Danh sách truyện đã hoàn thành
Cung nữ Bạch Chỉ Năm thứ mười làm cung nữ, Thái tử bất ngờ ban cho ta một hộp phấn kẻ lông mày làm từ vỏ sò. Hắn nói đôi mày dài của ta tựa liễu, nếu tô thêm, nhất định sẽ càng thêm phong tình. Ngày hôm sau, ta vốn muốn xuất cung trở về nhà. Cung nữ khi đủ mười tám tuổi sẽ được thả về xuất giá. Cha mẹ đứng chờ ngoài cổng cung, mỉm cười gọi: “A Chỉ!” Ta cũng vẫy tay, cười tươi đáp lại. Nữ quan Chu Mi Thọ bỗng chặn đường, lạnh lùng cười nhạo: “Ngươi dám ăn trộm hộp phấn kẻ lông mày Thái tử ban cho ta, tiện nhân đáng chết!” Ta bị đánh chết ngay trước cổng cung. Hóa ra, Thái tử và Chu Mi Thọ vốn là thanh mai trúc mã. Hai người cãi nhau giận dỗi, Thái tử mới ban hộp phấn cho ta, chỉ để kích thích nàng ấy. Lúc ta chết, đôi uyên ương ấy lại ôm chặt lấy nhau, hòa giải như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Khi ta mở mắt ra lần nữa, đã quay lại đêm Thái tử ban thưởng hôm ấy.
Cung nữ Bạch Chỉ
Thuyền Trôi Vạn Dặm Sau bốn năm thành thân với Cố Diễn Triều, cuối cùng ta cũng tìm ra cách trở về nhà. Hệ thống nói rằng, chỉ cần Cố Diễn Triều cưới người khác, ta có thể rời khỏi thế giới này. Vì vậy, ta không còn tranh giành, ghen tuông, mà rộng lượng tác hợp hắn cùng bạch nguyệt quang. Thậm chí, ta còn chấp nhận để Cố Diễn Triều giáng ta từ chính thê xuống làm thiếp. Ban đầu, Cố Diễn Triều còn khen ta hiểu chuyện. Nhưng khi thấy ta tận tay chuẩn bị hôn lễ cho hắn, hắn lại cau mày: “Tần Châu, ta sắp cưới người khác, sao nàng có thể vui vẻ như vậy?” Ta không trả lời, chỉ lấy lại cây trâm từng tặng hắn năm xưa. Trong tiếng cồng chiêng náo nhiệt, đêm động phòng hoa chúc, Cố Diễn Triều dường như cảm nhận được điều gì đó. Hắn đột nhiên chân trần chạy đến tìm ta. Nhưng lúc đó, ta đã đặt chân lên con đường trở về nhà. Thuyền nhỏ xuôi đi, gửi gắm thân ta nơi biển rộng sông dài.
Thuyền Trôi Vạn Dặm
Cùng Mộng Thì Vui Tôi thường xuyên mơ thấy một người đàn ông xa lạ. Tôi cùng anh có những giây phút vui vẻ ân ái, không thể miêu tả được. Nhưng mỗi lần tỉnh dậy, tôi đều không nhớ nổi tên anh. Nửa năm sau, cuối cùng tôi cũng tìm thấy anh. Tin tốt là, anh đẹp trai như trong mơ. Tin xấu là, anh là anh trai ruột của bạn trai tôi.
Cùng Mộng Thì Vui
Cặp Đôi Ngốc Nghếch Ôn Sơ An là nhị thiếu gia ăn chơi nổi tiếng ở Bắc Kinh, còn tôi cũng là nhị tiểu thư phóng túng có tiếng. Vì vậy, khi chúng tôi kết hôn, người khác gọi chúng tôi là: Cặp đôi ngốc nghếch. Sau khi kết hôn, chúng tôi thỏa thuận rằng mỗi người tự do làm việc của mình, không can thiệp vào cuộc sống của đối phương. Nhưng sau một sự cố, tôi đẩy ngã anh, một đêm phóng túng đã xảy ra. Sau chuyện đó, cả hai chúng tôi đều im lặng. Anh nói: “Không phải cô có dày dặn kinh nghiệm sao, sao kỹ thuật hôn lại kém thế?” Tôi không chịu yếu thế, lập tức phản kích: “Không phải anh là tay chơi lão luyện sao, sao đến cả nút áo cũng không biết cởi vậy?” Anh nghiến răng nói: “Tôi còn chưa nắm tay cô gái nào bao giờ!” Tôi: ???
