Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Bị Đánh Cắp Kim Long Ấu Tử, Ta Trở Thành Mẫu Thần Thủy Tổ

Bị Đánh Cắp Kim Long Ấu Tử, Ta Trở Thành Mẫu Thần Thủy Tổ Ta là công chúa giao nhân có khả năng mang thai tốt nhất, được phụng mệnh gả cho Kim Giao Vương, kẻ khó có con nối dõi. Nhưng ngay ngày ta sinh ra một ấu tử Kim Long, hắn lại đột ngột khai mở linh trí, giận dữ mắng ta là một thứ hạ tiện đánh cắp huyết mạch của người khác. Hóa ra, thị nữ của ta – Hắc Ngư, mới là người mẹ thực sự mang thai và sinh ra hắn, mới là công chúa giao nhân chân chính. Hắc Ngư biến hóa thành hình dáng giao nhân, thân mật dựa vào ấu tử Kim Long. Còn ta, bị ném vào bùn lầy, chiếc đuôi cá lấp lánh của ta trong vũng bùn bẩn thỉu biến thành một con lươn đen. Kim Giao Vương xé rách đuôi cá của ta, nghiền nát ngọc châu giao nhân của ta, coi như hình phạt vì ta đã làm ô uế hắn. Phụ vương của ta, tự tay bóp cổ ta, kéo ta vào hàn đàm ngàn năm lạnh giá. Hắc Ngư ôm ấu tử Kim Long, dưới sự bảo vệ của Kim Giao Vương và phụ vương, dẫn dắt tia sét cuối cùng của thiên lôi, đánh tan hồn phách của ta. Đến chết, ta vẫn không thể hiểu được, rõ ràng là ta đã mang thai mười tháng, tự tay sinh ra ấu tử Kim Long, tại sao hắn lại nhận người khác làm mẹ? Mở mắt ra một lần nữa, ta trở về ngày trước khi sinh ra ấu tử Kim Long.

Gai Nhọn Thế Gian

Gai Nhọn Thế Gian Nữ streamer mà chồng tôi yêu thích tìm đến tôi, nói rằng cô ta thích chồng tôi và mong tôi thương xót cô ta. Thực sự, tôi đã thấy tội nghiệp cô ta, nên nhanh chóng phân chia tài sản với chồng và ly hôn, đồng thời tự tay giúp họ đăng ký kết hôn. Trong ngày cưới, tôi còn gửi tặng cô ta một món quà lớn: phát lên màn hình lớn giấy báo chẩn đoán ung thư dạ dày của chồng cũ.

Gai Nhọn Thế Gian

6 chương
Hiện đại
Tĩnh Ninh Kiến Xuân

Tĩnh Ninh Kiến Xuân Ta là thiếp của Nghiêm phủ. Ta luôn nhu thuận cung kính, với lão gia cũng có thể xem là tình thật ý chân. Nhưng nào ngờ, Nghiêm phủ lại bị tịch biên tài sản. Ngay lúc đó, ta thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, ta chỉ là thiếp. Thiếp thì không đáng bị liên lụy.

Tĩnh Ninh Kiến Xuân

9 chương
Cổ Đại
Người Đi Tây Thành, Ta Về Hướng Đông

Người Đi Tây Thành, Ta Về Hướng Đông Trọng sinh một đời, ta lựa chọn tránh né mọi lần gặp gỡ với thiếu tướng quân Mục Hằng. Hắn tham dự lễ cập kê của biểu muội, ta liền giả bệnh nằm liệt giường. Hắn đoạt giải nhất đố đèn Nguyên Tiêu vì biểu muội, ta ở nhà một mình nâng chén thưởng nguyệt. Hắn quyết định nhập học tộc học, ta dứt khoát ôm chặt đùi Tam công chúa, vào cung làm thư đồng. Ta vẫn nhớ kiếp trước trọn một đời lầm lỡ, Mục Hằng ngồi bên giường cảm thán, rằng chính ta đầy rẫy tâm cơ, cướp đi hôn duyên giữa hắn và biểu muội. Ngay cả nữ nhi độc nhất của ta cũng oán ta là một mụ đàn bà điên cuồng, không bằng biểu di mẫu dịu dàng hiền thục.

