BE
Hòn Đảo Cô Độc Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc gặp với Giang An sau hai ba ngày lại diễn ra trong đồn cảnh sát. Và với tư cách là vợ hắn, tôi cũng không ngờ phải đến bảo lãnh hắn ra vì một lý do kỳ quặc như vậy.
Hè Sang Không Đợi Xuân Thu A tỷ ta là một độc y, có thể giải mọi loại độc trên đời. Phò mã bị trúng kịch độc ở phía dưới bụng, công chúa liền mời A tỷ vào kinh chữa trị. A tỷ đã cứu hắn khỏi tay thần chết, nhưng phò mã lại nói rằng A tỷ đã nhìn thấy thân thể của hắn. Để tỏ lòng trung thành với công chúa, hắn móc mắt A tỷ, chặt đứt đôi tay nàng. Sau đó, dùng một tấm chiếu cuốn lấy, ném nàng cho lũ chó hoang ăn thịt. Khi tin dữ về cái chết của A tỷ truyền về nhà, đại ca không nói một lời. Huynh lặng lẽ soi gương chải tóc, sau đó nắm tay ta đi thẳng vào kinh thành. Từ hôm đó, trong phủ công chúa xuất hiện một gã mã nô mới. Người này dáng dấp cực kỳ tuấn tú, lại am hiểu mị thuật. Công chúa nhìn đến ngây ngẩn, tuyên bố muốn bỏ phò mã.
Xiềng Xích Tự Do Tôi là một beta, cả đời mong muốn lớn nhất là cưới được một cô vợ trông vừa mắt rồi sinh một đứa con. Cho đến khi tôi bị một alpha giam cầm suốt ba ngày ba đêm.
Nguyệt Hạ Yên Nghi Nghe nhạc này đọc truyện nha mí nàng … Ta là một hồn ma. Ta đã lang thang trong nhân gian đã lâu, muốn tìm một hồn ma khác. Người đó là phu quân của ta khi còn sống, hắn chết trước ta. Nhưng tên chết yểu đó, có vẻ đã đầu thai từ lâu rồi. Hắn trở thành một thư sinh, trong một đêm mưa, bước vào căn nhà đất nhỏ của ta.
Chẳng Đến Mười Năm Đến cổ đại năm thứ bảy. Đại tỷ đ.iên rồi. Nhị tỷ cũng tàn phế. Đến người thông minh nhất là tam tỷ, cũng bị tiểu thiếp hãm hại đến mức bị hủy dung. Trước khi rời đi, tam tỷ đứng trước bia m.ộ của con gái nhỏ rất lâu. “A Trản, nếu muội đánh cược vào tình cảm đế vương ở trong cái xã hội phong kiến này, so với chúng ta, muội sẽ thua càng thảm hại hơn.” Đúng vậy. Ta rốt cục phải ngu ngốc đến mức nào, mới vọng tưởng đánh cược vào tình yêu của đế vương đối với bản thân cơ chứ?
Đào Chi Yểu Yểu Một ngày nọ, ta bị sét đánh đôi đàng, nhưng kỳ lạ thay, ta vẫn sống. Chỉ có điều, linh hồn ta bị tách làm đôi, rơi vào cảnh phân liệt. Một phần linh hồn của ta trở thành thái tử phi trong cung, dù được sủng ái nhưng vẫn luôn bị xem thường. Phần còn lại lại hóa thân thành một kỹ nữ xinh đẹp, lả lơi trong chốn thanh lâu. Cho đến một ngày, thái tử ép ta vào tường, giọng nói đầy vẻ si mê: “Yểu Yểu, nàng làm sao có thể ở Hoa Mãn Lâu mà thân mật với những tên nam nhân khác?”
Người Đi Trong Gió Lạnh Sau kỳ thi Đại Học, trong chuyến du lịch tốt nghiệp, tôi gặp Cố Đường Sinh. Giống như thiên lôi đánh trúng địa cầu, tôi yêu anh ấy đến ch .t đi sống lại. Cho đến ngày anh ấy ném một que thử thai trước mặt bố tôi. “Trưởng phòng Lâm, con gái ông mang thai. Đứa trẻ là của tôi, nhưng tôi chuẩn bị đá cô ấy.” Cố Đường Sinh biến mất khỏi thế giới của tôi. Hóa ra, anh ấy ở bên tôi chỉ để trả thù cho mối tình đầu. Sau đó, bố tôi qua đời, mẹ tôi phát điên. Mười năm sau, tôi lại gặp Cố Đường Sinh.
