Danh sách truyện đã hoàn thành
Thế Tử Phi Hung Mãnh Ta sống lại vào ngày mới gả vào Hầu phủ. Biểu muội của phu quân hành lễ với ta. “Trân nhi bái kiến biểu tẩu!” Ta vội vàng đỡ nàng dậy, thuận tay bắt mạch cho nàng. “Đây chính là ngoại thất phu quân nuôi trong phủ phải không? Thật đúng là một người đẹp, mau đứng dậy đi! “Muội còn đang mang thai, đừng để mệt mỏi.” Khách khứa đầy sảnh: “???” Phu quân vừa kinh ngạc vừa tức giận. “Nàng nói bậy bạ gì vậy? Biểu muội còn trong sạch, sao nàng có thể vu khống…” Biểu muội vẻ mặt tủi thân đột nhiên quay đầu nôn khan. “Ọe~” Ta: “Cái gì? Chàng không thừa nhận sao? Chẳng lẽ là… cưỡng bức? “Biểu muội đừng sợ, có gì ấm ức cứ nói với biểu tẩu, biểu tẩu sẽ làm chủ cho muội!”
Thế Tử Phi Hung Mãnh
Oán Khí Tám Trăm Năm Tôi bị lừa đi giữ mộ, mỗi đêm được trả ba trăm. Người ta thì thầm rằng mộ này oán khí ngút trời, mỗi đêm đều phải giết một người để tiêu tan oán niệm. Tôi ngồi trước mộ thở dài: “Chồng ơi, đã chết tám trăm năm rồi, sao vẫn không nghĩ thoáng ra?”
Oán Khí Tám Trăm Năm
Bạn Gái Dũng Mãnh Của Tôi Anh họ vô tình nghe nhầm điện thoại của đối tượng hẹn hò qua mạng của tôi. “Alo, cục cưng.” “Hử, cục cưng đéo nào ở đây?” Anh họ tôi quanh năm tập thể hình, dây thanh quản cũng luyện thành cơ bắp luôn rồi. Giọng nói trầm ấm của anh ấy làm cho người bên kia im lặng giây lát, rồi cúp máy cái rụp. Tôi tưởng anh sẽ chia tay với tôi nhưng tối đó khi tôi đăng nhập tài khoản phụ của trò chơi, tôi thấy anh ấy đang trò chuyện với anh em trong nhóm bang hội: [Anh em ơi, nếu vợ của chúng mày là đàn ông thì phải làm sao?] [Không phải tao, là bạn của tao.] [Hơn nữa, giọng nói của người yêu nó nghe như có thể đấm nó bốp bốp chát chát vào tường rồi lặt nó ra làm hai vậy đó.] [Sau này kết hôn rồi, anh ta đối xử không tốt với nó thì phải làm sao?] [Thực ra bạn của tao cũng không phải người cứng nhắc lắm.] [Đúng rồi, trước đây đối tượng của chúng bây đặc biệt thích xem tiểu thuyết đam mỹ nào ấy nhỉ? Xem ở đâu thế?] [Không có ý gì khác, tao chỉ thấy thú vị, muốn xem thử thôi.]
Bạn Gái Dũng Mãnh Của Tôi
Đầy trời đều là Tiểu Hân Hân Sau khi bị ngộ độc nấm, tôi thấy mình đang chơi trốn tìm với một nhóm trai đẹp, rồi tôi được đưa vào khoa cấp cứu. Bác sĩ điều trị trẻ tuổi, điển trai, nhẹ nhàng hỏi: “Nói cho anh biết, em thấy gì?” Tôi bất ngờ ôm chặt lấy anh, cười ngây ngô: “Bắt được anh rồi. Ơ, sao anh trông giống người chồng đang chết ở bên ngoài của em vậy?” Anh mỉm cười quyến rũ: “Có chồng rồi à? Vậy không thể ôm anh được.” Tôi bị mê hoặc, mơ hồ nói: “Ly hôn, em sẽ ngay lập tức ly hôn để đến với anh.” Khi tỉnh lại lần nữa, tôi phát hiện như trời sập xuống. Chồng tôi lạnh lùng hỏi: “Sao? Chồng em có đồng ý ly hôn với em không?” Tôi: “…”
Đầy trời đều là Tiểu Hân Hân
Chung Bất Tự Thiếu Niên Du Nghe nói, ngày nhận được ý chỉ triệu ta vào cung, Lạc vương náo loạn từ Dưỡng Tâm điện của Hoàng đế, đến tận Ninh Thọ cung của Thái hậu. Hoàng đế là con nuôi của Thái hậu, Lạc vương lại là con ruột của Thái hậu, cho nên trong lòng hắn chắc chắn rằng mình có thể thắng. Kết quả Hoàng đế tránh mặt không gặp hắn, Thái hậu thì trực tiếp ném chén trà về phía hắn: “Nếu ngươi còn đ//iên cuồng như vậy, cẩn thận tính m//ạng của nữ nhi Tiêu gia!” Lạc vương lúc này mới chán nản ngã xuống đất. Hắn vốn là thiếu niên sáng chói nhất kinh thành, có ân sủng của hoàng huynh, được mẫu hậu thiên vị, luôn toả sáng và tràn đầy năng lượng. Hiện tại hắn mới hiểu được, mặc dù như vậy, hắn cũng tranh không nổi với trời, mà hoàng huynh của hắn chính là trời. Hắn thua, cũng nhân tiện thua cả đời ta. Nhưng ta vẫn cảm kích hắn đã nguyện ý vì ta mà tranh giành một chút. Bởi vì hắn là người trong lòng ta ba năm qua.
