Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Mẹ Chồng Thức Tỉnh

Mẹ Chồng Thức Tỉnh Về quê ăn Tết, tôi phát hiện mẹ chồng có dấu hiệu t /rầ/m c.ả/m. Nửa đêm bà lén khóc trong bếp, miệng lẩm bẩm rằng sống chẳng còn ý nghĩa. Tôi muốn đưa bà lên thành phố ở chơi một thời gian cho khuây khỏa. Nhưng ba chồng sống ch .t không đồng ý. Ông tuyên bố nếu bà dám theo tôi lên thành phố, ông sẽ tuyệt thực. Mẹ chồng sợ hãi, rụt rè từ chối lòng tốt của tôi. Tôi cương quyết kéo bà lên xe: “Mẹ mà không đi, có khi chẳng còn mạng đâu.”

Mẹ Chồng Thức Tỉnh

4 chương
Hiện đại
Lần Này, Tôi Không Làm Mẹ Kế Nữa

Lần Này, Tôi Không Làm Mẹ Kế Nữa Tôi kết hôn với Thẩm Bùi suốt 30 năm. Nuôi nấng hai đứa con riêng của anh ấy, chăm lo cha mẹ chồng. Vì điều đó, thậm chí tôi chưa từng sinh lấy một đứa con cho riêng mình. Cuối cùng, năm 55 tuổi, vì lao lực mà mắc u.n/g th/ư dạ dày. Ngoài phòng bệnh, con riêng của chồng lại cãi nhau với người nhà tôi vì chuyện hậu sự. Chúng không muốn sau này tôi được chôn cùng Thẩm Bùi. “Theo quy củ ngày xưa, dì Tống chỉ là vợ kế, là thiếp.” “Thiếp thì sao được vào từ đường tổ tiên? Sau này bố tôi dĩ nhiên phải hợp táng với mẹ tôi.” Thẩm Bùi cúi đầu không nói, cuối cùng chỉ thở dài một hơi: “Chuyện này, ba nghe theo các con.” Tôi nhắm mắt lại, không cam lòng. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về năm 22 tuổi. Lúc đó là năm thứ hai sau khi tôi lấy Thẩm Bùi. Ngoài cửa, cả nhà đang đợi tôi dậy để hầu hạ. Còn tôi thì chỉ lặng lẽ đưa ra tờ đơn ly hôn: “Thẩm Bùi, chúng ta ly hôn đi.” Khoảnh khắc ấy, vành mắt anh đỏ bừng: “Chỉ là một phần mộ thôi mà, có gì quan trọng đâu.” “Kiếp trước, người anh yêu từ đầu đến cuối chỉ có mình em.”

Ông Ăn Chả, Bà Ăn Nem

Ông Ăn Chả, Bà Ăn Nem Chồng lừa tôi l/y h/ô/n vì bồ nhí của hắn có thai. Tôi nhìn tờ chẩn đoán ung t/h/u gan trong tay, cùng với que thử thai, khẽ thở phào. ung t/h/u gan là của chồng. Đứa bé là của bạn thân hắn. Để tôi không nghi ngờ gì, hắn đã chuyển nhà và tiền tiết kiệm cho tôi hết. Tôi nhìn hắn đầy thương hại: “Chồng à, anh không sợ tôi diễn giả thành thật sao?” Hắn mỉm cười dịu dàng: “Vậy thì anh cũng chấp nhận.” Tôi lắc đầu, đúng là tội nghiệp. Tôi quay đầu liền cưới bạn thân của hắn. Hắn không thể tin nổi: “Em không còn yêu anh nữa à?” Tôi ôm ví: “Đừng có ăn vạ. Tôi không phải vợ anh, chẳng có nghĩa vụ phải hầu hạ đâu!”

Ông Ăn Chả, Bà Ăn Nem

4 chương
Vả Mặt
Đại Tiểu Thư Tới Rồi, Tất Cả Tránh Đường!

Đại Tiểu Thư Tới Rồi, Tất Cả Tránh Đường! Bạn cùng phòng tổ chức buổi liên hoan, rủ tôi đi cho đủ số. Kết quả, cả ký túc xá chỉ có mình tôi là con gái đến. Bốn chàng trai đối diện nhìn tôi, rơi vào trầm tư. Tôi vung tay hào sảng: “Đã đến rồi thì ăn chung đi, tôi mời!” Không khí lập tức trở nên vui vẻ, tôi cùng bốn anh chàng đẹp trai nâng ly trò chuyện. Nhưng bạn trai cũ bất ngờ xuất hiện, đứng trước mặt tôi, mặt mày u ám. “Giang Ấu Lâm, cô chơi bời ghê thật đấy.” Tôi liếc nhìn cô nàng trà xanh đứng sau lưng hắn, giơ tay tát một cái. Tra nam! Đang nói ai đấy hả?!

