Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Thiên Kim Thật Giả Câm

Thiên Kim Thật Giả Câm Kiếp trước, sau khi được nhà họ Thẩm đón về, Thẩm Thiên Thiên – tiểu thư giả – liên tục bày trò hãm hại tôi. Cô ta khéo ăn khéo nói, lại có tài nghệ trà đạo, khiến tôi không bao giờ cãi lại được, đến mức tức mà chet. Sau khi trọng sinh, tôi quyết định giả vờ câm luôn. Cô ta nói gì, tôi chỉ đáp lại bằng tiếng “a ba a ba”. Ai mà ngờ từ đó, người bị cả xã hội chỉ trích lại trở thành cô ta. Mọi người đều cho rằng cô ta quá độc ác khi đi ức hiếp một người câm. Kể từ lúc đó, Thẩm Thiên Thiên sống dưới sự phán xét đạo đức của xã hội, làm gì cũng bị lên án. Còn tôi thì thật sự cười muốn chet, “a ba a ba”.  

Thiên Kim Thật Giả Câm

6 chương
Hào Môn
Mưu Kế Nội Trạch

Mưu Kế Nội Trạch Vào đêm thành hôn, tiểu Thanh mai của phu quân dùng kế gọi hắn đi. Nàng ta tùy tiện kiêu căng, xem thường một quý nữ vọng tộc đoan trang như ta. “Đích nữ của Cố phủ cũng chỉ có vậy, rốt cuộc cũng chẳng giữ nổi lòng phu quân, chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi.” Ta lười để ý đến nàng ta, chỉ nắm giữ quyền quản gia của vương phủ, làm tốt bổn phận của mình với tư cách là đương gia chủ mẫu. Dù sao cũng chỉ là một cuộc hôn nhân được ngự ban, ta chỉ cần thể diện tôn quý.

Mưu Kế Nội Trạch

4 chương
Cổ Đại
Giành Lại Hạnh Phúc Của Bản Thân

Giành Lại Hạnh Phúc Của Bản Thân Sau khi bị chồng cùng con trai đưa vào viện dưỡng lão, cuối cùng hệ thống cũng nhớ đến tôi. Lúc đó, tôi đã là một bà lão tóc bạc phơ ngồi xe lăn. Hệ thống xin lỗi tôi, lại ngạc nhiên trước cảnh ngộ khốn cùng của tôi. [Ký chủ, điểm tích lũy của cô đâu?] Tôi ngước đôi mắt đục ngầu, đếm trên đầu ngón tay. Kết hôn lập gia đình, sự nghiệp của chồng, con trai bệnh nặng… [Cô không giữ lại chút nào sao?] “Có chứ, sáu mươi tám tuổi bị tai nạn xe hơi què chân, chồng với mối tình thời thanh mai trúc mã nối lại tình xưa, con trai lười chẳng thèm quan tâm, tôi ở viện dưỡng lão chờ chết.” Hệ thống im lặng, đưa ra đề nghị bồi thường. “Vậy thì… Tôi đến đây thế nào thì về thế ấy, trả lại toàn bộ điểm tích lũy cho tôi.” Lúc đến, tôi là một thiếu nữ tràn đầy nụ cười, lúc đi cũng phải như vậy.  

Thủ Đoạn Hậu Trạch

Thủ Đoạn Hậu Trạch Ta bị chỉ hôn cho Ngũ hoàng tử, khi ấy hắn đã có một trắc phi. Trắc phi từng liều mình đỡ tên cho hắn, là người mà Ngũ hoàng tử luôn xem như nốt chu sa trong lòng. Mẫu thân lo đến phát bệnh, chỉ lo ta không được sủng ái, cuộc sống sẽ gian nan. Ta trấn an bà: “Nữ nhi là đến làm hoàng tử phi, không quan hệ tình yêu.” Vào ngày thứ hai sau hôn lễ, ta liền cho người tìm Bạch Nguyệt Quang thuở nhỏ của Ngũ hoàng tử vào phủ. Ta rất tò mò, khi Bạch Nguyệt Quang gặp nốt chu sa, ai sẽ giành được phần thắng đây?  

