Danh sách truyện đã hoàn thành

Lần đầu tôi gặp Cố Hành, là lúc tôi học trung học.Anh là nhân vật nổi bật của trường, còn tôi chỉ là một trong những nữ sinh thầm thương trộm nhớ anh.Lên đại học, tôi và anh học chung một trường.Nghe nói anh thay bạn gái như thay áo, là một kẻ nổi tiếng phóng túng trong giới.Nhưng bởi vì một lần nói đùa, anh đã trở thành bạn trai của tôi.Mọi người xung quanh cười đùa cá cược: “Cô gái ngoan ngoãn này, xem lần này anh Hành sẽ chơi được bao lâu rồi chán?”Nhưng vào một đêm khuya, tôi vừa khóc vừa đánh Cố Hành.Còn anh thì ôm chặt eo tôi, dịu giọng: “Tùy em đánh, tất cả đều là lỗi của tôi, chỉ cần em đừng mặc kệ tôi là được.”
HẸN HÒ VỚI NAM THẦN DỄ VẬY SAO

Xuyên vào tiểu thuyết tổng tài bá đạo, tôi trở thành đệ tử xuất sắc của dì Trương trong bếp.Và rồi tôi bắt đầu hẹn hò với quản gia đẹp trai, lạnh lùng.Trong bữa ăn, dì Trương bưng lên bàn một đĩa bào ngư được trang trí tinh tế, sau đó quay lưng đi, bỏ phần bào ngư còn lại vào một cái tô to cho tôi.“Ăn nhiều chút, không đủ thì nói dì, còn nhiều lắm.”Tổng tài thất tình, đi uống say mèm.Quản gia vẫn như thường lệ, mang đến bát canh giải rượu, tiện tay hâm cho tôi một ly sữa, nhẹ nhàng khuyên:“Về ngủ thêm chút đi, không thì mai nhức đầu đấy.”Tổng tài: “?”Cứ như vậy, thế giới như được chỉnh thành chế độ im lặng, chỉ còn lại âm thanh từ cái “sụp đổ” tinh thần của tổng tài.
BẠN TRAI CỦA TÔI LÀ QUẢN GIA

Nửa tháng trước, tôi đi nghe một buổi thuyết giảng.Diễn giả là một giáo sư trẻ tuổi, điển trai và là người theo chủ nghĩa duy vật, không tin vào thần linh hay ma quỷ.Sau đó, tôi xuất hiện trong phòng tắm trước mặt anh ta khi anh ta đang chuẩn bị tắm, nhíu mày hỏi:“Giáo sư Lục, anh thực sự không nhìn thấy tôi sao?”Những giọt nước lăn dài trên dái tai đỏ ửng của anh ta.Anh cúi đầu rất thấp, khẽ nói một câu:“Ra ngoài!”
ĐỢI MỘT NGÀY ĐỂ NÓI YÊU EM

Tôi gả vào hào môn.Tin tốt là chồng tôi sở hữu khối tài sản lên đến hàng chục tỷ.Tin xấu là mỗi tháng anh chỉ cho tôi 5.000.Tôi thật sự muốn phát điên. Trên mạng, ai cũng bảo mức chi tiêu trung bình mỗi tháng phải trên 500.000.Vì vậy, khi Lục Chước say rượu, nhẹ nhàng thì thầm bên tai tôi rằng anh yêu tôi,Tôi nhăn mặt: “Anh đang sủa cái gì đấy?”“Anh không biết rằng cơ sở vật chất quyết định nền tảng tình cảm sao?”
BÌNH HOA VÔ DỤNG TUYỆT ĐẸP

Tôi là tiểu thư của vòng tròn quyền quý Bắc Kinh, sau khi thất tình, tôi đã qua đời trong một tai nạn do đua xe.Tại lễ tang của tôi, vệ sĩ lạnh lùng của tôi đã khóc và vì tôi mà tự sát.Sống lại một lần nữa, tôi mới biết anh ấy tự ti và yêu tôi một cách thận trọng, sâu đậm.Tôi đi chơi đến khuya, bị anh ấy vác về nhà.Tôi ôm lấy anh ấy: “A Dã, tối nay anh ngủ với tôi nhé.”Anh ấy nuốt nước bọt, kiềm chế nói: “Tiểu thư, không được đâu.”
CHÀNG VỆ SĨ CỦA TÔI

Tôi say rượu, gửi tin nhắn thoại cho bạn thân để than thở về sếp.“Tôi là thư ký của anh ta, đâu phải bạn gái anh ta!”“Ngày nào cũng tăng ca, dính lấy nhau, đến thời gian đi xem mắt cũng không có!”“Anh ta có khi nào thầm thích tôi, cố ý như vậy không?”Ngày hôm sau, nhóm chat công ty bùng nổ.Tôi nhận được cuộc gọi từ sếp.“Em phát hiện ra tôi cố ý từ bao giờ vậy?”
BÍ MẬT CỦA SẾP TỔNG

