Danh sách truyện đã hoàn thành

Sau khi người yêu cũ của Tần Tấn quay về, anh ấy nói chia tay với tôi.Hôm tôi dọn đồ rời đi, anh ngồi trên ghế sofa, bình thản nhìn tôi thu dọn hành lý, sau đó còn tiễn tôi ra cửa, đưa tôi lên xe.Như một người bạn bình thường, anh hỏi:“Em còn muốn yêu đương không? Có cần anh giới thiệu ai cho không?”Tôi đáp: “Ừ, được thôi.”Nụ cười của anh khựng lại đôi chút, rồi tùy tiện đưa tôi một tấm danh thiếp.Người đó… là đối thủ mạnh nhất nhưng cũng là đồng minh của anh.Về sau, có một đêm khuya, tôi bị người đàn ông kia hôn đến mức tay chân mềm nhũn.Nhưng ngay trước cửa nhà, tôi va phải Tần Tấn.Anh nhìn chằm chằm vào đôi môi tôi, rõ ràng đã quên mất chuyện tấm danh thiếp kia, chỉ lạnh lùng cười:“Tốt nhất đừng để anh biết là thằng nào làm.”
NGƯỜI YÊU CŨ CỦA KIM CHỦ QUAY VỀ TÔI LIỀN BỎ ĐI

TRƯỢT TAY NHẮN NHẦM CHO KẺ THÙ

Lúc tôi đang nhặt rác trên phố, cha tôi ngồi ở ghế sau chiếc Maybach, lặng lẽ nhìn tôi chăm chú. Bên cạnh ông là những người bạn học của tôi — họ chế giễu và nhục mạ tôi, nhưng ông hoàn toàn phớt lờ, trong ánh mắt chỉ có niềm tán thưởng sâu sắc. Chỉ trong chốc lát, chiếc xe sang lao vút đi. Tôi còn đang ngơ ngác nhìn theo phương hướng chiếc xe rời đi, thì một lực đẩy mạnh bất ngờ khiến tôi ngã nhào xuống đất. Bên tai vang lên tiếng cười độc ác như của ác ma:“Một con nhà quê cũng mơ mộng hóa phượng hoàng à?”“Dám mơ tưởng đến Maybach, đúng là không biết lượng sức mình — phạt!”
TRẢI NGHIỆM NGƯỜI NGHÈO

Tôi nghi ngờ nghiêm trọng rằng anh chàng múc đồ ăn ở căng-tin trường mình đang thầm thích tôi.Bằng chứng là… mỗi lần anh ấy múc đồ ăn cho tôi, tay chưa bao giờ run, mà suất nào cũng nhiều đến mức tràn ra ngoài.Vì chuyện này, mấy đứa bạn cùng phòng cứ hay kêu trời kêu đất, còn nghi ngờ gu thẩm mỹ của anh ấy—Họ đồng loạt cho rằng tôi không xứng với anh chàng cao ráo, chân dài, ngũ quan thanh tú kia chút nào.Theo như tôi tìm hiểu, anh ấy cũng là sinh viên của trường, hình như còn là đàn anh trên tôi một khóa, đi làm thêm ở căng-tin để kiếm thêm thu nhập.Sau gần một tháng bị bạn bè xúi giục không ngừng, tôi cuối cùng cũng gom đủ dũng khí đi tỏ tình với anh.Gần nước gần lửa thì ấm trước, gần trai đẹp thì phải hành động sớm chứ, người ta “bật đèn xanh” rõ ràng vậy rồi, tôi còn ngại ngùng gì nữa?
PHẢI LÒNG SOÁI CA Ở CĂNG TIN

