Danh sách truyện đã hoàn thành
Lại Gặp Quân Đêm bái đường thành thân, nhưng phu quân của ta vẫn chưa về. Ngược lại ta nghe nói Hình bộ thượng thư đương triều liên thủ với nữ bộ khoái giang hồ và phá được một vụ kỳ án. Anh hùng và nữ hiệp đi đâu cũng có đôi có cặp, bọn họ được dân gian tôn sùng và trở thành một câu chuyện tình đẹp được người đời truyền miệng. Có vẻ như ta, một vị hôn thê được mai mối đàng hoàng, vô cùng thừa thãi. Quý tộc Thái Nguyên đều giễu cợt ta vì ta đã đi theo Thiệu Ngọc hỏi han ân cần hắn nhiều năm đến vậy, thế mà ta còn không nhanh bằng Lục bộ kia chỉ mới quen được hắn có hai tháng. Nhưng bọn họ không biết, ngay lúc Thiệu Ngọc liều mạng dùng thân mình để chặn mũi tên cho nữ bộ khoái, ta đã một mình bước qua con đường tuyết phủ kín than lửa nóng hổi, thành công lấy thư từ hôn về. Thiệu Ngọc vẫn nghĩ rằng ta chỉ đang giận dỗi hắn, hắn đang chờ xem khi nào ta sẽ tự tìm tới xuống nước với hắn. Mãi cho đến khi căn bệnh đậu mùa bùng phát khắp nơi trong kinh thành, ta đề xuất lấy thân mình để thử thuốc. Vì việc này nên hắn cảm thấy hơi cảm động, hắn tưởng rằng cuối cùng ta vẫn không nhịn được lo lắng cho hắn. Nhưng ta lại dứt khoát đi vòng qua người Thiệu Ngọc đang dang rộng hai tay đi về phía mình. Ngược lại ta khóc lóc rồi nhào vào trong lòng của tên ám vệ trẻ tuổi ở phía sau hắn: “Thật tốt quá, Thẩm Yến, may mà ngươi không sao!”
Lại Gặp Quân
Con Đường Hoàng Tuyền Trong làng, cô góa phụ trẻ đã tự sát. Cô mặc một bộ váy đỏ rực, treo cổ lên cây liễu trăm năm ở đầu làng. Không ai biết cô đã làm cách nào để treo mình lên cao như vậy; nhưng mọi người đều nói rằng cô muốn hóa thành lệ quỷ để báo thù.
Con Đường Hoàng Tuyền
Vả Mặt Bạn Trai Cũ Cặn Bã Hai giờ sáng, tôi vẫn đang nướng đùi gà bên ngoài Đại học Thanh Hoa. Bất ngờ, tôi gặp phải bạn trai, bên cạnh anh ta là một cô gái xinh đẹp dễ thương. Ánh mắt của hai người họ nhìn nhau đầy tình tứ. “Cho một đùi gà nướng. Cảm ơn.” Anh ta không nhìn thẳng vào người bán hàng, nên không nhận ra tôi đang giận dữ sau lớp khẩu trang. Cô gái nói giọng trong trẻo: “Gia Minh, sao chỉ mua có một cái vậy?” “Chúng ta ăn chung.” Giọng nói dịu dàng của Hồ Gia Minh, tôi đã lâu không được nghe thấy. Cô ấy gật đầu e thẹn, quay sang thấy tôi chưa nướng, liền hỏi: “Sao chị không nướng đi?” “Trả tiền trước.” Tôi trả lời lạnh lùng. “Ồ, 15 đồng một cái phải không?” Cô gái vừa nói vừa lấy điện thoại ra thanh toán, Hồ Gia Minh lập tức ngăn lại, “Để anh trả. Làm sao có thể để con gái trả chứ.” Nụ cười rạng rỡ của cô gái khiến tôi đau nhói. “150 đồng.” Tôi nói giọng lạnh lùng. “Cái gì?” Hồ Gia Minh tưởng mình nghe nhầm, mặt đầy vẻ không tin được. Khi tôi kéo khẩu trang xuống, anh ta hoàn toàn sững sờ.