Chung Bất Tự Thiếu Niên Du
Cai Trị Thiên Hạ Ánh trăng sáng giả chết đã ba năm của Thái tử trở về. Nàng ngang ngược chặn xe ngựa của ta lại giữa đường, ra lệnh cho ta đón nàng vào cung: “Ngươi chỉ là con gái của một tiểu quan lục phẩm hèn mọn, sao xứng đáng chiếm vị trí của ta?” Nàng tưởng Thái tử vẫn như trước kia, vì nàng mà không màng sống chết. Nhưng nàng không biết rằng trong ba năm nàng rời đi, ta đã tìm cho Thái tử hai mươi tiểu thiếp, mỗi người đều giống hệt nàng. Tất nhiên nàng có thể trở về. Nhưng vị trí Hoàng hậu này, đã thuộc về ta rồi.
Cai Trị Thiên Hạ
Bạn Trai Là Đại Boss Game Kinh Dị 8: Cuộc Gọi Ma Quái Bước vào trò chơi kinh dị, tiếng chuông điện thoại vang lên lúc nửa đêm. Thần Chết nói với giọng điệu ác ý: “Đây là cuộc gọi của tử thần, những ai nhận được cuộc gọi này sẽ bị nguyền rủa, không ai có thể sống sót thoát khỏi đây.” Người chơi run rẩy sợ hãi. Trong khi mọi người đang tìm kiếm manh mối để thoát khỏi trò chơi một cách cẩn thận. Tôi lại chủ động gọi cho Thần Chết giữa đêm: “Này, ra ngoài một chút được không? Ngồi lên đôi chân dài hơn cả cuộc đời tôi của anh ấy.” Thần Chết: “Muốn chết à.” Sau đó, tôi đỏ mặt nói không muốn nữa. Thần Chết giam giữ tôi trong vòng tay, thì thầm dụ dỗ: “Ngoan nào, những xúc tu của ta cũng rất dễ thương đấy, để ta dạy em cách chơi.”
Bạn Trai Là Đại Boss Game Kinh Dị 8: Cuộc Gọi Ma Quái
Cương Thi Nhà Tôi Lúc nhỏ, tôi là đứa nghịch ngợm nhất nhà. Trong một lần dẫn em trai và em gái lên núi nướng khoai lang, tôi vô tình đốt cháy một mảng lớn khu mộ tổ tiên. Từ mộ của ông bà cố cho đến mộ của người bác mất sớm, tổng cộng tôi đốt sáu ngôi mộ. Bố tôi đã đè tôi ra và đánh vào mông. “Nhà họ Lý của chúng ta qua mấy đời đều chưa từng có khói xanh, lần này thì thấy rồi!” Sau đó, mỗi đêm khi ngủ, tôi đều mơ thấy một người đàn ông mặc quan phục thời nhà Thanh đứng đầu giường, ánh mắt đầy oán hận nhìn tôi. Khuôn mặt của hắn còn trắng hơn cả tôi sau khi chết ba ngày.