Chuyện Xưa Của Yểu Yểu Ngày tôi đến tiệm chụp ảnh để chụp di ảnh. Thời Dã dẫn bạn gái mới tới chụp ảnh đính hôn, cô bạn gái lại muốn nhiếp ảnh gia của tôi. Tôi thẳng thừng từ chối. Thời Dã nói tôi vẫn độc ác như trước, chẳng thay đổi chút nào. Đến hôm lấy ảnh, Thời Dã nhìn thấy di ảnh đen trắng của tôi. Trong ảnh, tôi cười sáng bừng, rạng rỡ. Anh ta phát điên rồi.
Đôi Đường Đôi Ngả Mọi người đều ghen tị với Lục Vọng Châu vì có một vị hôn thê như tôi – dịu dàng, đảm đang, học vấn lại cao. Mỗi khi nghe vậy, anh ta chỉ cười khẩy một cách khinh miệt: “Mua về thôi.” Tôi không nói gì, chỉ gật đầu ngoan ngoãn rồi tiếp tục bóc vỏ tôm cho anh ta. Sau đó, tin đồn về anh ta và một nữ diễn viên nổi tiếng lan truyền khắp mạng xã hội. Tôi bình tĩnh thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi, nhưng anh ta lại đột nhiên nắm chặt tay tôi. “Ở lại đi.” Anh ta nghiến răng nói, lần đầu tiên trong đời cúi đầu, “Em muốn bao nhiêu cũng được.” Tôi cười: “Một trăm triệu.” Anh ta lập tức gật đầu, lấy điện thoại ra định chuyển tiền cho tôi. Nhưng tôi chỉ cầm lấy vali, mỉm cười nói nốt câu còn lại: “Cũng không mua được tôi nữa đâu.”
A Dư Tôi bị ung thư, nhưng bạn trai của tôi không biết. Anh ấy từng từ bỏ trường đại học mà mình mong muốn vì tôi. Cũng đã từng bỏ mặc tôi bị thương tại hiện trường vụ tai nạn để lo lắng chạy đến bên một người phụ nữ khác. Tôi đã chet, vào đúng ngày anh ấy và nữ thư ký cùng nhau đốt pháo hoa ở nước ngoài.
Tình Sâu Mộng Muộn Năm thứ ba sau khi ch .t, tôi báo mộng cho Trần Tri Duật. “Chồng ơi, có thể đốt cho em một con mèo giấy xuống đây chơi cùng cho đỡ cô đơn không?” Trần Tri Duật mỉm cười: “Muốn một con quỷ nam âm u không?” “Muốn muốn muốn! Tốt nhất là có bụng sáu múi!” Anh ấy lấy dây thừng ra. “Được rồi, đợi chút, anh đi ch .t cái đã.”
Lằn Ranh Thật Giả Tướng quân xuất chinh trở về, lại mang theo một nữ tử đang mang thai. Ta nói với hắn, phủ Tướng quân này, có nàng ta thì không có ta, có ta thì không có nàng ta. Cố Tử Cầm mang đầy áy náy, chỉ “ừ” một tiếng, rồi ngay trong đêm viết hưu thư, đuổi ta ra khỏi phủ.
Hè Sang Không Đợi Xuân Thu A tỷ ta là một độc y, có thể giải mọi loại độc trên đời. Phò mã bị trúng kịch độc ở phía dưới bụng, công chúa liền mời A tỷ vào kinh chữa trị. A tỷ đã cứu hắn khỏi tay thần chết, nhưng phò mã lại nói rằng A tỷ đã nhìn thấy thân thể của hắn. Để tỏ lòng trung thành với công chúa, hắn móc mắt A tỷ, chặt đứt đôi tay nàng. Sau đó, dùng một tấm chiếu cuốn lấy, ném nàng cho lũ chó hoang ăn thịt. Khi tin dữ về cái chết của A tỷ truyền về nhà, đại ca không nói một lời. Huynh lặng lẽ soi gương chải tóc, sau đó nắm tay ta đi thẳng vào kinh thành. Từ hôm đó, trong phủ công chúa xuất hiện một gã mã nô mới. Người này dáng dấp cực kỳ tuấn tú, lại am hiểu mị thuật. Công chúa nhìn đến ngây ngẩn, tuyên bố muốn bỏ phò mã.
Hòn Đảo Cô Độc Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc gặp với Giang An sau hai ba ngày lại diễn ra trong đồn cảnh sát. Và với tư cách là vợ hắn, tôi cũng không ngờ phải đến bảo lãnh hắn ra vì một lý do kỳ quặc như vậy.
