Danh sách truyện đã hoàn thành

Lục Tự Nam – công tử nhà giàu trong lớp, nổi tiếng ngông cuồng và bất kham – không may bị bóng rổ đập trúng đến ngất xỉu.Khi tỉnh lại, ánh mắt anh ta khóa chặt lấy tôi, rồi bất ngờ nói một câu khiến tất cả mọi người chấn động: “Bảo bối, anh đau.”Sau đó, anh ta cứ quấn lấy tôi không rời, nói rằng chúng tôi đã kết hôn sau mười năm, nói rằng anh ta là chồng danh chính ngôn thuận của tôi.Tôi nghi ngờ hoặc là đầu óc Lục Tự Nam có vấn đề, hoặc đây là chiêu trò mới của anh ta để trêu chọc tôi.Dù sao thì trước giờ anh ta vẫn luôn không ưa gì tôi.Huống hồ, với một người như tôi, sao có thể có tương lai đấy được chứ.
BẢO BỐI CỦA LỤC NAM THẦN

Tôi cứ tưởng rằng anh ta bị khiếm thính, nên thường xuyên thì thầm tỏ tình bên tai.Hôm nay, học được vài câu nói sến súa, tôi quyết định trổ tài.“Anh ơi, em muốn cùng anh ngồi xe lắc lư~.”Người vốn dĩ chẳng bao giờ có phản ứng bỗng nhiên bế bổng tôi lên.Giọng anh ta khàn khàn: “Được.”
NAM THẦN GIẢ VỜ LẠNH LÙNG

Có một câu hỏi thế này: “Yêu đương với minh tinh hàng đầu là cảm giác gì?”Tôi: “Cảm ơn lời mời.tôi Không rõ lắm, nhưng con trai của minh tinh hàng đầu thì rất đáng yêu .”Không ngờ câu trả lời của tôi lại leo thẳng lên top trending, phần bình luận chỉ toàn một câu: “Bớt ăn lạc đi.”Tôi đặt tờ giấy xét nghiệm ADN xuống, cúi đầu nhìn cậu nhóc con trước mặt—cái cổ nhỏ vươn dài, đôi mắt tròn xoe sáng rực, chăm chú nhìn chiếc bánh trên bàn. Từng đường nét trên khuôn mặt nhóc con đều giống hệt một ai đó… một người mà cả thế giới đều biết.Tôi im lặng.Đừng hỏi tôi thằng bé từ đâu ra. Nực cười thật, chính tôi còn mơ hồ hơn cả con trai của minh tinh đó.
BỖNG DƯNG CÓ CON VỚI ẢNH ĐẾ

Tôi và Chu Từ cũng là một đôi “oan gia ngõ hẹp”.Chúng tôi chửi rủa nhau, đánh nhau, cuối cùng còn thề độc: “Ai không ly hôn thì làm chó.”Trên đường ra tòa, chúng tôi dùng những lời lẽ cay nghiệt nhất để nguyền rủa đối phương.Thế nhưng khi chiếc xe chở dầu lao tới, anh ta lại đột ngột bẻ lái, dùng chính cơ thể mình để hứng trọn cú va chạm.Anh ta đã giúp tôi sống thêm 0,01 giây.Lần tiếp theo mở mắt ra, tôi đã quay về mùa hè năm lớp 11.Chu Từ cũng đang ôm một bó hoa, hỏi tôi có muốn thử lại không.Giây tiếp theo, anh ta uể oải ngước mắt lên, cả khuôn mặt tràn đầy u ám.Khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, tôi liền biết — anh ta cũng quay về rồi.
HÃY ĐỂ ANH YÊU EM

Năm tôi “bị lợi dụng” nhiều nhất, là lúc anh trai tôi đang yêu đương và lấy tôi làm cái cớ.Khi giao tôi cho bạn thân của anh, anh ta còn cam đoan chắc nịch:“Khả năng dùng ngôn ngữ ký hiệu của Cố Thời An đỉnh lắm, có cậu ấy bên cạnh em, anh yên tâm.”Nhưng rồi, sau này anh tôi vô tình bắt gặp Cố Thời An hôn tôi, lập tức sụp đổ:“Tôi bảo cậu chăm sóc em gái tôi! Sao cậu lại chăm sóc luôn vào lòng cậu rồi?!”Tôi cuống quýt ra dấu: [Anh mau giải thích với anh tôi đi, chỉ là hiểu lầm thôi.]Anh ấy nhướng mày: “Tiểu Tiểu dặn em đừng hung với anh, em ấy sẽ đau lòng.”Tôi ra dấu thành một dấu hỏi: “…?”
CÓ ANH LUÔN YÊU EM

Tôi xuyên không vào tiểu thuyết tổng tài sau khi bị tai nạn giao thông, trở thành người vợ cũ rắc rối của đại lão.Nghĩ đến kết cục thảm hại của nhân vật gốc, tôi nhanh chóng ký tên mình vào đơn ly hôn.Khuôn mặt của tổng tài, đen lại.“Tống Hân, em đã suy nghĩ kỹ chưa?”Tôi thở dài một cái, ôm chặt lấy đống tiền bồi thường.Đùa à, tiền bồi thường ly hôn khổng lồ, tôi sẽ không trả lại một đồng nào đâu!
XUYÊN THÀNH VỢ CŨ CỦA TỔNG TÀI