Cương Thi Nhà Tôi
Báo Ứng Mùa hè năm nào Cố Chuẩn Niên cũng đi công tác, ngay cả khi tôi sảy thai, anh cũng phải đi. Tôi không kìm được mà lén đi theo anh. Mãi đến giờ tôi mới phát hiện rằng, tháng nào anh ta cũng đi công tác hàng năm, thực ra đều dành để ở bên một người phụ nữ khác và đứa con của họ. Càng buồn cười hơn chính là, trong những chuyến công tác không có thật đó, bố mẹ, bạn bè, đồng nghiệp của anh ta đều giúp anh ta che giấu. Suốt năm năm, tôi tràn đầy hy vọng về đứa con của chúng tôi. Tận tâm vun vén cho gia đình này, để đổi lại được gì?
Báo Ứng
Không Ngoảnh Lại Dù biết chàng thiếu niên sa cơ trước mắt ta rồi sẽ quyền khuynh thiên hạ, ta vẫn quyết tâm hủy hôn với hắn. “Tỷ tỷ, vì sao vậy?” Ân Can nhìn chằm chằm ta, ánh mắt đầy quyết liệt, như thể ta mới là kẻ phụ bạc. Diễn xuất thật tuyệt vời. Tuyệt đến nỗi nếu không được trọng sinh một lần, ta đã không nhận ra rằng chàng thiếu niên trước mắt này, sẽ giao con gái ruột của chúng ta cho ái phi của hắn hành hạ đến ch*t, mặc cho ta van xin đến đứt ruột đứt gan. Kiếp trước, ta tung cầu kén rể, không ngờ quả cầu thêu lại rơi vào tay một tên ăn mày nhỏ. Nhưng việc kén rể vốn chỉ để sau này quản lý cơ nghiệp nhà họ Đinh, nên phu quân là ai cũng không quan trọng, chỉ là một món đồ trang trí mà thôi. Ta chỉ không ngờ rằng sau khi được tắm rửa sạch sẽ, tên ăn mày nhỏ ấy lại đẹp đẽ đến vậy. Lần đầu gặp mặt, hắn như một chú chó con vừa mới mở mắt, nhìn ta với đôi mắt rưng rưng, câu đầu tiên đã nói: “Xin tiểu thư đừng ghét bỏ, ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì!” Lúc đó ta nghĩ, vị hôn phu tương lai như vậy cũng không tệ. Vì hắn nhỏ hơn ta một tuổi, ta bảo hắn gọi ta là “tỷ tỷ” trước khi thành thân, kết quả là mặt hắn đỏ bừng lên. Ta chỉ nghĩ hắn thuần phác đơn giản. Nhưng sau này mới biết, kẻ đơn giản không phải là hắn, mà là ta. Chàng thiếu niên mềm mại vô hại trước mắt, hóa ra lại là Tam hoàng tử đã “chết” trong một cuộc săn. Hắn chỉ mượn nhà họ Đinh của ta để che giấu thân phận, tránh mũi nhọn của Thái tử, âm thầm gây bão táp, từng bước xây dựng thế lực. …
Không Ngoảnh Lại
Sau Khi Hôn Nam Thần Tôi Có Thuật Đọc Tâm Sau khi chơi thua trò đại mạo hiểm, tôi đã hôn nam thần mình thầm mến. Không ngờ lại có được khả năng đọc tâm. Nam thần sau khi bị tôi cưỡng hôn lạnh lùng ngồi một góc, không nói một lời. Nhưng tôi lại nghe rõ một giọng nói vang lên: [Môi cô ấy thật mềm.] [Phải nghĩ ra cách nào đó để cô ấy hôn mình thêm lần nữa.]
Sau Khi Hôn Nam Thần Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Thiên Tài Huyền Học Những người giàu có đều gọi ba tôi là đại sư, nhưng tôi biết rõ ông chỉ là một kẻ lừa đảo trong giang hồ. Để không phải kế thừa đạo quán của ông, tôi đã thi đậu vào trường Đại học 985 và ngay trong đêm rời khỏi núi. Sau khi xuống núi, tôi mới phát hiện rằng… Tôi nhìn qua khuôn mặt ai, đoán đâu cũng chuẩn. Tôi tiện miệng bói một quẻ, lần nào cũng linh nghiệm. Tôi vô tình dán một lá bùa, lại thật sự cứu được người. Sau đó, các ông trùm từ khắp nơi kéo đến cổng trường chỉ để gặp cô con gái của vị đại sư. Ôi trời, vậy ra ba tôi thực sự là một thần toán sao?