Kinh Dị

Ba Tháng Mê Hồn

Ba Tháng Mê Hồn Ở quê tôi có một bí thuật gọi là “mượn xác hoàn hồn”. Chỉ cần ba tháng, người ta có thể mượn một cơ thể mới để tái sinh. Trước đây, tôi cứ nghĩ đó chỉ là truyền thuyết. Nhưng rồi tôi bỗng nhận ra một điều kỳ lạ… Diện mạo của tôi ngày càng giống với người yêu đầu của chồng tôi.

Cương Thi Nhà Tôi

Cương Thi Nhà Tôi  Lúc nhỏ, tôi là đứa nghịch ngợm nhất nhà. Trong một lần dẫn em trai và em gái lên núi nướng khoai lang, tôi vô tình đốt cháy một mảng lớn khu mộ tổ tiên. Từ mộ của ông bà cố cho đến mộ của người bác mất sớm, tổng cộng tôi đốt sáu ngôi mộ. Bố tôi đã đè tôi ra và đánh vào mông. “Nhà họ Lý của chúng ta qua mấy đời đều chưa từng có khói xanh, lần này thì thấy rồi!” Sau đó, mỗi đêm khi ngủ, tôi đều mơ thấy một người đàn ông mặc quan phục thời nhà Thanh đứng đầu giường, ánh mắt đầy oán hận nhìn tôi. Khuôn mặt của hắn còn trắng hơn cả tôi sau khi chết ba ngày.

Yêu Đương Với Xà Tinh

Yêu Đương Với Xà Tinh

Dị Ứng Trứng

Dị Ứng Trứng Tôi dị ứng với trứng, mẹ tôi nghĩ tôi quá giả tạo, luôn tìm cách cho tôi ăn trứng. Tôi một lần lại một lần bị xe cứu thương đưa vào bệnh viện, cuối cùng chết vì trứng. Nhưng mẹ tôi vẫn nghĩ là tôi giả vờ, là do ăn quá ít trứng nên mới thế. Mỗi năm khi cúng tôi, bà cũng phải mang theo một bát trứng luộc. Sau đó bà lại mang thai, vui mừng không thể ngừng cười. Bà đứng trước mộ tôi nói tôi chết là đúng. Tôi bay lơ lửng trên không nhìn bụng bà cũng cười không ngừng. “Mẹ ơi, hy vọng mẹ sẽ thích món quà con gửi cho mẹ.”

Nhẫn Quấn Xác

Nhẫn Quấn Xác Chăm sóc chồng mắc bệnh nan y suốt hai năm, nhưng vì quên đeo nhẫn cưới mà bị anh ta tát một cái. Nhắc đến chuyện này, cô bạn là bác sĩ Đông y nhắc nhở tôi: “Đó gọi là nhẫn quấn xác, mặt trong khắc ngày sinh của cô, mặt ngoài khắc tên của anh ta. Anh ta sống, cô chết. Một mạng đổi một mạng.” Trước khi kết hôn, tôi đã biết hoàn cảnh gia đình của chồng, Tống Thuận Dương, không được tốt lắm. Anh có bốn chị gái, học phí đều dựa vào vay mượn. Mọi người xung quanh đều nhắc nhở tôi đừng để bị anh ta lừa. Nhưng vào ngày cầu hôn, bố mẹ anh bán đi trang sức vàng gia truyền, cộng thêm tiền tiết kiệm hai năm làm việc của Tống Thuận Dương, để đặt riêng cho tôi một chiếc nhẫn kim cương 3 carat. Mặt trong khắc ngày sinh của tôi, mặt ngoài là chữ viết tắt tên anh bằng kiểu chữ uốn lượn, tượng trưng cho lời hứa sẽ bảo vệ tôi trọn đời trọn kiếp. Tống Thuận Dương nghiêm túc hứa: “Anh muốn nói với mọi người rằng hôn nhân không phải là nấm mồ, mà là sự khởi đầu của một cuộc sống tươi đẹp. Từ hôm nay, anh sẽ dành những điều tốt đẹp nhất trên thế gian này cho em.” “Gia đình em không còn ai, nhưng bố mẹ anh sẽ coi em như con gái ruột. Em là bảo bối của cả gia đình chúng ta.” Chỉ vì câu nói đó, tôi đã đồng ý lời cầu hôn. Dù sau đó một tháng, Tống Thuận Dương được chẩn đoán mắc bệnh nan y, tôi vẫn không rời bỏ, chăm sóc anh suốt hai năm trời.

