Danh sách truyện đã hoàn thành

Mười Đời Bình An Tại yến tiệc Bách Hoa, ta đã cứu vị Thủ phụ lãnh đạm rơi xuống hồ. Hắn nói: “Phong mỗ vô dĩ báo đáp.” Ta đáp: “Vậy cho ta xem chân chàng đi.” Hắn nói: “Tại hạ sẽ hậu tạ trọng lễ.” Ta vẫn lặp lại: “Ta chỉ muốn xem chân thôi mà.” Hắn nghiêm giọng: “Tại hạ thiếu cô nương một cái ân tình.” Ta chớp mắt: “Vậy cho ta nhìn chân chàng nhé?” Từ đó, cả kinh thành đều đồn rằng, nhị tiểu thư nhà họ Ôn ngốc nghếch, lại dám dây dưa với vị Thủ phụ cao quý, lãnh đạm. Ngày hoàng đế ban hôn, Phong Túc mặt lạnh như sương, khen ta thủ đoạn cao minh. Thế mà cuối cùng, hắn vẫn chấp thuận cuộc hôn sự này. “Thôi được, nàng ngốc như thế, e rằng chẳng ai thèm lấy.” Nhưng hắn lại vô tình thấy Thái tử lấy kẹo dụ dỗ ta. “Miên Miên, có muốn chơi trò ‘chụt chụt chụt’ trong thoại bản không?”
Mười Đời Bình An

Tôi Giúp Con Dâu Phản Công Tôi đón con dâu và cháu gái lên thành phố đúng ngày con trai tôi cùng cô thư ký từ chuyến du lịch trở về. Ngay tại ga tàu cao tốc, tôi bắt gặp hai đứa. Con trai tôi lập tức chắn trước mặt thư ký, như thể đang bảo vệ báu vật: “Con sẽ không quay về sống với cái con quê mùa vừa béo vừa xấu đó đâu. Nếu mẹ muốn sống với nó thì tự mà sống!” Chồng tôi ôm lấy vai tôi, im lặng không nói gì, còn tôi thì tức đến mức đầu óc choáng váng. “Được, mẹ sống với nó cũng được. Còn con, mau về dọn đồ rồi cút cho khuất mắt mẹ!”
Tôi Giúp Con Dâu Phản Công

Không Ai Thoát Khỏi Luật Nhân Quả Chồng tôi ngoại tình, tiểu tam đến tận nhà tìm tôi: “Cháu là con gái của Hàn Huyền đúng không?” Tôi khựng lại, phát hiện cô ta nhầm tôi là con gái của chồng mình. Thế là tôi thuận nước đẩy thuyền. Tiệc sinh nhật của chồng, giới thượng lưu tề tựu đông đủ. Gương mặt đầy kích động của anh ta, ngay khoảnh khắc nhìn thấy tôi tay trong tay với tiểu tam cùng livestream chờ anh bước vào, lập tức hóa đá. Không ngoài dự đoán, mạng xã hội nổ tung.
Không Ai Thoát Khỏi Luật Nhân Quả

Chó Nhà Tôi Là Sói Tôi nhặt được một con “chó bỏ đi” dạng thú nhân ở chợ đen về làm vệ sĩ. Bạn thân tôi tròn mắt: “Con mẹ nó, rõ ràng là sói mà!” Tôi không tin. Cho đến khi quân đoàn thú nhân lục soát đến tận nhà. “Lão đại nhà bọn tôi có ở đây không?” “Thuần huyết lang nhân, giết người không chớp mắt.” Tôi vô tội đáp: “Nhà tôi chỉ nuôi một con chó thôi mà.” Nói rồi tôi còn xoa đầu anh ta: “Cún con ngoan~” Anh ta đeo rọ mõm, gầm gừ trong cổ họng vài tiếng trầm thấp. Và rồi… trước mặt bao nhiêu thú nhân, lại lắc lắc cái đuôi phía sau. Cả đám đứng hình. “Lão đại, bọn tôi tìm anh nửa năm rồi.” “Kết quả anh trốn ở đây… làm chó nhà người ta?”
Chó Nhà Tôi Là Sói

Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân Giúp nhỏ bạn thân đang đi công tác trông mèo. Ai dè vừa dọn vào nhà nó tối đầu tiên… Anh trai nó về. Mà tôi thì đã thầm thích anh ấy suốt 5 năm… Ngay đêm đó, nhỏ bạn gửi tin nhắn: “Chuyện trông mèo chỉ là cái cớ. Tớ ngủ với anh trai cậu rồi! Chị dâu à, tớ lấy anh tớ ra bồi thường cho cậu đó!” “…” Ha ha, đúng là bạn tốt!
Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân

Cứu Rỗi Thái Tử Bệnh Kiều Cứu rỗi Thái tử bệnh kiều thành công, hệ thống ân chuẩn cho ta hồi gia. Ta hân hoan từ biệt hắn: “Ngày mai ta sẽ về nhà rồi, sau này chàng phải làm một minh quân cho tốt nhé.” Hắn cụp mắt đáp lời, sai người tiễn ta hồi cung. Hôm sau, ta sung sướng tỉnh giấc trên chiếc giường nhung êm ái, thì hệ thống lại báo lỗi: 【Cảnh báo cảnh báo!! Hắc hóa giá trị của Tiêu Dục đạt 200%! Kích hoạt cứu rỗi lần hai!】 Ta bị đưa về cổ đại một lần nữa — nhưng lần này, đã mười năm trôi qua, Thái tử bệnh kiều năm nào nay đã hóa thành bạo quân. Ngay khoảnh khắc ta xuất hiện, hắn vừa xử tử một nữ tử dám nịnh bợ. Hắn cụp mi mắt, giọng điệu ôn nhu: “Ai cho phép ngươi dùng gương mặt của nàng để quyến rũ trẫm?”
Cứu Rỗi Thái Tử Bệnh Kiều

Tôi đã chơi game suốt một đêm với đại ca học đường, tôi lên được rất nhiều sao, còn cậu ấy thì “lên” luôn cả lòng.Khi bị đàn em của cậu ta đăng lên tường tỏ tình, tôi hoàn toàn ngơ ngác.Đàn em cậu ta còn bảo: “Cho bạn một cơ hội theo đuổi đại ca bọn tôi.”Thực ra… cái cơ hội này tôi không cần lắm đâu…Nhưng rõ ràng, đại ca thì không định buông tha tôi.
CHƠI GAME THÂU ĐÊM VỚI ĐẠI CA HỌC ĐƯỜNG

Sau khi nam thần mà tôi thầm yêu tuyên bố công khai tình cảm, tôi bị chẩn đoán mắc bệnh nan y.Tuyệt vọng và chán nản, tôi gọi một trai bao hạng nhất.Anh ta đúng là hàng chất lượng cao, mỗi tội cái tính thì thối không chịu nổi.Vậy mà còn dám bóp cổ tôi – khách hàng của anh ta, cúi người xuống đe dọa: “Ngày mai mà em dám lật lọng, thì xong đời em đấy.”Một đêm cuồng nhiệt.Tôi để lại hai trăm tiền tip rồi chuồn mất dạng.Không ngờ lại bị cái ông tổ nổi tiếng trong giới Thượng Hải tóm cổ quay về.Anh ta kẹp hai tờ tiền đỏ trong tay, khóe môi cong lên như cười như không:“Chúng ta, tính sổ nhé?”
HỢP ĐỒNG BA THÁNG , YÊU CẢ ĐỜI

