Danh sách truyện đã hoàn thành

Nơi Dừng Chân Hà Thư Diễn từng nói với đám bạn rằng tôi là người con gái biết “câu” giỏi nhất mà anh ta từng gặp. Đám bạn anh ta nghe vậy đều khó hiểu. Hà Thư Diễn cúi đầu, nhấp một ngụm rượu. “Đợi cô ấy đến rồi các cậu sẽ biết.” Tôi vừa bước chân trái vào phòng bao — mặc chiếc váy trắng đơn giản, tóc dài xõa lưng. Chỉ là vừa hít thở một cái. Hà Thư Diễn nhẹ giọng cười khẽ: “Thủ đoạn không tệ.” Đám bạn anh ta: “?”
Nơi Dừng Chân

Diễn Chồng tôi chủ động đưa thẻ lương cho tôi giữ. Nhưng lương vừa về tài khoản là hắn lập tức chuyển đi hết. Bạn bè rủ hắn mời ăn uống, hắn liền lôi tôi ra làm bia đỡ đạn: “Tiền đều nằm trong tay vợ tao rồi, tao lấy đâu ra tiền mời tụi mày ăn nhậu?” Hắn suốt ngày ra vẻ nghèo khổ trước mặt người khác, bày ra bộ dạng yêu vợ thương con. Để mặc tôi bị bạn bè hắn chửi là “sư tử Hà Đông”! Về sau, mẹ hắn bị phát hiện mắc suy thận giai đoạn cuối, mỗi tháng đều phải chạy thận. Bà lại không có bảo hiểm hưu trí, thế là quay sang nhắm vào tôi. Bà nói với tôi: “Tao bệnh rồi, đáng lý con trai tao phải bỏ tiền chữa trị cho tao. Nhưng tiền của nó đều do mày giữ, nên mày phải trả.” Chồng tôi cũng hùa theo: “Đúng đó, lương anh đâu có thấp, mấy năm nay chắc em cũng để dành được không ít rồi, mau lấy ra đóng tiền thuốc men cho mẹ anh đi.” Tôi chỉ thấy nực cười. “Diễn nhiều quá rồi nên tự tin là thật luôn rồi đúng không?”
Diễn

Chúng Ta Đã Yêu Nhau Như Thế Khi học bá trường học tỏ tình với tôi, tôi vừa định từ chối, thì đột nhiên thấy một dòng bình luận hiện lên giữa không trung: “Đồng ý đi, sau này cậu ấy sẽ vì cô mà ch .t trong biển lửa.” “Nam phụ thật đáng thương, cả đời yêu mà không được hồi đáp.” Câu nói đó như đánh bật ký ức của tôi, khiến tôi nhớ lại mọi chuyện của kiếp trước. Cố gắng kiềm nén cơn sóng dữ trong lòng, tôi ngước mắt nhìn anh. Tên học bá thường ngày hống hách ngang ngược, lúc này lại căng thẳng như một đứa trẻ. Thấy tôi không trả lời, gương mặt anh thoáng qua chút thất vọng: “Biết rồi, Hứa Chân. Sau này anh sẽ không làm phiền em nữa.” Tôi giả vờ như không nghe thấy, mỉm cười thật ngọt rồi lao vào lòng anh: “Quý Vân Châu, em đồng ý làm bạn gái anh.” Bây giờ là vậy, sau này nhất định cũng sẽ như vậy.
Chúng Ta Đã Yêu Nhau Như Thế

Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích Tôi lập một tài khoản chỉ để ghi lại những khoảnh khắc thường ngày với bạn trai. Không ngờ vài clip liên tiếp viral, tôi trở thành hot blogger tình yêu được cả mạng biết đến. Sau đó, theo yêu cầu của fan, tôi livestream mang quà sinh nhật bất ngờ đến tặng bạn trai. Cửa mở ra, lại xuất hiện một cô gái xinh đẹp quấn khăn tắm. Ngón tay trắng muốt của cô ta lướt qua túi quà tôi đang cầm, mắt thậm chí chẳng thèm nhìn tôi. “Đồ ăn giao rồi mà, còn không đi à?”
Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích

Hoa Đăng Tiêu Tôi đã tài trợ cho Tống Hàn và “ánh trăng sáng” của anh ấy. Vừa định rút thẻ tín dụng, trước mắt liền hiện lên một chuỗi bình luận bay ngang: 【Tiểu thư, mau thu hồi tiền lại đi! Ánh trăng sáng sau này sẽ trở thành chuyên gia y học, Tống Hàn sẽ không yêu cô nữa!】 Chuyên gia y học sao? Tôi ấn nhẹ vào vùng bụng đang đau nhói, khẽ hỏi: “Thật không? Cô bé tôi tài trợ lại giỏi đến vậy à?”
Hoa Đăng Tiêu

Hình Xăm Ca sĩ nổi tiếng Tịch Dã bị paparazzi chụp được hình xăm dưới bụng. Truyền thông bắt đầu đặt dấu hỏi về đời tư hỗn loạn của anh, sau đó còn moi ra đống bê bối về bạn gái cũ của anh. May mà ảnh mờ, không nhìn rõ là tôi. Hình xăm đó mới chỉ là khởi đầu thôi. Ngực anh ấy còn đang găm cái đinh tôi bắn lên kia kìa. Giấu kỹ quá, không ai phát hiện mà thôi.
Hình Xăm

Chồng Đón Bạch Nguyệt Quang Mắc Suy Thận Tuổi Sáu Mươi Về Nhà Kết hôn 30 năm, chồng tôi lại đưa “bạch nguyệt quang” bị suy thận về nhà chăm sóc. Anh ta dám trách móc tôi rằng: “Đôi tay của cô ấy vốn là để cứu người, sao có thể rửa bát?” Còn đứa con trai tôi từng yêu thương như tròng mắt thì lạnh lùng châm chọc: “Đã lớn tuổi còn ghen tuông vớ vẩn, làm gia đình xào xáo, ba con ghét mẹ cũng đúng thôi.” Đến khi tôi kiểm tra phù hợp để hiến thận, cả đám càng không kiêng nể gì nữa. “Chỉ mất một quả thận thôi mà, đổi lại là một mạng người đấy!” Hay thật, từng người một dùng đạo đức để trói buộc tôi, mặt dày đến không thể chịu nổi! Tôi quyết định bỏ chồng, đoạn tuyệt với con, bắt đầu theo đuổi lại giấc mơ trở thành chuyên gia phục chế cổ vật, sống cuộc đời “bà ngoại trốn nhà đi bụi”. Tôi được mời tham gia show truyền hình, đến Cố Cung phục chế hiện vật, trở thành blogger nổi tiếng “Bà ngoại khéo tay”. Các từ khóa về tôi luôn hot trên mạng: “Bà là mỹ nhân, tóc bạc mà vẫn khiến xuân phải ngỡ ngàng.” “Mặt trời xế chiều vẫn có ánh sáng rực rỡ như ráng đỏ.” “Dù đã sáu mươi đông, vẫn dám đuổi theo cơn gió Tây.” Chồng cũ và con trai quỳ gối cầu xin tôi quay về. Tôi mỉm cười nhếch mép: “Đã từng ăn thịt, ai lại quay lại gặm cỏ?”
Chồng Đón Bạch Nguyệt Quang Mắc Suy Thận Tuổi Sáu Mươi Về Nhà

Phiên Toà Tội Ác Người cha dượng nuôi tôi suốt mười tám năm đang mắc bạo bệnh, chờ tôi đưa tiền cứu mạng. Vậy mà tôi lại thờ ơ quay đi, đem toàn bộ số tiền đưa cho người cha ruột chưa từng đoái hoài tới tôi, để ông ta trả nợ cờ bạc. Mẹ ruột tôi lập tức mở livestream xét xử công khai, nếu tôi bị định tội, không chỉ mất hết tài sản, mà cả mạng sống cũng nằm trong tay bà ấy. Mẹ tôi nói: “Chỉ cần con bỏ tiền chữa bệnh cho cha con, mẹ sẽ rút đơn kiện, còn nếu không thì…” Bà chưa nói hết câu, tôi đã ký tên lên giấy đồng ý khởi tố. “Mẹ à, giờ thì cho dù mẹ muốn rút đơn, cũng không kịp nữa rồi.”
Phiên Toà Tội Ác