Vả Mặt Bạn Trai Cũ Cặn Bã
Duy Nguyện Chiêu Chiêu Khi ta mười tuổi, mẹ sinh ra đệ đệ. Tổ mẫu đã bán ta cho một kẻ buôn người với giá mười lạng bạc. Ta bị đưa đến trước mặt một nam nhân trông yếu ớt và lạnh lùng. Khi thấy ta, hắn nổi cơn giận dữ. Ta rụt rè cúi đầu xuống, hắn nhìn ta rồi thở dài và nói: “Thôi được, trước mắt cứ ở lại trong phủ đi.” Sau đó, cha mẹ đến tìm ta. Hắn lạnh lùng đưa tay đẩy ta ra phía sau lưng và nói: “Phủ Minh Vương chỉ có một Minh An Quận chúa, còn về con gái của hai người, ta không biết.”
Duy Nguyện Chiêu Chiêu
Quan Tinh Vọng Đinh Tôi bị mắc “bệnh hôn”, một ngày không hôn là cả người khó chịu. Thế nhưng, trúc mã lại luôn nghĩ tôi chỉ ở bên cạnh hắn ta chỉ vì chứng bệnh này. Hắn ta lợi dụng lúc tôi phát bệnh để kiểm tra tình cảm của tôi, đẩy tôi về phía Thẩm Vọng Đinh. “Em có bệnh hôn, anh ta lại có chứng khát khao da thịt.” “Hai người thử xem thế nào.” “Dù sao thì, em ai cũng xơi được mà.” Chỉ cần tôi vượt qua bài kiểm tra, hắn ta sẽ thực sự ở bên tôi. Thế nhưng một ngày, một tháng trôi qua, tôi vẫn không tái phát bệnh. Hắn ta không tìm thấy tôi, cuối cùng gọi điện cho Thẩm Vọng Đinh, chất vấn hắn: “Tinh Tinh đâu?” Thẩm Vọng Đinh nhàn nhã đáp lại tôi, cười đầy lười biếng: “Cô ấy phát bệnh rồi, tôi đang chữa cho cô ấy.”
Quan Tinh Vọng Đinh
Tình yêu Hạt Dẻ Trong cuộc họp online. Trong lòng sếp đột nhiên xuất hiện một con mèo. Ánh mắt tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía tôi. Vì con mèo này, một phút trước còn đang ngủ say trong màn hình của tôi. Tôi đang định giải thích. Sếp tôi lại vỗ mông con mèo: “Ngoan, đi tìm mẹ đi.” …Tôi thăng luôn được rồi.
Tình yêu Hạt Dẻ
Ngày Ngày Hạ Triều Đều Thấy Ái Phi Tìm Đường Chết Tiểu Xuân nói: “Hoàng thượng đã quay về rồi, hơn nữa còn ôm trong lòng một nữ nhân không rõ sống chết!” Ta đáp: “Ồ ồ, vậy không rõ sống chết chẳng có gì đáng lo ngại sao?” Tiểu Xuân nói: “Nương nương! Người sắp thất sủng rồi, mà còn có tâm trạng nói mấy câu đùa cợt thế này!” Ta nói: “Theo ý ngươi thì nên làm thế nào?” Tiểu Xuân lấy ra gói thạch tín đã chuẩn bị sẵn từ lâu: “Chúng ta dùng cách cũ, giải quyết người đó đi!” Ta đáp: “Hay để bản cung tự giải quyết chính mình cho xong vậy.” Vì thế, ta nhanh như chớp cầm gói thạch tín trên bàn, cắn một miếng, Trong tiếng khóc than kinh thiên động địa của Tiểu Xuân, Ta mừng rỡ chờ đợi lúc kịch độc phát tác mà chết.