Mất Trí

Mất Trí Vừa được đón về ở cùng ba mẹ ruột chưa đầy nửa năm thì tôi gặp tai nạn xe. Bác sĩ nói tôi có thể mất trí nhớ, thế là tôi đùa với ba mẹ đang túc trực bên giường bệnh: “Chú dì là ai vậy?” Mẹ khựng lại, rồi nói với tôi. Bà là chủ nhà. Còn tôi— Là người thuê trọ trong nhà bà.

Mất Trí

4 chương
Hiện đại
Khúc Hát Của Đào Kép

Khúc Hát Của Đào Kép Cha ta háo sắc nhưng lại cực kỳ coi trọng danh tiếng của mình, một lần say rượu trên thuyền hoa đã để mắt đến mẹ ta. Sau khi tỉnh rượu, cha ta thấy thân phận ca nữ của mẹ ta bôi nhọ ông, vì vãn hồi thanh danh, cha ta trước mặt mọi người đã mắng mẹ ta dùng thủ đoạn bỉ ổi, vì muốn leo lên quyền quý mà tính kế ông, thậm chí còn sai người đánh chết mẹ ta để chứng minh sự trong sạch của mình.

Khúc Hát Của Đào Kép

4 chương
Cổ Đại
Quả Phụ Tuyệt Tình Kế

Quả Phụ Tuyệt Tình Kế Sau khi phu quân tử trận, ta đồng ý để tiểu thúc kế tự theo lời cầu xin của nhi tử. Lúc ấy, Lâm Quế cam đoan với ta rằng hắn chỉ kế tự để tiện bề chăm sóc cho Chất nhi, tuyệt đối không ép buộc ta điều gì. Hắn nói được làm được, đêm đêm chưa từng bước vào chính phòng. Ta lấy ơn đáp nghĩa, đem toàn bộ của hồi môn ra, một lòng một dạ phò tá Lâm gia. Mười tám năm sau, Lâm Quế thăng chức Thượng thư bộ Lại, Lâm Khâm Chất đỗ Trạng nguyên. Ta những tưởng khổ tận cam lai. Nào ngờ bọn họ mắng ta độc ác, chửi ta ích kỷ, vạch trần ta giả nhân giả nghĩa. Rồi c /ắ.t lưỡi ta, ch.ặ/t đứt gân tay, đẩy ta vào quân doanh, trở thành tiện kỹ hèn hạ nơi doanh trại. Ta bị h/à/n.h hạ đến ch .t. Hồn phách ta lượn lờ trên không trung Lâm phủ suốt mười năm, mới hiểu ra chân tướng. Năm xưa kẻ tử trận, vốn chẳng phải phu quân ta Lâm Du, mà là tiểu thúc Lâm Quế. Lâm Du và nhị phòng Tào Uyển vốn là thanh mai trúc mã, lấy ta chẳng qua là vì tham của hồi môn phong hậu. Sau khi Lâm Quế ch .t, hắn mượn thân phận tiểu thúc để kế tự, vừa có thể danh chính ngôn thuận ở bên Tào Uyển, lại khiến ta cam tâm tình nguyện cống hiến cho Lâm gia. Ngay cả Lâm Khâm Chất, cũng là kết quả từ cuộc tư thông giữa hắn và Tào Uyển. Còn hài tử do ta sinh ra, mới lọt lòng chưa đầy một canh giờ, đã bị hắn tự tay dìm ch /t. Mang theo hận ý ngút trời, ta sống lại.

