Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Lời Của Hoa Lan Chuông

Lời Của Hoa Lan Chuông Tôi và Lục Tấn là cặp đôi vàng được công nhận của trường A. Trong một buổi hoạt động, anh ta lại nhìn xa xăm về phía cô bạn thanh mai trúc mã, công khai nói: “Lâm Chi Dữ chỉ thích hợp để chơi đùa, còn kết hôn thì phải tìm người hiểu rõ, môn đăng hộ đối.” Tôi đồng ý, tiện tay ném món quà định tặng anh ta vào thùng rác, đồng ý với mối hôn sự mà gia đình đã sắp xếp. Vào đêm trước lễ đính hôn, Lục Tấn cầm chiếc nhẫn nhặt được từ thùng rác, quỳ xuống cầu xin tôi quay lại. Vị hôn phu của tôi che chở tôi ở phía sau, khinh bỉ cười nhạo: “Rác rưởi từ đâu ra vậy? Đừng làm bẩn mắt công chúa Bắc Kinh của chúng tôi.”

Phần 1 - Thương Nhân Chợ Quỷ Và Gương Đồng

Phần 1 – Thương Nhân Chợ Quỷ Và Gương Đồng Trên quầy hàng ở Phan Gia Viên xuất hiện một chiếc gương đồng cổ, phụ nữ nhìn vào sẽ trở nên xinh đẹp. Tôi định mua chiếc gương về, nhưng bị một cô gái trẻ giật mất. Cô gái trẻ chế giễu tôi: “Này bà cô. Bà đã lớn tuổi như vậy rồi, còn soi gương làm gì? Bà thật ham hố, con cái bà có biết không? Bà không sợ làm họ mất mặt à?” Tôi chỉ mỉm cười, không nói nhiều, chỉ để lại danh thiếp cho cha cô ta. Gia đình cô gái trẻ chắc chắn sẽ đến tìm tôi. Bởi vì chiếc gương đó là một món đồ ma quỷ.

Trùng Sinh Chàng Đã Thay Lòng Đổi Dạ

Trùng Sinh Chàng Đã Thay Lòng Đổi Dạ Kiếp trước, ta vì phu quân mà bỏ mạng, hắn đau lòng tột độ, cầu xin thần linh cho ta chuyển thế, nói rằng kiếp này không thể thiếu ta, chỉ chờ ta lớn sẽ cưới ta. Kết quả lại yêu thứ tỷ yểu điệu mềm mại. Lúc ta rơi xuống nước, hắn cởi y phục của ta để đưa cho nàng ta: “A Nặc, muội còn nhỏ, thấy cũng chẳng sao.” Gặp nguy hiểm, hắn bảo vệ thứ tỷ một cước đá ta ra khỏi xe ngựa: “A Nặc, muội còn nhỏ, bọn sơn tặc chắc chắn sẽ không làm khó.” Sau đó, khi thứ tỷ hủy dung của ta, hắn nói ta đã thay đổi, liền lạnh lùng nhìn ta bị đói khát hành hạ đến chết. Kiếp này sống lại, lần này, ta ngay lập tức lẳng lặng trở về ngoại tổ gia. Năm mười sáu tuổi, phu quân kiếp trước dẫn thứ tỷ nay đã phú quý gặp lại ta trong lễ hội Nguyên Tiêu. Hắn si ngốc nhìn ta: “…Ngươi, ngươi có phải là nữ tử trong mộng của ta?” Ta cười nhạo một tiếng, đứng bên cạnh thanh mai trúc mã tuấn tú, cao ráo: “Biết tự trọng chút đi, ngươi suýt đã lớn bằng phụ thân ta rồi —— “

Giả Giả Thật Thật

Giả Giả Thật Thật Ta là một thiếu nữ xuất thân từ khu ổ chuột. Vậy mà lại mang dung mạo giống hệt công chúa đương triều. Trước ngày đại hôn, công chúa đào hôn. Không rõ từ đâu mà Thái tử lại biết đến ta mà tìm đến tận nơi. Hắn cao cao tại thượng, không cho phép cự tuyệt: “Ta muốn ngươi giả làm công chúa, thay nàng hoàn thành hôn lễ, cho đến khi tìm lại được nàng.” Ta phủ phục quỳ dưới đất đồng ý. Hắn không hề biết, trong căn phòng sau lưng ta, chỉ cách vài bước chân, là nơi giam giữ “muội muội đào hôn” của hắn.

