Danh sách truyện đã hoàn thành
Báo Phi Dũng Mãnh Ta dựa vào một thân hình rắn chắc để trở thành phi tần đặc biệt nhất trong hậu cung. Các phi tần khác thì ngày lẻ, một ba năm cảm lạnh, ngày chẵn, hai bốn sáu thì ngất xỉu kèm ho ra máu. Còn ta, ngày lẻ thì xé nguyên con dê, ngày chẵn thì ăn đầu bò chấm dầu. Sử quan viết tiểu truyện cho các phi tần trong hậu cung. Tiểu truyện của ta như thế này: “Dùng đá làm bao cát, nhổ liễu như nhổ hành. Mặc áo phấn với đôi mắt sắc sảo như báo, mở mắt là lao vào hành động ngay!” Sử quan viết tiểu truyện cho ta, nước mắt giàn giụa: “Cả đời ta, học vấn đầy bụng, cầm bút viết sách. Chính sử từng viết, dã sử từng viết, nhưng đây là lần đầu ta viết ra thứ như… cứt chó vậy.”
Báo Phi Dũng Mãnh
Hào Quang Thiếu Nữ Bố mẹ ruột không cho tôi gọi họ là bố mẹ, bắt tôi gọi là chú, dì. Sau này, tôi thi đỗ vào Thanh Hoa. Họ gặp ai cũng nói: “Đây là con gái tôi…” Tôi cười phản bác: “Chú, dì ơi, không thể nhận con bừa bãi được.”
Hào Quang Thiếu Nữ
Dải Lụa Xanh Vì cứu hắn, ta bán đi món trang sức duy nhất của mình, mạo hiểm khắp nơi cầu y, chỉ mong đến ngày ly biệt, có thể lấy ân tình trói buộc, để hắn đưa ta rời khỏi chốn thanh lâu này. Khi ấy, Tạ Hành Trác một lời liền đáp ứng. Ta ngượng ngùng tháo sợi dây lụa xanh bên hông, trao cho hắn làm tín vật: “Chàng treo sợi dây này lên trên cây hòe trước lầu, ta liền biết chàng đã trở về.” Nhưng ta chờ mãi, chờ đến khi lá cây rụng hết, tuyết phủ trắng xóa, vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu. Nhiều năm sau, ta trở thành một nhạc kỹ được người bao nuôi, khi theo chủ nhân trở lại chốn cũ. Nam nhân bên cạnh ta chỉ vào một cây cổ thụ, giễu cợt nói: “Nghe đồn thế tử của Ân Bình hầu vẫn chưa chịu hồi kinh thành thân cùng công chúa, chỉ vì muốn ở lại chờ dưới gốc cây héo khô này.” “Muội phu của ta quả thật là người si tình.” Ta thoáng nhìn sợi dây lụa xanh vẫn còn treo trên cành cây, rồi ôm đàn không nói gì. Dù hắn có si tình đến đâu, giờ cũng chẳng còn can hệ gì tới ta nữa rồi.
Dải Lụa Xanh
Chủ Nhà Nữ Quỷ Ta bị một tờ hưu thư đuổi ra khỏi nhà. Sau đó, ta dắt theo hai đứa con, một lớn một nhỏ, dọn vào sống trong căn nhà ma ám. Chúng ta sống nương tựa vào nhau và trở thành tỷ muội với một nữ quỷ. Nhưng cuối cùng, chính tay ta đã khiến quỷ muội hồn phi phách tán.
Chủ Nhà Nữ Quỷ
Hoa Hồng Dại Nở Rộ Năm thứ năm sau khi kết hôn, tôi bắt gặp Tần Thao đè thư ký lên bàn mà hôn. Anh ta không chút bận tâm, thản nhiên nới lỏng cà vạt: “Em đang mang thai, nên dù sao anh cũng phải tự tìm chút niềm vui chứ.” Tôi chạm lên bụng phẳng lì của mình, thản nhiên chấp nhận. Sau đó, Tần Thao phát hiện tôi đang ôm anh trai của anh ta, môi đến khó bỏ khó phân. Anh ta nhìn vào cái bụng phẳng lì của tôi, mắt đỏ lên mà chất vấn: “Chẳng phải em nói là mang thai sao?” Tôi chậm rãi quệt vết son trên cổ áo của Tần Thác, cười nhàn nhạt: “Trước đây đúng là lừa anh, nhưng bây giờ, tôi thực sự đã có rồi.”
Hoa Hồng Dại Nở Rộ
Thời Nghi Đúng vào nhiều năm sau, lúc Kiều U mang khuôn mặt có ba phần giống tôi xuất hiện bên cạnh chồng tôi. Tôi đã biết. Đứa con gái của con giáp thứ mười ba năm đó, định dùng thủ đoạn khi ấy của mẹ ả, đối phó với tôi. Nhưng sao tôi có thể để ả như ý cho được. Cùng ngày hôm ấy, tôi bỏ lại cho Thẩm Lương Châu một tờ giấy ly hôn, yêu cầu phân nửa tài sản, rời sân trước hạn. Không chơi nữa.