Thủ Đoạn Hậu Trạch

4 chương
Cổ Đại
Phu Nhân Ta Thật Xấu

Phu Nhân Ta Thật Xấu Ta nghe thấy được tiếng lòng của Thái tử, hắn nói bộ dạng của ta trông thật xấu xí. Thái tử cũng nghe được tiếng lòng của ta, ta mắng hắn trông như thằng đần. Hai chúng ta nhìn nhau, bỗng một giọng nói âm u vang lên. “Ta sẽ giết Thái tử trước, rồi giết Thái tử phi sau..” Thái tử cùng ta liền khựng lại một chút. “Ai, ai muốn giết ta?”

Phu Nhân Ta Thật Xấu

5 chương
Cổ Đại
Trò Chơi Ngược Tra

Trò Chơi Ngược Tra Ta đã được trùng sinh. Kiếp trước, Bạch thị mà ta cưng chiều hết mực đã đẩy ta xuống dòng sông băng giá mà chết đuối. Chết thật uất ức, chết thật nhục nhã, chết thật không cam lòng. Ta được trùng sinh vào lúc nàng ta vừa mới trở thành quả phụ. Nàng khóc lóc tìm ta cầu cứu như kiếp trước: “Biểu ca, ta sợ, chàng ở bên ta được không?” Ta điên rồi mới ở bên nàng ta. Đồ nữ nhân lòng dạ rắn rết. Nàng ta và đám nhi nữ vô tâm của nàng đều đi chết hết đi. Ta sẽ nuôi dạy hài tử ruột thịt của ta thật tốt. Cố gắng hết sức để chúng có tương lai tốt đẹp. Nếu còn hồ đồ thì ta sễ tự tát cho mình hai cái! Thế nhưng, từ miệng nữ nhi của nàng, ta biết được một sự thật còn kinh khủng hơn.

Trò Chơi Ngược Tra

4 chương
Hệ Thống
Phần 4 - Người Dọn Dẹp Hoạt Động Tập Thể

Người Dọn Dẹp Hoạt Động Tập Thể Ngày Quốc tế Lao động 1/5 sắp đến, ông chủ nhiều đầu đã quyết định tổ chức một buổi hoạt động tập thể cho các NPC trong trò chơi kinh dị. Ông ấy cấp cho tôi 10 triệu và công bố các chính sách sau: 1. Không muốn tham gia thì có thể không tham gia. 2. Được phép cộng thêm ngày nghỉ phép để nghỉ cùng một lúc. 3. 10 triệu chỉ là mức cơ bản, nếu không đủ thì có thể yêu cầu thêm. Tôi ngẩn ngơ nhìn ông ấy. Nhà ai mà nghỉ lễ 1/5 từ ngày 1/4 cơ chứ? “Ông chủ, hôm nay là ngày Cá tháng Tư, ông có đang đùa tôi không?” Ông ấy đáp: “Chúng ta không ăn mừng lễ phương Tây, lần này chỉ là điều chỉnh ngày nghỉ thôi.” Tôi ngỡ ngàng, nghỉ từ ngày 1/4 đến 5/5, đây là ngày tháng thần tiên gì vậy? Ông chủ tiếp lời: “Hoạt động tập thể lần này sẽ tính hoa hồng 0.1% dựa trên chi phí.” Nghĩa là nếu chi 10 triệu, tôi sẽ được 10 nghìn, chi 1 tỷ, tôi sẽ được 100 nghìn. Nếu chi 1.000 tỷ… Ông chủ nheo mắt: “Không giới hạn thì tôi có cảm giác sẽ xảy ra chuyện kinh khủng. Xác định rõ là khoản tiền này chỉ dùng để thực hiện mong muốn của các NPC và phục vụ hoạt động tập thể.” Tôi thất vọng thở dài, cơ hội đạt được tự do tài chính tan biến. Đến trưa 12 giờ, tất cả người chơi trong trò chơi kinh dị đều bị đẩy ra ngoài. Một thẻ ngân hàng với số dư 10 triệu đã đặt trước mặt tôi. Lần này để tôi thực hiện ước nguyện của các NPC trong trò chơi kinh dị nhé. Ví dụ như, để tác giả mà họ yêu thích viết thêm 1.000 chương truyện. Hay là ăn uống thỏa thích. “Cuộc thi ăn uống đầy hồi hộp đang diễn ra, vị trí số 1 là Tiểu Lý, số 2 là Cửu Vĩ, số 3 là Đồ Tể…” Vở kịch: Long Vương Tiểu Trương. Diễn viên: Trương Duyệt, Ngô Tử Du, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch. Màn trình diễn ảo thuật: Bí mật của lá bài, người biểu diễn: Joker. Thơ nịnh hót: Tôi và ông chủ của tôi. Người ngâm: Ngô Tử Du. Một vạch chéo dài lướt qua. Ông chủ nhìn tôi: “Màn này không cần lên sân khấu đâu, tôi không chịu nổi mất mặt như vậy.” Ông ấy nhìn tiếp phần tiếp theo. Thử thách: Đọc tiểu thuyết không ngủ nghỉ. Người biểu diễn: Đôn Đôn. Ông chủ chớp mắt một cái: “Lúc Đôn Đôn biểu diễn, nhớ phát cho mọi người bộ bài, xem như chúng ta đang xem chương trình đêm giao thừa.” Nhưng tôi không ngờ, cuối chương trình, các NPC đã dành cho tôi một màn thật khó xử. Bài hát: Má Ngô ơi, con không thể rời xa má. Ca sĩ: Tiểu Lý, Tiểu Trương… Biên soạn: Nghệ sĩ ăn vặt Triệu Thợ May; viết lời: Toàn bộ NPC.