Trò Chơi Chết Người

Trò Chơi Chết Người Trong lớp học buổi tối, màn chiếu đột nhiên hiển thị một bộ quy tắc kỳ lạ. 【Trò chơi trừng phạt bắt đầu!】 【Vòng 1: Trừng phạt học sinh có thành tích kém nhất lớp!】 【Đánh: +10 điểm, đánh đến chảy máu: +20 điểm, đánh gãy xương: +30 điểm… giết chết: +100 điểm!】 【Nhắm sai mục tiêu: -100 điểm!】 【Sau mỗi vòng trừng phạt, điểm số sẽ được tính. Ai có điểm thấp nhất sẽ ch/ết!】

Công Ty Ma Ám

Công Ty Ma Ám Đồng nghiệp kể với tôi rằng, tối qua khi cô ấy làm thêm giờ, cô ấy nghe thấy tiếng gõ bàn phím từ chỗ ngồi trống bên cạnh, nghe thấy tiếng họp trong phòng họp vốn không có ai, thậm chí còn cảm giác có một đôi tay nào đó đang s/iết chặt cổ mình… Tôi bảo chắc do cô ấy căng thẳng quá, nhưng cô ấy khăng khăng nói rằng công ty có gì đó không sạch sẽ, nhất quyết xin nghỉ việc. Hôm sau, sau khi hoàn tất thủ tục nghỉ việc, cô ấy c/hết vì n/gạt thở, trên cổ còn hằn lại những dấu tay kỳ lạ. Tối hôm đó, trưởng phòng sắp xếp cho tôi làm thêm giờ ở công ty!  

Câu Cá Vui Vẻ

Câu Cá Vui Vẻ Nửa đêm ra bờ sông câu cá, ai ngờ lại bị anh chàng cảnh sát đẹp trai coi là hung thủ vứt xác mà bắt lại thẩm vấn. Tôi ra sức giải thích: “Tôi đến để câu cá mà!” Cảnh sát không tin: “Mồi đâu?” Tôi bất lực: “Cá ăn hết rồi.” Cảnh sát chất vấn: “Cần câu đâu?” Tôi thở dài: “Cá kéo tuột mất rồi.” Cảnh sát cười lạnh: “Cá đâu? Tôi theo dõi cô nửa tiếng rồi, một con cá cũng không có, dân không quân à?” Tôi lập tức sụp đổ: “Ha ha, thật ra tôi là hung thủ! Tôi đúng là hung thủ! Anh bắt tôi đi! Bắt tôi đi!!!”

Quay Phim Ở Làng

Quay Phim Ở Làng Hồi nhỏ, làng tôi từng đón vài người lạ đến từ nơi khác. Họ nói đến để quay một đoạn phim ngắn, mời cả làng ra diễn vai quần chúng. Sau khi quay xong, sẽ phát bột mì trắng cho mọi người.

Ba Túi Gấm

Ba Túi Gấm Bà nội trước khi qua đời đã để lại cho tôi ba chiếc túi gấm. “Vào ngày đầu thất của bà, hãy giao cho người thứ bảy dâng hương.” Hôm tang lễ, tôi làm đúng như lời bà dặn. Người đàn ông mở chiếc túi gấm đầu tiên sợ đến tái mặt rồi vội vàng bỏ chạy. Sau này, tôi mới biết được, hắn ta là kẻ hiếp dâm giết người. Đêm đó, hắn vốn định ra tay với tôi. Trong chiếc túi gấm đầu tiên, có đầy đủ hồ sơ tội ác của hắn. Chiếc túi gấm thứ hai, bà bảo tôi chỉ được mở trước đêm tân hôn. Lần này, túi gấm rất mỏng, chỉ có vỏn vẹn một chữ: Chạy!!!

Roi Đánh Hồn 6: Sa Mạc Gobi

Roi Đánh Hồn 6: Sa Mạc Gobi Tôi lái xe tải lớn vận chuyển than về phía Tây Bắc. Sáng hôm đó, khi chúng tôi đang xếp hàng chờ bốc hàng, thì bất ngờ nghe thấy ai đó hét lớn: “Không xong rồi! Có người bị đè dưới đống than!” Chúng tôi vội chạy tới giúp. Nhưng lật tung cả núi than lên, cũng không thấy bóng người nào. Người công nhân vừa la hét lúc nãy hoảng hốt, lắp bắp giải thích: “Không thể nào, rõ ràng tôi thấy dưới đống than có một đôi tay người nhăn nheo!”