Thời Nghi
Tiếng Động Lạ Trên Gác Mái ==>Click để xem toàn bộ Series Truyện<== Gia đình tôi có một con quái vật bị nhốt trong gác xép. Con quái vật đó là anh trai ruột của tôi, chính cha mẹ tôi đã tự tay nhốt anh ấy lại suốt hai mươi bốn năm trời. Cha mẹ nói với tôi rằng, anh trai bị bệnh tâm thần, còn có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng, nên chỉ có thể nhốt lại để ngăn anh ấy gây tổn hại cho người khác. Nhưng có một lần, tôi tình cờ vào phòng đó, anh trai liền bịt miệng tôi lại, với vẻ mặt hoảng sợ, anh thì thầm bảo tôi rằng, hai người kia không phải cha mẹ ruột của tôi.
5. Tiếng Động Lạ Trên Gác Mái
Chạm Nhầm Nơi Cấm Kỵ Tôi nuôi một con rắn làm thú cưng. Mỗi lần tôi chạm vào nó, nó đều trốn đi. Tôi rất ngạc nhiên, hỏi hàng xóm bên cạnh, hắn khẽ ho một tiếng: “Đó là biểu hiện của sự xấu hổ, cứ chạm vào nó nhiều lần là được.” Ai ngờ có một lần, tôi chạm nhầm chỗ, con rắn bỏ chạy. Đến ngày thứ ba vẫn không có tin tức gì, em trai tôi đến giúp tôi tìm. Gần nửa đêm, con rắn quay về, còn mang theo một gói đồ lớn. Nhìn thấy tôi và em trai, nó rơi nước mắt lộp bộp: “Trong lúc tôi chuẩn bị sính lễ, mà em đã có người đàn ông khác rồi?” Không phải chứ, rắn sao lại biết nói!?
Chạm Nhầm Nơi Cấm Kỵ
Đóng Cọc Sống Vào những năm 2000, chú của tôi tiếp quản một công trình dang dở, xảy ra vài chuyện rắc rối, gây ra khá nhiều ồn ào, thậm chí còn lên cả tin tức. Lúc đầu có người đồn rằng mấy công nhân đã chết trước đây quay trở lại và vẫn tiếp tục làm việc. Còn có người nói mỗi đêm khuya, khi không gian yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng người đóng cọc trên công trường. Chuyện này càng ngày càng ly kỳ, thậm chí có người bảo rằng nhìn thấy mấy công nhân đã chết, mặt đầy máu, nằm bò trên cửa sổ gõ kính, hỏi vì sao họ không đi làm.
Đóng Cọc Sống
Ngày Yên Tháng Lặng, Một Đời Bình An Sau khi thành công công lược hoàng đế bạc tình bạc nghĩa, ta vì hắn mà ở lại. Nào ngờ hắn bị thương, mất trí nhớ quên đi ta. Hắn yêu cô nương khác, mũ phượng khăn quàng, thú nàng ta làm thê. Còn ta ở bên cạnh hắn thành quý phi không được sủng ái. Chỉ vì làm bẩn giày của người hắn yêu mà ta bị hắn phế hai tay rồi ném vào lãnh cung. Đôi tay này từng cầm trường thương, cùng hắn vào sinh ra tử. Đôi tay này đã từng đan chặt mười ngón với hắn, cả đêm không nỡ tách ra. Ta quyết định từ bỏ. Hệ thống khuyên ta: [Đợi thêm mấy ngày nữa đi, bệnh của hắn sắp khỏi rồi.] Nhưng ta mệt rồi, ta không muốn chờ hắn nữa.
Ngày Yên Tháng Lặng, Một Đời Bình An
Kế Hoạch Ly Hôn Giả Em dâu mang thai đôi, cả hai đều là con trai. Bố mẹ chồng mừng phát điên lên. Gọi vợ chồng tôi về nói: “Hai đứa là anh chị cả, phải gánh vác trách nhiệm gia đình, sau này tiền trả góp nhà, tiền sinh hoạt của chúng nó, hai đứa phải giúp đỡ cho nhiều vào!” Tôi định nói, nhìn tôi giống loại người ăn không ngồi rồi đi đưa hết tiền cho người khác lắm hả?? Tôi vất vả làm việc là để cho các người hút máu sao?! Nhưng chưa kịp mở miệng, chồng tôi đột nhiên hét lên một tiếng “Á”! Chỉ vào tôi, kích động nói: “Em nhéo anh làm gì? Em không đồng ý à? Em là đứa bất hiếu! Anh nói cho em biết, anh chắc chắn phải giúp em trai anh, không thì ly hôn, anh sẽ ra đi tay trắng! Sau này có phải ăn xin, anh cũng phải lau đít cho em trai anh!” “…” Mịa nó, tôi còn chưa đụng đến anh…
Kế Hoạch Ly Hôn Giả
Cố Tiểu Tiểu Một ngày trước khi tôi được đón từ trại trẻ mồ côi, cô gái bắt nạt tôi đã lấy đi giấy tờ tùy thân và thay thế thân phận của tôi. Trở thành thiên kim hào môn lưu lạc bên ngoài 15 năm. Còn tôi nằm trên căn gác mái cũ nát, cười và nói lời tạm biệt với kẻ bắt nạt tôi: “Chúc cô thượng lộ bình an, hiến thận suôn sẻ.”