Tổng Tài

Kế Hoạch Chinh Phục Trai Thẳng

Kế Hoạch Chinh Phục Trai Thẳng Mẹ của Thái tử gia Bắc Kinh thả ra tin tức, người phụ nữ nào có thể ngủ thẳng đứa con trai gay của bà ấy thì sẽ được thưởng 10 triệu nhân dân tệ. Tôi thấy tiền liền sáng mắt, ngày nào cũng nghĩ ra đủ chiêu trò khác nhau để quyến rũ Thái tử gia. Lúc đầu, anh ta không hề lay động, nhưng về sau anh lại ta tóm lấy tôi đêm nào cũng chiến đấu, đến cả bạn gay trên Wechat cũng xóa hết. Nhiệm vụ hoàn thành, tôi cầm tiền giả chết nhưng lại bị Thái tử gia dẫn người chặn ở sân bay. Anh ta dùng cà vạt từng vòng từng vòng trói chặt cổ tay tôi, cười lạnh. “Lúc tôi mút em, sao em không nói tôi thích đàn ông? “Bây giờ để em xem rõ, tôi thẳng đến mức nào.”

Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan

Tổng Tài Là Đồ Nhát Gan Đêm trước ngày cưới, em gái tôi chuốc say Cầm Tri Lễ. Muốn gạo nấu thành cơm, phá hoại hôn lễ của tôi. Tôi thì chẳng hề hoảng loạn. Ngược lại, Cầm Tri Lễ – người đàn ông luôn lạnh lùng điềm tĩnh lại luống cuống. Anh ta đá một cú khiến người kia văng ra xa: “Vãi chưởng, ở đâu ra cái con nhỏ xấu hoắc vậy!” Nhìn thấy tôi, lại lập tức yếu ớt, tội nghiệp nói: “Bên ngoài đáng sợ quá, vợ ơi ôm ôm…”

Xuyên Không Làm Bảo Mẫu Của Tổng Tài

Xuyên Không Làm Bảo Mẫu Của Tổng Tài Tỉnh dậy sau giấc ngủ, tôi trở thành bảo mẫu trong cuốn tiểu thuyết Tổng Tài bá đạo. Nữ chính về nhà muộn. Tôi tiến lên đón: “Thưa phu nhân, cô đã về rồi ạ. Đồ ăn đã được hâm nóng cho cô rồi.” Bá tổng vẫn chăm chú đọc báo, mí mắt cũng không thèm ngước lên: “Má Vương, ai cho phép cô để cơm cho cô ta thế? Đổ đi.” “Dùng tiền nhà họ Cố nuôi người rảnh rỗi, Má Vương, tháng này cô không có tiền thưởng.” Tôi: “…” Hôm sau, nữ chính vẫn về muộn. Phát hiện không có cơm. Bá Tổng buông tờ báo xuống, không vui nhìn về phía tôi: “Má Vương, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, phu nhân bị đau dạ dày, phải để cơm cho phu nhân. “Tháng này tiền lương của cô bị trừ một nửa.” Tôi: “……#*&”

Bảo Mẫu Trong Mắt Tổng Tài

Bảo Mẫu Trong Mắt Tổng Tài Tỉnh dậy sau giấc ngủ, tôi trở thành bảo mẫu trong cuốn tiểu thuyết Tổng Tài bá đạo. Nữ chính về nhà muộn. Tôi tiến lên đón: “Thưa phu nhân, cô đã về rồi ạ. Đồ ăn đã được hâm nóng cho cô rồi.” Bá tổng vẫn chăm chú đọc báo, mí mắt cũng không thèm ngước lên: “Má Vương, ai cho phép cô để cơm cho cô ta thế? Đổ đi.” “Dùng tiền nhà họ Cố nuôi người rảnh rỗi, Má Vương, tháng này cô không có tiền thưởng.” Tôi: “…” Hôm sau, nữ chính vẫn về muộn. Phát hiện không có cơm. Bá Tổng buông tờ báo xuống, không vui nhìn về phía tôi: “Má Vương, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, phu nhân bị đau dạ dày, phải để cơm cho phu nhân. “Tháng này tiền lương của cô bị trừ một nửa.” Tôi: “……#*&”

Khi Nữ Thần Cao Lãnh Bị Lừa Tình

Khi Nữ Thần Cao Lãnh Bị Lừa Tình Đối tượng hôn ước của tôi là nhị thiếu gia của một tập đoàn lớn. Mới gặp mặt hai lần, anh ta đã huênh hoang khoe khoang: “Em có biết Thịnh Yến không? Anh trai ruột của anh đấy, cũng là người thừa kế của tập đoàn nhà anh. Anh ấy từ nhỏ đã rất thương anh.” “Em chỉ là con bé nhà quê lên thành phố thôi, sau này cứ yên tâm theo anh.” “Anh trai anh cũng sẽ rất rộng rãi với em.” Rộng rãi? Đúng là rộng rãi thật. Tôi lén nhìn bức ảnh cơ bụng trong điện thoại. Đều là Thịnh Yến gửi cho tôi cả.

Tuyển Con Dâu Lương Cao

Tuyển Con Dâu Lương Cao Gia tộc Cố thị, dòng dõi độc đinh suốt tám đời và là nhà giàu nhất, vừa công bố một thông báo tuyển dụng: “Tuyển con dâu với giá cao. Sinh con trai thưởng ba ngàn vạn. Sinh con gái thưởng hai ngàn vạn. Cô chỉ cần sinh, nhà họ Cố lo được!” Trong lòng tôi mừng rỡ như điên, cơ hội phát tài đến rồi! Lần đầu sinh ba đứa con trai, phu nhân nhà họ Cố mở tiệc khắp thành, cười đến mức không thấy cả mắt. Lần hai sinh bốn đứa, hai trai hai gái, phu nhân nhà họ Cố mỉm cười dịu dàng, quan tâm chu đáo. Đến lần ba, lại là ba đứa con trai nữa, phu nhân nhà họ Cố không cười nổi nữa rồi. Từ đó, hễ gặp ai là bà ấy than: “Sao tôi còn chưa chết vậy trời!”