Giả Giả Thật Thật

4 chương
Cổ Đại
Vườn Hồng Gai

Vườn Hồng Gai Năm mười chín tuổi tôi rất yêu Thẩm Bùi. Khi ấy anh ta chán ghét tôi, trong mắt chỉ có mỗi ánh trăng sáng. Tám năm sau sau một vụ tai nạn xe cộ, ký ức của tôi trở về năm mười chín tuổi. Thẩm Bùi ngồi trước giường bệnh dịu dàng chăm sóc, nói tôi là vợ anh ta. Tôi nhìn nhẫn cưới trên tay chúng tôi, nhớ rõ người ấy mắng tôi không có liêm sỉ bám dính lấy anh ta, người ấy lạnh lùng giễu cợt nhìn tôi bị chuốc rượu. Nhưng tôi lại chẳng thể nhớ rõ dáng vẻ người ấy yêu tôi.

Vườn Hồng Gai

4 chương
Hiện đại
Khi Nghệ Sĩ Xăm Mình Xuyên Về Cổ Đại

Khi Nghệ Sĩ Xăm Mình Xuyên Về Cổ Đại Ta và cô bạn thân làm nghề xăm mình đã xuyên không rồi. Nàng thì lừa đảo trong cung, còn ta thì lừa lọc ngoài cung. Cuối cùng, một ngày nọ, khi ta giả mù đi hành nghề mát-xa cho Thái tử bạo ngược, thấy trên eo hắn nổi bần bật hình xăm heo Peppa, ta cười lớn như gà gáy. Nụ cười đó không chỉ khiến danh tiếng “mát-xa chữa bách bệnh cho người mù” của ta không giữ nổi, mà mạng cũng khó có thể bảo toàn.  

Cướp Đoạt Thiên Phú

Cướp Đoạt Thiên Phú Là nghệ sĩ dương cầm chính, vào đêm trước buổi biểu diễn, tôi đột nhiên quên hết tất cả các kỹ thuật chơi đàn. Cùng lúc đó, trợ lý bên cạnh tôi lại nhận được thông báo từ hệ thống: [Chúc mừng ký chủ, đã thành công c//ướp đoạt thiên phú dương cầm (cấp độ tối đa)!] Giữa tiếng xì xào của mọi người, tôi rơi xuống vực sâu, còn cô ta vươn lên đỉnh cao. Tôi cầu xin trợ lý trả lại thiên phú cho mình, nhưng cô ta nhẫn tâm đẩy tôi xuống lầu. Sau khi chet, tôi mở mắt ra lần nữa, chuông cửa vang lên. Nhìn cô gái trẻ đến ứng tuyển vị trí trợ lý trước mặt, tôi nở nụ cười đầy thú vị.

Cướp Đoạt Thiên Phú

5 chương
Báo Thù
Đường A Tang

Đường A Tang Thanh mai của phu quân đã trở về. Nàng ta dựa vào lòng Mộ Dung Đình, khóc nức nở. Rồi kéo tay Mộ Dung Vân, lớn tiếng gọi: “Mau đến bên nương nào.”” Mộ Dung Đình lập tức động lòng, quyết ý đón nàng về làm bình thê. Sân sâu gió lạnh, ánh mắt nồng cháy trong đáy mắt Mộ Dung Đình khiến ta kinh hãi. Thì ra, hắn không phải là người vô tình lạnh nhạt như ta vẫn tưởng. Hắn chỉ đơn thuần là vô tâm với ta mà thôi. Nhận ra tình hình, ta lập tức lên kế hoạch, quyết định trốn đến Giang Nam. Nào ngờ, khi ta đang thu dọn hành lý, tiểu Mộ Dung Vân lại níu chặt lấy chân ta, khuôn mặt đẫm lệ, vừa đáng thương vừa khẩn thiết. “Nương, dù có đi ăn xin cũng phải mang Vân Vân theo.”

Đường A Tang

5 chương
Kim Châu

Kim Châu Một năm sau khi ta rời khỏi Đông cung. Lý Thừa Diễn năm tuổi đột nhiên xuất hiện trước quầy hoành thánh nhỏ của ta. Thằng bé nghiêm mặt, giọng nói non nớt cố gắng giả vờ uy nghi: “Liễu Kim Châu, đừng giận nữa. Phụ vương đã đồng ý sắc phong ngươi làm Quý phi. Ngươi mau thu dọn đi, theo ta về cung.” Ta nghe vậy lập tức vội vàng lắc đầu, ra hiệu cho nó nói nhỏ một chút. Lúc này Lý Thừa Diễn mới nhìn thấy bụng ta đã hơi nhô lên. Gương mặt nó lập tức biến sắc, trong ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc. Còn có… buồn bã. Nó mím chặt môi, tay run run chỉ vào ta: “Liễu… nương…” Giây tiếp theo, nó như sắp bật khóc. Đúng lúc đó, từ phía sau có một đôi tay mạnh mẽ vòng qua eo. Ta xoay người lại, đối mặt với một đôi mắt yêu mị. “Nương tử, đứa trẻ này từ đâu tới vậy? Thật vô lễ, ta muốn ăn nó.” Nhìn thấy người này có vẻ thực sự tức giận, đôi tai lông xù trên đầu hắn sắp dựng đứng cả lên. Ta vội vàng đưa tay bịt miệng hắn lại. Nhỏ giọng dỗ dành: “Nơi này đông người, không được biến hình… cũng không được ăn trẻ con!”

