SE

Đừng Gọi Tên Em Nữa

Đừng Gọi Tên Em Nữa Ánh trăng sáng của chồng tôi đã bị c ư.ỡ ng h iế.p rồi sát hại. Khi tôi tỉnh lại trong bệnh viện, anh ấy đang ngồi bên giường, tiều tụy canh chừng. “Là cô thuê người làm đúng không?” Biểu cảm đau đớn của anh ấy khiến tôi thấy buồn cười. Tôi nhếch môi, kéo căng vết thương còn chưa lành. “Là do cô ta tự chuốc lấy.” Từ khoảnh khắc đó, trong lòng Phó Duật Thâm, tôi đã bị tuyên án tử hình.

Tựa Như Mây Khói

Tựa Như Mây Khói Thế tử trời sinh kiêu ngạo nhưng hơi nhút nhát, sau khi vô tình rơi xuống nước và trở thành kẻ ngốc, hắn dần mất đi sự yêu thương. Khi hắn đến tuổi học cách quan hệ vợ chồng, phu nhân đã chọn một nha hoàn xinh xắn trong viện để ngủ với hắn, và đó là ta. Từ nhỏ ta đã giỏi nuôi lợn nên cũng nuôi thế tử thành một chàng trai béo tròn, ngoan ngoãn. Thế nhưng sau này, khi hắn khỏi bệnh lại chê ta thô tục, thiếu sự nhã nhặn nên hắn ném khế ước bán mình xuống trước mặt ta và đuổi ta đi. Ta vui tươi hớn hở về nhà nuôi lợn. Sau đó, ta nghe nói đã làm ầm ĩ một trận, đòi ra ngoài đi tìm nha hoàn tên Lan Linh. Có người hỏi ta có phải nha hoàn đó hãy không, ta vội vã xua tay và đáp: “Ta tên là Nhị Hoa.”

Ngọn Đèn Tương Tư

Ngọn Đèn Tương Tư Thái tử điện hạ cùng ta ân ái bảy năm, trong lúc lưu lạc ở dân gian thì mất trí nhớ. Chàng yêu một đoá sơn trà hoang dã tự do sinh trưởng ở thôn quê. “Nguyên Ninh, từ đầu đến cuối ta đều không hiểu, tại sao trước kia ta lại thích nữ tử vô vị như ngươi.” Ta không khóc không làm loạn, giữ vững tôn nghiêm của quý nữ vọng tộc, thiêu rụi từng món đồ trước kia chàng tặng ta, nào là bút lông sói, bùa bình an, hoa dành dành khắp vườn… Chàng thở phào nhẹ nhõm, cho rằng cuối cùng ta cũng buông bỏ. Chàng bắt đầu ngày càng sa đọa, cũng đối xử tốt với hoa sơn trà hoang dã đó hơn. Cho đến lúc chàng nhớ lại tất cả. Canh giữ trước sân vườn nay đã trơ trọi của ta, không dám vượt qua lôi trì nửa bước. Sau đó, nhìn ta từ từ tương tư thành bệnh, lao lực quá độ trong những năm qua. Dần dần giống như đèn dầu đã cạn… 

Giấc Mộng Vinh Quang

Giấc Mộng Vinh Quang Mẹ tôi tung tin đồn, ép chết người đứng đầu kì thi tuyển sinh đại học. Đối mặt với sự chất vấn, bà như phát điên: “Không phải mẹ là vì để con có thể giành được vị trí số một của trường sao!” Bởi vì như vậy, bà ấy mới có thể có được tư cách trở thành đại diện phụ huynh ưu tú lên bục diễn thuyết, giành được vinh quang. Bởi vì vinh quang đó, trong 18 năm, bà ép đến mức ba phải bỏ đi, tan nhà nát cửa, hủy hoại thanh xuân của tôi. Thậm chí, khi ý thức được tôi chỉ có thể đứng thứ hai, bà gạt bỏ tương lai của chàng thiếu niên đứng đầu kia. Vì vậy khi hội phụ huynh tuyên bố hủy bỏ hoạt động để tưởng niệm trạng nguyên, bà ấy đã phát điên. Đó là kì nhập học đại học 3 năm trước, trước mặt toàn trường, bà ấy nhéo tai tôi chửi mắng : “Cái ngữ chỉ thi đứng thứ hai, tao nuôi mày được ích lợi gì? Sao mày không đi chết đi! Tao không đóng học phí đại học cho mày, tự đi bán cái thân mày mà đóng đi!” Do vậy ngày thứ hai, tôi cúi mình dập đầu 3 cái trước nhà cậu thiếu niên ấy. Sau đó đi lên tầng thượng mà cậu Trạng nguyên kia từng đến.

Một Chín Một Mười

Một Chín Một Mười Ta đã phải lòng hoàng thượng 10 năm, hắn từng vô số lần nhục nhã, giày vò ta bằng chuyện hoan ái nam nữ. Nhiều năm sau, hắn trở thành tù nhân của ta. Ta trói cổ tay của hắn lại, ra lệnh cho một người đàn ông trung niên khỏe mạnh đi vào phòng giam của hắn cả một đêm…