Nhân Thú

Vạn Dặm Trở Về Đại Dương

Vạn Dặm Trở Về Đại Dương Tôi vô tình cứu được một chàng thủ lĩnh hải tặc cùng một cô gái câm xinh đẹp. Hai năm sau, hắn ta nhận nhầm ân nhân cứu mạng, hơn nữa còn đòi cưới nàng câm kia về làm vợ. Bọn hải tặc muốn gi*t tôi, cuối cùng chính là nàng ấy đã cứu tôi. Chúng tôi nương tựa nhau ngày qua ngày, rồi một hôm nàng say rượu, nửa đêm tôi sờ soạng vô tình chạm vào đuôi nàng, mới nhận ra hóa ra đuôi người ta còn to hơn cả của mình nhiều … “Nàng” cất tiếng nói, một giọng nam trầm khàn vang lên khiến tôi giật mình không dám nhúc nhích: “Bé yêu, ngoan, tôi khoét tim hắn mang về cho em nhé, có được không?”

Mây Đen Xuất Hiện

Mây Đen Xuất Hiện Giao nhân bạc tình, giữa ta và chị họ, Tạ Tắc lại chọn ta vì ta không bắt mắt. Ta tưởng hắn ta có ý với ta. Nhưng khi ta bị trói trong ngục tối, Tạ Tắc đã dí con dao vào xương sống ta: “Nếu không phải linh cốt này của ngươi hữu dụng với Ngọc Oánh.” “Làm sao ta lại chọn phế nhân như ngươi?” Mở mắt lần nữa trở lại ngày kết khế. Ta lướt qua Tạ Tắc, đưa tay chỉ Hắc Giao bên cạnh hắn. Sau đó hắn lại điên cuồng rút ra Hộ Tâm Lân, máu tươi chảy đầy trong sân. Bi thương cầu xin ta nhìn hắn một lần nữa. Thú nhân bên cạnh lại dùng đuôi quấn chặt lấy ta, giương mắt nhìn ta: “Vợ ơi, đừng nhìn hắn, sẽ làm bẩn mắt.”

Những Năm Tháng Trồng Dưa Ở Quê Nhà

Những Năm Tháng Trồng Dưa Ở Quê Nhà Sau khi tốt nghiệp mà không tìm được việc làm, tôi trở về quê nhà, tiếp quản 200 mẫu ruộng dưa hấu của gia đình. Nửa đêm, có người gõ cửa: “Ngươi thấy ta giống người hay giống yêu quái?” Tôi mỉm cười: “Tôi thấy anh giống một cộng sự tốt, ngày nào cũng có thể giúp tôi trông dưa.” Về sau, anh vừa lầm bầm mắng chửi vừa giúp tôi canh dưa, đuổi nhím đi.

Nhật Ký Thuần Dưỡng Thú Nhân

Nhật Ký Thuần Dưỡng Thú Nhân Tôi tiếp quản một người sói lông trắng đã bị kiểm soát tinh thần nhiều năm. Khi cởi khuy áo cho hắn, hắn thậm chí còn bình tĩnh hôn lên mu bàn tay tôi, hoàn toàn không phản kháng. Tôi dạy hắn săn mồi. Chu Chỉ giơ móng vuốt ấn lên vai tôi, nhưng không cắn xuống. Chỉ cúi đầu, nhẹ nhàng cọ mặt tôi.

Trói Buộc Người Rắn

Trói Buộc Người Rắn Năm thứ ba ở bên nhau, Bạch Nguyệt Quang của Giang Cẩn Niên về nước rồi. Sợ tôi bám chặt không buông, dung túng cho cô ta vứt tôi vào chợ đen. Người rắn sắp chết quấn lấy eo của tôi, hung dữ nói: “Mau cắn tôi.” Nhị Thế Tổ của giới thượng lưu cười lớn: “Biết ngay Giang thiếu gia sao có thể thích một người què, chắc chỉ là đang giận dỗi đại tiểu thư Bạch gia thôi.” Không một chút do dự, tôi cắn lên tuyến nọc độc của người rắn, dùng miệng hút một lượng lớn máu tươi. Không để cho Giang Cẩn Niên một chút cơ hội hối hận. Máu của người thú là tình cổ. Tôi bắt đầu quên Giang Cẩn Niên, cũng quên từng vì anh ta mà gãy một chân. Nhưng khi tôi hoàn toàn quên đi anh ta, Giang Cẩn Niên lại đỏ mắt cầu xin tôi: “Du Du, anh hối hận rồi!” Thiếu gia kiêu ngạo nhất Đế Đô, bả vai khóc lóc run rẩy không ngừng. Nhưng tôi nhìn ánh mắt của anh ta chỉ thấy vô cùng xa lạ, vô cùng nghi ngờ hỏi: “Anh là ai vậy?”

