Sủng

Sau khi tốt nghiệp, tôi vẫn chưa tìm được việc làm thì cô bạn thân hỏi tôi có muốn làm chị dâu của cô ấy không.Theo lời miêu tả của cô ấy về anh trai mình thì chính là một người cực phẩm:“Anh trai tớ ít quản, nhiều tiền, mấu chốt là ba năm, có khi năm năm mới về nước một lần, cậu còn có thể tiêu hết hạn mức thẻ tín dụng của anh ấy.”Tôi lập tức đồng ý.Giấy đăng ký kết hôn mới được lấy vào buổi sáng thì quả nhiên, buổi chiều anh trai cô ấy đã ra nước ngoài.Tối đó, tôi dẫn bạn thân đi quẹt thẻ tín dụng tới hạn mức ở quán bar.Tuy nhiên, Lục Diệp lại lập tức bay về ngay trong đêm, vác tôi về căn phòng tân hôn.‘Xem người mẫu nam thì có ích gì? Chồng em mới là vạn năng.'”

Nam thần đăng một dòng trạng thái trên vòng bạn bè:“Thật muốn được đón Tết Thiếu Nhi ghê. Nhưng cúi đầu nhìn lại, làm gì có đứa trẻ nào cao 1m85 mà còn có cơ bụng sáu múi chứ.”Tôi liền nhắn tin riêng:“Ở đó không? Cho tôi xem cơ bụng được không?”Một giây sau, anh ta chặn tôi luôn.

Chị gái tôi có bạn trai là học bá.Để có thể thi đỗ vào trường 985 , tôi đã giúp chị gái yêu đương với anh ấy một năm.Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tôi và chị đã đổi lại danh tính.Ngày nhập học, tôi gặp lại anh ấy ở Bắc Đại.Tôi giả vờ không quen biết nhỏ giọng chào: “Anh rể!”Anh chàng trước mặt nheo mắt:“Gọi chồng là anh rể, đây cũng là sở thích của em sao?”

Tôi giả làm vợ chưa cưới của Phó Yên và chăm sóc anh suốt một năm.Khi người thật trở lại, tôi bị đuổi khỏi biệt thự.Tôi một mình ra nước ngoài làm việc.Nhưng không hề hay biết rằng, ở trong nước, Phó Yên đã phát điên lên để tìm tôi.

Thẩm Triết gặp tai nạn xe và trở thành một người có chỉ số thông minh như đứa trẻ năm, sáu tuổi.Người trong mộng của anh ta vì vậy mà nhanh chóng hủy hôn.Đúng lúc công ty của bố tôi phá sản, tôi bị đẩy lên xe hoa, buộc kết hôn với anh.

Tôi bao nuôi người tài xế nghèo kiết xác của anh trai mình.Anh ta tuy không có tiền, nhưng lại sở hữu vòng eo của chó đực và cặp mông của Captain America, tĩnh lặng như người mẫu nam, nhưng động thì như chú chó nhỏ Teddy.Chỉ có một điều không ổn, chính là anh ta rất ham hư vinh, thường xuyên mua hàng giả xa xỉ, thậm chí có loại lên tới cả trăm vạn.Một ngày nọ, khi tôi đang trói anh ta vào đầu giường để “giáo huấn”, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ anh trai:“Chẳng phải em định bao tài xế của anh sao? Sao còn chưa tới đón cậu ta?”Tôi sững sờ.Vậy thì người mà tôi đang cưỡi đây là… ai?

Trong buổi phỏng vấn, khi nhìn thấy chồng cũ Cố Vũ Thâm, tôi đột nhiên buồn nôn vì nghén.Bốn mắt nhìn nhau, cả hai cùng lúng túng.Tôi cố gượng cười, giữ đúng tác phong nghề nghiệp và tiếp tục cuộc phỏng vấn.“Anh có thể chia sẻ lý do vì sao lại nỗ lực theo đuổi sự nghiệp như vậy không?” tôi hỏi.Cố Vũ Thâm chậm rãi trả lời: “Vợ tôi nghén rồi, tôi phải kiếm tiền mua sữa cho con.”“…” Tôi cứng họng.

