Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Lá Rụng

Lá Rụng Khi tôi mất máu mà chết, mẹ tôi đã gửi tin nhắn cho tôi: “Em gái con muốn đi du học, nhưng vẫn còn thiếu chút tiền. Diệp Tử, con giúp mẹ nhé.” “Con không có tiền cũng không sao.” “Ông chủ Lý khá thích con. Dù đã kết hôn ba lần nhưng điều kiện ông ấy rất tốt. Ông ấy còn nói sẽ đưa ba mươi vạn tiền sính lễ sau khi cưới, vừa đủ cho em gái con. Mẹ sẽ không hại con đâu.” “Con nhóc chết tiệt, lại chạy đi đâu lêu lổng nữa rồi?” Sự kiên nhẫn của mẹ tôi dần cạn kiệt, bà liên tục mắng chửi tôi bằng những lời lẽ độc ác nhất trên WeChat. “Mày giỏi giả chết vậy sao không đi chết thật đi!” Tôi có thể tưởng tượng được mẹ lúc này tức giận đến nhường nào. Như mẹ mong muốn, con đã thật sự chết rồi, mẹ à.

Lá Rụng

4 chương
Hiện đại
Thê Tử Của Ta

Thê Tử Của Ta Phu quân của ta chiến tử sa trường đã năm năm, vậy mà đột nhiên lại mang theo cả gia quyến quay về. Hắn ở địch quốc cưới vợ, sinh con, còn chỉ đích danh bảo ta đi đón. Lão phu nhân khó xử, ta cũng khó xử. Năm đó, sau khi Cố Xương Văn qua đời, lão phu nhân đã tìm cho ta một tiểu tướng công. Hiện tại, trượng phu và nhi tử ầm ĩ không ngừng, ta thực sự không cách nào rời khỏi. Hai người họ, một người giữ chặt tay áo bên trái của ta, người kia giữ chặt tay áo bên phải, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào nói: “Nương tử, ngực ta đau quá, nàng nghe thử xem tim ta đập nhanh hay không?” “Nương, ngón tay con đau quá, người thổi cho con nhé!” Không còn cách nào, ta đành gác lại chuyện đi đón người. Hôm Cố Xương Văn tức giận đến tìm ta tính sổ, lão phu nhân không dám ngẩng đầu, lại nghĩ ra một chủ ý ngu ngốc: “Hay là để hai đứa trẻ đính hôn từ bé?”

Thê Tử Của Ta

5 chương
Cổ Đại
Trời Sao Lấp Lánh

Trời Sao Lấp Lánh Chị tôi đã liên kết với hệ thống [Càng bỏ bê, càng may mắn], còn tôi thì bị buộc phải liên kết với hệ thống [Càng nỗ lực, càng bất hạnh]. Thế là chị tôi ngày ngày không tập trung vào học hành, nhưng vẫn là một nữ thần học bá được mọi người yêu quý. Còn tôi, dù nỗ lực đến tận đêm khuya, vẫn chỉ là một đứa học kém, vừa béo vừa ngốc. Chị bảo rằng tôi sinh ra chỉ để làm nền cho chị ấy trong cuộc đời này. Nhưng chỉ còn ba tháng nữa là đến kỳ thi đại học. Và hệ thống đã hỏng rồi.

Trời Sao Lấp Lánh

5 chương
Hệ Thống
Đánh Cắp May Mắn

Đánh Cắp May Mắn Từ nhỏ tôi đã bị trói buộc với hệ thống đổi trí thông minh lấy tiền tài, theo thời gian gia đình càng giàu có, tôi càng trở nên ngốc nghếch. Bố mẹ tôi thường xuyên đánh mắng tôi, luôn thiên vị cô em gái thông minh lanh lợi, cho rằng con bé mang lại tài lộc cho gia đình. Cho đến trước kỳ thi đại học, tôi đã trưởng thành. “Ký chủ đã trưởng thành, tiền tài sẽ không còn do bố mẹ quản lý, trí thông minh cũng sẽ được trả lại, xin hãy tiếp nhận.”

