhất thiên hạ, em yêu anh chết đi được~】
Anh không nói gì nữa.
Một tháng sau, tôi đã bình phục, gửi tin nhắn rủ anh về nhà ăn cơm.
Anh: 【Nhanh vậy à?】
Tôi: 【Nhanh gì mà nhanh? Đã một tháng rồi đó.】
Anh im lặng ba phút rồi trả lời: 【Vậy được, anh chuẩn bị chút đồ trước.】
Hôm sau, tôi đứng trước cửa nhà, trợn mắt nhìn ông sếp.
Tôi: “Anh đến đây làm gì?”
Anh ta: “Không phải em gọi tôi tới à?”
Tôi nhìn cái ảnh đại diện y hệt anh tôi… mắt tối sầm lại.
Xong đời rồi! Hóa ra suốt thời gian qua tôi toàn gửi nhầm tin nhắn cho sếp!