Cha tôi vì muốn trả nợ đã lên kế hoạch đưa tôi đến một nơi ăn chơi của giới thượng lưu ở kinh thành.May mắn thay, thanh mai trúc mã của tôi cũng có mặt ở đó. Đúng lúc tôi định nhờ anh ấy cứu mình, trước mắt tôi bỗng hiện lên vài dòng chữ:【Tội nghiệp nữ chính, đừng mong đợi gì ở thanh mai trúc mã của cô. Anh ta đang lên kế hoạch lấy trái tim của cô để cứu ánh trăng sáng của mình đấy.】【Mau cầu cứu người đàn ông ngồi bên trái, người đó lớn tuổi hơn và biết trân trọng người khác.】【Đừng do dự, anh ta chính là vì cô mà đến.】【Đừng để vẻ ngoài dữ dằn của anh ta hù dọa, chỉ cần gọi một tiếng “Cố gia”, anh ta sẵn sàng vì cô mà đánh đổi cả mạng sống.】Không chút do dự, tôi lăn lộn bò đến chân người đàn ông mà dòng chữ chỉ dẫn, cười khổ cầu xin:“Cố gia, xin ngài thương tôi.”

Bạn thân của tôi thích em trai tôi, còn tôi lại thầm thích anh trai cô ấy.Cả hai chúng tôi nhìn nhau: “Chơi cái gì kích thích chút nhé?”Thế là tôi và cô ấy giả vờ rằng linh hồn đã hoán đổi và chuyển vào nhà của nhau.Anh trai cô ấy vốn luôn lạnh lùng, cấm dục, nhưng ở nhà lại thản nhiên để lộ cơ bụng, đi qua đi lại trước mặt tôi.Tôi cứng đờ người trong 2,5 giây.Sau đó cắn răng, quay đầu giả vờ như không quan tâm.Nhưng không ngờ, anh ấy từ phía sau kéo nhẹ cổ áo váy ngủ của tôi, khẽ cười trầm thấp:“Em gái, đừng giả vờ nữa.“Anh đã biết từ lâu là em rồi.”

Tôi thổ lộ với Chu Diễn nhưng bị từ chối, anh ấy nói có thể làm bạn.“Làm bạn thì có thể hôn một cái không?”Anh ấy đỏ cả tai nhỏ giọng nói: “Cũng không phải là không được.”Tôi gật đầu, giữ lấy gương mặt anh ấy đang tiến lại gần, chỉ vào chiếc bàn bừa bộn bên cạnh.“Tôi nói là dọn sạch cái bàn ấy.”(Giải thích: Từ 「亲」 (hôn) và 「清」 (dọn sạch) có cách phát âm giống nhau trong tiếng Trung, đều đọc là qīn. Tuy nhiên, nghĩa của chúng hoàn toàn khác nhau:

Trong nhà có một ông chồng bá đạo chỉ để ngắm chứ không được chạm vào.Trên WeChat thì có một bé cún con chỉ để trêu đùa chứ không thể hôn tới.Nhà nào có tiểu thư danh giá mà lại thành giống như tôi thế này.Phiền quá đi~Phiền đến nỗi tôi cầm điện thoại lên nhắn tin cho bé cún con.“Em yêu, yêu em nhất, đợi chị trộm được tiền của chồng sẽ nuôi em nhé~”Nhắn xong, tôi đầy tội lỗi liếc nhìn về phía Bạch Xuyên.Anh ấy đang nhìn điện thoại, vẻ mặt xuân tình phơi phới, thậm chí tai còn hơi ửng đỏ.

Vào phòng sinh, tôi phát hiện bác sĩ đỡ đẻ cho tôi là người chồng cũ của mình .Tôi kéo tay y tá, năn nỉ cô ấy mau chóng gây mê cho tôi, nhưng có vẻ đã quá muộn.“Chúng ta ly hôn chưa đầy một năm mà em đã có con rồi, chồng mới của em giỏi hơn tôi nhỉ?”Anh ta cầm dao phẫu thuật, mắt lộ rõ sự giận dữ, lạnh lùng nhìn tôi.Tôi cố tình giả vờ ngất, nhưng không thể chịu nổi vì đứa trẻ trong bụng không biết điều.Chân nhỏ của nó đạp mãi trong bụng tôi, đau đến nỗi tôi không kìm được mà bật thốt tiếng chửi thề.“Chết tiệt, cái tên Lữ Tống khốn kiếp nhà anh, nhanh mau lôi con trai anh ra khỏi người bà đây!”

Tôi có một anh bạn thanh mai trúc mã.Anh ấy có một cô bạn gái rất thích lướt mạng xã hội, cô ấy thường hay đùa với anh theo những trend mới:“Chúc Quan Dự, anh lớn hơn em một tuổi đấy, sao lúc em vừa sinh ra, anh không đến thăm em?Anh có phải không yêu em không!”Anh ấy cười khổ, thuận miệng đáp lại trò đùa của bạn gái, rồi quay đầu nhìn người chú trầm ổn, nghiêm túc của mình ở bên cạnh:“Chú à, nếu là chú, chú sẽ trả lời thế nào?”Người chú thường ngày lạnh lùng của anh đáp:“Chú đã đến thăm rồi. Không chỉ thăm, hồi nhỏ chú còn bế cô ấy nữa.”Nói xong, ánh mắt chú ấy chậm rãi nhìn về phía tôi.