Các Anh Trai Đều Trọng Sinh Rồi

Các Anh Trai Đều Trọng Sinh Rồi Tôi là thiên kim thật của hào môn. Trước ngày trở về nhà họ Lê, tôi nằm mơ thấy ba người anh trai của mình— Họ cưng chiều “thiên kim giả” đến mức mù quáng, Mà “thiên kim giả” thì… lòng lang dạ sói. Kết quả, ba anh trai nhà tôi: người thì tàn phế, người hủy dung, người thân bại danh liệt. Ừm… khó mà bình luận. Điều kỳ lạ là trong mơ tôi không có vai trò gì luôn.

Các Anh Trai Đều Trọng Sinh Rồi

4 chương
Hiện đại
Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo

Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo Tôi bị ràng buộc với hệ thống nuôi con, nhiệm vụ của hệ thống là phải nuôi một nhóc con âm u, điên điên khùng khùng thành một trai lớn vui vẻ, lạc quan. Chiến lược hoàn thành xong sẽ nhận được ngay 5 trăm vạn (~17,5 tỷ). Tôi vui vẻ nhận lời. Nhưng ai ngờ, sau khi xuyên sách… Nhóc con ngoan ngoãn, hơi điên hơi u ám của tôi, lại biến thành thái tử gia của giới nhà giàu Bắc Kinh?! Mà giờ phút này, thái tử gia ấy đang đè tôi trên nắp quan tài của ba hắn. Đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn: “Mẹ nhỏ, con đói.” Tôi: ??? Hệ thống nuôi con, có chuyện gì vậy hả?? Hệ thống: 【Mẹ nhỏ cũng là mẹ.】 【Cô nói xem, nam chính có đủ âm u, có đủ điên khùng chưa?】

Gì Cũng Biết Mỗi Biết Điều Là Không Biết

Gì Cũng Biết Mỗi Biết Điều Là Không Biết Hàng xóm tôi mang thai, thường xuyên nhờ tôi chở đi làm. Đến giai đoạn cuối thai kỳ, cô ấy ăn kem rồi đột ngột xuất huyết nghiêm trọng. Khi tôi biết chuyện thì đứa bé đã không còn. Chồng cô ta đổ lỗi cho tôi lái xe không cẩn thận, ra tay giết tôi rồi ném xác xuống hồ lạnh giá. Mở mắt lần nữa, tôi quay về thời điểm hàng xóm vừa mới mang thai.

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh Để trốn hôn, tôi dọn đến ở nhờ nhà nam chính. Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng anh ta. “Tôi muốn ngủ trên giường anh.” Thịnh Tiêu liếc qua vết hằn đỏ do ga trải giường rẻ tiền để lại trên da tôi, ánh mắt trầm xuống: “Đại tiểu thư à, trong nhà chỉ có hai cái giường, cô chắc chắn muốn ngủ phòng tôi?” Tôi vừa định gật đầu thì dòng bình luận hiện lên trước mắt: 【Nữ phụ đúng là phiền thật, suốt ngày gây rối cho nam chính. Sau này nam chính phát đạt, vừa gặp đã yêu nữ chính, còn nữ phụ thì hãm hại bất thành, bị ném vào núi rồi mới biết điều lại.】 Tôi nhếch môi, đối diện ánh mắt của Thịnh Tiêu: “Anh thấy… tôi đang gây rối cho anh à?” Anh bật cười khẽ: “Không có chuyện đó đâu.” Thế nhưng sau này… Cũng chính trên chiếc giường ấy. Thịnh Tiêu giữ chặt mắt cá chân tôi, kéo tôi vào lòng, hôn đi giọt nước mắt nơi khóe mắt. “Đại tiểu thư, em thích bị tôi ‘gây rối’ như thế này không?”

Người Thân Mất Nết

Người Thân Mất Nết Kết thúc mười năm lăn lộn ở Bắc Kinh, tôi quay về quê tìm chị họ đòi lại nhà, lại bị chị thẳng thừng từ chối. Chị khoanh tay, hùng hồn nói: “Hồi đó vì em cho chị mượn nhà ở nên chị mới bỏ lỡ cơ hội mua nhà giá rẻ. Chị không bắt em bồi thường là may rồi, còn có mặt mũi mà đòi nhà à?” “Với lại, chị đã ở đây mười năm rồi, em dựa vào cái gì mà đòi lấy lại? Em về đúng lúc, đi với chị làm thủ tục sang tên luôn.” Tôi sững người. Nghe nói tôi định kiện, chị lại đổi giọng: “Muốn lấy nhà cũng được, nhưng phải trả tiền sửa sang cho chị.” Tôi bật cười, quay đầu báo án vì tội cố ý phá hoại tài sản. Chị khóc lóc nói: “Chị không ở nữa, tiền sửa nhà cũng không cần, em gỡ đơn được không?” Muộn rồi!

