Danh sách truyện đã hoàn thành

Lá Thư Tỏ Tình Sau khi đại tiểu thư giới Bắc Kinh Ôn Giai Hòa, bị nam thần lạnh lùng Tần Vọng từ chối lời tỏ tình, cô liền đẩy tôi ra trước mặt anh ta: “Là cô ấy thích cậu đấy!” Tôi còn đang định lên tiếng giải thích thì ngay trước mắt bỗng hiện ra hàng loạt dòng chữ lơ lửng: 【Chịu oan thay tiểu thư, sẽ được trắng trợn 50 vạn (~1.8 tỷ)!】 【Con nhóc này ngốc quá, số tiền đó mà không lấy thì để tôi lấy!】 【Chuẩn luôn! Tần Vọng đẹp trai thế kia, nhận thích cậu ta thì sao chứ? Quan trọng là anh ta có tiền không?】 【Tiểu thư tuy đỏng đảnh, nhưng chi rất mạnh tay nha, kết thân với cô ấy, cánh cửa làm giàu đã rộng mở!】 Hai mắt tôi sáng rực như đèn pha. Đối diện ánh mắt tràn đầy kỳ vọng của Ôn Giai Hòa, tôi mạnh mẽ gật đầu. Nhìn Tần Vọng: “Đúng vậy, là tôi thích cậu.”
Lá Thư Tỏ Tình

Hái Trái Lê Đường Thuở nhỏ vì cứu hoàng thái tôn, ta ngã xuống nước rồi trở nên ngốc nghếch. Thái tử phi trong lòng áy náy, liền định thân để bồi thường. Từ đó, ta trở thành cái đuôi nhỏ sau lưng Triệu Cảnh Xuyên, bám theo suốt bảy năm. Thế nhưng hắn lại ghét ta dây dưa, ghét ta ngu muội, luôn tìm cách bỏ ta lại phía sau thật xa. Đợi đến khi ta tròn mười sáu, việc đầu tiên hắn làm là thỉnh chỉ đi tuần du phương Nam. “Quốc gia đại sự là trọng, nhi thần nên sớm rèn luyện.” “Thẩm Đường Lê? Không cần báo cho nàng, để nàng phơi vài tháng cho gió thổi bớt nước trong đầu đi.” Ta vô tình nghe được một câu ấy, trên đường trở về liền hớn hở hỏi tổ mẫu: “Chỗ nào gió lớn nhất ạ?” “Tất nhiên là Tái Bắc rồi.” Hôm sau, thu dọn xong túi vải thêu hoa nhỏ, ta liền ngồi lên xe ngựa đi Tái Bắc, trong lòng vui như mở hội. Trước kia Triệu Cảnh Xuyên luôn nói Tiểu Đường đầu óc vào nước, dù có ăn tiên đan cũng không cứu nổi. Thế gian chẳng có tiên đan, nhưng có gió mà. Gió ở Tái Bắc lớn, thổi cho sạch sành sanh, Tiểu Đường ta nhất định sẽ trở nên thông minh. Mai sau gặp lại, thấy Tiểu Đường thông minh lanh lợi như thế, hắn sẽ không còn lý do để chê ta ngốc nữa.
Hái Trái Lê Đường

Phản Công Trong buổi tiệc mừng công của công ty, ba tôi công khai thừa nhận ngoại tình. Trước mặt ban lãnh đạo cấp cao, ông nói với đứa con riêng: “Sau này công ty của ba, con có một nửa.” Cô ta bước lên định đứng cạnh tôi, tôi lạnh lùng đẩy mạnh một cái, khiến cô ta ngã lăn từ bậc cao xuống. Tôi quay đầu, nhìn ba, cười nhạt: “Bùm.”
Phản Công