Cặp Đôi Ngốc Nghếch
Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.
Cuốn Sổ Đòi Mạng
Cô Gái Nổi Loạn Từ nhỏ, tôi đã có chút máu nổi loạn trong người. Hồi cấp hai, khi gia đình tổ chức lễ cúng tổ tiên, ba nói rằng con gái đến kỳ kinh nguyệt là “không sạch sẽ,” không được phép vào từ đường. Tối đó, tôi lén thu thập băng vệ sinh từ nhà vệ sinh trong làng, rồi dán chúng kín khắp từ đường. Đến sinh nhật tôi, mẹ bảo rằng ngày tôi sinh ra là ngày bà chịu khổ, không cho tôi tổ chức sinh nhật. Tôi đáp không chút do dự: “Không vấn đề gì, vậy con tổ chức trước mười tháng, ngày đó là ngày ba mẹ sung sướng mà.” Mẹ tức đến mức mặt méo xệch.
Cô Gái Nổi Loạn
Kế Hoạch Trả Thù Sau khi lén trộm hộ khẩu, bảo mẫu cùng bố tôi đã lén lút đi đăng ký kết hôn. Bà ta tự cho mình là nữ chủ nhân, mặt dày đòi tôi phải đưa năm mươi vạn tiền sính lễ với ba mươi vạn tiền dưỡng lão mỗi tháng. Tôi nhìn bố đang ngồi trên xe lăn, liên tục nói rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực. Tôi cười lạnh: “Bà ta không đáng giá đến thế!”
Kế Hoạch Trả Thù
Chính Phi Mưu Lược Thụy vương gia đem lòng yêu thứ muội, vậy mà lại cố ý cầu hôn ta. Chỉ bởi vì thứ muội nói rằng, ta tính tình nhu mì, trong phủ lại không được sủng ái. Nếu ta làm chính phi, nàng vào phủ làm thiếp sẽ dễ dàng khống chế, trở thành nữ chủ nhân thực sự của vương phủ. Mẫu thân buồn bã đến bạc cả tóc, chỉ cảm thấy Thụy Vương thiên vị Tống Tịch Tịch, lo rằng ta không có được sự sủng ái, sau này ở vương phủ sẽ nửa bước khó đi. Ta không bận tâm, an ủi bà: “Thay vì phải nhẫn nhịn trong phủ mà sống qua ngày, chẳng bằng gả vào vương phủ, cũng coi như có một lối thoát.” “Thánh chỉ tứ hôn, con chỉ cần làm tròn bổn phận chính phi, hà tất phải cùng nàng ta tranh giành sủng ái?”
Chính Phi Mưu Lược
Kẹo Bông và Nắng Hôm qua tôi ăn một bữa lẩu Trùng Khánh cay đến mức đầu óc choáng váng. Sáng nay ngồi “giải quyết” trong nhà vệ sinh, tôi dùng hết sức lực nhưng mãi mới giải phóng được cái bụng, vừa nhẹ nhõm thì “cửa sau” bỗng đau nhói. Tôi run rẩy đứng lên, kéo quần, chạm tay ra sau và quay lại nhìn. “Mẹ ơi, máuuu!” Lúc này tôi mới hối hận. Tử vi nói rằng cuối tuần tôi không nên ra ngoài, nhưng tôi không tin, còn kéo bằng được Trương Gia Di đi ăn uống thả ga. Và hậu quả là sáng hôm sau cái mông của tôi đã bị hành cho t*n phế. Ra khỏi nhà vệ sinh, tôi cầm cuốn sổ khám bệnh lao thẳng đến bệnh viện. Ngồi trên taxi, tôi bắt đầu tra cứu trên mạng. “Trời đất, chẳng lẽ là ung thư dạ dày?” Tôi lập tức gọi điện hỏi Trương Gia Di, cô ấy là bác sĩ nhi nhưng dù sao cũng liên quan đến ngành y. Nghe tôi kể xong, cô ấy cười ba phút liền rồi nói: “Chắc chắn là trĩ thôi, ra hiệu thuốc mua thuốc bôi là được.” Nhưng tôi không tin.