Văn phòng tổng tài, tầng cao nhất của tòa nhà Tiêu thị.Tôi đang quấn lấy môi lưỡi với kẻ thù không đội trời chung, dây dưa đến mức khó tách rời.Giây tiếp theo, cửa văn phòng bị đẩy ra.Tôi lập tức giật mình, mạnh tay ném xấp tài liệu thẳng vào đầu anh ta, mặt đỏ bừng:“Tần Tô, anh đúng là vô liêm sỉ! Dự án mà tôi vất vả lắm mới giành được, nhà họ Tần các người đừng hòng chia một miếng!”Xấp tài liệu sượt qua mặt anh, để lại một vết rạch mảnh với chút máu rỉ ra, càng làm gương mặt vốn sắc lạnh của anh ta thêm phần đáng sợ.Anh ta không nói một lời, chỉ lạnh lùng cầm lấy tài liệu rồi quay người rời đi.Ba tôi đứng bên cạnh, hừ lạnh một tiếng.Tôi biết, cửa ải này xem như đã qua.
TRỐN BỐ MẸ YÊU ĐƯƠNG VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Con trai đòi ăn kem Trung Tuyết Cao, tôi đắn đo mãi vẫn không nỡ mua.Đợi thằng bé vào trường rồi, tôi mới một hơi mua liền hai cây, ngồi bệt bên lề đường vừa ăn vừa gặm nhấm sự an ủi.Lúc đó, cửa kính chiếc Cayenne đậu gần cổng trường từ từ hạ xuống.Là chồng cũ của tôi, Cận Lam, ánh mắt phức tạp nhìn tôi:“Lâm Thất Thất, cô lại dám ngược đãi con trai của ông đây?”“Còn dám ăn một mình nữa à?”Á, anh ta dữ quá đi mất.Ai mà ngờ, người vừa ngang ngược vừa nóng nảy như anh, sau này lại ôm chặt hũ tro cốt của tôi, gào khóc đến điên dại chứ…
THỜI GIAN CHO EM GẶP ANH

Để tránh bị bắt đi xem mắt, Tết này tôi đã thuê một anh chàng giả làm bạn trai đưa về nhà.Dịch vụ của anh ấy quá hoàn hảo, khiến bố mẹ tôi vui đến nở hoa, họ hàng cũng chẳng thể chê bai điều gì.Tôi định đưa anh ấy thêm một bao lì xì để cảm ơn màn diễn xuất tuyệt vời.Nhưng anh ấy lại ôm eo tôi, ghé sát tai thì thầm:“Chị à, em thực sự muốn làm bạn trai của chị. Chị không biết em đã thích chị bao lâu rồi đâu.”
THUÊ BẠN TRAI VỀ RA MẮT

Ly hôn đã năm năm, tôi chưa từng nghĩ rằng… mình sẽ gặp lại Tống Cẩn Nam tại một bệnh viện tâm thần.Tôi là bác sĩ mới được điều chuyển đến đây.Còn anh, lại là bệnh nhân tâm thần.
GẶP LẠI BẠN TRAI CŨ Ở BỆNH VIỆN TÂM THẦN

TÔI GỌI XE CÔNG NGHỆ LẠI GẶP ĐÚNG SẾP MÌNH

“Mau lên Weibo mà xem! Cố Thanh Hàn vừa đăng bài! Ảnh cưới!”“Cái quái gì! Là Cố Thanh Hàn – nam thần lạnh lùng nghìn năm có một, chưa từng dính scandal kia á?”“Vợ anh ấy là ai?”“Cố Thanh Hàn kết hôn rồi? Đừng có đùa!”…Chỉ trong vài phút, Weibo sập hoàn toàn.Đám lập trình viên ôm đầu than trời:“Làm ơn báo trước một tiếng được không? Đừng có vừa lên là ném thẳng quả bom thế này!”
CHỒNG TÔI LÀ ẢNH ĐẾ

SẾP TÔI LÀ MÈO NHỎ

Lục Tấn Nguyên lần đầu gặp tôi trong buổi xem mắt đã đeo khẩu trang, nhưng tôi vẫn không thể không giật mình khi nhìn thấy vết sẹo lộ ra dưới khóe mắt bên phải của anh ấy.Có lẽ anh ấy đã nhận ra phản ứng của tôi, nên đứng dậy nói sẽ đi vào nhà vệ sinh, để lại một chút thời gian cho tôi tiêu hóa cú sốc vừa rồi.Đúng lúc đó mẹ tôi gọi điện hỏi tình hình buổi xem mắt thế nào.Tôi thuật lại sự thật cho mẹ trong cuộc gọi.“Anh ấy có một vết sẹo lớn trên mặt, trông hơi đáng sợ.”Lời vừa dứt, bóng dáng cao lớn vạm vỡ của Lục Tấn Nguyên đã xuất hiện trong tầm mắt tôi.Chắc chắn anh ấy đã nghe thấy những gì tôi nói.Mẹ tôi vẫn tiếp tục hỏi qua điện thoại, nói rằng sẽ tìm người giới thiệu để hỏi rõ chuyện.Tôi cầm điện thoại, ngẩng đầu đối diện với đôi mắt trong trẻo của Lục Tấn Nguyên, cảm giác vô cùng bối rối.Đây là lần đầu tiên tôi gặp anh, và anh biết tôi bị vết sẹo trên mặt anh làm cho hoảng sợ.Sau này, khi tình cảm dần sâu đậm, anh thường tắt đèn trước, nói rằng sợ tôi nhìn thấy vẻ mặt nhíu mày của anh sẽ mất hứng.