Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Chuyên Gia Trang Điểm Người Chết 

Chuyên Gia Trang Điểm Người Chết  Tôi là một chuyên gia trang điểm cho người chết, còn gọi là liệm bà. Khi livestream chia sẻ kiến thức trang điểm, một nữ diễn viên nổi tiếng yêu cầu tôi trang điểm cho cô ta. Cô ta với giọng khinh miệt nói: “Được tôi cho phép trang điểm là vinh dự lớn lao mà cả đời này anh không thể có được.” Nhưng cô ta không biết, tôi chỉ trang điểm cho người chết. Tử khí càng nặng thì càng đẹp, càng hoàn hảo.

Khi Tình Yêu Lên Tiếng

Khi Tình Yêu Lên Tiếng Năm Vệ Lan mất thính giác, tôi đã đề nghị chia tay. “Tôi không muốn bị một người điếc kéo xuống, chúng ta chia tay trong hòa bình.” Nhiều năm sau, Vệ Lan trở thành một tuyển thủ esports thiên tài và trở về sau khi giành chức vô địch. Tại buổi gặp mặt người hâm mộ, có một phóng viên hỏi anh có muốn tái hợp với người yêu cũ không. Anh nhìn tôi ở dưới, hạ thấp ánh mắt và chế nhạo: “Tôi chưa ngu ngốc đến mức đó đâu. Nhưng nếu đối phương không biết điều, đừng trách tôi không khách sáo.” Tối hôm đó, tôi bị anh giữ chặt dưới thân, cầu xin tha thứ. Anh thong thả tháo bỏ máy trợ thính, lười biếng nói: “Em nói gì vậy? Tôi không nghe thấy.”

Khi Tình Yêu Lên Tiếng

5 chương
Hiện đại
Quá Khứ, Hiện Tại Và Tương Lai Đều Là Anh

Quá Khứ, Hiện Tại Và Tương Lai Đều Là Anh Lúc tôi đi du học về, trúc mã đã thành tổng giám đốc, đang quấn quýt với thế thân của tôi. Mẹ anh đến tìm tôi: “Một ngàn vạn, quay lại bên cạnh con trai tôi.” Tôi nhã nhặn từ chối: “Dì, dì hiểu lầm rồi, tiêu chuẩn để làm ánh trăng sáng chính là giống như người chết vậy.” “Một trăm triệu, có làm không?” “Không thành vấn đề, đảm bảo khiến dì hài lòng!”

Mẹ Chồng Bá Đạo

Mẹ Chồng Bá Đạo Cố Trạch đã nhường suất học trường điểm cho con gái của Bạch Nguyệt Quang. Trong khi đó, con trai chúng tôi sắp vào lớp một. Anh ấy thản nhiên nhìn vào điện thoại: “Con trai có IQ giống anh, học ở đâu cũng như nhau thôi.” Cố Trạch luôn đặt Bạch Nguyệt Quang lên hàng đầu, đối với con gái cô ta cũng yêu chiều hết mức. Còn tôi và con trai cộng lại, cũng không được xếp vào vị trí quan trọng nhất trong lòng anh ấy. Sau đó, tôi mang theo con trai rời đi. Thế nhưng, anh ta lại trách móc: “Vợ và con của anh, tại sao lại phải chung sổ hộ khẩu với người đàn ông khác chỉ để vào được trường tốt nhất thành phố?”

Mẹ Chồng Bá Đạo

4 chương
HE
Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

An Tuế

An Tuế Năm thứ bảy bị bán vào thanh lâu, tú bà chê ta lớn tuổi, muốn bán ta đi. Trúc mã mà ta thầm thương suốt nhiều năm đã đến chuộc thân cho ta, nói rằng sẽ nạp ta làm thiếp. Ta lại linh hoạt cự tuyệt hắn, dùng số tiền đã dành dụm suốt những năm qua để tự chuộc thân, rồi mở một y quán nhỏ. Các tỷ muội không hiểu: “Ngươi ngưỡng mộ Bùi đại nhân nhiều năm như vậy, sao lại không chấp nhận hắn?” Ta cười đáp: “Kỹ nữ là bán cho nhiều người, tiểu thiếp chỉ bán cho một người. Dù sao cũng đều là bán, từ giờ ta chỉ muốn sống cho bản thân, không muốn bán mình nữa.”

An Tuế

7 chương
Cổ Đại
Người Mẹ Của Kẻ Phản Diện Sau Khi Trọng Sinh

Người Mẹ Của Kẻ Phản Diện Sau Khi Trọng Sinh Tôi là người mẹ qua đời sớm của kẻ phản diện. Kẻ phản diện có ba không thương, mẹ thì mất sớm, tính cách cô độc, lạnh lùng. Cũng vì thế mà cậu đem lòng ám ảnh đến điên cuồng cô gái từng chữa lành vết thương cho bản thân. Dùng đủ mọi thủ đoạn để chiếm đoạt, cuối cùng lại chẳng có kết cục tốt đẹp. Hệ thống yêu cầu tôi phải cứu rỗi cậu ta. Và thế là, tôi được trọng sinh. Nhìn cậu con trai ruột trong con hẻm nhỏ, mặc áo khoác da, nhuộm tóc màu theo phong cách “hổ báo”, vẫn còn sống nhởn nhơ ngay trước mắt. Tôi khẽ nhấc con dao trên tay, nở một nụ cười lạnh lẽo. Cứu rỗi ư? Đó gọi là mẹ quản con, là lẽ bất di bất dịch !