Mười năm hôn nhân, cuối cùng tôi cũng được “vị tiểu tam sinh viên trẻ trung” của chồng ghé thăm. Cô ta ôm bụng bầu, cười nhạt đầy ẩn ý: “Có con gà mái già không đẻ được trứng, lại cứ ôm khư khư ổ gà nhà hào môn.” Tôi vừa đưa tay vuốt lại mấy sợi tóc lòa xòa thì Chu Thành Huy đã vội nghiêng người che chắn cho cô ta. Phản ứng nhanh như chớp khiến tôi không nhịn được bật cười. Tôi nhìn chằm chằm vào anh ta, từng chữ rạch rõ ràng: “Con gà non mới anh nuôi? Tươi quá nhỉ. Còn anh? Gà trống già?” Anh ta không dám cãi, chỉ đứng yên chắn trước cô gái mềm yếu kia. Tốt lắm. Anh ta quên rồi à? Quên mình đã từng là “tiểu Chu” thế nào mới leo lên làm “Tổng Giám đốc Chu”? Vậy thì… để tôi giúp anh trở lại điểm xuất phát.
Hôn Nhân Thời Tiền Tệ

Trên chương trình tạp kỹ, tôi thua trò chơi “Thật lòng hay Thách thức”, bị yêu cầu tỏ tình với một người ngẫu nhiên trong danh bạ WeChat.Tôi run rẩy tắt điện thoại, sợ đến mức không dám nhìn màn hình, chỉ lo sẽ nhận được phản hồi gì đó kinh thiên động địa.Không ngờ giây tiếp theo, điện thoại đột ngột đổ chuông:“Bảo bối, chơi trò ‘lạt mềm buộc chặt’ như này là không ngoan đâu đấy.”
TÔI TỎ TÌNH NHẦM BOSS TỔNG TÀI

Em Gái Tôi Không Phải Để Làm Nhục Ngày em gái lấy chồng, bố chồng yêu cầu em ch/ui qua đ/ũng quầ/n chú rể: “Ch/ui q/ua đũ/ng qu/ần chú rể, mới mong làm vợ ngoan trong tương lai.” Nhà trai lập tức hiểu ý, nhao nhao phụ họa. Ngay cả em rể – người mà ngày thường luôn tự nhận là thật thà – cũng đứng về phe họ, nói em tôi đừng làm mất vui. Nhìn em gái tôi – một đứa từng mù quáng vì yêu – hối hận đến mức suýt khóc, tôi liền đứng dậy, lấy một cái chậu than khổng lồ ra, khóa trái cửa. Sau đó cầm mâm cưới đ/ậ/p th/ẳng vào đầu chú rể cho tỉnh táo lại. “Tụi tôi ở đây cũng có tập tục: chú rể phải chân trần bước qua chậu than, trừ xui xẻo và đốt vía tiểu nhân.” “Bước đi, bắt đầu từ chú rể.” “Ai không bước thì đừng hòng ra khỏi cửa ngày hôm nay.”
Em Gái Tôi Không Phải Để Làm Nhục

Một Câu Chuyện Dễ Thương Tôi ôm cái bụng bầu năm tháng đi khám thai, bác sĩ liếc nhìn tôi một cái rồi hỏi: “Cô đi tìm đàn ông khác rồi à?” Tôi sững người, lập tức nổi đóa: “Anh là bác sĩ thì khám bệnh cho đàng hoàng, đừng có bịa chuyện!” Hắn nhìn tôi một lúc lâu, rồi tháo kính xuống, đôi mắt đen thẫm như mực. Hắn bước đến trước mặt tôi: “Kiều Y, là tôi đây, Tống Tiêu.” Hắn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối, như đang cố nhắc tôi điều gì đó. Tống Tiêu… chết rồi… Chính là ông chồng tôi lấy vội trong một cuộc hôn nhân chớp nhoáng rồi mỗi đứa một nơi từ đó đến giờ. Hắn có vẻ rất thích biểu cảm vừa kinh ngạc vừa chột dạ của tôi, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc như đang đợi tôi trả lời sao cho hắn hài lòng.