Đánh Cắp May Mắn

7 chương
HE
Giả Ngoan

Giả Ngoan Tại bữa tiệc, Thẩm Hoài Xuyên thua trò chơi. Anh ta bị phạt phải đăng ảnh hôn em gái khóa dưới rồi ghim lên đầu vòng bạn bè. Mọi người ái ngại nhìn tôi, bạn gái chính thức của anh ta. Bạn anh ta cười nói tôi hiểu chuyện, chắc chắn sẽ không hiểu lầm. Thẩm Hoài Xuyên mỉm cười nhìn tôi: “Hình phạt phải ghim đầu trang ba ngày, Ôn Tích em hiểu chứ?” Tôi không nói gì rồi lấy cớ rời đi. Có người hỏi Thẩm Hoài Xuyên có phải chơi quá trớn rồi không. Thẩm Hoài Xuyên nói tôi ngoan như cún, chơi quá chút thì đã sao? Dù sao, tôi cũng chỉ là một sinh viên nghèo dựa dẫm vào anh ta thì có thể đi đâu được cơ chứ? Ngày thứ ba tôi dọn ra khỏi biệt thự, Thẩm Hoài Xuyên vẫn kiên nhẫn đếm ngược. Anh ta không biết, tối hôm đó tôi đã đến thành phố Vọng Kinh để thực tập. Tôi còn gặp cả em trai anh ta. Tháng thứ hai, anh ta mất kiên nhẫn liền gọi cho tôi. “Ôn Tích, em đừng làm loạn nữa được không? Ảnh anh đã xóa rồi.” Em trai anh ta ôm lấy tôi từ phía sau, khẽ cười: “Anh, cô ấy đã mang thai hai tháng rồi, hay là anh tìm người khác bắt đầu lại đi, được không?”

Giả Ngoan

4 chương
Hiện đại
Thế Tử Phi Trùng Sinh

Thế Tử Phi Trùng Sinh  Qua cửa năm năm vẫn chưa có thai, lại không chịu để phu quân nạp thiếp, ta liền trở thành ghen phụ nổi danh kinh thành. Nhưng nào ai hay biết, người thực sự không thể sinh con lại chẳng phải là ta. Vì danh tiếng của phu quân, ta cam nguyện giữ kín bí mật này. Thế nhưng, hắn gặp được một nữ tử y thuật cao minh, chữa khỏi chứng bệnh kia rồi lại nói: “Vãn Vãn đối với ta chính là đại ân, ta không thể phụ nàng.” Nực cười thay, những nhục nhã, chế giễu mà ta thay hắn gánh chịu, chẳng lẽ không phải ân tình? Cuối cùng, ta bị giáng từ chính thê xuống làm thiếp, ôm hận mà chết. Sống lại một đời, cái này nồi ta không cõng nữa!

Thế Tử Phi Trùng Sinh

5 chương
Cổ Đại
Số Phận Của Bốn Nha Hoàn

Số Phận Của Bốn Nha Hoàn Năm ta mười bảy tuổi, lão phu nhân đưa ra hai con đường cho đám đại nha hoàn trong viện: Hoặc là làm thiếp cho các vị gia trong nhà, hoặc là gả làm vợ cho quản sự ở ngoại viện. Bốn người chúng ta, ba người chọn làm thiếp, chỉ có Thu Sương chọn gả cho quản sự. Nàng từng hỏi ta vì sao, ta chỉ cúi đầu, lặng lẽ suy nghĩ: “Bởi vì ta không muốn con cái của mình sau này phải làm nha hoàn nữa.”

Số Phận Của Bốn Nha Hoàn

5 chương
Chữa Lành
Phu Quân Đáng Yêu Của Ta

Phu Quân Đáng Yêu Của Ta Phu quân nhà ta người tựa hoa cúc, nhẹ nhàng thanh tao. Người khác làm hỏng con búp bê đất ta tặng cho hắn, hắn chỉ nhẹ nhàng nói: “Không sao.” Vô tình thấy ta trò chuyện vui vẻ với một nam nhân khác, hắn chỉ mỉm cười: “Nàng vui là được.” Ta tưởng rằng hắn không thích, nên mới không để ý. Ai ngờ, một đêm khuya, ta thấy hắn ôm con búp bê đất bị vỡ, mắng chửi gã nam nhân kia, rồi cuộn mình trong chăn mà tủi thân khóc nức nở. Từ đó, ta bỗng dưng có thể nghe được tâm sự của hắn — Ta nói muốn ra ngoài đi dạo, hắn nhẹ nhàng gật đầu: “Đi đi.” Nhưng trong lòng lại nghĩ: 【!!! Lại đi ra ngoài! Nàng lại bị tên gian phu nào lôi kéo rồi! Huhu, đừng đi đừng đi mà!】 Phu quân mặt ngoài vẫn giữ vẻ bình thản, quay người rời đi. Ta nhìn theo bóng lưng hắn, không nhịn được mà cười. Nhưng ta đâu biết rằng, phu quân cũng nghe được tâm sự của ta. Câu đầu tiên hắn nghe được chính là — 【Hí, nhìn từ phía sau, eo của Trần Quân thật sự vừa thon lại vừa mạnh mẽ ~】 Hắn quay đầu, không thể tin nổi, nhìn ta – người mà hắn luôn cho là dịu dàng, hiền thục, ngoan ngoãn.

