Xuân Nương
Giới thiệu:
Xuân Nương
Phu quân tử trận, ta nhặt được một nam nhân.
Nam nhân kia ngây ngô khờ dại, song lại mang một thân sức lực, giúp ta làm không ít việc, chắn không ít tai ương.
Rõ ràng thân thể cao lớn cường tráng, vậy mà cứ thích theo sau lưng ta, miệng gọi không ngừng: “Xuân nương, Xuân nương.”
Mãi đến khi người phủ Lạc Ninh hầu tìm đến tận cửa, ta mới biết, hắn là thế tử hầu phủ thất lạc bấy lâu.
Sau khi nối lại dược vật đặc chế quý giá, đầu óc hắn dần tỉnh táo.
Không chút do dự, đêm ấy hắn liền rời khỏi nơi này.
Ta tìm đến hầu phủ, lại bị gã tiểu đồng khinh rẻ đuổi ra ngoài.
“Thế tử nhà ta nói, chẳng quen biết Xuân nương nào cả.”
Hắn không nhận ra ta…
Ta lại thở phào một hơi.
Vài hôm trước, ta nhận được thư từ Bắc Cương gửi đến, nói rằng phu quân ta chưa ch.t, ngược lại còn lập được quân công, trở thành thiên phu trưởng.
Ta phải đi tìm chàng.
Bắc Cương non cao đường hiểm, ta cần có lộ phí: “Thế tử nhà ngươi ăn không ít lương thực của ta, phiền đưa cho ta hai lượng bạc.”
“Cho ta hai lượng bạc, từ nay về sau, ta và thế tử nhà ngươi, ân đoạn nghĩa tuyệt.”