Tôi đi chùa cầu nguyện trúng ba tỷ.Vừa ra khỏi cổng thì bị xe tông, được bồi thường ba nghìn.Nằm trên giường bệnh, tôi muốn khóc mà không ra nước mắt.Tên công tử nhà giàu đâm vào tôi thì nước mắt nước mũi tèm lem, sụt sịt nói: “Hu hu hu, em đừng xảy ra chuyện gì nhé, tôi sẽ chịu trách nhiệm mà…”Tôi: “Không…”Hắn: “Lúc nãy thấy em cầm hồ sơ xin việc, chắc chưa có việc làm nhỉ? Hay làm bạn gái giả của tôi đi, lương cao, việc nhàn, chủ yếu để ứng phó với gia đình.”“Lương tháng 100 triệu.”Tôi lập tức quay xe: “Dạ vâng, nô tài sẵn sàng phục vụ ạ!”
ĐI CHÙA CẦU TÀI AI NGỜ ĐƯỢC DUYÊN

Trong cuộc họp, tôi nhắn tin cho bạn thân:“Sếp ngầu quá, ngực to thật, đúng chuẩn để nuôi con, làm ‘bố mẹ’ của bọn trẻ.”Không ngờ lại gửi nhầm vào màn hình chiếu mà sếp đang nhìn.Trên bục, sếp cứng đơ mặt.“Lâm Miên, họp xong vào văn phòng tôi kiểm điểm.”“Những gì không nên nhìn thì đừng nhìn.”Cuối cùng, sếp đỏ mặt ôm tôi vào lòng.“Miên Miên, nhẹ thôi.”
LỠ NHẮN TIN NHẦM CHO SẾP

TÔI BAO NUÔI THẾ THÂN CỦA BẠCH NGUYỆT QUANG

Sau tai nạn xe, người đầu tiên chạy đến bệnh viện là Tống Kỳ.Tôi nhào vào lòng anh ấy, ấm ức làm nũng.“Chồng ơi, em sợ lắm.”Cơ thể Tống Kỳ khẽ run lên.Anh ôm chặt lấy eo tôi, giọng trầm ấm an ủi.“Không sao, anh ở đây.”Tống Kỳ đưa tôi về nhà.Nhưng dần dần, tôi cảm thấy có gì đó sai sai.Tại sao trong nhà không có quần áo của tôi?Tại sao dì giúp việc không biết tôi thích ăn gì?Tại sao căn phòng không phải phong cách tôi yêu thích?Và quan trọng nhất là… chồng tôi có bụng tám múi, tại sao không cho tôi ngủ chung?
LUÔN CÓ NGƯỜI CHỜ EM

Tôi uống say và làm loạn trên mạng xã hội.【Cuối kỳ mà trượt môn, tôi sẽ pha trà khổ qua cho Giáo sư Giang.】Giáo sư Giang bình luận: 【Trà khổ qua của tôi chỉ có vợ tôi mới đụng tới.】Tôi điên cuồng trả lời: 【Thầy chưa kết hôn mà, tôi giúp thầy một chút.】Giáo sư Giang trả lời một chữ: 【Được.】Rồi ai đó chụp màn hình đăng lên confessionTiêu đề là: 【”Vàng thợ mỏ không đào được tinh khiết như cô này pha trà khổ qua cho Giáo sư”】2 nghìn người thích, 【Giang Dự Sơ】 đã thích.Haha.Tôi không muốn sống nữa.
LỠ TỎ TÌNH VỚI GIÁO SƯ CAO LÃNH

Sau khi trở thành vợ của thiếu gia xã hội đen, để tự bảo vệ mình, tôi giả vờ làm người câm điếc.Kết quả là anh ấy thực sự nghĩ tôi không nghe được, cả ngày cứ than phiền bên tai tôi:“Em làm cái biểu cảm như ăn phải phân khi tôi hôn em là ý gì? Ghét lắm à? Ghét thì lần sau tôi còn hôn nữa, hôn mạnh hơn!”“Hôm qua em lại nói chuyện với thằng Tiểu Triệu ngoài cổng, mai tôi sẽ chuyển nó đi.”“Còn nữa, em có thể cười với tôi nhiều hơn không? Nhìn con chó đất trong nhà còn vui mừng khi gặp tôi hơn em. Tiếp tục thế này là tôi sẽ xử lý em thật đấy.”…Thế là tôi dựa vào việc anh ấy không hiểu ngôn ngữ ký hiệu để phản pháo lại không thương tiếc.Cho đến khi anh ấy âm thầm mời thầy học lén ngôn ngữ ký hiệu, chuyện tôi giả điếc bị lộ tẩy hoàn toàn.Sau bữa tối, anh ấy ngậm điếu thuốc, vẻ mặt âm u chắn trước mặt tôi, tháo chiếc máy trợ thính của tôi ra, cúi sát người cười khẽ:“Dám lừa tôi à? Xong đời em rồi. Lần này tôi xử em thật đây.”