Khi Ký Chủ Bỏ Mặc Gặp Phản Diện Người Cá

Khi Ký Chủ Bỏ Mặc Gặp Phản Diện Người Cá Biết được phản diện là một nhân ngư, mỗi lần khóc sẽ rơi ra ngọc trai, tôi lập tức từ thùng rác móc lại q/ue th/ử th/ai mình vừa vứt. Rồi đi lên sân thượng. “Này, nhân ngư bọn anh mỗi lần sinh là mấy đứa con vậy? Ăn thức ăn cá hay bú sữa bột?” Giang Dạ đang đứng trên tầng thượng tính nhảy lầu, nghe vậy chân loạng choạng suýt ngã từ tầng 18 xuống. Tôi lắc đầu thở dài: “Thôi quên đi, sinh xong tôi vứt thẳng xuống biển luôn cho rồi.” Sau này, khi đứa nhỏ chào đời, Giang Dạ đến ngủ cũng không dám, sợ tôi sẽ nhân lúc anh ta không để ý mà mang con đi “phóng sinh”. Lần nữ chính và nam chính giận dỗi nhau rồi tìm đến tận cửa, thì anh ta đang gào lên khi nhìn bảng điểm bơi lội của con lớn: “Con là nhân ngư đấy! Làm sao lại sợ nước chứ?!”

Hoa đào thành Trường An

Hoa đào thành Trường An Tỷ tỷ ta là một thợ kim hoàn, vào cung để tặng trang sức nhưng bị Nghi phi đánh ngất. Nghi phi vừa cãi nhau với Hoàng thượng, nên đã đánh ngất tỷ tỷ ta, thay y phục và lấy lệnh bài xuất cung của tỷ, tức giận chạy ra ngoài cung chơi. Hoàng thượng vừa lo lắng vừa tức giận, đã ch ém tỷ tỷ ta bằng một nhát k iếm và đích thân xuất cung để tìm Nghi phi. Cuối cùng, th i th ể tỷ ấy bị vứt vào bãi tha ma. Còn Hoàng thượng và Nghi phi cùng cưỡi một con ngựa, ngọt ngào trở về cung, câu chuyện này đã trở thành một giai thoại. Nửa năm sau, ta trở thành mỹ nhân bên cạnh Hoàng thượng. À đúng rồi, ta không phải là người, ta là một con chồn. Hồ ly có thể mê hoặc chủ nhân, chồn, cũng có thể.   Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘

Thú Vương Sủng Ái

Thú Vương Sủng Ái  Cái bình giữ nhiệt của tôi, hình như có sự cộng hưởng nào đó với Thú Vương. Tôi vặn nắp bình, Thú Vương mặt đỏ bừng. Tôi rót nước, Thú Vương ngửa đầu thở dốc. Tôi uống nước, Thú Vương… cong lưng lại, biến về nguyên hình. Một ngày nọ, tôi đánh mất bình giữ nhiệt. Thú Vương tốt bụng lấy ra hai cái: “Ngươi làm mất cái biết động đậy này, hay cái biết phát nhiệt này?” Tôi nói, không phải cái nào cả. “Ngoan lắm, vậy ta thưởng cả hai cho ngươi.”