Kẹo Bông và Nắng
Heo Đất Bốn Mắt Bố mẹ ly hôn, tranh nhau quyền nuôi em trai, còn tôi bị bỏ lại cho bà nội, một lần là mười năm. Tôi tự ti, nhút nhát, cận thị nặng, mái tóc mái dày che kín mặt, bị bạn học đặt biệt danh là “heo đất bốn mắt.” Chỉ có bạn cùng bàn là hot boy của trường từng thay tôi quát mắng những người chế nhạo, cũng chưa bao giờ gọi tôi bằng biệt danh đó. Sau một thời gian dài thầm thích, tôi lấy hết can đảm viết cho anh ấy một lá thư tình. Thế nhưng, vào khoảnh khắc các bạn khác phát hiện ra lá thư, lớn tiếng đọc lên và cười cợt, tôi nghe thấy anh ấy đột nhiên bật cười nhạo: “Cậu nghĩ nhiều quá rồi, làm sao tôi lại thích một con heo đất bốn mắt chứ?” Sau này, có một chàng trai tập tễnh, sẵn sàng vì tôi mà đánh nhau bầm dập. Hot boy ấy lại không vui.
Heo Đất Bốn Mắt
Duyên Kiếp Trăm Năm Tôi là quỷ sai, cũng chính là “Thần Chết” trong lời đồn của mọi người. Lúc này, tôi đang ngồi xổm trong phòng phẫu thuật, thúc giục bác sĩ: “Anh đẹp trai, làm nhanh tay lên, tôi còn phải tan làm nữa.” Bác sĩ không chút cảm xúc liếc nhìn tôi một cái: “Không làm nữa.” Tôi: “?!” Bác sĩ bây giờ đều tùy hứng thế này sao?
Duyên Kiếp Trăm Năm
Bạn Trai Tôi Là Cậu Ấm Thất Lạc Của Giới Thượng Lưu Bắc Kinh Bạn trai tôi là cậu ấm thất lạc của giới thượng lưu Bắc Kinh. Ngay ngày thứ hai sau khi anh ấy được nhà họ Kỳ nhận về, mẹ Kỳ đã tìm đến tôi. Bà ta đưa tôi mười triệu tệ, yêu cầu tôi rời xa bạn trai. Tôi không chút do dự rồi cầm tiền rời đi. Cách đây không lâu, tôi tình cờ biết được mình chỉ là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết. Trong truyện, sau khi bạn trai tôi – Kỳ Nghiên được gia đình giàu có nhận về thì rất nhanh anh ấy đã có đối tượng kết hôn chính trị. Còn tôi vẫn bám riết lấy anh ấy, dùng mọi cách gây khó dễ cho nữ chính. Cuối cùng, tôi gặp tai nạn xe hơi và chết thảm. Đàn ông nào có quan trọng bằng mạng sống, lần này, tôi chọn cầm tiền và cao chạy xa bay. Ba năm sau, Kỳ Nghiên, người đã trở thành cậu ấm của giới thượng lưu Bắc Kinh, anh ấy tìm thấy tôi. Anh ấy cười nhạt: “Mười triệu tệ mà em đã bán tôi rồi, em giỏi lắm.” Tôi hối hận không kịp: “Tôi cũng thấy là mình lấy ít quá.” Cậu ấm giới thượng lưu Bắc Kinh: “…”