Người Đi Trong Gió Lạnh Sau kỳ thi Đại Học, trong chuyến du lịch tốt nghiệp, tôi gặp Cố Đường Sinh. Giống như thiên lôi đánh trúng địa cầu, tôi yêu anh ấy đến ch .t đi sống lại. Cho đến ngày anh ấy ném một que thử thai trước mặt bố tôi. “Trưởng phòng Lâm, con gái ông mang thai. Đứa trẻ là của tôi, nhưng tôi chuẩn bị đá cô ấy.” Cố Đường Sinh biến mất khỏi thế giới của tôi. Hóa ra, anh ấy ở bên tôi chỉ để trả thù cho mối tình đầu. Sau đó, bố tôi qua đời, mẹ tôi phát điên. Mười năm sau, tôi lại gặp Cố Đường Sinh.
Bội Ước Năm ấy, vào Tết Thượng Nguyên, ta cứu được một tiểu nô lệ từ thanh lâu. Hắn bị ta xé bỏ mặt nạ, không ngờ lại là một thiếu niên có dung nhan tuyệt sắc. Ai có thể ngờ rằng, thiếu niên ấy sau này trở thành vị tướng quân nắm quyền Nam Nha, vậy mà sau lưng vẫn để mặc ta trêu đùa đủ kiểu. “Tiểu nô lệ, làm tướng quân thì sao chứ, sau lưng vẫn phải mặc ta trêu ghẹo.” Hắn bị ta đè dưới thân, đôi mắt sáng như sao, mỉm cười đáp: “Nếu tiểu thư thích, vậy thì ta mặc người định đoạt.”
Ánh Trăng Tàn Ngày vong quốc, là một tiểu thị vệ đã cứu ta. Trên đường trốn chạy, hắn thắt lưng buộc bụng, có một đồng tiền cũng phải bẻ làm đôi. Suốt ngày ăn bánh khô, dưa muối, ta nằm mơ cũng chỉ mong được ăn thịt. Tiểu thị vệ nắm chặt hai đồng tiền vừa kiếm được, giọng nói khàn khàn: “Công chúa, bây giờ chúng ta không còn như xưa, tiền phải dùng vào chỗ cần thiết…” Ta buồn bã gật đầu, thấu hiểu sự khó khăn của hắn khi kiếm tiền, cũng bắt đầu học cách sống tằn tiện. Thế nhưng, khi ta dần quen với cuộc sống khốn khó này, lại bắt gặp hắn ngồi trong góc tường lén lút ăn trộm nguyên một con ngỗng quay! Ta tức giận đến phát điên! Hắn ung dung đáp: “Biệt danh của ta là “Đao Nhẫn”* đó, sao hả?” *còn có nghĩa là thứ cần thiết nhất.
Sau Khi Hắc Hóa, Tôi Cùng Em Trai Giả Tương Ái Tương Sát Đứa em trai bị bắt cóc đã được tìm thấy, nhưng tôi biết nó là giả. Nửa đêm, hắn lại một lần nữa hung hãn hôn tôi, tôi khóc lóc cầu xin: “Tôi đã có hôn phu rồi.” Hắn gục đầu trên đầu gối tôi: “Chị à, đừng giả vờ nữa.” Tôi nhếch môi cười, rắn rết quả thật không thể giả vờ làm thỏ trắng. Lần sau, tôi muốn hắn phải khóc lóc quỳ dưới chân tôi, van xin như một con chó.
Khói Cô Độc Giờ Dần ba khắc, Thái tử rời khỏi giường ta. Hắn chưa từng chạm vào ta. Đêm nay chỉ là một tai nạn. Bởi vì người trong lòng hắn, vị kia trong Chiêu Dương cung, đã thị tẩm đêm nay. Lúc ái ân thâm tình, đầu ngón tay hắn luồn vào tóc ta, không nhịn được mà khẽ gọi: “Phù nhi.” Người trong Chiêu Dương cung ấy tên Tống Phù Lan. Là đại tỷ của ta, cũng là sủng phi của đương kim Hoàng thượng.
Lăng Hoa Đạo Năm năm tuổi, ta gặp một thầy bói. Ông ấy nhìn ta, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên: “Giữa lông mày của đứa bé này có một nốt ruồi son. Là phúc tướng! Đó là phúc tướng!” Cha ta nghe xong, lập tức bán ta cho người khác, bởi vì một câu “phúc tướng” này mà ta được bán với giá cao hơn lúc trước một xâu tiền. Cha ta cười sung sướng, vừa sờ tiền vừa gật đầu: “Quả thật là người có phúc!”