Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Hệ Thống Bồi Thường Khi Bị Cắm Sừng

Hệ Thống Bồi Thường Khi Bị Cắm Sừng Chu Yến Trì là tra nam do tôi đích thân lựa chọn, một năm có đến 364 ngày anh ta đều ngoại tình. Ai cũng nói tôi ở bên anh ta là vì tiền của nhà họ Chu. Thế nhưng Chu Yến Trì lại phản bác: “Cô ta chưa bao giờ đòi tiền tôi, đúng là loại rẻ tiền.” “Ngay cả khi tôi có con với người phụ nữ khác bên ngoài, cô ta vẫn cam chịu chăm sóc tiểu tam ở cữ.” Anh ta không hề biết rằng tôi đã liên kết với hệ thống bồi thường khi bị cắm sừng. Mỗi lần anh ta phản bội, hệ thống sẽ bồi thường cho tôi mười vạn. Và giờ đây, tôi sắp trở thành tỷ phú rồi…

Giăng Bẫy

Giăng Bẫy Ngày cưới, bố tôi uống say, đem toàn bộ tiền sính lễ và của hồi môn của tôi đi đánh bạc và thua sạch.Tôi sợ đến tái mặt, nhưng vị hôn phu của tôi lại cực kỳ bình tĩnh.“Tĩnh Tĩnh, tiền thua thì cũng đã thua rồi. Giờ quan trọng nhất là hoàn thành hôn lễ, đừng để người thân và bạn bè nhìn thấy trò cười của chúng ta.”Lòng tôi chùng xuống, mặc kệ anh ấy ngăn cản, tôi chạy thẳng đến bàn lễ tiền mừng, gom hết toàn bộ tiền mừng hôm nay đặt trước mặt bố tôi.“Chỗ này, bố cầm hết đi, mang đi thắng lại số tiền đã mất cho con!”

Giăng Bẫy

4 chương
Hiện đại
Gã Hàng Xóm Bệnh Hoạn

Gã Hàng Xóm Bệnh Hoạn Tôi đặt mua một bộ đồ ngủ hai dây trên mạng và dặn shipper để trước cửa. Tăng ca xong về nhà, bưu kiện chẳng cánh mà bay. Ngay lúc tôi còn đang thắc mắc thì nhận được tin nhắn từ anh hàng xóm mới. “Mỹ nữ có gu thật đấy, ngay cả đồ ngủ cũng quyến rũ thế này.” “Có cần anh giúp mặc không?” Tôi cố nhịn cơn buồn nôn để lấy lại đồ ngủ, định cho qua mọi chuyện. Ai ngờ tên biến thái lại được đà lấn tới, không ngừng khiêu khích sát ranh giới chịu đựng của tôi. Chuyện do trời thì còn có thể tránh, tự chuốc họa thì đừng trách ai! Vậy thì… đừng trách tôi ác!

Gã Hàng Xóm Bệnh Hoạn

3 chương
Hiện đại
Vứt Bỏ Tra Nam Tôi Thấy Nhẹ Nhõm

Vứt Bỏ Tra Nam Tôi Thấy Nhẹ Nhõm Vào đúng ngày kỷ niệm kết hôn, Lục Dĩ An đã đặt một viên kim cương hồng ở cửa hàng đồ hiệu. Tôi mở hộp quà với niềm hân hoan, vậy mà bên trong lại là món tặng kèm của cửa hàng đó. Tối hôm đó, thư ký của Lục Dĩ An đăng một bài lên mạng xã hội. Trên ngón áp út thon dài của cô ta là một viên kim cương hồng lấp lánh. Bên dưới còn kèm một dòng chữ: “Ông trời đã tặng tôi món quà tuyệt vời nhất, chính là gặp được anh.” …

Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương

Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương Sau khi gia đình phá sản, tôi được gả cho một tay chơi khét tiếng trong giới, một “Hải vương*” chính hiệu. Ngày đầu tiên kết hôn, anh ta vứt cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng, lạnh nhạt nói rằng thứ duy nhất anh ta có thể cho tôi là tiền. Không chỉ vậy, anh còn tỏ vẻ cực kỳ chán ghét tôi, thà tự mình làm hết việc nhà cũng không muốn tôi đụng vào bất cứ thứ gì trong biệt thự. Ba năm trôi qua như thế, tôi bắt đầu muốn ly hôn. Nhưng khi cầm theo đơn ly hôn bước đến cửa thư phòng, tôi lại nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào của anh: “Ba năm rồi, tôi hầu hạ cô ấy suốt ba năm! Mỗi tháng đưa cô ấy một ngàn vạn (~35 tỷ), ngày nào cũng nấu ăn cho cô ấy, vậy mà vẫn không thể khiến cô ấy cảm động.” Tiếng người anh em thân thiết của anh vang lên đầy tức giận: “Tao đã bảo mày đừng làm màu rồi, một người đàn ông đã có vợ lại còn xây dựng hình tượng ‘Hải vương’ để làm gì chứ?” * “Hải vương” là cách gọi mỉa mai một người đàn ông bắt cá nhiều tay, quen nhiều người cùng lúc, ai cũng tỏ ra thâm tình, nhưng không ai là thật lòng. Nói ngắn gọn: tra nam chuyên gieo thính cấp cao.

Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá

Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá Ba tôi là tổng giám đốc một công ty dược phẩm. Mỗi tháng ông ấy cho tôi 10 vạn tiền sinh hoạt, đến khi tôi vào đại học, con số ấy tăng thành 30 vạn. Yêu cầu duy nhất của ông là, đừng để em gái tôi biết đến sự tồn tại của tôi.

Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá

5 chương
Gia Đấu
Nỗ Lực

Nỗ Lực Ở bên Thái tử gia giới giải trí Bắc Kinh đã ba năm, quan hệ giữa chúng tôi vẫn rất rõ ràng sòng phẳng. Ăn một bữa – hai vạn. Hẹn hò – mười vạn. Ngủ một đêm – ba mươi vạn. Một ngày nọ, tôi phát hiện mình có thai. Bộ não mất mấy giây mới phản ứng lại, tôi nhìn người đàn ông khí chất cao quý lạnh nhạt phía đối diện, ngơ ngác hỏi: “Anh, anh có mười nghìn vạn không?”

Nỗ Lực

4 chương
Hiện đại
Chuyện Này Có Thể Sao?

Chuyện Này Có Thể Sao? Tôi thích nam thần, nam thần lại thích hoa khôi, còn hoa khôi thì lại thích đại ca trường. Mà đại ca trường… lại thích tôi. Bất đắc dĩ, hoa khôi đưa ra một quyết định:“Hay là… bốn đứa mình ở bên nhau luôn đi?” Nam thần: “Ừm… chắc đây là cách duy nhất để tất cả mọi người đều được toại nguyện.” Đại ca trường: “Thôi thì cũng được, tạm chấp nhận vậy.” Tôi: ? Chẳng lẽ thế giới này chỉ còn mỗi mình tôi là người bình thường thôi sao?

Chuyện Này Có Thể Sao?

9 chương
Hiện đại
Bác Sĩ Đúng Nghĩa

Bác Sĩ Đúng Nghĩa Chồng tôi lúc làm phẫu thuật ghép tim cho bệnh nhân, nhất quyết bắt cô thực tập sinh thanh mai của hắn làm bác sĩ phụ mổ. Chỉ vì tôi mắng cô ta một câu là không nên sơn móng tay khi phẫu thuật. Vậy mà hắn bỏ mặc bệnh nhân đang bị mổ banh ngực, chạy ra khỏi phòng mổ để dỗ dành con thanh mai đó. Tôi van xin hắn quay lại phẫu thuật cho bệnh nhân, hắn lại nói: “Oánh Oánh đang buồn, em đừng gây chuyện lúc này được không? Tạm dừng ca mổ đi, chuyện nhỏ như vậy sao so được với Oánh Oánh?” Cuối cùng bệnh nhân bị bỏ mặc trên giường suốt 40 phút, đau đớn đến chết. Về sau mới biết bệnh nhân đó là thị trưởng đức cao vọng trọng của thành phố tôi. Chồng tôi và con thanh mai của hắn lại còn đổ hết trách nhiệm vụ tai nạn y tế này lên đầu tôi: “Nếu không phải cô nổi điên trong phòng mổ, đuổi bọn tôi ra ngoài, thì thị trưởng sao có thể mất máu mà chết! Tất cả là lỗi của cô!” Cuối cùng, tôi trăm miệng cũng không cãi nổi, bị kết án tù chung thân, chết dần chết mòn trong ngục. Còn chồng tôi và con thanh mai của hắn thì bước vào lễ đường thành hôn. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày thị trưởng làm phẫu thuật ở bệnh viện chúng tôi.