Cưng Chiều Rắn Nhỏ

Cưng Chiều Rắn Nhỏ Tôi nhặt được một con rắn cưng, nghe nói rắn đực có hai cái, tôi không kiềm được sự tò mò mà tự mình kiểm tra phân biệt đực cái. Sau khi chụp ảnh rồi chia sẻ với kẻ thù truyền kiếp của mình, ánh mắt cậu ta nhìn tôi lại ngày càng kỳ quặc. Còn cứ đỏ mặt bất thình lình? Cho đến một ngày, tôi vô tình bắt gặp cậu ấy từ trong phòng tắm đi ra, kéo theo một cái đuôi rắn màu đen, mà đuôi đó còn có một vết đỏ cực kỳ quen mắt ở chóp đuôi. Vậy là con hắc vương xà mà suýt chút nữa tôi ôm ấp đến phát bóng đó… thật ra chính là tên kẻ thù không đội trời chung của tôi? Tôi quay đầu bỏ chạy, hắn lại cuống lên, ép tôi vào cửa. “Đã chơi rồi thì phải chịu trách nhiệm!”

Lạc Vào Hành Tinh Thú Nhân

Lạc Vào Hành Tinh Thú Nhân [Tôi có thể sờ vào đuôi của cô được không?] Khi nhìn thấy dòng status của thú nhân đó, tôi chỉ biết run rẩy. Bởi vì tôi là con người, một con người thuần chủng đang giả dạng làm thú nhân thỏ. Tôi tất nhiên không có đuôi, nếu có thì cũng là giả. Mà thú nhân thì phần lớn đều căm ghét loài người, nếu bị phát hiện tôi là người, chắc chắn sẽ chết. Nhưng tại sao, sư tử trắng, hồng hạc, rắn đen, chó Alaska… thậm chí cả thú nhân thỏ thật cũng đều thèm khát tôi, ai cũng muốn chạm vào “tai thỏ” và cái đuôi của tôi thế?

Chạm Nhầm Nơi Cấm Kỵ

Chạm Nhầm Nơi Cấm Kỵ Tôi nuôi một con rắn làm thú cưng. Mỗi lần tôi chạm vào nó, nó đều trốn đi. Tôi rất ngạc nhiên, hỏi hàng xóm bên cạnh, hắn khẽ ho một tiếng: “Đó là biểu hiện của sự xấu hổ, cứ chạm vào nó nhiều lần là được.” Ai ngờ có một lần, tôi chạm nhầm chỗ, con rắn bỏ chạy. Đến ngày thứ ba vẫn không có tin tức gì, em trai tôi đến giúp tôi tìm. Gần nửa đêm, con rắn quay về, còn mang theo một gói đồ lớn. Nhìn thấy tôi và em trai, nó rơi nước mắt lộp bộp: “Trong lúc tôi chuẩn bị sính lễ, mà em đã có người đàn ông khác rồi?” Không phải chứ, rắn sao lại biết nói!?  

Tiếng Sét Định Mệnh

Tiếng Sét Định Mệnh Đêm trước ngày xuất giá, ta tận mắt chứng kiến vị hôn phu giết người. Hoảng loạn bỏ trốn suốt đêm, lại bị trói vào sào huyệt của bọn cướp. Một vị đại hiệp đi ngang qua anh hùng cứu mỹ nhân, cũng bị trói theo. Lúc này, một tiếng sét đánh trúng khiến linh hồn của chúng ta hoán đổi cho nhau. Mở mắt ra lần nữa, ta thấy vị phu quân bệnh tật ôm lấy “Ta”, ánh mắt sâu thẳm: “Nương tử, vì sao lại bỏ trốn…” Ta trong thân xác của đại hiệp và đại hiệp trong thân xác “Ta.” kinh hoàng nhìn nhau. Cùng lúc phát ra tiếng thét chói tai…

Giao Nhân

Giao Nhân Người hầu dâng lên một giao nhân, nói rằng loài này có thể khóc ra ngọc trai. Ta cầm roi ngựa đặt lên cằm hắn, ánh mắt đối diện với một khuôn mặt đầy ngạo mạn và cố chấp. “Ngươi đừng mơ lấy được nước mắt của ta.” “Ồ? Thật vậy sao?” Sau một trận roi phạt, trên thân thể trắng nõn của hắn xuất hiện vô số dấu vết đỏ. Ta ra tay rất có chừng mực, không làm rách da hay chảy máu, chỉ khiến da thịt sưng đỏ. Thân thể cơ bắp săn chắc như ngọc, những vết đỏ như nứt vỡ, đẹp đến lạ kỳ. Hắn cắn răng chịu đựng, quả thật không rơi một giọt nước mắt nào. Sau đó, ta dùng tay dò vào nơi dưới lớp vảy cá của hắn, một chỗ nhạy cảm, nóng bỏng và ẩm ướt không thể không mở ra, để ta thăm dò. “Đừng… xin ngươi…” Chớp mắt, những giọt lệ như mưa, rơi xuống không ngừng.

