Danh sách truyện đã hoàn thành

Tình Thoại Tai Trái Sau khi liên hôn với cậu bạn thanh mai trúc mã bị điếc, ngày nào chúng tôi cũng làm tình trong oán hận. Không có tình cảm, chỉ toàn kỹ xảo. Năm năm vừa tròn, vốn định lập tức chấm dứt thỏa thuận. Nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh dù anh không nghe thấy gì vẫn cố chạy đi mua hồ lô đường cho tôi, suýt nữa bị xe đâm, khiến lòng tôi mềm nhũn. Cho đến khi tôi định bàn với anh xem có nên tiếp tục sống như vậy không, thì lại nghe tiếng trêu chọc của bạn anh vọng ra từ hành lang: “Ông bạn đóng vai người điếc đến nghiện rồi à?” Phía bên kia tường, Bùi Việt xoay xoay cái máy trợ thính trong tay, tựa vào tường, khóe môi cong lên, cười khẽ: “Chỉ khi tôi giả điếc, cô ấy mới có thể tự do là chính mình.” Tôi ở bên kia bức tường, sững người. Vậy mấy câu bậy bạ tôi nói trên giường… chẳng phải là anh nghe hết rồi sao?
Tình Thoại Tai Trái

Đại Ca Trường Học Là Thê Nô Tên đầu gấu trường học nói rằng hắn là chồng tôi sau khi tôi xuyên không về thời cấp ba. Còn nói kiếp này hắn nhất quyết sẽ không làm gã sợ vợ nữa. Bảo tôi đừng mơ mộng hão huyền, hắn tuyệt đối sẽ không cưới tôi. Thế rồi chỉ vì tôi đi tham gia trại hè của Đại học X cùng với nam thần học đường, Hắn liền vừa chạy theo vừa khóc ròng: “Vợ ơi! Không có em anh sống sao nổi! Em đừng đi mà! Anh giàu hơn hắn, lớn hơn hắn, khỏe hơn, dai hơn!”
Đại Ca Trường Học Là Thê Nô

Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ Cậu nhỏ ép hỏi tôi đứa bé là của ai? Tay tôi run rẩy, bấm gọi cho “người đàn ông hoang dã” kia. Thế nhưng… tiếng chuông điện thoại lại vang lên ngay bên cạnh. “… Gọi… nhầm rồi…” Tôi nhìn chằm chằm vào gương mặt điển trai của anh, khuôn mặt của… Tần Mặc. Trong lòng như sóng lớn cuộn trào.
Lỡ Mang Thai Với Cậu Nhỏ

Ngọn Đèn Tương Tư Thái tử điện hạ cùng ta ân ái bảy năm, trong lúc lưu lạc ở dân gian thì mất trí nhớ. Chàng yêu một đoá sơn trà hoang dã tự do sinh trưởng ở thôn quê. “Nguyên Ninh, từ đầu đến cuối ta đều không hiểu, tại sao trước kia ta lại thích nữ tử vô vị như ngươi.” Ta không khóc không làm loạn, giữ vững tôn nghiêm của quý nữ vọng tộc, thiêu rụi từng món đồ trước kia chàng tặng ta, nào là bút lông sói, bùa bình an, hoa dành dành khắp vườn… Chàng thở phào nhẹ nhõm, cho rằng cuối cùng ta cũng buông bỏ. Chàng bắt đầu ngày càng sa đọa, cũng đối xử tốt với hoa sơn trà hoang dã đó hơn. Cho đến lúc chàng nhớ lại tất cả. Canh giữ trước sân vườn nay đã trơ trọi của ta, không dám vượt qua lôi trì nửa bước. Sau đó, nhìn ta từ từ tương tư thành bệnh, lao lực quá độ trong những năm qua. Dần dần giống như đèn dầu đã cạn…
Ngọn Đèn Tương Tư