Ngày Ngày Hạ Triều Đều Thấy Ái Phi Tìm Đường Chết
Mai Mối Cho Tra Nam Tiện Nữ Vừa mới nhậm chức bà mối cho một web hẹn hò, trong nhóm chat hẹn hò lại thấy tài khoản của chồng mình, ghi chú là: 「Chưa ly hôn nhưng tìm trước, vợ không có khả năng sinh con, yêu cầu tìm một cô gái sinh năm 2000 có thể sinh con.」 Được, được, được, để anh ta không buồn, tôi im lặng chẳng nói cho anh ta biết sự thật là anh ta bị vô sinh. Không ngờ anh ta lại nghĩ là tôi không có khả năng sinh con, còn lén tôi đi hẹn hò tìm vợ mới. Đang tức giận thì Hồng tỷ giới thiệu một Wechat, ghi chú là: 「Cô gái sinh năm 2000 làm gái nghành, vừa mang thai đang gấp rút tìm người đổ vỏ, yêu cầu công việc tốt, điều kiện kinh tế tốt.」 Bảo tôi nhanh chóng ghép đôi cho cô ta, dù sao bụng cũng không đợi người. Tôi nhìn chằm chằm vào ghi chú của chồng với cô gái nghành rồi chìm vào suy tư. Một người muốn tìm gái trẻ đẹp để sinh con, một người đang gấp rút tìm người đổ vỏ, quả thực là trời sinh một cặp. Tôi thầm quyết định sẽ làm mai mối cho họ một lần.
Mai Mối Cho Tra Nam Tiện Nữ
Trưởng Công Chúa Tỳ nữ của ta là một nữ tử xuyên không. Nàng tự cho rằng bản thân giấu rất kỹ. Nhưng thực tế ta đã nhìn thấu lai lịch của nàng từ lâu. Bởi vì trước nàng, ta cũng từng ban chết cho một đồng hương của nàng. Sở dĩ giữ lại cái mạng nhỏ của nàng… Là vì ta thấy nàng có chút khác biệt so với nữ tử xuyên không trước đó.
Trưởng Công Chúa
Sổ Tay Ăn Dưa Ở Đông Cung Ta là thê tử bị phế truất của Thái tử, sau khi bị tước bỏ ngôi vị Thái tử phi, ta lâm trọng bệnh, mất đi thính giác cùng giọng nói. Thực ra, tất cả đều là ta giả vờ. Ta không muốn giao tiếp với người khác, vì vậy ta giả vờ tuyệt vọng, không ngờ rằng sau khi trở thành người câm điếc, Thái tử và các nương nương lại coi ta như thùng rác để trút bầu tâm sự. Biết được nhiều bí mật như vậy, ta không thể không tiến thêm một bước – Giả chết.
Sổ Tay Ăn Dưa Ở Đông Cung
Gặp Lại Người Xưa Thích Lục Bùi suốt mười năm, cuối cùng tôi cũng thấy chán nản. Tôi không còn chủ động bám lấy hắn ta nữa, tôi trả lại quà và từ chối mọi lời mời của hắn ta. Một tháng, hai tháng trôi qua, tôi chưa từng xuất hiện trước mặt hắn ta một lần nào. Cho đến khi bạn bè đăng một bức ảnh. Dưới ánh đèn mờ, một bàn tay trắng trẻo đặt lên hông một người đàn ông gầy gò. Nơi đầu ngón tay chạm vào, có xăm tên tôi. Sự căng thẳng tình dục đạt đến đỉnh điểm. Cuối cùng, hắn ta không thể ngồi yên, chủ động đến tìm tôi để hòa giải. Nhưng lại thấy tôi bị một người đàn ông khác ôm hôn đến mức gần như mất kiểm soát. Người đàn ông nhướng mày nhìn hắn ta: “Sao vậy, Tổng giám đốc Lục có sở thích thích nhìn người khác âu yếm à?”
Gặp Lại Người Xưa
Dẫu Có Lạc Mất Nhau Sau ba năm kết hôn với người đứng đầu gia tộc họ Phó, tôi giả chết để chạy trốn. Tôi vốn là một sát thủ, tiếp cận hắn chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ. Người đứng đầu gia tộc họ Phó vốn luôn bình tĩnh và tự chủ lại không tin rằng tôi đã chết, hắn huy động thế lực gia đình, như kẻ điên tìm kiếm tôi khắp thành phố. Một năm sau, tôi nhận nhiệm vụ mới, cần phải tiếp cận lại người đàn ông ngày càng quyền lực đó để đánh cắp thông tin mật. Lần này tôi quyết định giả danh, trở thành người tình thế thân của hắn. Sau đó, trong căn phòng tối. Người đàn ông quyền cao chức trọng dịu dàng mà u ám hôn lên má tôi. Khẽ thì thầm bằng giọng khàn đặc: “Bé cưng, đã tự dâng mình đến đây rồi, thì đừng hòng chạy trốn nữa.”