Công Lược Nam Phụ

Công Lược Nam Phụ Ta vừa mới xuyên thành nữ phụ độc ác thì đã bị tên điên nam chính thứ hai ném vào hang rắn. Vì bảo vệ tính mạng, ta đã ôm chặt tay hắn: “Đại ca, đừng giết ta. Ta còn tác dụng, có thể giúp ích cho huynh.” Tên điên hứng thú xách cổ áo của ta hỏi: “Tác dụng gì?” Lòng ta hạ quyết tâm, ôm lấy cổ hắn, nhẹ nhàng nói mấy chữ. Sắc mặt của hắn thoáng chốc đã đỏ bừng.

Mèo Con Ngọt Ngào Chạy Trốn

Mèo Con Ngọt Ngào Chạy Trốn Sau khi tôi từ một con mèo hóa thành hình người, Chu Thần chê tôi ăn nhiều, bắt tôi đi làm ở quán cà phê mèo để kiếm tiền. Để kiếm tiền, tôi đã cố gắng lấy lòng những khách hàng đến quán. Sau khi làm việc xong và trở về nhà vào buổi tối, tôi lại nghe anh ta nói: “Sao cô lại trở nên rẻ rúng như vậy, ai cũng có thể ôm cô sao!” Thế là tôi bị anh ta vứt bỏ. Ông chủ quán cà phê mèo Bạc Tư Hàn đã nhặt tôi về. Sau đó, Chu Thần đi ngang qua quán cà phê mèo và nhìn thấy tôi, anh ta đưa tay định chạm vào tôi. Nhân viên ngăn cản anh ta: “Đây là bảo bối của ông chủ chúng tôi, anh không được chạm vào.” Nửa đêm, sau khi hóa lại thành người, tôi ở trong vòng tay Bạc Tư Hàn khóc lóc cầu xin: “Em sai rồi, em sẽ không bao giờ nhìn anh ta nữa.”

Tô Miêu Miêu

Tô Miêu Miêu Chồng sắp cưới của tôi là Yến Triều – là người sói khiến ai nghe tên cũng sợ phát khiếp. Anh ta lúc nào cũng tỏ ra yêu mến người khác nhưng lại cực kỳ ghét tôi. “Vợ sắp cưới của tôi? Cô ta là loài người yếu ớt, khiến tôi cảm thấy rất ghê tởm.” Tôi mỉm cười yếu ớt. Mọi người đều cho rằng tôi là con chó của Yến Triều, nhưng anh ta là người sói, còn không phải là chó hay sao? Ngày giải trừ hôn ước, tôi cực kỳ vui vẻ, cuối cùng cũng được tự do. Nhưng Yến Triều đã phát điên. Mắt anh ta đỏ hoe và giọng nói run rẩy: “Xin đừng rời đi, anh sẽ trao cho em mạng sống của anh, được không?”

Xà Nhân

Xà Nhân Tộc Xà Nhân lấy nữ vi tôn, nam giới tộc xà nhân đẹp đẽ, sức chiến đấu thấp, đa phần sẽ bị những người quyền cao chức trọng coi như đồ chơi. Lúc em trai vừa ra đời đã đặc biệt xinh đẹp, để bảo vệ em ấy, tôi đã bảo mẹ che giấu giới tính của nó với bên ngoài. Em trai lớn lên bình an như một người con gái nhưng lại sống vô cùng vất vả. Ít khi ra ngoài khiến em ấy có phần cô lập, thêm vào đó thể chất yếu ớt hay đau ốm, thường xuyên bị những nữ Xà Nhân sùng bái sức mạnh xa lánh. Mỗi khi như vậy, mẹ đều than thở: “Nếu không phải chị con bảo mẹ che giấu giới tính của con, chỉ bằng khuôn mặt này, mẹ cũng không dám nghĩ con sẽ sống hạnh phúc đến nhường nào.” Lâu dần, ánh mắt em trai nhìn tôi trở nên u ám độc địa. Tôi nuôi em ấy vô điều kiện suốt hai mươi năm, cuối cùng khi sự nghiệp có chút thành tựu, sắp được hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp thì lại bị nó chặt đứt đuôi. Để mặc tôi nằm trong tầng hầm lạnh lẽo, bị chuột gặm nhấm đến chết. Mở mắt lần nữa, tôi đã trở về ngày em trai ra đời. Tôi cười nói với mẹ: “Em trai đẹp như vậy nên để mọi người đều biết mới phải.”