Phu Quân Đáng Yêu Của Ta

3 chương
Cổ Đại
Mèo Con Ngọt Ngào Chạy Trốn

Mèo Con Ngọt Ngào Chạy Trốn Sau khi tôi từ một con mèo hóa thành hình người, Chu Thần chê tôi ăn nhiều, bắt tôi đi làm ở quán cà phê mèo để kiếm tiền. Để kiếm tiền, tôi đã cố gắng lấy lòng những khách hàng đến quán. Sau khi làm việc xong và trở về nhà vào buổi tối, tôi lại nghe anh ta nói: “Sao cô lại trở nên rẻ rúng như vậy, ai cũng có thể ôm cô sao!” Thế là tôi bị anh ta vứt bỏ. Ông chủ quán cà phê mèo Bạc Tư Hàn đã nhặt tôi về. Sau đó, Chu Thần đi ngang qua quán cà phê mèo và nhìn thấy tôi, anh ta đưa tay định chạm vào tôi. Nhân viên ngăn cản anh ta: “Đây là bảo bối của ông chủ chúng tôi, anh không được chạm vào.” Nửa đêm, sau khi hóa lại thành người, tôi ở trong vòng tay Bạc Tư Hàn khóc lóc cầu xin: “Em sai rồi, em sẽ không bao giờ nhìn anh ta nữa.”

Mèo Con Ngọt Ngào Chạy Trốn

4 chương
Hiện đại
Mộng Độ Xuân Tiêu

Mộng Độ Xuân Tiêu Lần thứ ba cha mẹ tìm đến, ra lệnh cho ta thay đệ đệ trả nợ cờ bạc. Ta chỉ ném nhẹ một thanh đoản đao xuống đất, lạnh nhạt nói: “Được thôi, một ngón tay đổi lấy một ngàn lượng.” Cũng như bao lần trước, họ giận dữ định lao lên đánh ta, nhưng bị thị vệ cạnh bên túm gáy, ép quỳ xuống. Ta khẽ nhướng mày, thị vệ liền tận tâm dạy họ cúi đầu hành lễ: “Nói theo – Tham kiến Quý phi nương nương.”

Mộng Độ Xuân Tiêu

10 chương
Báo Thù
Ngôi Sao Nhỏ Thiên Tài

Ngôi Sao Nhỏ Thiên Tài Từ khi có trí nhớ, mẹ luôn nuông chiều tôi nhưng lại rất nghiêm khắc với em gái. Mẹ sẽ mua cho tôi những chiếc váy xinh đẹp nhất, nhưng lại cho em gái đi học những lớp học thêm đắt nhất. Mẹ nói với tôi rằng sau này tôi sẽ trở thành ngôi sao, không cần học những thứ vô dụng đó. Nhưng sau lưng lại nói với em gái: “Con phải học hành chăm chỉ, sau này mới có tiền đồ. “Đừng như chị gái con, chỉ có một khuôn mặt xinh đẹp, nhưng lại ngu ngốc, chỉ có thể bị mẹ nắm trong tay, kiếm tiền cho mẹ.” Hồi nhỏ, tôi được truyền thông gọi là ngôi sao nhí thiên tài. Tôi cũng đâu ngốc đến thế chứ?

Thượng Xuân Thu

Thượng Xuân Thu Ta là một trắc phi. Phát hiện trong vương phủ người thì ma ốm cái gì cũng không biết, người thì đầu chỉ có yêu đương cùng một tiểu trà xanh thích chèo kéo nam nhân. Thế là ta đã đặt ra kế hoạch năm năm cho từng người: Với tiểu ma ốm, ngày nào cũng phải đi bộ mười nghìn bước cho sáng mắt ra! Não yêu đương thì cho nàng hằng ngày ra ngoài đào rau dại, để nhìn thấu bộ mặt chó của đám nam nhân. Còn tiểu trà ấy hả? Cứ thích cướp nam nhân đúng không? Vậy thì hãy sinh cho đến lúc kiệt quệ, sinh sinh không ngừng nghỉ, sinh đến khi nào mãn kinh thì thôi!

Thượng Xuân Thu

6 chương
Cổ Đại