Kỳ Hàn là một công tử phong lưu đào hoa nổi tiếng.Anh ấy luôn đối xử rất tốt với mỗi cô bạn gái của mình. Họ muốn gì thì anh đều đáp ứng, ngoại trừ việc kết hôn.Mọi người đều biết, ngày đó anh đã chia tay với mối tình đầu trong sự đau khổ và tiếc nuối. Đến giờ vẫn chưa nguôi ngoai nên không thể tiến xa hơn với bất kỳ cô gái nào khác.Đến tháng thứ năm tôi và anh ấy ở bên nhau, gia đình tôi hối thúc chuyện cưới xin dữ dội.Tôi đành phải nói lời chia tay anh ấy:“Nghe nói mối tình đầu của anh cũng sắp về rồi, chúc mừng nhé! Còn chuyện giữa hai chúng ta, xem như thôi vậy! ”Anh chỉ mỉm cười rồi đáp: “ Được.”Tối hôm đó, bạn bè của anh tổ chức tiệc độc thân cho anh.Bữa tiệc rất lớn và náo nhiệt, có người nhắc đến tên tôi:“Anh Kỳ, em vừa nãy hình như thấy Trình Sênh, bên cạnh cô ấy còn có một người đàn ông, trông đẹp trai lắm.”Lời vừa dứt, mọi người bắt đầu bàn tán, ồn ào cả lên.Thế nhưng, Kỳ Hàn đột nhiên nổi giận, dập tắt điếu thuốc trong tay, cười lạnh:“Nói muốn ở bên nhau là cô ấy, nói chia tay cũng là cô ấy.“Trên đời này làm gì có chuyện tốt như thế?”

Tôi nhìn thấy bạn trai mình trên giường của vị hôn thê của sếp.Mọi chuyện xảy ra bất ngờ, tôi và sếp đứng đối diện nhau trong phòng bên cạnh, không nói lời nào.Sếp im lặng rất lâu, như sự bình yên trước cơn bão, cuối cùng anh ấy chậm rãi mở miệng:“Vị hôn thê của tôi ngủ với bạn trai của cô, để công bằng, tôi cho cô ngủ với tôi?”Tôi: ???

Ngày đầu tiên nhập học, tôi gặp lại bạn trai cũ học bá mà tôi từng chia tay.Anh ta dồn tôi vào góc văn phòng trường học, nói: “Tìm được em không dễ chút nào đâu.”Cứu với!!! Tôi phải có bao nhiêu “thể diện” mới khiến anh ấy lặn lội tìm đến trường của tôi?Chẳng lẽ anh ấy muốn trả thù vì tôi đã đá anh ấy một năm trước?

Trong buổi phỏng vấn, khi nhìn thấy chồng cũ Cố Vũ Thâm, tôi đột nhiên buồn nôn vì nghén.Bốn mắt nhìn nhau, cả hai cùng lúng túng.Tôi cố gượng cười, giữ đúng tác phong nghề nghiệp và tiếp tục cuộc phỏng vấn.“Anh có thể chia sẻ lý do vì sao lại nỗ lực theo đuổi sự nghiệp như vậy không?” tôi hỏi.Cố Vũ Thâm chậm rãi trả lời: “Vợ tôi nghén rồi, tôi phải kiếm tiền mua sữa cho con.”“…” Tôi cứng họng.

Chơi trò chơi thua, tôi bị ép phải xin thông tin liên lạc của anh chàng đẹp trai ngồi bàn kế bên.Quét mã, kết bạn xong, tôi phát hiện người này đã là bạn của tôi từ lâu.Mỗi năm vào dịp lễ tết hay sinh nhật đều có lời chúc từ anh ấy.Thời gian kéo dài suốt bảy năm.

Tôi trở lại ngày anh ấy tỏ tình với tôi.Thiếu niên ấy ngồi vắt chân, lười biếng dựa vào lưng ghế sofa, đầu ngón tay kẹp điếu thuốc mới châm.Ánh mắt của anh ấy lướt qua phòng một vòng rồi dừng lại ở góc.“Vậy thì cô ấy đi.”Trong bầu không khí im lặng, giọng anh không quá cao cũng không quá thấp, toát lên vẻ hời hợt đầy khinh suất.“Này, tôi thích cậu.”