Người Thân Mất Nết

4 chương
Nữ Cường
Ly Rượu Tan Mười Năm Tình

Ly Rượu Tan Mười Năm Tình Trong buổi tụ họp bạn bè, Giang Nhiên hỏi tôi: “Cậu có chốt bạn trai chưa đấy?” Hỏi thì là hỏi tôi, nhưng ánh mắt lại cố tình nói cho Tần Mục Xuyên nghe. Bởi ai cũng biết, tôi và anh đã dây dưa suốt mười năm, đến giờ vẫn chưa rõ ràng mối quan hệ. Mọi người đồng loạt nhìn về phía anh. Anh dựa lưng vào ghế, lười biếng cười cợt: “Nhìn tôi làm gì? Tôi với Chi Chi là anh em cơ mà.” Giang Nhiên suýt nữa tức đến bật cười: “Con gái thì tuổi xuân có hạn đấy, Nam Chi, phải nhanh lên thôi.” Tôi gật đầu đồng tình: “Ừ, nên tôi chuẩn bị kết hôn rồi.” Mọi người sững sờ. Tôi mỉm cười giải thích: “Gia đình mới giới thiệu gần đây, tìm hiểu một thời gian thấy cũng ổn.” Tần Mục Xuyên – người xưa nay luôn phóng khoáng điềm đạm, giữa bao ánh mắt, lại bóp nát ly rượu trong tay.

Ly Rượu Tan Mười Năm Tình

4 chương
Hiện đại
Số 8 Tai Hoạ

Số 8 Tai Hoạ Vào đúng ngày cưới, tôi và Vệ Trình Ngôn cãi nhau về tiền sính lễ ngay trên đường đi rước dâu. Ban đầu nhà hắn định đưa 88.800 tệ, còn nhà tôi sẽ cho một căn nhà và 100.000 tệ làm của hồi môn. Vậy mà giữa đường hắn lại đổi ý, “88.800 tệ chẳng khác nào đòi mạng cả nhà tôi. Anh đưa em 8.888 tệ lấy lệ là được rồi.” Tôi cau mày cãi lại vài câu, không ngờ hắn cùng đám phù rể kéo tôi xuống khỏi xe hoa, còn nói, “Khi nào em nghĩ thông rồi, anh sẽ quay lại đón.” Trong cái lạnh cắt da, tôi mặc chiếc váy cưới mỏng tang, đứng đó suốt nửa tiếng. Giây phút đó, tôi cuối cùng cũng tỉnh táo lại, lập tức báo với họ hàng bạn bè, hủy cưới.

Số 8 Tai Hoạ

3 chương
Hiện đại
Thuỷ Triều Lên

Thuỷ Triều Lên Sau khi gia đình Thanh Ngạn phá sản, anh ta đem tôi dâng cho Thái tử gia đất Kinh Thành để trừ nợ. Về sau gặp lại trong một buổi tiệc rượu. Thanh Ngạn nói tôi tính tình lạnh nhạt kiêu ngạo, mong Thái tử gia bao dung nhiều hơn. Thái tử gia nghe xong, khẽ cười khinh. “Bao dung? Tôi chưa mở miệng, cô ấy cũng không dám nói một câu.” Mọi người nhao nhao khen Thái tử gia giỏi thuần phục người. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, tôi đẩy cửa bước vào. Tôi ngồi xuống, anh lau bàn. Tôi liếm môi, anh đưa trà. Tôi nhíu mày, anh khoác áo. …… Mọi người: “???” Quả thật là không cần mở miệng nói câu nào cả! Thái tử gia kiêu ngạo liếc nhìn gương mặt đen như đáy nồi của Thanh Ngạn: “Đồ phế vật, không có bản lĩnh thì cứ nói thẳng.”

Thuỷ Triều Lên

4 chương
Hiện đại