Con Bạn Khốn Nạn Và Thằng Cờ Hó Bạn thân tôi hay nói mặt tôi khắc chồng, mệnh thì thấp kém, còn cô ấy thì vượng phu. Tôi ăn một cây kem, cô ấy nói tôi khắc chồng, sau này chồng tôi chắc chắn bị tiểu đường. Tôi mua sợi dây chuyền, cô ấy bảo tôi khắc chồng, sau này chồng tôi sẽ treo cổ chết. Tôi đổi cái điện thoại, cô ấy lại nói tôi khắc chồng, sau này chồng tôi sẽ bị nhiễm xạ chết. …
Con Bạn Khốn Nạn Và Thằng Cờ Hó

Chúng Ta Xứng Đáng Tết về nhà đánh mạt chược, thiếu một người. Lúc tìm người chơi, tôi thậm chí còn gọi cho số của bạn trai cũ. Giọng anh ta lạnh nhạt: “Nghĩ kỹ rồi? Muốn xin lỗi tôi?” Tôi đáp: “Không phải, mạt chược thiếu một chân, anh có muốn chơi không?” Anh ta im lặng một lát, sau đó chỉ nói hai chữ: “Địa chỉ.” “Ở thôn Lý Nhi, trấn Thạch Đầu, huyện An Ninh, thành phố Phổ Dương.” Bạn trai cũ sững sờ: “Cô nói lại lần nữa?” Tôi chợt thấy hơi ngượng, suýt chút nữa quên mất anh ta là dân thành phố, đến đây một chuyến cũng chẳng dễ dàng gì. Tôi bất đắc dĩ nói: “Thôi bỏ đi, nói với mấy người thành phố các anh cũng chẳng hiểu.” Nhưng sáng hôm sau, vừa thức dậy, tôi đã thấy bạn trai cũ bị chó làng tôi rượt chạy khắp thôn.
Chúng Ta Xứng Đáng

Công Lý Sẽ Đến Ở Cuối Con Đường Kiếp trước, trước kỳ thi đại học, em gái cố ý giấu giấy báo dự thi của tôi rồi cùng bố đi chơi trò “nhảy từ trên cao”. Tôi đã chạy nước rút 1500m đến công viên giải trí, tận mắt nhìn thấy em gái lấy giấy báo từ trong túi ra, rồi còn van nài bố lái xe đưa tôi đi thi. Cuối cùng, tôi thành công vào phòng thi và hoàn thành bài thi. Nhưng em gái lại vì sự cố kỹ thuật của trò “nhảy từ trên cao” mà rơi từ độ cao 200 mét xuống, ch//ết ngay tại chỗ, trở thành một đống thịt nát. Bố chỉ bình tĩnh thu dọn xác của em, nhưng đến ngày thứ bảy sau khi em mất, ông ta trói tôi vào chính chiếc máy chơi gặp sự cố đó, không chút do dự nhấn nút khởi động. Ông ta gào lên: “Vì muốn tranh sủng mà mày nhét giấy báo vào túi em mày, còn bày mưu bắt tao đưa mày đi thi, cuối cùng lại khiến em mày gặp chuyện! Đứa đáng ch//ết nhất chính là mày!” Khi mở mắt ra, tôi quay về đúng ngày trước kỳ thi đại học.
Công Lý Sẽ Đến Ở Cuối Con Đường

Phu Nhân Phản Kích Trong giới ai cũng biết, từ nhỏ tôi đã thèm khát Cố Bùi Tư. Anh học gì, tôi học nấy. Anh học 8 thứ tiếng, tôi cũng học 8 thứ tiếng. Anh học tài chính, tôi cũng học tài chính. Dù sao thì hai nhà Cố và Thẩm chắc chắn sẽ liên hôn. Đế chế thương mại rễ sâu gốc vững, thiếu một bên cũng không được. Nào ngờ đến ngày cưới, Cố Bùi Tư trên đường đi đón dâu lại bất ngờ rẽ hướng, bay ra nước ngoài cứu ánh trăng sáng yếu đuối kia. Thanh mai trúc mã, trở thành trò cười lớn nhất. Tôi mặc chiếc váy cưới giá tám chữ số, một mình hoàn thành hôn lễ xa hoa này. Hôm đó tin tức phủ khắp trời đất, tên tôi lần đầu tiên được xếp trước anh ta. Đồ ngốc. Đàn ông hai chân đầy ngoài đường. Đế chế thương mại đã thành hình, chỉ có một cái, không có người thay thế. Tôi không chỉ thèm thân thể anh ta, tôi còn thèm cả tiền của anh ta.