Quả Phụ Tuyệt Tình Kế

5 chương
Cổ Đại
Sương Nhuộm

Sương Nhuộm Ngày quốc phá, quân địch yêu cầu chọn một trong hai vị công chúa để hầu hạ tân đế. Lâm Tri Ý để lại một câu: “Ta sinh ra tôn quý, tuyệt đối không hạ mình phục vụ giặc thù.” Rồi nàng nhảy xuống từ lầu thành, lấy cái ch.t để tuẫn quốc. Còn ta, xiêm y xộc xệch, bước lên cỗ xe ngựa của tân hoàng. Ta bắt đầu từ thân phận cung nữ, từng bước giành lấy sự tín nhiệm của tân hoàng, nhẫn nhịn ba năm, cuối cùng liên thủ cùng huynh trưởng phục quốc thành công. Cứ ngỡ có thể thở phào nhẹ nhõm, lại không ngờ bị hoàng huynh chán ghét tới cực điểm: “Tất cả là tại ngươi tham sống sợ ch.t, nếu không thì Tri Ý làm sao phải tuẫn quốc?” “Nếu không có ngươi, cô cần gì phải nhẫn nhịn ba năm trời? Nếu là Tri Ý, cùng lắm một năm đã có thể phục quốc.” Ngay cả phò mã cũng hận ta thấu xương, nói thành thân với ta chẳng qua là để trấn an ta, người hắn thực sự yêu là muội muội ta. Cho đến khi— Ta mở quan tài khám nghiệm t h I thể Lâm Tri Ý, lại phát hiện bên trong là xác của người khác.

Sương Nhuộm

5 chương
Cổ Đại
Vãn Ý

Vãn Ý Tôi đã ch .t bảy lần. Lần nào cũng đúng vào ngày chồng tôi đưa ra đơn ly hôn. Anh ấy không yêu tôi. Bảy năm hôn nhân, cuối cùng cũng không địch lại nổi Bạch Nguyệt Quang vừa trở về nước. Hệ thống nói với tôi, nếu muốn sống, tôi phải thắng được cô ta. Sảy thai, thế thân, bị hãm hại… thủ đoạn của tôi ngày càng tàn nhẫn. Thế nhưng, khi con đường này sắp chạm đến đích, tỉ lệ cứu vãn cuộc hôn nhân đạt đến 99.99% — Tôi lại là người chủ động đưa ra đơn ly hôn.

Vãn Ý

9 chương
Hệ Thống
Tôi Bị Ép Gả Dù Thi Đỗ Đại Học

Tôi Bị Ép Gả Dù Thi Đỗ Đại Học Tôi học ở một thị trấn nhỏ, thi đại học được 660 điểm, ngành y của một trường đại học danh tiếng dang tay chào đón tôi. Ba mẹ tôi quỳ xuống cầu xin tôi ở lại quê học sư phạm theo chương trình cử tuyển. “Sau này về dạy ở thị trấn, công việc ổn định lại tiện chăm sóc ba mẹ.” “Con gái thì nên lấy chồng sớm, lấy tiền sính lễ để cưới vợ cho anh trai mới là chuyện đứng đắn!” “Con gái không cần học nhiều, sinh nhiều con thì mới nở mày nở mặt với nhà chồng!” Ở kiếp trước. Tôi mềm lòng ở lại, ba mẹ vì mấy chục triệu sính lễ gả tôi cho một kẻ v ũ p h u. Hắn ép tôi b ỏ h ọ c, đ*nh đ*p tôi trong lúc mang thai, cuối cùng đ*nh đến mức tôi bị h ủ y dung mà ch.t. Ở kiếp này. Tôi mỉm cười gật đầu: “Con gái nuôi cha mẹ và anh trai là đạo lý đương nhiên.” Chỉ là… Phúc thì có đó, nhưng cũng phải còn mạng mới hưởng được.

Những Năm Tháng Còn Lại

Những Năm Tháng Còn Lại Năm 30 tuổi, tôi quyết định nghỉ việc. Cũng là lúc kết thúc mối tình đơn phương chẳng ai hay biết này. Tôi đã mất năm năm để đi từ vị trí trợ lý lên làm thư ký trưởng của Lục Tư Niên. Thêm ba năm nữa để khiến anh ta không thể rời xa tôi. Và cuối cùng, chỉ mất năm phút để viết đơn từ chức, một giây để gửi đi.

Những Năm Tháng Còn Lại

5 chương
Hiện đại
Nghiệp Duyên

Nghiệp Duyên Yêu đơn phương Lâm Dịch tám năm, cuối cùng hắn cũng rung động vì tôi. Đêm trước ngày đính hôn, cô bạn thanh mai của hắn sống lại. Đêm mưa to, người cô ta ướt sũng, gõ cửa phòng rồi lao vào lòng hắn: “Kiếp trước tôi nhìn lầm người.” “Chết rồi mới biết, anh đã yêu tôi nhiều năm như vậy.” “… Anh còn muốn tôi nữa không?” Tôi nhìn cảnh tượng cảm động trước mặt. Quay đầu gọi điện cho anh hắn: “Người đính hôn ngày mai, đổi người đi.” Giọng Lâm Chiếu trầm thấp: “Em định đổi ai?” “Anh à, cho anh thành chính thức, được không?”

Nghiệp Duyên

6 chương
Ngược