Giảo Khanh Khanh Mẫu thân ta dung mạo kiều diễm, dáng người đẫy đà yểu điệu, là đại mỹ nhân nức tiếng mười dặm tám làng. Phụ thân ta đẹp như tiên nam giáng trần, cùng mẫu thân thanh mai trúc mã lớn lên. Người không chỉ tuấn tú mà còn nấu ăn giỏi, trong đám người cầu thân rốt cuộc đã nổi bật mà ôm được mỹ nhân về. Ta kế thừa hết thảy dung mạo xuất chúng của phụ mẫu, vừa mới sinh ra liền khiến cả vùng xôn xao. Bao người đều cảm thán chưa từng thấy tiểu hài tử nào lại xinh đẹp đến vậy. Thuở nhỏ da thịt nõn nà trắng hồng, như một khối ngọc nhỏ tinh xảo. Khi trưởng thành lại càng khuynh thành động nhân. Diện mạo như đóa phù dung, mày ngài cong như lá liễu, môi anh đào, mắt hàm tình ý, làn da như tuyết như ngọc, lại thêm vòng eo mảnh mai có thể nắm trọn trong tay. Lại thêm… ngực đầy đặn nảy nở, kích thước khiến người không dám nhìn thẳng. Là tuyệt sắc nhân gian, thiên sinh yêu cơ.
Giảo Khanh Khanh

Khi Tình Yêu Trở Thành Gánh Nặng Ba năm yêu thầm Chu Gia Thuật, bỗng nhiên hắn tuyên bố kết hôn. Cô dâu không phải là tôi. Có người cảm thấy bất bình thay tôi, Chu Gia Thuật cười đến lãnh đạm: “Nếu anh đau lòng, không bằng cưới một người nghèo như cô ta đi?” Sau đó, ông nội bệnh nặng, công ty gặp nguy hiểm, tôi đang mang thai bị ép công bố tin kế thừa gia nghiệp. “Xin hỏi cô Hứa, đứa bé là của Chu tổng sao?” Tôi nhìn phóng viên, cười khéo léo: “Đứa nhỏ không liên quan gì đến Chu tổng cả.” Nghe nói ngày đó Chu Gia Thuật nhìn tôi với cái bụng hơi nhô lên trên ti vi, tức giận đến mức đập vỡ đồ đạc trong phòng. Về sau nữa, có người chụp được người đàn ông khiêm tốn, thần bí nhất giới nhà giàu Bắc Kinh kia, ở trên đường thấp giọng dỗ một cô gái. “Nhan Nhan, đứa nhỏ cũng sắp một tuổi, sắp gọi ba được rồi, em còn không cho anh một danh phận sao?”
Khi Tình Yêu Trở Thành Gánh Nặng

Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”
Nữ Đế Cẩm Đàn

Yến Tiệc Thao Thiết Gả vào Đông cung, đích tỷ bệnh ch.t, phụ thân quyết định lại đưa thêm một nữ nhi vào, giữ chặt ngôi vị Thái tử phi. Nước Đông cung sâu thẳm, những lương đệ được sủng ái nhiều đếm không xuể trên đầu ngón tay. Thái tử lại tính khí bất định, giếc người như ngóe. Trong nhà nghĩ tới nghĩ lui, thế mà lại đẩy ta vào cung. Chỉ là ta còn nhỏ, mới bảy tuổi, vẫn chỉ là một Thao Thiết nhỏ tham ăn. Đêm thành thân, Thái tử vén khăn voan, đối diện với ta bảy tuổi, không nhịn được cười lạnh thành tiếng. “Nhỏ như vậy, dưỡng thêm vài năm nữa đi.” Ta cũng âm thầm tính toán trong lòng, gầy gò thế này, dưỡng thêm rồi ăn mới ngon.
Yến Tiệc Thao Thiết