Nhật Ký Tình Yêu Khi tôi đến nha khoa để làm điều trị tủy răng, cậu bạn trai cũ chỉ biết chơi game của tôi lại gọi điện tới. Tôi lỡ tay ấn nhầm nút nghe máy. Đúng lúc bác sĩ đang rút dây thần kinh răng, giọng anh ấy dịu dàng nói: “Lúc rút sẽ rất đau, em cố chịu một chút.” Tôi đau đến nỗi phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Đầu dây bên kia, giọng của Quý Nhiên run run: “Em đang làm gì vậy?” Tôi sực tỉnh, lập tức cúp máy. Tối về nhà, tôi mới thấy hot search trong ngày. #PUBG Tuyển thủ thần cấp Quý Nhiên thất bại trong giải đấu, khóc nức nở sau cánh gà. Trong video, có thể nghe loáng thoáng tiếng khóc đứt quãng của Quý Nhiên. “Rõ ràng kỹ thuật của tôi tốt hơn cậu ta…”
Nhật Ký Tình Yêu

Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi Trước khi cưới, chị tôi mang thai ngoài ý muốn nhưng lại lừa tôi rằng mình không thể sinh con. Chị khóc lóc van xin, kéo tôi cùng đi đến trại trẻ mồ côi để nhận con nuôi. Vì chị, tôi gật đầu đồng ý. Nhưng không ngờ, chị lại âm thầm đưa chính con ruột của mình vào trại trẻ, rồi để tôi nhận nuôi thay. Tôi nuôi dưỡng đứa bé ấy như con ruột, dạy dỗ từng li từng tí, xem nó là tất cả. Lớn lên, nó thành công rực rỡ, nhưng lại lạnh lùng đẩy tôi từ tầng cao xuống. “Mẹ à, mẹ thật lợi hại, bây giờ tài sản của dì đều là của con rồi.” Nhìn đứa con trai cười ngạo nghễ, cùng gương mặt mãn nguyện của chị gái, tôi uất nghẹn mà nhắm mắt xuôi tay. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về ngày đi đến trại trẻ. Lần này, trước cảnh tượng quen thuộc, tôi thu tay lại giữa chừng, ánh mắt chuyển sang cô bé từng bị chị gái dắt về rồi hành hạ đủ đường ở kiếp trước. “Bé ngoan, theo dì đi nhé. Từ nay dì chính là mẹ của con.”
Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi

Chia Tay Càng Sớm Càng Tốt Trước khi cưới, bạn trai tôi là Tống Lộ Thành, mua một căn nhà bằng cách vay ngân hàng. Anh nói: “Đây là món quà cưới bố mẹ anh chuẩn bị cho tụi mình, bất ngờ chưa?” Quả thật là “bất ngờ lớn”. Vì tiền vay mua nhà vừa đúng 90% thu nhập hàng tháng của anh ta. Sau này, khi không thể xoay kịp tiền trả nợ, anh quay sang tôi: “Vợ à…” Tôi cắt lời: “Tỉnh lại đi, anh đâu có vợ đâu.”
Chia Tay Càng Sớm Càng Tốt

Nữ Phụ Phát Điên Tôi phát hiện trong xe chồng có một cây nến sáp lạnh đã dùng một nửa. Nhưng hắn là giáo sư đại học, xưa giờ luôn nghiêm túc cổ hủ, lạnh lùng cấm d/ụ/c chưa bao giờ cùng tôi dùng mấy thứ kiểu này. Tôi còn đang thắc mắc thì trước mắt bất ngờ xuất hiện một loạt bình luận hiện lên. 【Đồ thích gây chuyện lại đến rồi, lại bắt đầu nghi thần nghi quỷ.】 【Tất nhiên là mấy trò chơi người lớn giữa nam chính và nữ chính rồi, nữ phụ chắc lại sắp làm ầm lên. Không được như ngươic ta ganh tị hay gì?】 【Nam chính ly hôn với cô ta nhanh lên đi, phát chán với con người này rồi!】 Chà, nghe thôi mà rạo rực thế nhỉ? Thì ra tôi là nữ phụ lót đường trong truyện yêu đương cẩu huyết, sự tồn tại của tôi chỉ để làm nền cho chuyện tình ngọt ngào giữa nam chính và cô học trò mê hắn. Tôi sững người một giây, rồi đưa cây nến cho hắn. “Giữ kỹ nhé, lần sau còn dùng tiếp. Không đủ thì cứ để em mua thêm cho.”
Nữ Phụ Phát Điên