Roi Đánh Hồn 4: Bảy Cái Đầu

Roi Đánh Hồn 4: Bảy Cái Đầu Khi tôi mới bắt đầu chạy xe tải đường dài, tôi từng tò mò hỏi sư phụ: “Tại sao xe tải chở hàng cần xung sát, còn xe khách thì không?” Sư phụ trả lời: “Bởi vì xe tải chở hàng, không chở người, điều đáng sợ nhất là gặp chuyện xui rủi trên đường. Còn xe khách lại chuyên đón đưa người, điều kiêng kỵ nhất là tai họa xảy ra ngay trên xe.” Vì thế, xe khách không quá coi trọng việc xung sát mà quan tâm hơn đến việc trấn xe. Tôi từng thấy nhiều tài xế xe khách đặt đá trấn xe, cũng có người dùng tượng đá. Mỗi khi số lượng hành khách trên xe rơi vào các con số 7 hoặc 4, tài xế sẽ lấy đá trấn xe ra, tính thêm một hành khách ảo để tránh điềm xui. Nhưng gần đây, tôi nhận một công việc khá kỳ lạ. Một tài xế xe khách tìm đến tôi, nhờ tôi làm “người trấn xe”. Ông ấy nói trước tôi, ông đã dùng ba tảng đá trấn xe, nhưng tất cả đều đã vỡ.

Ai Mới Là Người Nói Dối

Ai Mới Là Người Nói Dối Ngày Cá tháng Tư, nhỏ bạn thân gọi điện bảo vừa giết người. Tôi giật mình bật dậy, trước mắt hiện lên một dòng bình luận bay: 【Trò lừa cấp thấp thế này, chắc nữ chính không mắc đâu ha.】 Tôi lập tức hiểu ra là nhỏ đang đùa, bèn trêu vài câu rồi cúp máy. Ngay giây sau, điện thoại bạn trai gọi đến, đầu dây bên kia giọng hối hả: “Em yêu, trong phòng em có một kẻ giết người, chạy mau!” Khóe môi tôi nhếch lên, tưởng lại thêm một trò đùa Cá tháng Tư nữa. Nhưng dòng bình luận trước mắt khiến tôi cứng đờ:【Tiếc thật, lần này là thật đấy.】 Trong bóng tối, con gấu bông để cạnh giường hình như vừa động đậy.

Thần Xui Xẻo

Thần Xui Xẻo Tôi là một thần xui. Từ nhỏ cha mẹ đã mất, trại trẻ mồ côi nhận nuôi tôi chưa đầy ba tháng thì phải đóng cửa. Trường học tôi theo học cũng không trụ nổi quá nửa năm. Thậm chí ngôi chùa tôi từng ghé qua hôm trước thì hôm sau đã bốc cháy một cách bí ẩn. Cuối cùng cũng gắng gượng được đến năm mười tám tuổi, tôi vui vẻ vào làm việc trong một nhà máy. Chưa đầy một tháng, nhà máy phá sản. Không còn ai dám chứa chấp tôi nữa. Tôi cứ nghĩ cuộc đời mình chắc chỉ đến thế là hết. Bỗng một ông chú xăm trổ đầy tay xuất hiện, đưa tôi một tấm danh thiếp. “Em gái xinh đẹp, tìm việc không? Theo chú ra nước ngoài kiếm tiền lớn nhé?” Tôi ngập ngừng: “Nhưng… nhưng cháu là thần xui…” “Xui thì sao? Chỗ chú đưa em tới, thần nào cũng vô dụng!” Mắt tôi sáng rỡ. Và thế là tôi theo chú đến Myanmar.

Cô Dâu Ma

Cô Dâu Ma Con người dù nghèo đến đâu cũng không nên làm bất cứ điều gì vì tiền. Tôi đã từng một lúc mê muội, kết minh hôn, giờ hối hận thì đã quá muộn. Câu chuyện phải bắt đầu từ ba tháng trước, gia đình tôi nghèo đến mức không có nổi một người thân thích nào, ngay cả bà con cũng không giúp đỡ gì được. Mẹ tôi bị ung thư dạ dày, tôi đã đi vay mượn khắp nơi, nhưng không ai sẵn lòng giúp đỡ. Không còn cách nào khác, tôi phải cứu mẹ, chỉ còn cách bán chính bản thân mình.

Roi Đánh Hồn 8: Quỷ Thôn

Roi Đánh Hồn 8: Quỷ Thôn Mấy năm đầu mới bắt đầu chạy xe tải đường dài, sư phụ tôi thường dặn: “Đường quan đạo có thể ngăn sát.” Vì vậy, đừng dễ dàng rời khỏi đường chính, cũng đừng quan tâm tới những “thứ đó” cứ đứng lẳng lặng ngoài lan can vệ đường. Chỉ là gần đây, trên đường tôi chạy xe, tôi luôn nhìn thấy người bạn thuở nhỏ đã chết của mình. Ban đầu, cậu ta chỉ đứng ngoài lan can, chân nhấc lên cứng ngắc. Nhưng dần dần, cậu ta đã có thể đưa một chân bước qua lan can, nửa thân người trườn cả lên mặt đường…