Để Chị Sờ Tai Em

Để Chị Sờ Tai Em Tôi nhặt được một chú chó con nhem nhuốc và đáng thương ở ven đường. Cho ăn được mấy hôm, con chó vô lương tâm đã chạy mất. Đêm khuya gió lộng, thái tử gia nhà họ Chu thủ đoạn độc ác trong lời đồn đến chặn cửa. Phổ cập cho tôi khác biệt giữa sói và chó trong tận mười phút. Tiện đó nhét vào lòng tôi một tấm thẻ năm ngàn vạn. Giọng lạnh như băng: “Thanh toán xong rồi, cô đừng hòng bảo tôi lấy thân báo đáp.” Tôi đóng sầm cửa lại. Vứt lại một mình anh ta ngổn ngang ngoài cửa. Ba ngày sau, tôi dắt chó con mới nuôi ra ngoài đi dạo. Nửa đêm, cửa lại bị gõ. “Chị ơi, mở cửa đi, đừng bỏ tôi mà.” “Hu hu, tôi bằng lòng làm chó của chị.” Tôi: ?

Dựa Vào Bình Luận, Ta Chinh Phục Phu Quân Người Thú Rắn

Dựa Vào Bình Luận, Ta Chinh Phục Phu Quân Người Thú Rắn Bị Kỷ Dạ giam cầm ba năm, cuối cùng ta cũng trốn thoát khỏi đảo Xà. Nhưng ngay trước khi lên bờ, ta lại bị bắt về. Trong lúc tuyệt vọng, ta nhìn thấy dòng bình luận trôi nổi trên đỉnh đầu Kỷ Dạ: 【Cuối cùng cũng đến cảnh kích thích trong căn phòng nhỏ tối tăm rồi sao? Kỷ Dạ vốn là người thú rắn, ngoài mặt lạnh lùng nhưng thực chất rất trọng dục. Lần này nữ phụ suýt chạy thoát, chắc chắn đã chọc giận hắn, về đến nơi thì bảy ngày bảy đêm nàng đừng mong xuống giường.】 【Nữ phụ thật đáng thương, cố gắng chạy trốn, nhưng lại không biết mình bị gia đình dâng hiến cho phản diện. Cha, anh em trai và cả vị hôn phu của nàng đều đã quỳ dưới váy nữ chính từ lâu.】 【Nữ phụ ngốc quá, phản diện là Vương thú, ngay cả thể chất mê hoặc của nữ chính cũng không làm gì được hắn, vậy mà hắn lại điên cuồng yêu nàng. Chỉ cần nàng làm nũng một chút, hắn sẵn sàng dâng cả mạng sống cho nàng!】 Nhìn biểu cảm lạnh lẽo của Kỷ Dạ, ta lấy hết can đảm, nửa tin nửa ngờ mà hôn lên môi hắn. “Kỷ Dạ, ta sai rồi. Tha thứ cho ta lần này được không?” Nét giận dữ trên mặt Kỷ Dạ lập tức biến mất, khóe môi hắn khẽ nhếch lên: “Không được có lần sau!”

Thịt Năm Mới

Thịt Năm Mới Cận kề Tết, mẹ tôi liên tục thúc giục: “Con gái, năm nay con chuẩn bị thịt Tết chưa? Sắp đến mùa đông ngủ đông rồi, cả làng đang trông chờ vào phần của nhà mình đấy!” Tôi cúp máy, thở dài, ánh mắt dừng lại nơi gia đình của bạn trai. Cũng được thôi… nếu các người đã ôm dã tâm, thì cũng đừng trách tôi… ăn miếng trả miếng.