Kẻ thù không đội trời chung của tôi, Sở Thịnh Niên, gặp chuyện.Cả đời này, anh ta chỉ có thể ngồi trên xe lăn.Mọi người đều né tránh anh ta như tránh tà.Nhưng tôi thì ngược lại, vui vẻ kết hôn với anh ta.Anh ta không thể đi lại, tôi cảm thấy mình giống như đang nuôi một con thú cưng.Muốn bóp tròn, bóp dẹt thế nào cũng được.Lúc vui, tôi ôm anh ta ngủ.Lúc không vui, tôi thì véo khuôn mặt đẹp trai của anh ta mà nhào nặn.Nhìn anh ta xấu hổ, tức giận đến muốn chết, tâm trạng tôi liền tốt lên.Cho đến ngày gia đình tôi phá sản, tôi mới nhận ra có lẽ mình không còn nuôi nổi anh ta nữa.Thế là tôi sắp xếp ổn thỏa mọi thứ cho anh ta, thu dọn hành lý rời khỏi Kinh Thị.Nhưng cuối cùng lại bị anh ta bắt về.Người đàn ông cao lớn đè tôi lên cửa kính sát đất, nghiến răng nói từng chữ:“Giang Thanh Thanh, em có ý gì? Ngủ với tôi xong rồi muốn chạy à?”Tôi trừng mắt nhìn đôi chân dài, thẳng tắp của anh ta, sững sờ:“Anh… sao anh lại có thể đứng lên được?”
TÔI CHĂM SÓC KẺ THÙ BỊ PHÁ SẢN

Nửa đêm lướt thấy một anh người mẫu có tám múi.Muốn gửi cho nhỏ bạn thân khoe một chút.Ai ngờ tay trượt một cái…Gửi thẳng cho ông chú lạnh lùng cấm dục của nó.[Người mẫu đẹp trai quá! Cơ bụng gợi cảm ghê! Qua màn hình cũng muốn li//ế/m… 😋😈]Gửi xong, cơn buồn ngủ ập đến.Tôi ngáp một cái, quăng điện thoại qua một bên rồi nằm ngủ.Hoàn toàn không hay biết…Hình tượng thỏ trắng nhỏ ngoan ngoãn dễ thương của tôi đã sụp đổ.Ông chú nhỏ nhịn d//ụ/c nhiều năm, dục vọng bùng nổ.Hút thuốc suốt đêm, trằn trọc không ngủ nổi.Bốn giờ sáng, gửi cho tôi cả trăm tấm ảnh ư/ớ/t á/t của ảnh.Còn kèm theo một tin nhắn:[Anh tắm sạch rồi, muốn li/ế/m thì không cần qua màn hình nữa… 😏]Sáng dậy, thấy biểu tượng WeChat nhấp nháy 99+ tin nhắn.Tôi bấm vào xem…Trời ơi, đất trời như sụp xuống!Chỉ muốn tìm bức tường nào đó đập đầu chết đi cho rồi!Càng nghĩ càng chết lặng…Vì mới tối qua, lúc ăn cơm, nhỏ bạn còn hồn nhiên nói với chú nó rằng…Tôi da mặt mỏng, dễ xấu hổ, giống con thỏ trắng nhỏ, trêu cái là đỏ mặt ngay…
LỠ GỬI NHẦM TIN NHẮN CHO CHÚ CỦA BẠN THÂN

Tuần thứ ba chiến tranh lạnh với Kỷ Uyên, anh ta công khai mối quan hệ với một nữ diễn viên hạng ba.Hệ thống xác định tôi thất bại trong chiến lược chinh phục và yêu cầu tôi chọn lại thẻ nhân vật, thay đổi mục tiêu chinh phục khác.Nhưng ngay khi tôi sắp thành công với người mới.Kỷ Uyên, người đã cắt đứt liên lạc, bỗng nhiên gọi điện vào giữa đêm.“Tống Nhiễm Nhiễm, để ép anh ra mặt, em thậm chí còn tự hạ thấp bản thân đến mức quyến rũ cả ba anh sao?!”Tôi trợn to mắt, giơ chân đạp mạnh người đàn ông đang ngủ say bên cạnh.“Anh không nói là anh độc thân à?! Sao lại có thêm một đứa con trai vậy?!”
LÊN GIƯỜNG VỚI CHÚ CỦA NYC

Sau khi bám riết lấy học bá nghèo khó và theo đuổi đến cùng, tôi chán rồi.Tùy tiện viện cớ chia tay:“Nhà tôi có tiền, anh thì không. Chúng ta không môn đăng hộ đối, không hợp nhau.”Chia tay xong, tôi lập tức chặn liên lạc, mua vé máy bay đi du lịch ba tháng, chơi bời thỏa thích.Ba tháng sau về nước, tôi phát hiện học bá nghèo ngày nào đã biến thành thái tử gia nhà họ Phó, được ngàn vạn sủng ái.Tôi chết lặng.Giới thượng lưu cười nghiêng ngả, hả hê chờ xem trò cười của tôi.Trong bữa tiệc, thái tử gia cầm ly rượu, lạnh mặt bước về phía tôi.Tôi sợ đến mức chân nhũn ra, lùi sát vào tường, túm lấy vạt áo anh ta, hét lớn:“Tôi có thai rồi, con là của anh!”“Anh không được đánh tôi… mắng cũng không!”“Hu hu hu, tôi mang thai mà anh còn đối xử lạnh nhạt, đồ tra nam!”
THEO ĐUỔI HỌC BÁ NỬA VỜI

Cha tôi nợ nần chồng chất, nên đã gán tôi cho thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh trừ nợ.Tôi thề sẽ tự mình trả hết số nợ đó và chuộc lại tự do.Sau khi trốn thoát, tôi sống yên bình trong một thị trấn nhỏ.Không ngờ thái tử gia suýt nữa đã lật tung cả Bắc Kinh để tìm tôi.“Thái tử gia đã tìm được bạch nguyệt quang của mình rồi!”Chỉ vì một câu nói này, tôi lại bị bắt quay về.
TRẢ EM BẰNG TÌNH YÊU