Roi Đánh Hồn 2: Xung Sát

Roi Đánh Hồn 2 – Xung Sát Lần đầu tiên theo sư phụ lái xe tải đường dài, nửa đêm tôi bỗng nghe thấy có người gọi tên mình. Tiếng gọi khiến tim tôi đập loạn nhịp. Tôi bám vào cửa sổ xe, thò đầu ra ngoài nhìn, nhưng ngay lập tức bị sư phụ kéo giật trở lại! Ông nhanh chóng hạ cửa kính, phun mạnh đầu thuốc lá đang hút ra ngoài, rồi chỉ tay vào con đường tối đen trước mặt mà chửi rủa không ngớt. Lúc đó tôi còn nhỏ, chẳng biết sư phụ đang chửi ai, chỉ có thể co ro như con tôm trong ghế phụ, không dám lên tiếng. Sau này, tôi một mình lái xe tải suốt hơn mười năm, chưa bao giờ gặp lại tình huống có người gọi tên mình giữa đêm khuya nữa. Cho đến ba ngày trước, tôi đột nhiên nhận được tin sư phụ qua đời. (*) Xung sát: Một nghi thức liên quan đến việc hóa giải điềm xấu, tà khí hoặc các yếu tố không tốt lành trên đường đi.

Roi Đánh Hồn 3: Vận Phật

Roi Đánh Hồn 3: Vận Phật Một người anh em trong nghề lái xe tải nhận được một đơn hàng chở tượng Phật, cụ thể là phần đầu tượng. Mọi chuyện tưởng chừng suôn sẻ, Phật đầu đã được giao đến nơi an toàn, vậy mà khi trở về, cậu ta lại sốt cao không dứt, mỗi đêm đều chìm trong những cơn ác mộng kinh hoàng. Khi tôi nghe tin và vội vàng đến bệnh viện, cậu ta đã sốt đến mức mê man, hơi thở nặng nhọc, bàn tay nóng rực nắm chặt lấy tay tôi, giọng nói run rẩy nhưng đầy hoảng loạn: “Long ca… Em… em bị cướp mất Phật đầu rồi! Phật đầu không còn nữa!” Tôi nhíu mày, trầm giọng trấn an: “Đại Thuận, cậu đang mê sảng đấy à? Phật đầu đã được giao đến nơi an toàn, đâu có mất?” Vợ và mẹ cậu ta đứng bên cạnh, mắt đỏ hoe vì lo lắng, nước mắt không ngừng rơi. Họ cũng hết lời khuyên nhủ, nhưng mặc kệ mọi người nói thế nào, Đại Thuận vẫn khăng khăng rằng Phật đầu đã bị cướp, bị đánh cắp khỏi tay cậu ta. Bệnh tình của cậu ta mỗi lúc một nặng hơn, hơi thở yếu dần, giống như một ngọn đèn dầu leo lắt sắp tắt. Nhìn thấy cảnh này, tôi quay sang hỏi thẳng ông chủ của Đại Thuận: “Phật thân đang ở đâu? Tôi sẽ đích thân đưa nó đến nơi.”

Tham Thanh Thuỷ Hà

Tham Thanh Thuỷ Hà Vài ngày trước, vào ngày Trung Nguyên, bố tôi bảo tôi ra ngã tư đốt vàng mã. Một người đàn ông đi tới xin tôi lửa để châm thuốc. Tôi nói tôi cũng không có bật lửa. Anh ta cười, nhặt một tờ giấy tiền đang cháy dở, đưa gần điếu thuốc trên miệng. Gió đổi chiều, ngọn lửa liếm vào cổ anh ta. Anh ta vẫn chịu đựng ngọn lửa, châm được điếu thuốc. Nhìn lại cổ, nó đã bị cháy khô, lở loét. “Cảm ơn, tôi tên Trương Tiểu Niên, vừa chết ba ngày, cậu chết bao lâu rồi?”

Ma Không Đầu Viếng Mộ

Ma Không Đầu Viếng Mộ Trong những cánh rừng rậm rạp nơi núi non hoang dã, thường xuất hiện nhiều chuyện kỳ lạ, và ngôi làng nhỏ dưới chân núi Thái Hành này cũng không phải ngoại lệ. Trong số đó, câu chuyện nổi tiếng nhất chính là truyền thuyết về người con hiếu thảo không đầu thắp hương trên mộ. Chuyện xảy ra vào đầu thập niên 90, vào một buổi sáng sương mù dày đặc. Một người dân trong làng lên núi nhặt củi, thoáng thấy một người mặc áo đen quỳ trước một ngôi mộ, dường như đang thắp hương cho ai đó. Lúc đầu, anh ta không để tâm, nhưng khi tiến lại gần, anh ta hoảng hồn phát hiện người con hiếu thảo đang thắp hương kia lại không có đầu!