Làm Giả Hoá Thật

Làm Giả Hoá Thật Phu quân mất tích. Hộ vệ đến bẩm báo rằng phu quân đã bị bọn cướp tấn công, hiện tại không rõ tung tích. Mãi về sau ta mới biết, hóa ra hắn đã dẫn theo một nữ nhân trốn vào núi ẩn cư, sống những ngày tháng thần tiên quyến lữ . Khổ cho cả phủ phải lo lắng, thấp thỏm vì hắn. Nếu đã như vậy, ta nguyện thành toàn cho bọn họ. Ta công bố với bên ngoài rằng phu quân đã qua đời. Đợi đến khi hắn chán cảnh núi non, muốn quay về phủ, lại bị gác cổng đá một cái bay ra ngoài: “Đồ ăn mày từ đâu đến, cút ngay!”

Làm Giả Hoá Thật

4 chương
Cổ Đại
Gả Qua Cõi Âm

Gả Qua Cõi Âm Có bao giờ bạn nghe đến chuyện rước dâu vào lúc nửa đêm chưa? Đó là một phong tục ở chỗ chúng tôi. Trước hết phải nhờ thầy xem giờ, rồi tiến hành lễ đón dâu. Khi xưa, chị tôi đã được đón lên đường lúc ba giờ sáng. Cô dâu khoác bộ y phục đỏ, cầm ô, theo sau chú rể cùng người thân của họ, từng bước đi đến nhà trai. Nhưng kể từ đó, chị tôi đi mãi mà không bao giờ quay trở lại. Cho đến khi tôi bước đi trên con đường mà chị từng đi, tôi mới phát hiện ra rằng chị vẫn đang tiến bước về nhà chồng. Một hành trình kéo dài suốt ba năm.

Gả Qua Cõi Âm

4 chương
Báo Thù
Xuân Vãn Lâu

Xuân Vãn Lâu “Ngươi sợ ta sao?” Trong căn phòng u ám, ánh sáng duy nhất đến từ ngọn nến chập chờn. Ta quỳ rạp dưới đất, nhưng cằm lại bị ép ngẩng lên, cả người chìm vào đôi mắt đen sâu thẳm. “Công… công tử tha mạng.” Ta gượng cười, cố gắng làm ra vẻ ngoan ngoãn. Lời vừa dứt, nam nhân trước mắt đã bật cười, trong ánh mắt phảng phất một tia nhu hòa giả dối. “Khi ở Vạn Xuân Lâu nói đến chuyện ân ái với ta, nào có thấy ngươi sợ hãi.” Giọng nam trầm thấp, quyến rũ như hơi nước bốc lên, nhưng đầu óc ta lại càng thêm tỉnh táo. Bỗng chốc, khuôn mặt với đường nét rõ ràng tiến sát lại, khóe miệng lộ vẻ trêu chọc, “Nào, gọi một tiếng phu quân nghe thử.”

Xuân Vãn Lâu

4 chương
Cổ Đại
Trưởng Thư Nan Vi

Trưởng Thư Nan Vi Ngày thứ hai sau khi ấu đệ của ta được phong làm Thế tử, hắn đã đoạt quyền quản gia của ta và còn gả ta cho một kẻ vừa ngốc nghếch vừa béo ú. Hắn nói rằng ta vốn chỉ là một nữ tử nhà nông được nhận nuôi, từ m//áu đến thịt đều hèn kém vô cùng, hoàn toàn không xứng đáng làm trưởng tỷ của hắn. Chỉ có con gái dòng chính của nhị phòng mới là tiểu thư chân chính của Hầu phủ, mới là tỷ tỷ thực sự của hắn. Hắn dường như hoàn toàn quên mất, chính là ta đã dùng m//ạng mình để bảo vệ hắn suốt mười năm trong cái phủ tàn khốc này. Ta cười. Từ ngày đó, ta vui vẻ trốn trong khuê phòng, ngồi nhâm nhi hạt dưa và thưởng thức cảnh tượng tiểu đệ của ta bị “tỷ tỷ” mà hắn tôn trọng kia lừa gạt, dâng tước vị cho kẻ khác, rồi nhìn hắn biến Hầu phủ to lớn này trở nên suy tàn. Thật sảng khoái, quá sảng khoái!

Trưởng Thư Nan Vi

7 chương
Cổ Đại
Bạn Cùng Ký Túc Xá Ai Cũng Xin Chuyển Phòng

Bạn Cùng Ký Túc Xá Ai Cũng Xin Chuyển Phòng Bạn cùng phòng tôi lén xin chuyển phòng. Tôi tò mò hỏi cậu ấy: “Sao lại chuyển phòng? Mọi người ở với nhau đang vui mà?” Cô ấy cười khan mấy tiếng: “Cái này… Phòng khác rủ mình qua…” Lúc trả lời, cậu ấy gục đầu, giọng cũng run run, không dám nhìn tôi. Tôi nhìn lại, thấy cậu ấy nói chuyện với bạn cùng phòng khác thì cơ thể thả lỏng đi rất nhiều. Trong lòng tôi đánh bộp một cái: “Mình có chỗ nào chưa tốt, làm cậu ở đây không thoải mái hả?” “Không phải! Không có! Sao mà có chuyện đó!” Bạn cùng phòng tôi hoảng hốt chối bay, “Cậu đừng nghĩ nhiều, không phải tại cậu đâu, thật đó!”