Cuộc Đời Thứ Hai

Cuộc Đời Thứ Hai Ba ngày trước, ba mẹ nói với tôi rằng, tôi không phải con ruột của họ. Ba mẹ ruột của tôi là những doanh nhân có tiếng trong thành phố. Thực ra, tôi căn bản không quan tâm đến việc họ có phải ba mẹ ruột của tôi hay không. Bởi lẽ, đối với tôi, họ còn tốt hơn cả ba mẹ ruột nữa, tôi thích được ở bên cạnh họ. Thế nhưng, ba mẹ ruột đó của tôi lại tìm đến tận cửa rồi. … Nhìn người phụ nữ với dáng vẻ sang trọng trước mắt, trong lòng tôi dâng lên chút bất an.

Cuộc Đời Thứ Hai

4 chương
Hiện đại
Thiên Mệnh

Thiên Mệnh Thái Hậu băng hà, phàm là quan viên trong triều đều phải chọn con gái trong nhà để chôn cùng. Ta rút thăm thua đích tỷ vốn phải chấp nhận bị chôn trong hoàng lăng. Nhưng vào ngày hạ táng, hoàng đế vừa thấy ta đã yêu, phong ta làm phi ngay tại chỗ. Phu quân của đích tỷ thì chết trận sớm. Tỷ ấy không chịu nổi cảnh vườn không nhà trống nên gian díu với thị vệ, theo luật phải bị dìm xuống sông. Ta đến pháp trường xin tha cho tỷ ấy nhưng lại bị kéo xuống nước theo. Nhưng chỉ chớp mắt một cái, ta lại thấy đích tỷ quỳ thẳng người, thề hứa son sắt. “Con nguyện tuẫn táng theo Thái Hậu!”

Thiên Mệnh

5 chương
NP
Định Mệnh

Định Mệnh Tôi mang thai con của nhân vật phản diện, và để sống sót, tôi đã lên kế hoạch chạy trốn. Dù sao thì trước khi xuyên vào cuốn sách, tôi đã biết rằng Trì Tranh sẽ không cho tôi, một nhân vật phụ vô dụng, sinh ra dòng máu của hắn. Vào ngày trước khi tôi dự định trốn thoát, Trì Tranh ôm tôi và nói: “Em chỉ là thế thân của cô ấy, hãy an phận một chút, đừng làm khó cho anh.” An phận cái gì chứ! Vào tối hôm sau, tôi giả vờ nhảy xuống vách đá, thực chất là lén lút bỏ trốn ra nước ngoài để sống cuộc sống tự do. Nghe nói đêm đó, Trì gia gặp phải chuyện lớn, người thừa kế duy nhất đã trở nên điên cuồng. Còn ba tháng nữa mới đến ngày dự sinh, tôi bị một đám người mặc đồ đen bắt đi. Bị bịt mắt, giọng nói trêu chọc của một người đàn ông vang lên bên tai tôi: “Tiếp tục chạy đi, bảo bối.” “Nếu em còn dám rời xa anh, em có tin anh và em sẽ cùng nhau xuống địa ngục không?”