Đứng Nhất Trong Cuộc Đời Tôi là học sinh đứng nhất lớp. Để giúp đỡ tên đội sổ là Chu Hạo, cô giáo sắp xếp tôi ngồi cùng bàn với hắn. Kết quả, tôi bị hắn trêu chọc, rút ghế khiến tôi ngã xuống, thành người tàn tật. Sau đó, cô giáo đến bệnh viện khuyên nhủ: “Nói cho cùng, chẳng phải là em đứng không vững nên mới ngã sao? Đừng vu oan cho bạn, mau viết bản tha thứ đi.” Tôi không đồng ý, nhưng bố mẹ lại lén nuốt tiền bồi thường, công khai tuyên bố tha thứ và làm thủ tục cho tôi nghỉ học, rồi dắt em trai tôi bỏ đi biệt tích. Ngày tôi chết, Chu Hạo từ hạng bét vươn lên đứng nhất khối, hiệu trưởng đích thân trao giấy chứng nhận danh dự. “Cảm ơn cô giáo, đã không từ bỏ em lúc em khó khăn nhất, mới có em của ngày hôm nay.” Mở mắt ra lần nữa, tôi quay về đúng ngày khai giảng năm học mới, cô giáo đang cổ vũ mô hình kèm cặp một – một. “Lý Phán Đệ, em xuống bàn cuối ngồi cùng Chu Hạo.” Haha, không phải tự nhiên mà tôi đứng nhất lớp, xem tôi dùng cái não này chơi chết mấy người.
Đứng Nhất Trong Cuộc Đời

Gió Tây Bắc Thổi, Tiễn Cả Họ Nhà Chàng
Gió Tây Bắc Thổi, Tiễn Cả Họ Nhà Chàng

Phá Giới Con gái tôi nửa đêm t/r/è/o l/ê/n gi/ư/ờ/ng t//r/ẻ c/o/n của con trai Ảnh đế, từ đó hot search nổ tung. Cư dân mạng mắng chửi con gái tôi không biết xấu hổ, mới /n//ă/m tuổi đã muốn bá//m ví/u nhà giàu. Bạn gái tin đồn của Ảnh đế còn lên Weibo bóc phốt: 【Hồi đó có người t/r/èo lê/n gi/ườ/ng Ảnh đế không thành, giờ đến con gái cũng bắt chước, còn làm con trai Ảnh đế bị thương, chờ ch .t đi là vừa!】 Ngay sau đó, Ảnh đế lập tức bay về nước, trước mặt bao người tháo chuỗi Phật châu trên cổ tay xuống, nói anh ta muốn “phá giới” vì tôi. Cả mạng xã hội đều tưởng anh ta định phá “s/á/t giới”. Nhưng thực ra, cái anh ta muốn phá… là d/ụ/c giới. Dù sao cặp sinh đôi long phụng này, cũng là anh ta từng quỳ xuống cầu tôi sinh cho.
Phá Giới

Vương Phi Đa Tài Khi ta đang du xuân thì bị cư/ờng đ/ạo b/ắt c/óc. Tên cướp đòi phu quân ta nộp năm trăm lượng bạc chuộc người. Phu quân chẳng những không đưa bạc, lại còn sai người mang tới một tờ hưu thư: “Mỗi người một ngả, đời này chúc nàng an lạc.” Tên đầu lĩnh tức đến nỗi giọng the thé mắng to: “Đồ ngốc! Một đ/a/o hai lỗ, còn nói cái gì mà đời này an với chả lạc?” Ta cũng mắng: “An lạc cái tổ bà ngươi ấy!” Ta với tên đầu lĩnh, hai kẻ đồng lòng chung mối hậ/n, vừa gặp đã như tri kỷ. Cùng nhau uống rượu đến say mèm. Còn chưa kịp tỉnh rượu, binh mã của phu quân đã kéo đến nơi. Hắn nghiến răng nói: “A Phù, bản vương chẳng qua chỉ giở chút khổ nhục kế, ai ngờ lòng dạ nàng lại rộng đến vậy, còn uống rượu ăn mừng cho được.” Hắn đâu biết, ta cũng có một kế trong lòng.