Bác Sĩ Đúng Nghĩa

3 chương
Hiện đại
Tôi Và Chồng Lại Quay Về Bên Nhau

Tôi Và Chồng Lại Quay Về Bên Nhau Kể từ sau khi gả cho Tần Việt, mỗi lần gần gũi với anh ta, tôi đều có cảm giác như bị tra tấn vậy, vô cùng đau đớn. Bạn thân thấy tay tôi bầm tím, tưởng tôi bị bạo hành gia đình, liền khuyên tôi ly hôn. Đúng lúc tôi đang chuẩn bị ký vào đơn ly hôn với Tần Việt, trước mắt bỗng hiện lên vài dòng bình luận như ảo giác: 【Cười xỉu, vốn liếng nhiều quá cũng là một cái tội, lần đầu thấy nữ chính đòi ly hôn vì nam chính quá “mạnh” đó trời!】 【Đừng nghe lời con trà xanh đó! Nó ganh tị vì cô xuống quê mà vẫn vớ được chồng tốt đấy! Cô mà thật sự ly hôn là bị nó bán vào xưởng đen làm cả đời đó! Nam chính thật lòng yêu cô, sau này tìm cô cả đời, không cưới ai khác!】 【Trời ơi, cưới rồi còn ngại gì nữa! Nếu anh ấy làm cô khó chịu thì nói ra đi chứ! Ghét nhất cái kiểu nữ chính không biết mở miệng!】 Tôi khựng lại một chút, siết chặt tờ đơn ly hôn trong tay. Sau đó, dưới ánh mắt sâu thẳm của Tần Việt, tôi đỏ mặt, ngượng ngùng nói: “Anh… anh lần sau có thể nhẹ một chút được không?”

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ Sau khi thiên kim thật trở lại, tôi bị đuổi về nông thôn, gả cho một người đàn ông thô lỗ. Mặc dù đã kết hôn nhưng hắn vẫn không chạm vào tôi, tránh tôi như tránh rắn rết. Trái tim tôi lạnh lẽo, quyết định ly hôn. Trước mắt đột nhiên xuất hiện những bình luận kỳ lạ: [Nữ phụ ngốc nghếch, cứ chờ mà hối hận đi, sau này nam chính sẽ xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, may mà có nữ chính đến cứu rỗi anh ấy.] [Đừng mà nữ phụ, anh ấy rất yêu cô, chỉ là sợ bản thân sẽ dọa cô sợ chạy mất.] [Không tin cô cứ mở ngăn kéo ra mà xem, tất cả những thứ giấu trong đó đều để dành cho cô.] Tôi dừng lại một chút, sau đó mở ngăn kéo ra. Bên trong đặt đủ loại nội y gợi cảm, tai thỏ, đuôi……

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình Sinh viên được tài trợ ấy rất thích kéo mọi người cùng mình “chịu khổ “. Trời nắng nóng đổ lửa trong buổi huấn luyện quân sự, tôi tự bỏ tiền túi mua coca lạnh mời cả lớp uống giải nhiệt. Vậy mà cô ta lại đứng ra, mở miệng là bắt đầu giảng đạo lý: “Như Như, tôi biết gia đình bạn có điều kiện, nhưng tiền của chú bạn đâu phải từ trên trời rơi xuống. Bạn nên biết nghĩ cho cha mẹ, đừng tiêu xài phung phí như thế này.” “Chưa kể huấn luyện quân sự là để rèn luyện ý chí, hành động của bạn như vậy là phá vỡ trật tự.” Sau đó, khi trời nắng tới 38 độ, tôi mở điều hòa trong ký túc xá, cùng bạn cùng phòng xem show giải trí. Cô ta chẳng thèm hỏi han gì, xông vào là tắt ngay điều hòa. “Tối nay cũng không nóng lắm. Hồi tôi còn ở quê, trời hơn ba mươi độ cũng không dám mở quạt. Các bạn là vì chưa từng chịu khổ, nên chẳng biết tiết kiệm là gì.” Nghe đến đó, tôi lập tức gọi điện cho ba, bảo dừng luôn việc tài trợ cho cô ta. Thích chịu khổ lắm đúng không? Từ nay trở đi, tôi để cô chịu khổ cho đủ!