Giăng Bẫy Ngày cưới, bố tôi uống say, đem toàn bộ tiền sính lễ và của hồi môn của tôi đi đánh bạc và thua sạch.Tôi sợ đến tái mặt, nhưng vị hôn phu của tôi lại cực kỳ bình tĩnh.“Tĩnh Tĩnh, tiền thua thì cũng đã thua rồi. Giờ quan trọng nhất là hoàn thành hôn lễ, đừng để người thân và bạn bè nhìn thấy trò cười của chúng ta.”Lòng tôi chùng xuống, mặc kệ anh ấy ngăn cản, tôi chạy thẳng đến bàn lễ tiền mừng, gom hết toàn bộ tiền mừng hôm nay đặt trước mặt bố tôi.“Chỗ này, bố cầm hết đi, mang đi thắng lại số tiền đã mất cho con!”
Giăng Bẫy

Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá Ba tôi là tổng giám đốc một công ty dược phẩm. Mỗi tháng ông ấy cho tôi 10 vạn tiền sinh hoạt, đến khi tôi vào đại học, con số ấy tăng thành 30 vạn. Yêu cầu duy nhất của ông là, đừng để em gái tôi biết đến sự tồn tại của tôi.
Ve Hè Nói Chuyện Băng Giá

Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương Sau khi gia đình phá sản, tôi được gả cho một tay chơi khét tiếng trong giới, một “Hải vương*” chính hiệu. Ngày đầu tiên kết hôn, anh ta vứt cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng, lạnh nhạt nói rằng thứ duy nhất anh ta có thể cho tôi là tiền. Không chỉ vậy, anh còn tỏ vẻ cực kỳ chán ghét tôi, thà tự mình làm hết việc nhà cũng không muốn tôi đụng vào bất cứ thứ gì trong biệt thự. Ba năm trôi qua như thế, tôi bắt đầu muốn ly hôn. Nhưng khi cầm theo đơn ly hôn bước đến cửa thư phòng, tôi lại nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào của anh: “Ba năm rồi, tôi hầu hạ cô ấy suốt ba năm! Mỗi tháng đưa cô ấy một ngàn vạn (~35 tỷ), ngày nào cũng nấu ăn cho cô ấy, vậy mà vẫn không thể khiến cô ấy cảm động.” Tiếng người anh em thân thiết của anh vang lên đầy tức giận: “Tao đã bảo mày đừng làm màu rồi, một người đàn ông đã có vợ lại còn xây dựng hình tượng ‘Hải vương’ để làm gì chứ?” * “Hải vương” là cách gọi mỉa mai một người đàn ông bắt cá nhiều tay, quen nhiều người cùng lúc, ai cũng tỏ ra thâm tình, nhưng không ai là thật lòng. Nói ngắn gọn: tra nam chuyên gieo thính cấp cao.
Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương

Gã Hàng Xóm Bệnh Hoạn Tôi đặt mua một bộ đồ ngủ hai dây trên mạng và dặn shipper để trước cửa. Tăng ca xong về nhà, bưu kiện chẳng cánh mà bay. Ngay lúc tôi còn đang thắc mắc thì nhận được tin nhắn từ anh hàng xóm mới. “Mỹ nữ có gu thật đấy, ngay cả đồ ngủ cũng quyến rũ thế này.” “Có cần anh giúp mặc không?” Tôi cố nhịn cơn buồn nôn để lấy lại đồ ngủ, định cho qua mọi chuyện. Ai ngờ tên biến thái lại được đà lấn tới, không ngừng khiêu khích sát ranh giới chịu đựng của tôi. Chuyện do trời thì còn có thể tránh, tự chuốc họa thì đừng trách ai! Vậy thì… đừng trách tôi ác!
Gã Hàng Xóm Bệnh Hoạn

Chuyện Này Có Thể Sao? Tôi thích nam thần, nam thần lại thích hoa khôi, còn hoa khôi thì lại thích đại ca trường. Mà đại ca trường… lại thích tôi. Bất đắc dĩ, hoa khôi đưa ra một quyết định:“Hay là… bốn đứa mình ở bên nhau luôn đi?” Nam thần: “Ừm… chắc đây là cách duy nhất để tất cả mọi người đều được toại nguyện.” Đại ca trường: “Thôi thì cũng được, tạm chấp nhận vậy.” Tôi: ? Chẳng lẽ thế giới này chỉ còn mỗi mình tôi là người bình thường thôi sao?