Kim Châu

7 chương
Cổ Đại
Tình Yêu Giấu Kín

Tình Yêu Giấu Kín Lâm Thận, cậu ấm nhà họ Lâm nổi tiếng ở chốn kinh thành, luôn tỏ ra dịu dàng, cao quý, chỉ riêng với cô con gái nuôi của nhà họ Lâm là chưa bao giờ có sắc mặt tốt. Mọi người đều cho rằng anh chắc chắn là vô cùng chán ghét người chị gái không cùng huyết thống này. Nhưng không ai biết, đêm khuya tĩnh lặng, anh đẩy cô lên giường, gương mặt tuấn tú của anh hiện lên vẻ cuồng loạn và u ám. “Chị sao cứ không ngoan ngoãn nghe lời vậy? Tôi đã nói với chị rồi, đừng có cười với những tên con trai khác.”

Tình Yêu Giấu Kín

5 chương
Hiện đại
Không Đụng Tường Nam

Không Đụng Tường Nam Quyến rũ Châu Kim An ba năm, ta vẫn một thân hoàn bích. Huynh ấy quân tử thẳng thắn, ghét bỏ ta ngực quá đầy, eo quá mềm, ánh mắt quá quyến rũ, lạ mến mộ Kinh thành đệ nhất thục nữ Nguyễn Tố Tâm. Huynh ấy hết lần này đến lần khác lạnh lùng cự tuyệt, ta lại hết lần này đến lần khác tiến tới. Toàn bộ kinh thành xem ta là trò cười, gọi ta là “Tiểu thư đụng Nam Tường*”. (Chỉ những người cố chấp, ko biết tự lượng sức, không nghe lời người khác, đụng phải bức tường chắn mới có nhận thức bản thân phải rẻ trái hay phải chứ đừng cố chấp đi thẳng) Cuối cùng, ta cũng từ bỏ huynh ấy, uốn eo một cái, liền rơi vào lồng ngực khác. “Tiểu thư đây là có ý gì?” Ta ngượng ngùng đáp: “Tiểu thư ta không đụng tường nam nữa, muốn đụng chàng cơ.” Có lẽ ta nhìn lầm rồi, Ngục diện la sát thiên hạ người người đều kinh sợ lại đột nhiên đỏ bừng cả tai. … Sau đó, Chu Lệnh An chặn ta ở góc tường, hai mắt mắt đỏ rực, nói từng chữ từng chữ: “Nam Tường, ta muốn tự tiến cử mình làm chỗ dựa cho nàng

Không Đụng Tường Nam

8 chương
Cổ Đại
Trừng Phạt Gã Hàng Xóm Bại Hoại

Trừng Phạt Gã Hàng Xóm Bại Hoại Hàng xóm nhắn hỏi tôi xin link đôi dép cao gót trong suốt. Sau khi tôi đăng lên nhóm chat. Chủ căn hộ 802 đột nhiên xông vào chửi bới: “Chẳng phải đây là giày của hạng gái rẻ tiền sao?” “Phụ nữ các người thật sướng, chỉ cần banh háng ra là tiền vào đầy tay, không giống như bọn đàn ông chúng tôi phải nai lưng ra làm việc.” “Hơn nữa, cũng may ông trời còn công bằng, trừng phạt cô một bó tuổi rồi vẫn còn chẳng có ai thèm lấy.” “Nếu cô chuyển quyền sở hữu nhà sang cho tôi, rồi sinh cho tôi ba đứa con trai, tiền lương đưa hết cho tôi, làm hết việc nhà, thì tôi miễn cưỡng lấy cô về làm vợ để cô có chốn nương tựa.” Tôi bị chọc giận quá mà cười lên, thứ cóc ghẻ gì đây? Tôi đây vất vả kiếm tiền mua nhà, vậy mà còn bị vu oan. Hôm nay nếu không xử đẹp hắn, thì tôi không phải là tôi.