Định Mệnh

6 chương
Hệ Thống
Trăm Năm Trước Đã Nói Yêu Người

Trăm Năm Trước Đã Nói Yêu Người Sau khi tôi qua đời, gia đình đã đốt cho tôi một con trâu giấy. Một thời gian sau, tôi phải chăn trâu hằng ngày, tiều tụy đến không chịu nổi. Vì vậy, tôi đành báo mộng cho mẹ: “Con ngày nào cũng phải đi cắt cỏ chăn trâu, rất mệt mỏi.” Không lâu sau, gia đình lại đốt cho tôi một người hầu, nhưng bọn họ đốt quá vội vàng, quên vẽ thêm mắt và tai cho cậu ta. Tôi liền báo mộng cho ba: “Ba, hai người đốt là cái thứ đồ chơi gì vậy? Đã mù lại còn điếc, suốt ngày mò mẫm ra ngoài, con chăn trâu về còn phải đi tìm cậu ta.” Ngày hôm sau, gia đình lại đốt thêm một người hầu khác, lần này thì nhớ vẽ thêm mắt và tai, nhưng lại gãy một cái chân. Tôi lại phải báo mộng cho em trai: “Mấy người có thể để cho chị sống yên ổn được không? Trước chỉ cần chăn trâu, tìm thằng mù là xong, giờ con còn phải cõng thằng què đi khám bệnh, không đi là cậu ta kêu đau.” Mấy ngày sau, gia đình lại đốt cho tôi một đôi nam nữ nhỏ, kèm theo thư bảo rằng cặp đôi này sẽ chăm sóc cho tôi. Tôi thật không chịu nổi nữa, đôi này thì không có vấn đề gì, nhưng suốt ngày bận yêu đương, chẳng làm gì cả, cuối cùng lại để tôi nấu cơm cho chúng. Sáng nào tôi cũng phải nấu xong bữa sáng, ăn xong lại cõng tên què đi khám bệnh, về lại đi chăn trâu, chăn xong trời tối, còn phải đi khắp làng tìm tên điếc. Ông trời ơi, chết rồi mà không cho tôi được vài ngày yên ổn sao?

Không Còn Thấy Nàng

Không Còn Thấy Nàng Từ nhỏ ta đã biết, sau này mình sẽ là Tam phu nhân của Tạ gia. Tạ Thận Chi lễ Phật, trong khi những cô nương khác ngày ngày chơi diều đánh đu, ta lại ngâm mình trong Phật đường tụng kinh. Tạ Thận Chi tập võ, thích những nữ tử có tính cách kiên cường. Ta học cưỡi ngựa vì hắn ta, ngã gãy chân, vẫn không rơi một giọt nước mắt. Ta bất chấp tất cả để sống thành dáng vẻ mà hắn ta yêu thích. Vậy mà hắn ta lại thích một cô nương hoàn toàn trái ngược với ta. Hôn ước không thể hủy bỏ, ta quay đầu, gả cho đại ca của hắn ta, người nổi tiếng là nắm đấm sắt tàn nhẫn. Sau khi kết hôn, Đại lang Tạ gia không gần nữ sắc hệt như trong lời đồn Chỉ có một lần, Tạ Thận Chi say rượu chặn trước cửa phòng ta, Tạ Vọng Chi che chắn ta đằng sau, dùng ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt nhìn ấu đệ của hắn, lạnh lùng lên tiếng: “Bây giờ nàng đã là Đại phu nhân của Tạ gia, đêm hôm khuya khoắt, ngươi đến tìm đại tẩu của ngươi làm gì?”

Không Còn Thấy Nàng

4 chương
Cổ Đại